Đại Chúa Tể

Chương 1289: Chương 1289: Hai cuốn trận đồ




Lại thêm một tháng, trong địa lao, Mục Trần rốt cục chậm rãi mở mắt ra, trong tròng mắt đen nhánh có ẩn chứa linh quang, cực kỳ thâm thuý giống như tinh không vậy.

Ánh sáng trong mắt hắn đan xen nhau loé lên, một lúc sau liền trở lại bình thường.

hô.

Một luồng khí trắng từ trong miệng Mục Trần phun ra, khí bay ra cũng không lập tức tiêu tán mà lại không ngừng ngưng tụ trước mặt hắn, vài hơn thở sau, luồng khí kia dần dần tạo thành một toà linh trận nho nhỏ.

Linh Trận này mặc dù trông rất đơn giản, nhưng cũng chỉ từ một hơi thở của Mục Trần mà có thể bố trí thành, từ đây có thể nhận thấy, thành tựu Linh Trận của Mục Trận lại tăng lên cực lớn.

Trước kia hắn tuyệt đối không thể nào từ một hơi thở của bản thân bố trí thành một toà linh trận được.

- Bất quá, đáng tiếc là khoảng cách đột phá đến cao cấp tông sư linh trận vẫn còn nửa bước nữa.

Mục Trần ngưng mắt nhìn linh trận khói trắng phía trước, nhìn nó dần dần tản đi, hơi tiếc nuối nói, nhưng sự tiếc nuối này chỉ chớp mắt là biến mất.

Vi Mục Trần có thể cảm nhận được, thành tựu linh trận của hắn tăng lên cực kỳ kinh người so với 2 tháng trước, bất quá muốn đột phá đến Cao cấp Tông Sư cũng không dễ dàng như vậy.

Nhưng hắn có dự cảm, chỉ cần hắn tiếp tục ngày đêm nghiên cứu và hiểu được những kinh nghiệm và cảm ngộ mà mẫu thân để lại thì việc đột phá đến cao cấp tông sư cũng chỉ tốn chút thời gian mà thôi.

Hơn nữa, mặc dù hắn chưa đột phá thành công, nhưng Mục Trần biết hắn hiện giờ đã có tư cách thử bố trí cao cấp tông sư linh trận, chỉ làtỷ lệ thất bại sẽ cao hơn một chút mà thôi.

Cho nên nói về tổng thể, lần bế quan tiềm tu này có rất nhiều chỗ tốt với Mục Trần, không chỉ làm hắn gần đột phá tới Cao cấp tông sư, hơn nữa cũng hơi có phương hướng về Cảnh giới đại tông sư, cái này sẽ giảm đi rất nhiều thời gian mò mẫm đối với việc đột phá Đại Tông sư sau này.

Quan trọng hơn là, ngoài những cảm ngộ và kinh nghiệm mẫu thân hắn để lại, còn có 2 món đồ thực dụng nhất, chính là 2 cuốn trận đồ.

Một quyển cao cấp tông sư linh trận, Viêm hoàng trận.

Mà quyển thứ 2 lại càng kinh khủng hơn, ngay đến Mục Trần nhìn thấy còn kinh hãi run sợ, vì cuốn trận đồ kia chính là một quyển Đại Tông Sư linh trận.

Đại Nhật Phần Thế Trận!

Chĩ là cái tên thôi cũng đủ Mục Trần âm thầm tặc lưỡi, chợt có chút mong chờ, hắn cũng rất muốn biết một khi bố trí ra linh trận cấp độ này, uy lực sẽ huỷ thiên diệt địa đến mức nào!

Dù sao, đối với cấp bậc linh trận này, Thiên Chí Tôn cũng sẽ kiêng kỵ.

Bất quá đáng tiếc là, với toà cao cấp tông sư linh trận kia hắn còn có thể xem xét, thậm chí thử bố trí ra, nhưng với toà đại tông sư trận khủng bố kia, Mục Trần chỉ nhìn một lần cũng tâm thần chấn động,, đừng nói là thử bố trí ra, mà ngay đến phương pháp bố trí bên trong hắn cũng chưa xem tý nào.

Rõ ràng, với hắn bây giờ, khoảng cách với linh trận cấp bậc đó vẫn còn quá xa vời.

Cho nên hắn đành chấp nhận cất kỹ quyển đại tông sư linh trận kia lại, đợi sau này có dịp thì lại lôi ra nghiên cứu, việc quan trọng nhất trước mắt là tìm hiểu kỹ cuốn “Viêm Hoàng trận”, đến lúc hắn có thề bố trí ra được, có lẽ cũng chính là lúc hắn đột phá Cao cấp Tông sư.

Trong đầu xẹt qua nhiều ý nghĩ, tiếp đó Mục Trần cúi đầu, nhìn mặt đá bóng loáng kia, khẽ mỉm cười nói:

- Mau thân người yên tâm, đợi ngày nào đó ta bước chân vào Đại Tông Sư cảnh, cũng chính là lúc ta tới Phù Đồ Cổ Tộc đón người về nhà!

Tới lúc đỏ, dù đối mặt với cấp bậc Thiên Chí Tôn đã từng cao không thể với kia, hắn cũng sẽ có sức chống lại.

Mục Trần đưa tay khẽ vuốt ve mặt đất, sau đó không lưu luyến thêm nữa, hắn đứng dậy, thân hình cũng biến mất khỏi địa lao.

Trên Bích Linh Đảo, trong trúc đình, Lạc Ly cùng Linh Khê thấy Mục Trần xuất hiện thì trên khuôn mặt cũng hiện lên vẻ mừng rỡ khó che dấu.

- Sao ròi?

Linh Khê nhìn Mục Trần hỏi.

- Còn thiếu một bước.

Mục Trần cười cười, nói.

Linh Khê nghe vậy, cũng không thất vọng, ngược lại khẽ gật đầu cười một cái, nàng đã tu luyện linh trận nhiều năm, tất nhiên biết được đột phá đến Cao cấp Tông Sư khó khăn cỡ nào, cho dù Mục Trần tiếp thu lại cảm ngộ cùng kinh nghiệm của Tịnh di để lại, nhưng cũng không thể nghiên cứu hết trong 2 tháng ngắn ngủi này được.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ Mục Trần trước mắt rõ ràng cũng có thu hoạch không nhỏ, hơn nữa dường như có đủ lòng tin trong khoảng thời gian tới sẽ chính thức đột phá.

- Chúng ta cũng không nên ở đây thêm nữa, cũng mau rời đi thôi.

Mục Trần nhìn về Lạc Ly, Linh khê nói.

Dù sao nơi này cũng là địa bàn của Phù Đồ cổ tộc, mặc dù cố Sư Hoàng cùng Lương Tà Ngư chạy mất, nhưng nếu Phù Đồ cổ Tộc biết được, chắc chắn sẽ đưa những cường giả khác tới thu lại, nếu bọn họ ở lại đây quá lâu khó tránh khỏi việc bị động.

Tuy rằng thực lực hiện giờ đã mạnh mẽ hơn trước, nhưng Mục Trần cũng không cuồng vọng, hắn biết nếu đối đầu trực diện với con quái vật khổng lồ như Phù Đồ cổ Tộc, không nghi ngờ gì chính là cách ngu xuẩn nhất.

Lạc Ly nghe vậy cũng liếc mắt trao đổi với Linh Khê, sau đó nhẹ giọng nói:

- Chúng ta định sẽ đi tới Thượng cổ Thánh Uyên.

- Thượng cổ Thánh Uyên?

Mục Trần ngẩn ra, cảm thấy cái tên này có chút lạ lẫm.

Lạc Ly khẽ cười, sau đó nói cho Mục Trần tất cả các thông tin về Thượng cổ Thánh Uyên, hơn nữa còn có việc nàng đồng ý với Xích Viêm Lão Tiên trở thành ứng cử viên thánh nữ của Thái Linh cổ Tộc.

- Ngươi đồng ý với hắn đi cạnh tranh vị trí Thánh Nữ Thái Linh cổ Tộc sao?

Nghe xong, Mục Trần cả kinh, hắn cũng không thèm để ý tới mấy cái tuyệt thế thần thông kia mà lập tức hỏi.

Hắn cũng hiểu rất rõ, muốn trở thành Thánh Nữ Thái Linh cổ Tộc cần phải trải qua tranh đấu kịch liệt đến mức nào.

Thấy Mục Trần đầu tiên đã chú ý đến chuyện của nàng, trong lòng Lạc Ly cũng hơi cảm thấy ngọt nào, mỉm cười nói Thái Linh cổ Tộc nội tình sâu xa, nếu có thể trở thành thánh nữ thì cũng là một cơ duyên to lớn với ta”

Mặc dù nàng nói thế, nhưng Mục Trần sao lại không hiểu rõ nàng, từ góc độ nào đó mà nói, Lạc Ly cũng giống hắn, đều rất độc lập cùng tự tin, nàng có kiêu hãnh của bản thân mình, cho dù bằng sức lực bản thân cũng có thể đạt đến Thiên Chí Tôn cảnh mà không cần sự trở giúp bên ngoài.

Cho nên việc lựa chọn này của nàng, nguyên do phần lớn có lẽ là muốn sau này có thể trợ giúp hắn nhiều hơn.

Vì vậy, hắn nhìn Lạc ly một cách phức tạp, nàng lại vui vẻ yêu kiều nắm tay hắn, rõ ràng là ý đã định.

bất quá Mục Trần cũng không phải người dây dưa, lạc ly vì hắn mà làm những thứ này, hắn tất nhiên sẽ ghi trong lòng, vì thế cũng không nói thêm gì nữa, dù sao nếu Lạc Ly đã có mục tiêu lớn như vậy thì hắn cũng sẽ dốc toàn lực trợ giúp nàng.

- Bất quá không nghĩ trong Thượng cổ Thánh uyên lại có 2 đạo tuyệt thế thần thông danh chấn đại thiên thế giới:

- Bát Bộ Phù Đồ cùng Thái Linh Thông Thiên quang

Mục Trần lúc này mới chuyển hướng sang 2 đạo tuyệt thế thần thông kia, không nhịn được tặc lưỡi một cái, hắn cũng tu luyện “nhất khí hoá tam thanh”, một trong 36 đạo tuyệt thế thần thông nên hắn cực kỳ rõ tuyệt thế thần thông cấp bậc này có uy năng khủng bố đến mức nào.

Có thể nói đây chính là 36 đạo thần thông thuật đứng đầu đại thiên thế giới.

Với thần thông cấp bậc này, đừng nói là hắn, cho dù là những thiên chí tôn kia cũng sẽ động tậm, nếu không Phù Đồ cổ Tộc cùng Thái Linh Cổ Tộc cũng sẽ không bỏ ra nhiều xương máu cùng cố gắng như vậy chỉ để tìm chúng về.

- Nếu ta có được “Bát Bộ Phù Đồ” thì có lẽ chỉ cần ta tiến vào Đại Viên Mãn địa chí tôn cũng có thề chống lại Thiên Chí Tôn chân chính.

Ánh mắt Mục Trần loé lên, chênh lệch giữa Đại Viên Mãn Địa Chí Tôn cũng Thiên Chí Tôn giống như cái hào rộng, khó có thể vượt qua, nhưng hiển nhiên 36 đạo tuyệt thế thần thông kia có thể bù đắp sự chênh lệch này.

- Hắc hắc, tiểu tử ngươi nghĩ cũng thật ngon ăn,trong phù đồ cổ tộc, những tên thiếu chủ kia, tên nào cũng lăm le

Bát Bộ Phù Đồ” đó, ngươi muốn cướp đồ từ tay bọn chúng cũng không dễ dàng như vậy đâu“. Bên cạnh, Xích Viêm lão tiên liếc một cái nhìn biết suy nghĩ của Mục Trần, lúc này hắn mới hắc hắc cười nói.

Mục Trần trước mắt tuy cũng coi như thiên tư trắc tuyệt, nhưng dù sao cũng thiếu tài uyên của Phù Đồ cổ tộc, cho nên nếu so sánh với những tên Thiếu Chủ được cung cấp tài nguyên tu luyện khiến người ta đỏ cả mắt kia thì vẫn có chút chênh lệch.

Bất quá đối với sự đả kích của Xích Viêm lão Tiên, Mục Trần chỉ bình thản nói:

- Chưa thử qua, làm sao biết ai mới là kẻ cười cuối cùng

Thấy Mục Trần bình tĩnh ung dung, Xích Viêm lão tiên cũng hơi kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ Mục Trần trẻ măng như vậy lại có tâm cảnh điềm tĩnh bực này.

- Tiểu tử ngươi xem ra cũng không tệ, nếu không phải là ngươi có huyết mạch phù đồ cổ tộc, lão phu thực muốn tiến cử ngươi vào Thái Linh Cổ Tộc.

Xích Viêm lão tiên sờ sờ râu nói.

Có thể tự lực bản thân, tuổi trẻ như vậy đã tu luyện đến cảnh giới này, nói về điểm này chỉ sợ những vị Thiếu CHủ trong phù đồ cố tộc cũng không làm được.

- Ha ha, thật muốn xem đến lúc ngươi tiến vào Thiên Chí Tôn, mấy lão già ngoan cố cổ hủ trong Phù Đồ cổ tộc kia sẽ có sắc mặt thế nào, hahaha, mấy lão già kia luôn mồm nói Thái Linh cổ Tộc ta không tuân theo cổ huấn, tự làm hao tổn huyết mạch cao quý, thật là cổ hủ

Thấy bộ dáng hả hê của Xích viêm lão tiên, Mục Trần cũng bất đắc dĩ ôm quyền nói:

- Xích Viêm Tiền Bối, lần này đi Thượng cổ Thánh Uyên đành phải phiền lão nhân gia người rồi

- Đây là việc lão phu đáo ứng với lạc ly, tất nhiên phải làm, bất quá lão phu chỉ có thể đưa các ngươi vào thôi, còn việc có lấy được “Bát Bộ Phù Đồ” cùng “Thái Linh Thông Thiên Quang” hay không thì phải xem tạo hoá của các ngươi rồi” Xích Viêm Lão Tiên khoát tay, nói.

Mục Trần gật đầu nói:

- Vậy khi nào chúng ta bắt đầu?

- Chọn ngày không bằng đúng ngày, ngay bây giờ đi.

Xích viêm lão tiên tác phong nhanh nhẹ, cũng không nhói nhiều, tay áo vunng lên, chỉ thấy hồ lô đỏ bên hông hắn nhanh chóng phình ra, hoá lớn trăm trượng, mà hắn thì trực tiếp nhảy lên hồ lô.

4 người Mục Trần, Lạc Ly, Linh Khê, Long Tượng cũng nhanh chóng đuổi theo, đứng lên hồ lô.

- Đi nào!

Xích Viêm Lão tiên cười lớn một tiếng, hồ lô chấn động mạnh một cái, không gian phía trước tạo thành vòng xoáy, hò lô đỏ vút một cái liền xuyên qua không gian đi.

Mục Trần ngồi xếp bằng trên hồ lô, hắn nhìn qua Hồ Lô đỏ không ngừng nhảy cóc trong không gian, ánh mắt trông về phía xa xa, dần dần trong mắt rực cháy chiến ý.

- Thiếu Chủ Phù Đồ cổ tộc sao...

- Bất kể thế nào ta cũng sẽ không để Bát Bộ Phù Đồ rơi vào tay bọn chúng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.