Chiến đài phủ màu vàng óng xuống dưới như thiên thần rũ cánh, lơ lửng trên không trung, kim quang rực rỡ nhuộm vàng trời đất.
Tứ phía chiến đài là vô số đệ tử của vô số linh viện, tập trung ở những khu vực tách biệt nhau, kéo dài tít tắp.
Đệ tử của viện nào thì được tách biệt ở với viện đó, có những tấm
màng hào quang ngăn ra. Dù sao người ở đây quá đông, nếu để xảy ra xô
xát, thì đám trẻ người non dạ hăng máu này kích động đại chiến hỗn loạn
cũng không phải là chuyện tốt.
Chuyện như thế xưa nay không phải chưa từng xuất hiện, thế nên Ngũ Đại Viện hiện nay luôn cẩn trọng phòng ngừa.
Mọi ánh mắt lúc này đang hội tụ vào trung tâm chiến đài, nơi đó sáng rực một màu kim sắc, ngưng tụ thành từng tầng bình đài lên cao như một
cái thang trời.
Thang phân thành tám tầng. Càng lên cao càng hoa lện, tầng cao nhất
cách chiến đài cả trăm trượng, kim quang thành hình hoa sen vàng cực
đẹp.
Cái thang này gọi là Quyết Chiến Thang, chỉ có top 8 đội ngũ mạnh nhất (hay là nhiều điểm nhất) mới có tư cách đứng trên đó.
"Rẹt rẹt!"
Không gian trên cao đột nhiên biến dạng, rồi năm bóng người xuất hiện trên bầu trời.
Kim quang ngưng tụ phía sau họ, hóa thành năm bảo tọa to lớn, từ
không trung cao vút nhìn xuống chiến đài mênh mông bên dưới.
Mọi người trong vùng nhìn thấy năm người kia, ánh mắt liền tỏ ra
kính sợ, vì họ chính là những người chấp chưởng Ngũ Đại Viện hiện tại.
Ngũ đại viện trưởng.
Thái Thương viện trưởng ngồi ở phía ngoài cùng bên trái, sắc mặt hờ
hững, mắt thâm thúy như sao trời, bình thản mà đầy uy thái ung dung.
Bên cạnh Thái Thương viện trưởng là một lão nhân ánh xanh, lông mi
râu tóc bạc trắng, nhưng làn da lại trắng nõn như trẻ con. Bên tay phải
của lão như mọc lên một gốc tùng xanh rờn, tản ra ánh sáng phỉ thúy.
Lão chính là viện trưởng Thanh Thiên linh viện, Thiên Tùng viện trưởng.
Ngoài cùng bên phải là một lão nhân gầy ốm, dáng người thấp bé, bàn
tay khô héo vuốt râu, bộ dáng buồn ngủ, nhưng lại toát ra khí phách
không tên.
Võ Thiên Vương, viện trưởng Võ linh viện.
Bên cạnh Võ Thiên Vương là một mỹ phụ tuyệt trần, diện một bộ váy
dài hoa lệ, dung nhan ưu nhã tôn quý, mái tóc búi lên như phượng vĩ. Làn da như ngọc ngà, so với bốn lão già ngồi cạnh, có vẻ như nàng trẻ hơn
rất nhiều, nhưng thật ra không ai không biết, nếu so về thâm niên tồn
tại trong Ngũ Đại Viện, có lẽ chỉ mỗi vị viện trưởng Thánh linh viện
ngồi giữa đây mới có thể vượt qua.
Nàng ta chính là viện trưởng Vạn Hoàng linh viện, Đường Thu.
Người ngồi chính giữa năm người là mang vẻ khí phách nhất, đáng chú ý nhất. Thân hình hùng vĩ, một nam tử không biết bao nhiêu tuổi tác,
nhưng mái đầu bạc cùng vẻ quắc thước lạnh lùng như đao cho thấy lão
không phải tay mơ. Gương mặt khá anh tuấn, ngồi tại chỗ mà như núi cao
sừng sững trong thiên địa.
Viện trưởng Thánh linh viện, Thiên Thánh. Là người có tiếng tăm vang dội nhất trong năm vị viện trưởng Ngũ Đại Viện, thực lực sâu khôn
lường.
Năm vị này chính là lực lượng đứng đầu vô số linh viện trong thế
giới. Lĩnh vực linh viện, họ là thế lực bá chủ không ai tranh được.
Ngũ đại viện trưởng hiện thân, liếc nhìn nhau gật đầu xem như chào hỏi.
- Chư vị viện trưởng các đại linh viện cũng mời ngồi!
Thiên Thánh viện trưởng hùng hồn lên tiếng, âm thanh như đao sắc vang vọng khắp nơi.
Lời hắn vừa dứt, không gian lại biến dạng, rồi từng bóng người hiện
ra, mang theo uy thế đáng sợ ngập tràn, dao động linh lực và uy áp đáng
sợ mang theo cho thấy họ là cường giả thực lực siêu phàm.
Viện trưởng cả đại linh viện đều đã xuất hiện, cúi chào năm vị viện
trưởng, rồi vung tay tạo thành những bảo tọa nhỏ hơn, từ từ ngồi xuống.
Thái Thương viện trưởng lơ đãng nhìn qua lão Thiên Thánh chiếm vị
trí trung ương, khóe miệng hơi nhếch lên. Thiên Thánh, thật nghĩ
rằng Thánh linh viện đã trở thành lãnh đạo Ngũ Đại Viện sao? (LTC: ta
mạnh ta có quyền, cậu là cái đinh gì mà đòi giành...)
Ba vị viện trưởng kia tuy không nói gì, nhưng ánh mắt cho thấy cũng khá bất mãn.
Thiên Thánh viện trưởng như chẳng hay chẳng biết, quay sang Thái Thương viện trưởng, mỉm cười:
- Thái Thương viện trưởng, đại tái linh viện lần này rất trọng yếu đối với Bắc Thương linh viện thì phải.
Thái Thương viện trưởng cười đáp trả:
- Việc này không cần Thiên Thánh viện trưởng nhắc nhở, Bắc Thương linh viện chúng ta tự có cách ứng phó.
- Đương nhiên! Ta chỉ hy vọng biểu hiện của Bắc Thương linh viện năm nay phải khá hơn một chút, nếu không khi mất đi danh hiệu Ngũ Đại Viện
đối với tứ viện chúng ta cũng là một tổn thất lớn.
Thiên Thánh cười nhạt.
Ba vị viện trưởng kia ánh mắt lóe lên, nhìn thấy rõ sự đối chọi gay
gắt giữa Thái Thương và Thiên Thánh. Quan hệ của Thánh linh viện và Bắc
Thương linh viện xưa nay chẳng mấy tốt đẹp. Năm đó Thánh linh viện muốn
nâng đỡ một linh viện hàng đầu khác để giành lấy danh hiệu Ngũ Đại Viện, tăng vây cánh trong Ngũ Đại Viện. Thế nhưng cuối cùng lại không ngờ Bắc Thương linh viện lại một đường cướp lấy, làm hỏng kế hoạch của Thánh
linh viện.
- Bây giờ nói cũng còn sớm, mau mở Hoàng Kim Chiến Thang đi, ta cũng rất muốn biết, bát cường lần này đến từ những linh viện nào?
Đường Thu viện trưởng mỉm cười quyến rũ, cất tiếng hòa giải.
- Hê hê, Đường Thu viện trưởng vẫn là anh minh nhất. Nếu đệ tự không có bản lãnh, nhiều lời cũng chẳng tác dụng gì. Thiên Thánh viện trưởng
à, Thánh linh viện có một Cơ Huyền, nhưng cũng đừng quá xem thường đám
tiểu tử của chúng ta.
Viện trưởng Võ linh viện cười tủm tỉm. Lão xem ra là người có vẻ
ngoài tàn tạ nhất, thế nhưng đối mặt với lão, Thiên Thánh cũng chỉ cười
nhạt, không nói gì, khẽ gật gù.
Năm vị viện trưởng cùng lúc ra tay, linh quang tràn ngập, bao phủ Hoàng Kim Chiến Thang.
"Xoẹt xoẹt"
Không gian bên trên Hoàng Kim Chiến Thang chậm rãi mở ra.
Mọi tiếng ồn đều biến mất, ai nấy chăm chú nhìn vào thông đạo vừa xuất hiện.
Từ tầng thứ 8, hào quang sáng rực, rồi tan đi, hiện ra năm người đang vững vàng đứng đó.
Đội ngũ do Phương Vân thống lĩnh hiện thân, ngực đeo viện huy, lập tức người ta nhận ra thân phận của họ.
- Hạng 8 là chi đội Cửu Đỉnh linh viện!
- Lợi hại thật, không hổ danh cựu thành viên Ngũ Đại Viện!
Hào quang ở các tầng trên cũng bắt đầu tan bớt, Hoàng Kim Chiến Thang lộ ra những đội ngũ hàng đầu.
- Hạng 7 là linh viện nào thế?
- Hình như là Bất Bại linh viện... cái linh viện này theo ta biết
thì cũng tầm thường lắm a? Vậy mà cũng có thể lọt vào bát cường? Có lộn
không vậy?
- Hạng 6 là Huyết Thần viện? Cái linh viện này hồi nào giờ ta mới nghe thấy đó nha...
- Đại tái linh viện quả nhiên tàng long ngọa hổ, bất kể thân thế từ
linh viện nào, đã lọt vào bát cường chắc chắn họ rất mạnh.
- Hạng 5 là chi đội Thanh Thiên linh viện kìa, đội trưởng Liễu Thanh Vân? Cuối cùng cũng có chi đội của Ngũ Đại Viện.
- Hạng 4 là chi đội Võ linh viện? Úi mẹ ơi, đó là Võ Linh a! Võ Linh là tuyệt đỉnh thiên tài, vậy mà cũng chỉ được hạng 4? Vậy thì top 3 kia kinh khủng thế sao?
Năm đội ngũ xuất hiện trên chiến đài, những âm thanh bàn tán xôn xao lại được dịp bùng lên, cục diện hoàn toàn không hề giống như họ tưởng
tượng.
Năm vị viện trưởng trên cao nhìn xuống, sắc mặt cũng tỏ ra bất đồng. Võ Thiên Vương cũng đỏ mặt tía tai, dĩ nhiên không hài lòng với cái
hạng 4 mà Võ Linh đang có.
Thái Thương viện trưởng thì yên lặng, không mấy thay đổi. Bát cường
đã có năm, chỉ còn lại ba chi đội. Mà hai chi đội Bắc Thương linh viện
chưa hề xuất hiện một đội nào.
Cục diện này một là không đứa nào đủ sức lọt vào top 8, còn hai là
điều mà sẽ khiến lão bất ngờ cũng như không dám nghĩ tới: có một chi đội giành được thành tích vượt quá mong đơi.
Hai kết quả, một địa ngục, một thiên đường.
Cảm giác đó khiến trong lòng Thái Thương viện trưởng nổi sóng.
Thái Thương viện trưởng còn không bình tĩnh nổi, thì nói gì đến đám đệ tử Bắc Thương linh viện?
Khu vực tập trung đệ tử Bắc Thương linh viện, mọi người lo lắng sốt vó, hít thở khó khăn.
Diệp Khinh Linh, Tô Linh Nhi, Vũ Hi cũng lo lắng ra mặt. Linh Khê
cũng đang nhíu mày, tay đang nắm bàn tay Duẫn Nhi bất giác bóp chặt lại
khiến cô bé đau đớn nhăn cả mặt, nhưng không dám kêu la.
Hào quang ba tầng trên cùng của Hoàng Kim Chiến Thang bắt đầu tan đi.
Mọi ánh mắt chiếu vào.
Kim quang tan biến, ba chi đội có chiến lực mạnh nhất đại tái rốt cục xuất hiện.
Chính lúc này, không khí trong vùng bỗng cô đặc lại.