Dao động linh lực đầy tính hủy diệt toát ra từ cơ thể Mục Trần, tiếng sấm ầm ầm không ngừng rền vang, khiến cho thiên địa trở nên u ám thất
thường.
Vô số ánh mắt nhìn theo dòng lôi tương chảy trên
người Mục Trần, tự nhiên lại cảm thấy an tâm thêm một chút. Tuy ánh mắt
nhìn hắn có vẻ quái dị, nhưng biểu hiện của Mục Trần đã vượt xa kỳ vọng
của họ.
- Tân sinh bây giờ đã mạnh thế này rồi sao?
Lâm Tranh và Chu Thanh Sơn cũng kinh ngạc chẳng kém. Họ chẳng thể nào
tưởng tượng một tân sinh thực lực chỉ mới Hóa Thiên cảnh sơ kỳ lại có
thể khiến Cổ Thiên Viêm thê thảm đến vậy.
Trầm Thương Sinh
thì nhìn qua Lý Huyền Thông, ánh mắt cho thấy bản lĩnh mà Mục Trần chưa
thi triển ngay cả họ cũng chưa hề biết.
Bất kể thế nào thì đó cũng là tin rất tốt.
Cục diện hiện tại dường như đang nghiêng về phía họ.
Cổ Thiên Viêm ngưng thần nhìn Mục Trần trong hình thái đáng sợ, khí tức hủy diệt khiến bản thân hắn hơi hoảng sợ.
Sức mạnh này không đời nào xuất hiện trong cơ thể một tên tân sinh Hóa Thiên cảnh sơ kỳ mới phải chứ.
Hít sâu một hơi, hai bàn tay linh lực lửa đỏ lượn lờ, bùng lên thiên không.
Lúc này đã không còn gì để giữ lại nữa!
"Bùm!"
Mục Trần đột ngột tiến lên, đất đá rung chuyển, sấm đánh vang dội, hắn như hóa thành tia chớp đen bắn đi.
Cổ Thiên Viêm tay càng siết chặt, linh lực ào ào hội tụ đến, hình thành một ngọn hỏa thương.
"Xoẹt!"
Vung tay múa hỏa thương bắn ra, hỏa thương như một mũi tên lửa xuyên
phá không khí, dao động mạnh mẽ cuồng bạo hướng thẳng Mục Trần.
Nhưng Mục Trần chẳng có ý tránh né, vung quyền. Hắc lôi bao trùm bàn tay, mạnh mẽ đấm vào mũi hỏa thương.
"Bang!"
Ngọn hỏa thương uy lực thừa sức đâm thủng qua người một cường giả Hóa
Thiên cảnh hậu kỳ lại bị Mục Trần một quyền đánh bay đi, hoa lửa tung
tóe đầy trời. Mục Trần vượt qua, tốc độ cực cao vừa lóe lên đã ở ngay
trước mặt Cổ Thiên Viêm.
"Ầm! Ầm!"
Không chút
khách khí, không chút do dự, quyền phong đầy lôi đình của Mục Trần để
lại vô số tàn ảnh ngập trời bao phủ Cổ Thiên Viêm.
Mỗi một quyền đều đáng sợ dị thường, không khí như bị phá nát trước quyền kình liên miên đó.
Bình thường Mục Trần triển khai công kích cận thân như vậy, Cổ Thiên
Viêm sẽ cho rằng hắn quá ngu xuẩn, thực lực hai người chênh lệch quá
lớn.
Nhưng hiện tại Cổ Thiên Viêm chẳng dám khinh thường, vì
lôi tương cực kỳ khủng bố, khiến hắn không tự chủ mà cảm thấy kinh sợ.
Linh lực đỏ rực dũng mãnh tuôn ra, một tầng tinh thể đỏ bọc lấy người
hắn, đó là linh lực được ngưng tụ đến một trình độ dày đặc nhất định
hình thành nên.
Chiến ý của Cổ Thiên Viêm bắt đầu mạnh hơn
lên, miệng gầm nhẹ, quyền phong gào thét trong biển lửa ngùn ngụt mạnh
mẽ đánh ra.
"Binh! Bốp! Chát! Bụp!"
Quyền kình đối nhau, liên miên bất tận như mưa sao băng, dao động kình lực kinh người đáng sợ.
Khán giả chỉ có thể thoáng thấy hắc lôi tương và linh lực rực lửa bắn
ra, hai người điên cuồng chiến đấu khốc liệt khiến mặt đất xung quanh bị đánh lõm thành từng cái hố thật sâu.
Khán giả cứng lưỡi nhìn hai bóng người điên cuồng chiến đấu trong linh lực cuồng bạo, quyền
kình đáng sợ toát ra khí thế khiến họ cảm thấy như lột da xẻ thịt, hoảng hốt kinh hồn.
Ai mà ngờ được vòng chiến bên này lại có thể ác liệt tàn khốc như thế!
"Uỳnh!'
Hai người mắt đỏ ngầu, chiến đấu đến điên loạn tông mạnh vào nhau.
Một vòng khí lãng bùng phát, đất đá lả tả bị chấn bay sạch sẽ.
"Ầm Ầm!"
Đôi mắt Mục Trần như có thể hắc lôi hủy diệt, lôi tương mấp máy trên người, sức mạnh hủy diệt toát ra không ngớt.
"Bang!"
Hai nắm đấm một đen một đỏ lại lần nữa đối chiến.
Khí lãng bùng lên, nhất thời sắc mặt Cổ Thiên Viêm biến đổi, tầng tinh thể đỏ bọc lấy nắm tay nứt ra một đường.
Dao động ẩn chứa trong hắc lôi tương đầy tính hủy diệt, lại không ngừng thấm vào cơ thể, khiến cho linh lực trong khí hải bị tán loạn nhanh
chóng.
- Lui!
Một tiếng gầm mãnh liệt từ Mục Trần
vang lên, tầng tinh thể của Cổ Thiên Viêm bị chấn vỡ, thân hình cũng bị
đánh bay đi cả nghìn trượng.
Cổ Thiên Viêm bị đánh lui, Mục Trần cũng bị phản chấn mà lún sâu vào đất, ngập đến thắt lưng.
- Hắn đánh bay cả Cổ Thiên Viêm!
Quanh Linh Quang sơn, đám khán giả kích động reo hò, chẳng ai ngờ Mục
Trần lúc này lại đáng sợ như thế, chính diện ngạnh đấu lại có thể đẩy
lui Cổ Thiên Viêm.
Mục Trần chống tay xuống đất, nhấc mình chui lên, hắc lôi tương nhỏ giọt chảy xuống.
Ngẩng đầu lên nhìn Cổ Thiên Viêm ở xa tít chân trời, người kai đã không còn cái vẻ thong dong ban đầu nữa, hai nắm đấm không ngừng nhỏ máu,
quần áo tả tơi, bộ tóc đỏ rực cũng bị cháy đen không ít.
Sức
mạnh khi kích nổ Hắc Thần Lôi Châu mang đến vượt xa dự kiến của Mục
Trần, lực lượng quá ư cường hãn bá đạo, dù rằng hắn có tu luyện Lôi Thần Thể, thế nhưng cơ thể cũng mang thương thế không hề nhẹ.
Nếu hắn không tu luyện thần quyết đó, e rằng bây giờ chỉ còn là nắm tro đen.
Dù vậy, hắn cũng không thể kiên trì quá lâu, thân thể hắn căn bản không thể chịu nổi Hắc Thần Lôi tàn phá.
- Phải tốc chiến tốc thắng!
Đau nhức lại khiến hắn càng bình tĩnh hơn, không có thời gian đắc ý
trước thế thượng phong vừa giành được, mắt lóe sáng quyết định giải
quyết cấp tốc.
"Ầm!"
Thình lình từ trên cao một áp lực cực mạnh và nóng bỏng ép xuống, Mục Trần ngẩng lên nhìn, bầu trời
như đang bị đốt cháy rực lửa.
Xa xa trên không trung, Cổ
Thiên Viêm lơ lửng trên từng trời, đôi mắt phừng phừng lửa đỏ, giọng nói ầm ầm vang khắp chân trời.
- Mục Trần, có thể dùng thực lực Hóa Thiên cảnh bức ta đến thế này, có lẽ ngươi là người duy nhất!
- Ta bội phục năng lực của ngươi, trận chiến này nếu ngươi tiếp được một chiêu kế tiếp của ta, thì ngươi thắng!
Cổ Thiên Viêm quát lên, hai tay lập tức kết ấn, ấn pháp biến đổi, linh lực ngập trời hội tụ vào trong tay hắn.
Một thanh trường kích to lớn đến mười trượng, đỏ rực nổi lửa phừng phừng hình thành trong tay Cổ Thiên Viêm.
Như có một con viêm long lượn quanh trường kích, hình dáng dữ tợn, dao động linh lực cực kỳ đáng sợ.
"Grào!"
Viêm long như gầm lên, không khí trở nên nóng bỏng khô rát.
- Cả chiêu đó cũng đã dùng tới....
Lâm Tranh và Chu Thanh Sơn đều biết Cổ Thiên Viêm khá rõ, dĩ nhiên chỉ
nhìn biểu hiện đã biết hắn ta sử dụng đến công kích cực mạnh của mình.
Vốn khi bắt đầu, ai ai cũng nghĩ Cổ Thiên Viêm có thể nắm chắc thắng lợi, nào ngờ lại bị dồn ép đến mức này.
Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông cũng chăm chú quan sát thiên không,
cả hai đều biết vòng chiến đã đến mức độ này, thì cho dù Mục Trần có
thua cũng không ai dám dị nghị một tiếng nào.
- Xem chiêu cuối cùng!
Cổ Thiên Viêm mặt mày tái đi sau khi triệu hồi ra Viêm Long Kích, mắt
đỏ ngầu hiếu chiến nhìn Mục Trần, cánh tay rung lên, trường kích phát ra lửa đỏ ngập trời.
"Đại Thiên Viêm Long Kích!"
"Grào!"
Biển lửa phừng phừng vang lên tiếng long ngâm trầm thấp, ngọn lửa bùng
cháy khắp nơi, Viêm Long Kích như một tia chớp đỏ xuyên qua chân trời,
hung ác hướng thẳng tới Mục Trần.
Viêm long giương nanh múa vuốt, long ngâm kinh sợ thiên địa.
Mục Trần ngẩng lên, kình phong nóng cháy khiến cho không gian biến
dạng, đất trời khô hạn, nhưng đôi mắt hắn vẫn tràn ngập lôi đình cuồng
bạo.
Hai tay hợp lại, hắc lôi tương chảy dọc trong tay, cấp tốc kết ấn.
Linh lực toát ra sau lưng, hình thành một dải tinh tú, linh lực cuồn
cuộn tạo thành bạch hổ huyền vũ, chân đứng trên tinh tú cùng lúc xuất
hiện.
"Uồm!"
"Mooo!"
Đồng thanh gào thét, quanh thân tràn ngập hắc lôi, chúng nó dũng mãnh lao lên.
Một rồng một hổ một rùa.
Đối chiến khốc liệt, ba con linh vật hình thành từ linh quyết ầm ầm tông mạnh vào nhau!