Đại Chúa Tể

Chương 228: Chương 228: Linh trận tử




"Baaanng!"

Một tiếng chuông cổ kính vang lên, nhất thời khiến mọi người trong phòng đấu giá yên ắng trở lại, ánh mắt hơi có chút mong chờ nhìn lên đài đấu giá.

Tại đây Bạch Long Khâu, có vô số đội thám hiểm, bọn họ mỗi ngày đều đánh nhau sống chết với những linh thú hung ác ở Bạch Long Khâu, tìm kiếm bảo tàng. Đa số những thu hoạch đó đều chảy về phòng đấu giá này, thành ra ở đây chính là nơi có tỉ lệ xuất hiện những bảo vật tốt nhất trong mấy ngàn dặm quanh đây.

Rất nhiều người đều mang đến đây, đôi khi vì một kiện linh cụ nào đó có thể khiến họ an tâm hơn trong chiến đấu, dễ dàng sống sót hơn.

Tô Huyên nghe thấy tiếng chuông cũng chú ý, Mục Trần thì lặng lẽ để tâm một chút đến biểu hiện kỳ quái của ba thế lực đỉnh cấp kia.

Bức màn che trên đài đấu giá được kéo lên, một gã trung niên mập mạp tươi cười đi ra, chắp tay vái chào tứ phía:

- Ha ha, chư vị bằng hữu, tại hạ Tất Thắng, chủ tịch đấu giá sư của Cửu Hạ thương hội trú tại Bạch Long thành, trước tiên ta đại diện Cửu Hạ thương hội cảm tạ chư vị đến ủng hộ.

- Ra là Cửu Hạ thương hội mở đấu giá.

Tô Huyên cũng lẩm bẩm gật gù.

- Cửu Hạ thương hội rất nổi tiếng à?

Mục Trần thấp giọng hỏi.

Tô Huyên mỉm cười, nói:

- Cửu Hạ thương hội là một trong ba thương hội lớn nhất Bắc Thương đại lục, ngươi nói có nổi tiếng không? Thực lực bọn họ rất mạnh, dù trong hang rắn như Bạch Long thành cũng không sợ hãi. Ngay cả bá chủ vùng đất Bạch Long Khâu này so sánh với Cửu Hạ thương hội cũng còn xa mới sánh được.

Mục Trần mới giật mình để ý thấy ngay cả vị thiếu chủ Bạch Long thành lúc này cũng bớt phóng túng đi nhiều.

Đấu giá sư Tất Thắng kia cũng không ba hoa quá nhiều, nhanh chóng chuyển sang chủ đề chính, vung tay lấy ra một kiếm hạp.

Kiếm hạp bật mở, một thanh kiếm có thanh phong lượn lờ trên thân xuất hiện, thanh quang nồng đậm, hóa thành một quang ảnh cự điêu vẫy cánh, tuôn ra những luồng phong nhận sắc bén nghe loẹt xoẹt rất hấp dẫn.

Một kiện linh cụ cấp bậc không thấp, hơn nữa thân kiếm còn phong ấn tinh phách linh thú, uy lực bất tục.

- Ha ha, chư vị! Kiếm này tên gọi Thanh Điêu kiếm, phẩm giai trung phẩm. Nó được phong ấn một tinh phách Thanh Quang Điêu thực lực Dung Thiên cảnh. Mọi người hẳn là biết, Thanh Quang Điêu tốc độ cực nhanh, đẩy lên tối đa thì ngay cả cường giả Hóa Thiên cảnh cũng khó mà bắt được. Tốc độ đó được thêm vào kiếm này, khiến cho uy lực nhân lên, mong rằng những vị bằng hữu thạo dùng kiếm chớ nên bỏ lỡ.

Tất Thắng cười nói giới thiệu mặt hàng đấu giá.

- Giá cả đấu giá ban đầu, 150v linh tệ.

Nghe thấy một cái giá không mấy là nhẹ nhàng, trong phòng đấu giá cũng thoáng yên tĩnh, nhưng rồi những thanh âm đấu giá cũng nhanh chóng vang lên.

Mục Trần nghe tiếng đấu giá liên hồi mà thở dài một tiếng. Rời khỏi Bắc Linh cảnh, cha hắn Mục Phong cho hắn 150v linh tệ, đối với Mục vực chính là một lượng tài sản chẳng hề nhỏ chút nào, rất dư dả. Thế nhưng bây giờ cũng chỉ vừa bằng đúng giá gốc của một kiện linh cụ trung phẩm mà thôi.

Trong phòng đấu giá, những thanh âm đấu giá dần giảm bớt, cuối cùng Thanh Điêu kiếm đạt giá 190v linh tệ bán cho một gã nam tử trung niên gầy nhom.

Sau kiện vật phẩm thứ nhất được bán thành công, không khí của phòng đấu giá cũng trở nên sôi động hơn, dĩ nhiên chính là tài năng của vị chủ tịch đấu giá sư Tất Thắng kia, và những vật đấu giá tiếp theo cũng có chất lượng khá cao, hầu hết là linh quyết, cấp bậc khoảng linh cấp thượng phẩm. Mỗi món hàng đều có giá trên 100v.

Linh quyết cấp độ đó với nhiều người ở đây là cực phẩm, nhưng với mấy người như Mục Trần, Tô Huyên thì cũng chỉ bình thường. Đặc biệt là Mục Trần khi đã tận mắt nhìn thấy kho tàng cất chứa trong Linh Quyết điện kia, thì khó mà xem trọng những thứ này.

- Chẳng có gì thú vị.

Tô Linh Nhi lầm rầm, hẳn nhiên không mấy thích thú với những vật phẩm vừa được đấu giá xong.

- Chờ một chút đi, đồ vật ở đáy hòm mới trân quý.

Tô Huyên thì không vội, chỉ cười nói.

Mục Trần cũng gật gù tỏ vẻ đồng tình. Nhìn qua đám người của ba thế lực kia, họ cũng yên lặng ngồi đó, chưa hề ra giá một lần nào, hẳn nhiên cũng đang chờ đợi.

- Ha ha, vật phẩm tiếp theo khá kỳ lạ, vật này do một chi đội thám hiểm may mắn tìm được ở Bạch Long Khâu, theo đánh giá của chúng ta, nó là đồ vật do một vị Linh Trận sư cao cấp lưu lại.

Tất Thắng hai tay cẩn thận nâng lên một cái hộp ngọc, bên trong có một thiết cầu kim loại loang lổ rỉ sét, khiến mọi người nghi hoặc khi nó không có mấy dao động linh lực mạnh mẽ.

- Hà, mọi người đừng khinh thường cái vật xấu xí này. Nếu chúng ta không lầm, đây là một vật chỉ có những Linh Trận sư khá xuất chúng mới có năng lực chế tạo. Linh trận tử!

Tất Thắng cười tủm tỉm:

- Chỉ những Linh Trận đại sư năng lực siêu phàm, mới có thể đem những linh trận phức tạp khủng bố khổng lồ khắc vào trong tiểu cầu kim loại này. Khi đối địch, ném Linh Trận tử ra bên ngoài, lập tức hóa thành linh trận nghênh địch, quả thật thần diệu dị thường.

- Hê hê, Tất phì lũ! Đúng là Linh Trận tử chỉ có Linh Trận sư cao cấp mới chế tạo được, nhưng mà cũng phải xem linh trận khắc trong đó cấp bậc ra sao, chứ nếu chỉ tùy tiện khắc vào vài linh trận cấp 1 cấp 2 thì có tác dụng gì? Vả lại... Linh Trận tử cần có cách đặc biệt để mở, nếu không phải là người có hiểu biết về Linh Trận tử thì dù có đem về cũng chẳng có biện pháp nào dùng được.

Hàng ghế VIP, lão già dẫn đầu Địa Hành tông đột nhiên cất tiếng. Trong phòng đấu giá mọi người cũng gật gù, rõ ràng Tất Thắng kia cố ý hàm hồ, định đào hầm đặt bẫy người ta sao.

- Ha ha, vẫn là Đồ lão ca có ánh mắt nham hiểm, không hổ là trưởng lão Địa Hành tông.

Tất Thắng bị vạch trần cũng không mấy để bụng, cười mỉm nói tiếp:

- Viên Linh Trận tử này xét niên đại khá là lâu đời, linh trận khắc trên đó ta từng mời một vị Linh Trận sư cấp 3 quan sát, nhưng chẳng nhìn ra đầu mối. Hắn nói linh trận này vượt xa cấp bậc của hắn. Thứ này thật ra lấy về cho vui thôi, nhưng với những người nhãn quang lợi hại, sẽ là một bảo bối khó tìm.

- Không nói nhiều, Linh Trận tử giá cả 30v.

- Xì!!!!

Những tiếng phản đấu vang lên trong phòng đấu giá. Tên này ngay cả cấp bậc linh trận trên đó cũng không nói rõ, thế mà dám đẩy giá 30v.

Bất quá trong phòng đấu giá to lớn này không ít người cũng là Linh Trận sư, họ cũng khá hứng thú, lục tục có người ra giá, đến khi được 50v thì hoàn toàn im lặng.

- Ô hô, vị bằng hữu này ra giá 50v, còn ai ra giá cao hơn chăng?

Tất Thắng tủm tỉm hỏi

Mục Trần nhìn chằm chằm vào khối cầu kim loại kia, ánh mắt thoáng dị thường. Lúc nãy hắn tiến vào trạng thái Tâm Trận để quan sát Linh Trận tử. Trận văn phức tạp trên đó quả nhiên vượt xa cấp độ 3. Hắn phỏng đoán có lẽ thứ khắc trên Linh Trận tử này đủ sức so được với một phần Yêu Liên Đồ trận của hắn.

Một món đồ tốt!

Mục Trần xẹt qua ý nghĩ đó trong đầu, cười nhạt cất tiếng:

- 60v!

Thình lình giọng nói văng vẳng trong phòng đấu giá đang yên tĩnh liền thu hút chú ý mọi người, ngay cả ba thế lực đỉnh cấp cũng phải quay lại nhìn.

Tên áo trắng ôm ấp hai cô gái kia biếng nhác liếc nhìn Mục Trần, thần sắc đột nhiên ngưng trọng, lửa nóng hừng hực bốc lên trong mắt hắn.

- Cực phẩm a!

Hắn nhìn ngay vào ba vị nữ tử Tô Huyên, Tô Linh Nhi và Lê Thanh bên cạnh. Phong tình vạn chủng, hơn hẳn hai thứ phàm vật đang ôm ấp lấy hắn.

- Bạch Long thành khi nào xuất hiện hàng cực phẩm này vậy....

Không thương tiếc đẩy hai nàng kia ra, hắn liếm môi lầm rầm, nhìn chằm chằm vào ba cô gái, không chút che giấu dục vọng.

- Ngươi đang nhìn cái gì đó? Không cần mắt à?

Tô Linh Nhi nổi giận hét toáng, ánh mắt tràn ngập dục vọng của tên kia khiến nàng nổi nóng. Tính cách nàng vốn nóng nảy bộc trực, trong Bắc Thương linh viện cũng chẳng kiêng nể ai, ánh mắt của tên kia dĩ nhiên khiến nàng không để cho hắn mặt mũi.

Tô Huyên bên cạnh chỉ hờ hững liếc nhìn hắn, không nói lời nào, còn Lê Thanh phóng ngay đôi mắt sắc lạnh ghét căm, sát khí tràn ngập uy hiếp.

- Ha ha, là một cây ớt cay, ta thích.

Mặc cho Tô Linh Nhi mắng mỏ, hắn cũng không giận ngược lại càng liếm môi, vung tay lên, biếng nhạc nói:

- 100v linh tệ, Linh Trận tử này thiếu gia ta phải có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.