- Thôi, mọi người tự chọn phòng ốc đi. Mà nè, ai muốn đến phòng giáp ất thì cứ đến gặp ta nha.
Mục Lăng che miệng cười khúc khích trước những gương mặt tân sinh rầu rĩ.
Đám tân sinh lắc đầu ngao ngán. Với số linh trị mà bọn họ có trong tay hiện tại, nào dám mơ cao sang. Đợi đến khi quen thuộc cách thức kiếm linh trị thì hưởng ưu đãi sau vậy đi.
Mục Trần nhìn qua khu giáp đẳng, cũng có vẻ động tâm. Hắn hiện tại có hơn 6k linh trị, thật ra cũng đủ dùng, chọn khu linh khí tốt nhất thì tu luyện sẽ nhanh chóng hơn, về mặt này cũng không nên hà tiện quá.
Mục Trần nghĩ nghĩ, đột nhiên kề sát vào Lạc Li, khẽ cười:
- Hay là chúng ta cùng thuê một phòng? (LTC: ơ anh này gian nhỉ... ta thích)
Lạc Li bị câu hỏi đột ngột của hắn làm ngớ người, mặt đỏ bừng xấu hổ, trừng mắt liếc hắn. Cái tên kia từ lúc gặp lại hắn càng ngày càng cả gan.
Mục Trần mỉm cười không để ý, quay qua Mục Lăng, nói:
- Mục Lăng đạo sư, một gian phòng có thể ở mấy người a?
- Hai người.
Mục Lăng cười khúc khích, đưa mắt nhìn qua Mục Trần và Lạc Li, con ngươi chạy lòng vòng, ánh mắt đầy thâm ý.
- Ta muốn thuê một gian phòng giáp đẳng.
Mục Trần cười nói.
Lạc Li cắn cắn môi, đỏ mặt quay đi, làm ra vẻ chẳng liên quan gì tới Mục Trần. Dù cho nàng vốn lạnh lùng chẳng mấy để ý xung quanh, nhưng người ta cũng là thiếu nữ, cũng rụt rè, nào dễ dãi ở chung phòng với con trai như thế. Trước kia trong Linh Lộ màn trời chiếu đất mới phải ở cùng nhau như thế, bây giờ làm sao mà được a.
Sau Mục Trần, Chu Linh cũng chọn một phòng giáp đẳng. Bọn họ đều có một lượng linh trị kha khá, hẳn nhiên cũng không phải nghèo khó tầm thường. Diệp Khinh Linh và Duẫn nhi thì chọn phòng ở khu ất đẳng.
Ồn ào một phen, đám tân sinh cũng lần lượt chọn xong phòng cho mình ở, Mục Lăng liền dẫn theo Mục Trần và đám người hạng sang kia đến khu vực đặc quyền.
Khi Mục Trần tiến vào khu giáp đẳng, linh khí nồng hậu khiến tinh thần hắn rung lên, chỗ này tu luyện cực tốt.
- Bên đó đều là phòng giáp đẳng, các ngươi tự chọn phòng đi. Sau khi các ngươi tiến vào phòng, linh trị bài sẽ tự động trừ đi số linh trị tương ứng.
Mục Lăng hướng dẫn.
- Chọn phòng rồi hôm nay cứ nghỉ ngơi một bữa. Mặt khác, linh trị bài của các ngươi còn liên kết với Linh Trị điện, bên đó giao dịch đủ loại hàng hóa, các ngươi có thể tra cứu trong linh trị bài, đương nhiên nếu muốn mua cái gì thì vẫn phải qua bên đó trao đổi.
Mục Trần gật đầu, quét mắt nhìn về phía mấy gian phòng, liền đi đến một cái phòng gần hồ nước trong suốt, cười nói:
- Ta chọn gian này.
Hắn mỉm cười nhìn Lạc Li, chẳng cho cô kịp phản ứng cái gì, hắn liền nắm chặt tay nàng kéo về phòng.
Chu Linh nhìn thấy, sắc mặt cũng kỳ lạ. Tên tiểu tử kia cũng kích thích người ta quá....
Mục Trần thì chẳng mấy để ý, đi cùng Lạc Li đến tiểu lâu các, nàng đỏ mặt giãy tay ra khỏi hắn, đôi mắt lưu ly cực kỳ xấu hổ.
- Hô hô.
Mục Trần cười nhìn nàng, bất chợt tỏ ra đường đường chính chính:
- Ở cùng một phòng dễ chăm sóc cho nhau, lại tiết kiệm được linh trị, chúng ta vừa tới Bắc Thương linh viện, cần kiệm mới dễ sống chứ.
Lạc Li cáu lên, cái cớ này cũng khó tin quá đi chứ, nàng có hẳn hơn 1v linh trị, dùng nửa năm cũng chẳng xi nhê gì.
- Không có được nước làm tới!
Lạc Li trừng mắt chỉ trỏ đe dọa Mục Trần, nàng tự nhiên đẩy cửa mà vào. Lâu các nhỏ có hai tầng, khá sạch sẽ, Lạc Li quan sát một vòng cũng tỏ ra khá hài lòng. Vả lại quan trọng là nó có hai tầng, khiến nàng thở phào nhẹ nhõm.
- Ta ở lầu trên, ngươi ở lầu dưới.
Lạc Li đạm nhạt nói.
Mục Trần lần này lại thành thật gật đầu, không dám giở trò gì nữa. Tuy hai người duyên tình thắm thiết, nhưng con gái rụt rè, cũng cần giữ gìn một chút.
Lạc Li bước lên lầu trên xem xét phòng mình, Mục Trần cũng đi dạo một vòng, rồi về phòng nghỉ ngơi, giường đã chuẩn bị sẵn, hiển nhiên phục vụ không tồi.
Mục Trần nằm trên giường mềm mại, hít sâu một hơi, tâm tình khó hiểu. Từ bây giờ, hắn đã chính thức là đệ tử Bắc Thương linh viện.
Hắn sẽ ở đây tu hành vài năm.
- Tía, ta sẽ ở Bắc Thương linh viện tu luyện thật tốt, chờ ta trở về, nhất định sẽ đủ sức tìm mẫu thân về cho người!
Mục Trần siết chặt nắm đấm. Ở cái nơi Bắc Linh cảnh nho nhỏ kia, hắn rời đi, phụ thân đã không còn ai là gia đình, nhất định rất cô tịch.
Mục Trần hít sâu một hơi, áp lực trong lòng dao động, sau đó ngồi dậy xếp bằng, bàn tay nắm lại, linh trị bài thủy tinh xuất hiện trong tay. Lúc nãy Mục Lăng đạo sư nói linh trị bài này liên kết đến Linh Trị điện, đó là khu vực hội tụ đủ loại giao dịch của Bắc Thương linh viện, cũng thật tiện lợi khi có thể ở chỗ của mình tra cứu vài tin tức.
Mục Trần đưa một tia linh lực vào linh trị bài, hào quang sáng lên, hóa thành một bức màn sáng chói, hiển thị đủ loại vật phẩm muôn màu với số liệu thông tin chi tiết.
- Nộ Mãng thương, luyện chế từ Kim Giác Linh Mãng một sừng, đối chiến với người khác, thúc giục linh lực, mũi thương như rắn dữ, uy lực phi phàm, linh cụ trung phẩm, giá bán 8000 linh trị.
- Cửu Viêm quyết, linh quyết công pháp, linh cấp trung phẩm, giá bán 9000 linh trị.
- Ma Huyễn Ảnh Bộ, linh quyết thân pháp, linh cấp trung phẩm, giá bán 7800 linh trị.
- Vẫn Lạc trận, trận đồ cấp 3, lấy linh khí ngưng tụ ra hình dáng vẫn thạch, đẳng cấp uy lực công kích uy hiếp cường giả Dung Thiên cảnh, giá bán 13000 linh trị.
- Thiên Lôi châu, ẩn chứa thiên lôi khí, có tác dụng rèn luyện linh khí, cường hóa thân thể, giá bán 200 linh trị một viên.
. . . . . .
Đủ loại vật phẩm đủ màu sắc chạy qua trước mặt Mục Trần, khiến hắn kinh dị ngạc nhiên càng dữ dội. Trong Linh Trị điện bán ra vật gì cũng đều bất phàm, ngay cả trận đồ cao cấp cũng có, nhưng giá vật phẩm thì cái nào cũng không hề thấp, với gia tài hiện tại của hắn, hoàn toàn không có sức mua được cái gì.
Lắc qua lắc lại, ánh mắt Mục Trần càng lúc càng sợ hãi.
- Vạn Lôi Ngự Kiếm quyết, thần cấp hạ phẩm, linh quyết công kích, do cường giả chí tôn sáng chế, giá bán 300v linh trị, Bắc Thương linh viện sở hữu.
"Óe."
Mục Trần tròn mắt hít sâu một hơi, khóe mắt giật giật. Linh quyết thần cấp? Trong Linh Trị điện này còn có bán cả linh quyết thần cấp?
Tim đập thình thịch, lát sau hắn mới bình tĩnh lại được. Đa số vật phẩm ở Linh Trị điện đều do đệ tử bán ra, nhưng có vài thứ thuộc sở hữu của Bắc Thương linh viện, như quyền linh quyết thần cấp này, hẳn nhiên nếu là đệ tử sở hữu, nếu không phải không thể sử dụng, chắc chắn sẽ không đem ra bán.
Bảo bối đẳng cấp này ai mà không động tâm, bất quá giá cả khiến hắn chỉ biết ôm hận, 300v linh trị.... Cái giá khủng bố như thế, trong Bắc Thương linh viện ai có khả năng mua được đây?
Mục Trần méo mặt lắc đầu, cái này chắc là Bắc Thương linh viện cố ý lấy ra để kích thích người ta đây mà, để cho người ta thấy, chứ chẳng ai mà mua nổi....
Mục Trần tiếp tục xem tới, mà càng xem nhiều, những vật phẩm đẳng cấp khủng bố càng nhiều hơn, giá cả cũng khiến hai mắt Mục Trần xám ngoét.
- Cửu Long Thông Thiên trận, trận đồ cấp 6, giá bán 350v linh trị.
- Tinh phách thượng cổ Kim Ô, linh thú thiên giai trung phẩm, địa bảng Vạn Thú lục bài danh 34, giá bán 400v linh trị.
- Cửu Đỉnh thần giáp, linh cụ tuyệt phẩm, khả năng phòng ngự một kích toàn lực của cường giả Hóa Thiên cảnh, giá bán 330v linh trị.
. . . . . .
Mỗi một thứ đều là kỳ trân bảo vật, chạy qua trước mắt khiến hắn khó mà giữ bình tĩnh, còn cái giá bên dưới thì khiến hắn hết hồn cắn răng.
Không hổ là Bắc Thương linh viện a, cũng chỉ có bọn họ mới có thể lấy ra nhiều bảo bối như vậy.
Mấy thứ này bỏ vào bất cứ đâu ở Đại Thiên thế giới chắc chắn cũng tạo nên một hồi tranh đoạt điên cuồng, nhưng lúc này lại trở thành thủ đoạn kích thích đệ tử cày cuốc kiếm linh trị.
Mục Trần gượng cười, hắn tiếp tục xem, tiếp tục thấy những thứ kích thích quá đáng, lát sau hắn định dừng lại, thì hai mắt đột nhiên co lại.
Tầm mắt hắn nhìn lên một góc bức màn hào quang, bên đó không có hình ảnh vật phẩm gì cả, chỉ có mấy chữ ngắn ngủn. Tuy vậy, nó lại khiến trái tim Mục Trần gia tốc đập nhanh chưa từng thấy, ngay cả khí hải cũng trở nên bạo động sôi trào.
- Tinh huyết Bắc Minh Long Côn, thần thú trấn viện, thần hiệu rèn luyện khí lực, tẩy tủy phạt cốt, người hấp thu sẽ cải thiện thể chất hoàn toàn, thân thể mạnh mẽ như linh thú, giá 700v linh trị.
- Tinh huyết Bắc Minh Long Côn. . .
Mục Trần thì thào lẩm bẩm, đó không phải là thứ Cửu U Tước tha thiết ngày đêm mơ ước đó sao? Chỉ cần có nó thứ này, Cửu U Tước có thể phá tan ràng buộc, trở thành sinh vật siêu cấp không kém Bắc Minh Long Côn...
Trong khí hải của Mục Trần, linh lực kinh người gào thét, Cửu U Tước vốn nhàn nhã lười biếng nằm chơi trên đóa hoa Mandala bất thình lình bật dậy, đôi mắt hắc viêm kích động cuồng hỉ.
- Mục Trần! Mục Trần! Tìm được rồi! Lấy nó đi! Lấy nó đi!
Cửu U Tước truyền ý niệm vào đầu, cái vẻ thất thố điên cuồng như thế Mục Trần từ khi gặp nó mới thấy lần đầu tiên.
Mục Trần bất đắc dĩ cười, hắn cũng muốn lấy giúp nó, nhưng mà.... ngươi cũng phải xem cái giá ác độc cắt cổ đó chứ.
700v linh trị tròn trĩnh đó a!
Bắc Thương linh viện có ai mua nổi không?