Làn sương trắng phủ trên đỉnh Bạch Cốt sơn cùng với hương thơm hấp dẫn và những tiếng long ngâm phượng khiếu rền rĩ bầu trời.
Mọi người quanh núi đầu có thể nhận thấy sinh mệnh lực khổng lồ đang ngưng tụ trên đỉnh.
Tinh huyết Chân Long Chân Phượng để lại được kích phát trong Long
Phượng Trì, dung nhập vào huyết mạch của ai đó, tạo lợi thế tu luyện cho kẻ may mắn đó rất nhiều.
Cơ duyên này người bình thường không cách nào hưởng được.
Khán giả Bạch Cốt sơn, tuy biết không có khả năng sử dụng được Long
Phượng Trì nhưng vẫn không ít người ở lại, có vẻ tiếc nuối không cam.
Nhưng cam hay không cũng vậy thôi, họ cũng chẳng có gan đi cướp, chỉ biết trơ mắt ếch nhìn kẻ kia hửng thụ.
Thời gian lặng lẽ tr6i qua, đỉnh Bạch Cốt sơn sương mù càng đậm, nửa
canh giờ sau, đột nhiên một tiếng gầm kinh thiên vang vọng.
"Graooooooo!"
Long ngâm phượng khiếu, mọi người chấn kinh nhìn lên, một cột sáng kim
sắc từ đỉnh núi bắn lên trời, người ta dễ dàng nhìn thấy dù cách cả ngàn dặm.
Cột sáng kim sắc có những hoa văn
Long Phượng xoay tròn, dù Chân Long Chân Phượng chết đã lâu, uy áp siêu
thần thú vẫn hung mãnh không ngờ.
Những hoa văn long phượng
kia xoay tròn, nhưng lại có vẻ như không dung hòa với nhau mà bắt đầu
cắn nuốt lẫn nhau, khung cảnh như thời viễn cổ nơi Chân Long Chân Phượng sinh tử chiến.
Ngay cả khi đã chết, tinh huyết của chúng cũng không thể nào hòa hợp.
Long văn Phượng văn đấu đá, hầu lâu sau số lượng Long văn chiếm ưu thế, nuốt sạch Phượng văn.
Khi đạo Phượng văn cuối cùng bị nuốt mất, cột sáng kim sắc từ trên cao thu lại, trở về nguồn phát sáng.
Chính là đáy Long Phượng Trì, nhưng cái ao lúc này khô quắt chẳng còn
một giọt nước, năng lượng dường như đã bị hấp thu sạch sẽ, một người
đang ngồi dưới đó.
Kẻ kia thân phát kim quang, quần áo như
đúc bằng vàng rất chói lóa, long văn sau khi chạm vào làn da, lập tức
chui vào trong cơ thể.
Hai mắt hắn run lên rồi mở ra.
"Graooooooo!"
Đôi mắt đen lúc này chuyển sang vàng khè, sâu trong ánh mắt dường như
có cự long vần vũ, huyền diệu vô cùng, áp lực cường đại từ chỗ Mục Trần
khuếch tán ra, Long Phượng Trì kiên cố cũng văng ra những mảnh xương vỡ
vụn.
Kim quang chói lóa một hồi rồi biến mất, Mục Trần lắc
mình nhảy ra khỏi Long Phượng Trì, trầm tư cảm nhận sức mạnh đang bành
trướng trong cơ thể.
Sức mạnh này chạy ra khắp tứ chi, như
mãnh thú xổng chuồng, đầy tính phá hoại, so với cửu văn Lôi thể của hắn
còn hùng mạnh hơn!
Mục Trần nắm chặt bàn tay, cảm thấy máu huyết sục sôi, như phá tan sự ràng buộc cơ thể, chuẩn bị bùng nổ.
Kim quang lại sáng lên trên làn da, long văn chui ra khỏi người lượn lờ trong tiếng long ngâm oai hùng.
- Long văn sao? Vậy ta lấy được Ngụy Long thể.
Long Phượng Trì do hài cốt Chân Long Chân Phượng hình thành, chứa đựng
tinh huyết hai thần thú, nhưng khi có ai đó hấp thu, sẽ xảy ra hiện
tượng mạnh nuốt yếu, cũng thể hiện ra Long Phượng Trì nơi đó tinh huyết
Chân Long nhiều hơn hay Chân Phượng đậm đặc hơn.
Nhìn thấy
long văn này, rõ ràng không cần nói cũng biết Long Phượng Trì nơi đây có tinh huyết Chân Long nhiều hơn, bằng không khó có thể nào nuốt sạch
Phượng văn.
- Nhưng chỉ có 32 Long văn.
Mục Trần
lẩm bẩm đếm Long văn, cau mày. Theo thông tin hắn đọc được, Ngụy Long
thể mạnh nhất sẽ có 99 Long văn, còn Ngụy Long thể hắn nhận được chỉ có
32, vậy thì tinh huyết ở Long Phượng Trì này cũng khá kém.
Mục Trần chép miệng lắc đầu, rồi cảm thấy mình cũng quá tham. Ngụy Long
thể dù chỉ có 32 Long văn, mà đã có thể cường đại như vậy, sức mạnh của
nó hơn xa Lôi Thần Thể cực hạn.
Mà Long Phượng Thiên có thể
bây giờ mới bắt đầu(?), hắn còn cơ hội tìm được nhiều tinh huyết Chân
Long hơn nữa, bổ sung Ngụy Long thể càng thêm mạnh mẽ, nói không chừng
khi lấy được đủ 99 long văn, có thể tiến hóa Ngụy Long thể trở
thành Chân Long thể!
Long văn tan đi, nếu hiện tại lại đấu
với Liễu Viêm, chắc là tình hình lưỡng bại câu thương sẽ không xảy ra
nữa rồi, tuy tu vi linh lực không tăng lên, nhưng chiến lực đã khác hẳn.
- Ngụy Long thể đây sao?
Thải Tiêu nhìn ngó trên dưới đánh giá Mục Trần, vẻ mặt kinh ngạc mỉm cười:
- Coi bộ cũng khác ngộ, nhưng cũng không dữ dằn lắm, nếu chân chính luyện được Chân Long thể có lẽ khá mạnh đây.
Nhãn lực của nàng cực tốt, liếc mắt đã biết khí huyết Mục Trần đã cường thịnh, hẳn nhiên vì sinh mệnh lực Chân Long đã dung hòa vào tinh huyết
Mục Trần.
Dù rằng chừng đó tinh huyết không mang lại sức sống siêu đẳng như một con siêu thần thú thật sự, nhưng ít nhất cũng mạnh
hơn xưa nhiều.
Dù sao tiêu chuẩn Thải Tiêu khá cao, được nàng đánh giá "khá mạnh" thì Chân Long thể đương nhiên không tầm thường.
Mục Trần cười cười, nhìn ra ngoài đỉnh núi:
- Ngươi tìm ra vị trí Long Phượng Trì khác chưa?
Giọng nói khá gấp gáp, vì sau khi nhận được điều kỳ diệu của Long
Phượng Trì, hắn rất háo hức, lại cũng đúng như Thải Tiêu nói, Ngụy Long thể hiện tại của hắn khá kém, nếu gom đủ tinh huyết Chân Long, hắn có
thể luyện được ngụy thể hoàn mỹ.
Hôm nay có lẽ bốn vị
trí Long Phượng Trì còn lại cũng đang tranh chấp kịch liệt, hắn muốn
giành thêm tinh huyết Chân Long đương nhiên chỉ có thể đến những vị trí
Long Phượng Trì mà người ta không dò ra được.
Việc đó chỉ có thể dựa vào Thải Tiêu.
Mục Trần háo hức mong chờ như thế, Thải Tiêu cười tinh quái, nàng kết ấn triệu hồi la bàn.
- Long Phượng Trì ta đúng là tìm được một chỗ...
Thải Tiêu nói thế, Mục Trần lập tức vui mừng.
- Bất quá, tình hình lại vượt qua dự đoán...
Thải Tiêu lại cất một câu khó hiểu.
- Sao? Long Phượng Trì kia còn yếu hơn sao?
Mục Trần giật mình, vẻ mặt thất vọng.
- Hoàn toàn ngược lại, ta tìm được một địa điểm, nếu đoán không sai,
thì Long Phượng Trì kia được hình thành từ hai bộ xương đầu Chân Long
Chân Phượng.
Thải Tiêu nhấn mạnh từng chữ, vẻ mặt nghiêm trọng
Mục Trần ngẩn người, hít hà một hơi sợ hãi. Hắn đương nhiên biết, với
thần thú mà nói, xương đầu và trái tim là hai thứ quan trọng nhất, do
vậy xương đầu Chân Long Chân Phượng đương nhiên phải có lương tinh huyết vượt xa những khúc xương bình thường.
Chỉ là hai khúc xương
bình thường còn vơ vét được 32 Long văn, xương đầu Chân Long Chân Phượng thì số lượng là bao nhiêu chứ? (LTC: thế lỡ tinh huyết Chân Phượng ở đó mạnh hơn thì ăn cám à, nói vậy thôi chứ sáng tác mà, thể nào Chân Long
cũng để dành cho ku Trần)
E rằng khỏi cần lên Long Phượng đài cũng luyện thành Chân Long thể a!
Hấp dẫn như thế, đương nhiên Mục Trần không thể nào bỏ qua, hắn quay sang hỏi Thải Tiêu:
- Nguy hiểm lắm sao?
Thải Tiêu mỉm cười khẽ nói:
- Tương đối nguy hiểm, quái thú bảo vệ nơi đó chắc hẳn phải mạnh mẽ hơn xa Ma Viên, xông bừa vào đó e rằng mạng nhỏ khó giữ.
Mục Trần thất kinh, thực lực như Thải Tiêu còn đánh giá nơi đó nguy hiểm thì biết làm sao.
- Ngươi tính thế nào?
Mục Trần nhíu mày hỏi.
Thải Tiêu vuốt ve con rắn nhỏ trên tay, mỉm cười:
- Đương nhiên là phải đi, chỗ đó có thứ mà tiểu Thải cần.
Nói tới đ1o, nàng nhìn hắn:
- Bất quá ngươi khỏi cần đi theo, bốn vị trí Long Phượng Trì kia nhiều
khả năng vẫn còn đang tranh đoạt, nếu nhanh chân chạy qua đó không chừng có thể cướp thêm một cái.
- Xem ra cực kỳ nguy hiểm.
Mục Trần nhún vai, Thải Tiêu mà còn có vẻ ngại thì không cần nói cũng
biết việc hắn chọn lựa đi tranh cướp bốn cái Long Phượng Trì kia còn
khôn ngoan hơn.
Nhưng mà để nàng một mình xông pha hiểm nguy, còn hắn sau khi được lợi thì bỏ đi một mình, hẳn nhiên là hắn không làm được
Mục Trần ngẩng mặt lên, mỉm cười tỏa nắng, lắc đầu.
- Ta hộ tống ngươi đi.