Trong toà tháp mục nát, Mục Trần lẳng lặng ngồi xếp bằng,hai mắt hắn đột nhiên mở ra, trong mắt phát ra ánh sáng thuỷ tinh mãnh liệt, một toà phù đồ tháp trong suốt bay ra.
ong.
thánh phù đồ tháp không ngừng xoay tròn trước mặt Mục Trần, chợt nhanh chóng phình to, hoá thành một toà cự tháp giáng từ trên trời xuống, bao phủ lấy Mục Trần cùng ý chí của phù đồ lão tổ vào trong.
Bên trong thuỷ tinh tháp, ánh sáng tràn ngập, Mục Trần cũng không chờ đợi được nữa, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn lên vách tháp, lúc này bên trên 4 vách tháp đã xuất hiện 8 tấm bản vẽ
8 bản vẽ này, dáng vẻ hung ác dữ tợn, tản ra sát khí hung lệ đậm đặc đến cực điểm, người bình thường chỉ cần nhìn thoáng qua cũng sẽ bị cỗ hung khí này đoạt mất tâm trí.
nhưng mà, Mục Trần nhìn 8 hình ảnh hung ác này lại tràn đầy vẻ vui mừng hiển hiện.
- đây chính là bát bộ phù đồ sao?
Mục Trần tự lẩm bẩm, bản thân còn cỏ chút không tin được, dù sao bát bộ phù đồ này chính là 1 trong 36 tuyệt thế thần thông mạnh nhất đại thiên thế giới.
Đối với thần thông cấp bậc này, đừng nói là đại viên mãn địa chí tôn, dù có là thánh phẩm thiên chí tôn cũng sẽ động lòng.
Mục Trần nhìn chăm chú 8 hình ảnh hung ác trên vách tháp, tâm niệm vừa động, chỉ thấy trên hình ảnh liền xuất hiện linh quang, tiếp đó, 8 tấm bản vẽ kia như thoát ra khỏi bách tháp, hoá thành bản thể khổng lồ, đứng trên không trung, tản ra uy năng kinh khủng.
- Loại sức mạnh này...
Mục Trần hơi cảm ứng một chút, khoé miệng không kìm chế được mà sợ hãi than thở, nở ra một nụ cười, theo hắn đoán chừng nếu lúc này hắn gặp lại thi thiên u, chỉ cần nhốt tên kia trong phù đồ tháp, sau đó thúc giục bát bộ phù đồ thì hắn tuyệt đối chết không nghi ngờ, về phần bọn huyền la, mặc tâm thì càng đừng hòng chống cự nổi.
Sức mạnh của 8 thủ hộ giả này đủ để nghiền nát bất kỳ cường giả dưới thiên chí tôn nào.
Mục Trần bây giờ có trong tay 2 đạo tuyệt thế thần thông đứng đầu đại thiên thế giới, sức chiến đấu như vậy tuyệt đối không hổ là đệ nhất nhân dưới thiên chí tôn!
- Quả nhiên không hổ là thánh phù đồ tháp, thần thánh vô sóng, nếu không chỉ sợ ngươi cũng sẽ không khống chế chúng dễ dàng được như vậy
. Bên cạnh phù đồ lão tổ cũng khẽ mỉm cười, nói.
Tài liệu luyện chế bát bộ phù đồ chính là ma đế thứ thiệt, quá mức hung lệ, nếu không phải Mục Trần có thánh phù đồ tháp, trời sinh vạn tà bất xâm, có lực phong ấn trấn áp, thì chỉ sợ còn phải phí vài năm trời chăm sóc “phù đồ châu” nữa mới có thể in bản vẽ lên phù đồ tháp.
Mục Trần cũng đồng tình gật đầu một cái, khi thúc giục bát bộ phù đồ, hắn có thể cảm giác được cỗ hung ác khí này, hung ác đến mức đó, nếu không phải hắn có phù đồ tháp áp chế thì chỉ sợ là ăn không tiêu.
Hiển nhiên, tuyệt thế thần thông cấp bậc này, cho dù là người thường lấy được, chỉ sợ cũng không cách nào tu luyện nổi, nếu cưỡng ép mà làm thì chỉ tự chuốc lấy tai hoạ cho bản thân.
- Đa tạ tiền bối!
. Mục Trần nhìn về phía phù đồ lão tổ, giọng nói chân thành, nếu không phải có phù đồ lão tổ ưu ái thì chỉ sợ hắn cũng vô duyên với bát bộ phù đồ rồi.
Phù đồ lão tổ cười híp mắt, nói:
- Lão phu còn phải cám ơn ngươi đã giúp cho đạo tuyệt thế thần thông này tiếp tục truyền thừa đấy
Mục Trần cười cười, cũng không màu mè gì nữa, chỉ là trong lòng cũng có thêm một phần tôn trọng đối với phù đồ lãi tổ.
- Đúng rồi, tiền bối, hiện giờ tình hình bên trong tứ thành tháp thế nào rồi?
. Mục Trần chợt nhớ tới lạc ly, liền vội vàng hỏi.
- Trừ tầng của thương tổ đã thất thủ, 2 tầng khác cũng không vấn đề gì, tới bây giờ căn bản tứ thánh tháp cũng đã vững chắc, tàn hồn thiên ma đế trốn từ tầng của thương tổ cũng không cách nào trốn khỏi tứ thánh tháp được, sớm muộn cũng sẽ bị sức mạnh của tứ thành tháp hoàn toàn tiêu diệt.
. Phù đò lão tổ mỉm cười nói, xem ra nguy cơ lần này thật sự được hoá giải rồi.
Mục Trần nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu nói như vậy thì tầng của lạc ly chắc cũng giành được thắng lợi rồi, chẳng qua chỉ không biết lạc ly có đạt được truyền thừa của thái linh thông thiên quang hay không thôi.
Trong lúc Mục Trần suy nghĩ lan man thì phù đồ lão tổ lại ngẩng đầu nhìn toà phù đồ tháp bị hư hại, trầm mặc một chút rồi cười nói:
- Thừa dịp toà phù đò tháp này còn lại một chút linh lực, lão phu sẽ cho ngươi một cái tạo hoá nhỏ đi
Âm thanh vừa dứt, hắn vung tay áo lên, bên trong phù đồ tháp chợt hiện ra linh quang chói mắt, ngưng tụ như thực chất, đó là linh quang chân chính, biểu hiện cho việc linh lực ngưng kết thành thực chất.
ong.
Linh quang ào ạt rọi xuống đầu Mục Trần, hoá thành linh lực cuồn cuộn như rót vào trong cơ thể Mục Trần.
Thời điềm linh lực xuất hiện, Mục Trần cũng đã biết được ý định của phù đồ lão tổ, hiển nhiên là muốn rót chút sức mạnh còn sót lại trong phù đồ tháp vào trong cơ thể hắn, giúp hắn tăng cấp.
Cùng với việc linh quang không ngừng tràn vào cơ thể Mục Trần, toà phù đồ tháp vốn đã hư hại thì lúc này càng thêm đổ nát, ảm đạm với tốc độ kinh người.
Mà cơ thể Mục Trần thì lại phát ra ánh sáng giống như sao băng, dưới sự cọ rửa của luồng linh lực mênh mông này, huyết nhục trên cơ thể hắn mơ hồ càng ngày càng trờ nên trong suốt.
Thậm chí, huyết nhục của hắn đã bắt đầu phát ra một mùi thơm kỳ lạ.
Đó là bởi vì những tạp chất trong cơ thể đã hoàn toàn bị tiêu trừ, cho nên mới xuất hiện mùi thơm nhàn nhạt này.
Linh quang cọ rửa cũng không biết qua bao nhiêu thời gian, đến lúc Mục Trần mở mắt ra thì cũng phát hiện toà phù đò tháp này đã ảm đạm sắp nát vụn, xung quanh tháp cũng xuất hiện từng mảnh vỡ vụn.
Bên cạnh, thân thể phù đồ lão tổ cũng trở nên hư ảo hơn rất nhiều, hiển nhiên là do sức mạnh tiêu hao cạn kiệt.
Mục Trần hơi cảm ứng bản thân một chút, liền nhận ra huyết nhục trong cơ thề tản ra tinh quang, từng luồng linh lực mạnh mẽ không ngừng vận chuyển cuồn cuộn.
Bán Bô Đai Viên Mãn Cảnh'
Mục Trần cảm ứng liền biết được cảnh giới hiện tại của mình, dù không đột phá tới đại viên mãn, nhưng ngược lại hắn cũng vì thế mà thở phào nhẹ nhõm.
- Lão phu chẳng qua cũng chỉ dùng một chút sức mạnh sót lại để rèn luyện huyết nhục cơ thể ngươi một lần, linh lực còn dư thừa dung nhập vào cơ thể ngươi mới giúp ngươi đạt tới bán bộ đại viên mãn, cũng không giúp ngươi chính thức đột phá
Phù đồ lão tổ mỉm cười nói:
- Lão phu biết tiều tử ngươi dã tâm không nhỏ, thành tựu tương lai không chừng còn vượt qua lão phu, cho nên làm sao có thể dùng phương thức cấp tốc mà để lại tai hoạ sau này được
Mục Trần gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng cười cười.
Hắn thật sự cũng có chút lo lắng, sợ phù đồ lão tổ nhất thời hưng phấn, trực tiếp tăng hắn tới bán bộ đại viên mãn, điều đó cố nhiên là làm cho hắn mạnh hơn chỉ trong thời gian ngắn, nhưng xét về lảu dài lại không phải là chuyện tốt.
Con đường tu luyện vốn là bước từng bước một, Mục Trần thiên phú kinh người, tốc độ tu luyện vốn đã không chậm cho nên hắn không cần cưỡng ép tăng lên, thứ hắn muốn là làm chắc ăn chắc.
Căn cơ ổn định như thế, tương lai mới có thể tiến tới thiên chí tôn cảnh, thậm chí là thánh phẩm thiên chí tôn.
- Bán bộ đại viên mãn, đợi ta tự thân uẩn nhưỡng một khoảng thời gian nữa thì có thể dùng thánh linh đan, dùng trạng thái hoàn mỹ nhất để đột phát
. Mục Trần nghĩ trong lòng.
- tốt lắm, bao nhiêu lợi lộc từ chỗ lão phu căn bản tiểu tử ngươi cũng vét hết rồi
. Phù đồ lão tổ vỗ tay một cái, hài hước nói, khiến Mục Trần khôi phục tinh thần.
Mục Trần đứng dậy, trịnh trọng cung kính trong tâm thi lễ với phù đò lão tổ một cái, những năm gần đây,coi như đây là lần đầu tiên hắn cung kính với một người của phù đồ cổ tộc như thế.
Lần này phù đồ lão tổ cũng không khiêm nhượng, ngược lại thẳng thắn tiếp nhận lễ của Mục Trần, xét từ huyết mạch thì hắn cũng coi như là tổ tiên của Mục Trần, tất nhiên như thế cũng không phỉa không phù hợp.
- Mục Trần tiểu tử
- dạ
. Mục Trần cung kính nói.
Phù đồ lão tổ chăm chú nhìn hắn thật sâu, sau đó mới từ từ nói:
- Bất kể ân oán giữa ngươi với phù đồ cổ tộc lớn thể nào, túm lại, trong cơ thể ngươi cũng đang chảy huyết mạch của phù đồ cổ tộc, ta hy vọng ngươi có thể đáp ứng ta một chuyện, nếu như có ngày nào đó, phù đồ cổ tộc gặp kiếp nạn huỷ diệt thì ngươi có thề ra tay, bảo hộ nó một lần
Mục Trần ngẩn ra, lúc này hắn cũng chỉ là thượng vị địa chí tôn mà thôi, trước mặt phù đồ cổ tộc cũng chỉ như con kiến, vậy mà phù đồ lão tổ lại nói những lời này với hắn.
Một cỗ tâm tình phức tạp dâng lên trong lòng Mục Trần, hắn nhìn ánh mắt chờ đợi của ông lão trước mắt, cuối cùng vẫn gật đầu nhè nhẹ.
Thấy Mục Trần gật đầu, khuôn mặt già nua của phù đồ lão tổ cũng vui vẻ như trút được gánh nặng, mà thân thể của hắn cũng càng ngày càng hư áo, toà phù đồ tháp này cũng không ngừng có đá vụn rơi xuống, rõ ràng là sắp hỏng rồi.
- Lão phu mang ngươi ra ngoài. Nhiệm vụ tứ thánh tháp, các ngươi làm
rất khá
. Phù đồ lão tổ vung tay lên, một đạo linh quang bao phủ lấy Mục Trần, không gian vặn vẹo một cái trực tiếp hút lấy hắn vào trong.
ầm ầm.
sau khi Mục Trần rời đi, toà phù đồ tháp này nhất thời sụp đổ xuống, từng tảng đá ầm ầm rơi, chôn vùi toà phù đồ tháp đã từng danh chấn đại thiên thế giới này vào trong phế tích.
Khi ánh sang quanh người Mục Trần tản đi, xung quanh chợt truyền tới rất nhiều tạp âm, hắn đảo mắt qua liền nhận ra hiện giờ mình đã ở ngoài tứ thánh tháp.
xung quanh có rất nhiều người, hiển nhiên là tất cả những người tiến vào trong tứ thánh tháp đều đã bị truyền tống ra ngoài.
- Mục Trần!
Thanh âm thanh thuý truyền tới, Mục Trần ngẩng đầu, sau đó trên khuôn mặt tuấn dật nở một nụ cười, chỉ thấy từ chỗ không xa, đoàn người ôn thanh tuyền, lạc ly cũng nhanh bước tới.
- Thế nào rồi?
. Mục Trần nhìn lạc ly, quan tâm hỏi.
- May mắn không làm nhục mệnh
Lạc ly thản nhiên cười khẽ, dáng vẻ mắt ngọc mày ngài, lại khiến Mục Trần kinh diễm một phen.
- còn ngươi?
Mục Trần xoè tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của lạc ly, toét miệng cười một tiết:
- Chúng ta đều là người thắng lớn nhất
ở nơi xa, huyền la, mặc tâm âm trầm nhìn về phía Mục Trần, sau đó liếc mắt nhìn nhau, lạnh lùng nói:
- Người thắng? Đợi đến khi ngươi sống sót rời khỏi thánh uyên đại lục thì hãy nói những điều này!
Thanh âm vừa dứt, bọn họ nắm chặt tay, một miếng ngọc phù hiện ra, bóp nát ngọc phù, linh quang hiện ra bao phủ lấy bọn họ, mà thân ảnh của họ cũng nhanh chóng biến mất.