"Bùm!"
Khí hải nổ ra, thân thể Mục Trần giật lên như bị sét đánh, toát mồ hôi đổ ra ròng ròng.
Nhức nhối dữ dội khó hình dung phán tán toàn thân, gần như nghiền nát ý chí Mục Trần.
Sự ác liệt của nó vốn Mục Trần đã đoán trước, ổn định lại tinh thần,
linh lực bị nhốt trong khí hải lúc này như ngựa hoang xổng chuồng, điên
cuồng chạy loạn tứ phía.
Mất đi sự kềm tỏa của khí hải, linh lực mà hắn khổ công tu luyện đã thoát khỏi không chế.
Linh lực tung hoành tứ phương, nếu không thể ghìm cương những con ngựa hoang đó, kinh mạch toàn thân sẽ bị hủy phá tan nát, tạo thành hậu quả
cực kỳ nghiêm trọng.
Tình huống này dĩ nhiên không được phép xảy ra.
- Về hết cho ta!
Hắn quát lên như ra lệnh. Một điểm sáng nhỏ chính giữa khí hải đã vỡ
nát lóe lên, nhỏ đến mức khó thấy được, thế nhưng lại mang theo một lực
hút kinh dị cường đại.
"Ù ù ù"
Lực hút phủ lấy toàn bộ cơ thể hắn.
Thế nhưng nó chỉ có tác dụng với linh lực, tốc độ chạy loạn của đám
linh lực kia châm lại, rồi bắt đầu quay hướng trở về đốm sáng mong manh
nọ.
Đốm sáng kia chính là Chí Tôn Nguyên Điểm mà hắn đã mở ra khi trước, mở rộng tất cả vòng tay không hề cự tuyệt thứ gì, như cái
động không đáy nhận lấy tất cả linh lực.
Chỉ lát sau, toàn bộ linh lực chạy loạn trong người đã biến mất, Chí Tôn Hải vẫn là đốm sáng trong cơ thể hắn, nhưng hào quang đã sáng hơn trước nhiều.
Mục Trần tập trung tiến vào Chí Tôn Hải, tinh thần nhận thấy một vùng
biển mênh mông vô bờ, nhưng thật ra kém hơn rất nhiều so với Chí Tôn Hải lúc sử dụng năng lượng của Đại Tu Di Ma Trụ.
Mục Trần mở mắt.
Cửu U bên cạnh mừng rỡ thở phào, Mục Trần hẳn là đã thành công đánh
vỡ khí hải, Chí Tôn Hải thay thế hoàn mỹ, việc cần làm lúc này chính là
đổ linh lực vào đó, nuôi dưỡng nó trở nên lớn mạnh.
Công việc này cần thời gian không ngắn, vì đây chính là bước mấu chốt từ tam
trọng Thần Phách nan thăng lên Chí Tôn cảnh. Đến khi Chí Tôn Hải đạt tới trạng thái hoàn mỹ, mới có đủ nền tảng về sau tu luyện Chí Tôn pháp
thân.
- Nếu ngươi lấy Chí Tôn đan được thưởng từ đại tái đem
luyện hóa mà nói, có lẽ đủ bước vào Chí Tôn cảnh, tiết kiệm không ít
thời gian.
Cửu U nói.
Mục Trần nghe vậy, hơi do dự một chút, lắc đầu, nhẹ giọng nói:
- Ta muốn dựa vào bản thân để xây dựng Chí Tôn Hải cho hoàn mỹ.
Cửu U ngẩn ra, nhíu mày:
- Ngươi không định luyện hóa Chí Tôn đan hoặc là Chí Tôn linh dịch? Vậy thì lâu lắm đó nha.
Muốn cho Chí Tôn Hải đạt tới trạng thái sung mãn cần lượng linh lực
cực kỳ khổng lồ, chỉ dựa vào bản thân tu luyện thì tiêu phí thời gian
rất lớn, thông thường người ta đều chuẩn bị sẵn sàng tài vật để thúc đẩy thời điểm này diễn ra nhanh chóng hơn.
- Thời gian ta có không ít, Chí Tôn Hải là nền tảng Chí Tôn cảnh, năng lượng này tự thân tu luyện mới hoàn mỹ.
Mục Trần cười nói.
Cửu U không phản bác, chỉ tỏ ra kỳ lạ nhìn hắn, thản nhiên cười:
- Không ngờ ngươi cũng thấu đáo được vấn đề này.
Lời của nàng mang theo một chút tán dương, cách này của hắn dễ khiến
người khác thán phục. Đa số mọi người đột phá Chí Tôn cảnh đều cấp tốc
dùng Chí Tôn linh dịch để hoàn thành, chân chính trải nghiệm sức mạnh
cường giả Chí Tôn, việc này cũng chẳng để lại hậu quả gì, chỉ có điều
chất lượng linh lực dĩ nhiên không tuyệt phẩm như linh lực tự tu luyện.
Chí Tôn Hải là trụ cột Chí Tôn cảnh, trọng yếu đến không thể tưởng
tượng, Mục Trần lại có thể dứt bỏ hấp dẫn sức mạnh để chọn lấy cách thức nguyên thủy nhất, cũng là biện pháp chậm mà chắc nhất.
- Bởi vì ta có dã tâm rất lớn a.
Mục Trần nhìn lên làn sương linh lực dày đặc trên không, lẩm bẩm.
- Ta biết, cường giả cái thế chớ gì. Bất quá con đường đó cũng không
dễ đi, Đại Thiên thế giới thiên tài hằng hà sa số, sau này bước ra lăn
lộn ngươi sẽ tự trải nghiệm lấy.
- Đi không dễ cũng phải xông qua.
Mục Trần cười tươi:
- Đó là lời hứa của một nam tử với người con gái hắn yêu.
Nhìn hắn cười, trong lòng Cửu U cũng nao nao, mỉm cười đáp lại. Tên
nhóc này cũng đã trưởng thành hơn nhiều so với khi mới gặp mặt rồi.
- Thời gian tới đây, ta lại muốn phiền ngươi một chút.
Mục Trần mỉm cười, còn chưa đợi Cửu U trả lời, hắn đã nhắm mắt tu luyện.
- Đáng giận, coi ta là vệ sĩ của nhà ngươi à!
Cửu U hung hăng làm dữ, nhưng cũng chỉ hậm hực giơ nắm nắm giá mấy cái, rồi ngồi xuống gần đó.
Lực hút dữ dội từ cơ thể Mục Trần tuôn ra, tham lam vơ vét hết những
luồng sương linh lực dày đặc trong khu vực, cả một vùng như dậy sóng đổ
vào người hắn.
Linh lực hùng hậu, cuồn cuộn không ngừng dũng
mãnh chui vào Mục Trần, qua luyện hóa chảy vào Chí Tôn Hải. Lượng linh
lực khổng lồ như thế đổ về, thế nhưng Chí Tôn Hải như sâu không đáy,
mênh mông vô tận, nuốt lấy toàn bộ.
Và lúc này, hắn mới hiểu rõ lời Cửu U vừa nói, tự thân tu luyện đổ đầy Chí Tôn Hải sẽ cần thời gian cực dài.
Trải qua một ngày tu luyện tham lam với lượng linh lực khổng lồ hắn
chưa bao giờ tưởng tượng ra đổ vào Chí Tôn Hải, thế nhưng dường như mức
linh lực trong đó chẳng hề thay đổi, chẳng thấm vào đâu.
Với cái tốc độ này mà xét, hắn muốn Chí Tôn Hải đạt tới bão hòa, chắc cũng phải ba tháng. (LTC: nhiều quá @@)
- Hiệu suất này chậm chạp thật.
Mục Trần lẩm bẩm, rồi thình lình ấn pháp thanh đổi.
Thạch liên đài, Mục Trần hoàn toàn bị linh lực đậm đặc che phủ, những dòng linh lực như thác đổ ào ào vào người hắn.
Chính lúc này, linh lực thiên địa lại dao động kịch liệt, Cửu U phát hiện ra ngẩng đầu lên nhìn.
Một tòa hắc tháp xuất hiện, lực hút vốn đã dữ dội càng khủng bố hơn
rất nhiều lần, phạm vi vạn trượng linh lực như sóng thần lao đi như thủy long cuồn cuộn chui vào hắc tháp.
"Gràooo!"
Trên thân tháp, hình tướng kim long thăng thiên vang lên một tiếng gầm, rồi hóa thành kim hỏa bay vào trong tháp.
"Phừng phừng"
Dòng linh lực ngập tràn gặp phải ngọn kim hỏa kia lại nhanh chóng bốc
hơn, rồi hình thành một cơn mưa với những giọt linh lực cô đặc rơi
xuống, thấm thẳng vào trong thân thể Mục Trần đang ngồi dưới đáy tháp.
Những giọt mưa linh lực đó tuy không bì kịp Chí Tôn linh dịch, nhưng
cũng cực kỳ đậm đặc, hấp thu dễ dàng và cực kỳ tinh khiết.
- Lửa bá đạo thật.
Cửu U kinh dị trợn mắt. Nàng cũng là một tay chơi lửa, trước kia
có Cửu U Hỏa, hiện tại còn tiến hóa thành hỏa chủng lợi hại hơn, Bất Tử
Hỏa, thế nhưng so ra cũng không hơn được kim hỏa kia là bao, có vẻ đó
cũng không phải thứ lửa tầm thường.
Sau khi gọi ra Phù Đồ
tháp, tốc độ luyện hóa linh lực của Mục Trần tăng lên đến trình độ cực
kỳ đáng sợ, dao động kịch liệt khiến cả những trưởng lão Bắc Thương linh viện cảm ứng được cũng giật mình kinh ngạc.
Thời gian sau đó, Mục Trần hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện, chỉ có hấp thu và luyện hóa linh lực, chẳng làm gì khác.
Hoàn toàn tách biệt với bên ngoài, thấm thoát trôi qua đã một tháng.
Hắn không hề nghỉ ngơi một chút nào, linh lực mênh mông hấp thu vào
tạo ra động tĩnh càng lúc càng lớn, đến nỗi cả đệ tử cũng cảm ứng được
dao động dữ dội.
Nhưng Thái Thương viện trưởng đã sớm ra
thông báo, ai ai cũng biết rằng đó chính là khu vực Mục Trần tu luyện,
chẳng ai dám đến quấy nhiễu.
Mà một tháng thời gian cứ như vậy nhanh chóng trôi qua.
Sau một tháng, hậu sơn. (LTC: có vài dòng mà nói cái vụ 1 tháng đến 3 lần, lủng củng dã man @@)
Cửu U đang thiu thiu giấc nồng đột nhiên giật mình tỉnh dậy, nhìn lại thạch liên đài, hắc tháp nơi đó đang từ từ tan biến.
Một cái bóng đang ngồi xếp bằng lơ lửng từ từ hiện ra.
Phạm vi trăm trượng quanh đó đã hoàn toàn trống trơn, hình thành một
tầng bảo vệ vô hình, linh lực thiên địa cũng không chui vào được.
Quanh thân hắn không phát hiện dao động linh lực, nhưng mơ hồ có uy áp khó hiểu tản mát ra.
Mục Trần yên tĩnh lặng yên như tảng đá ngồi đó, bần thần mở hai mắt.
"Ầm!"
Ánh sáng từ đôi mắt đen bắn ra làm cho không gian phía trước cũng phải vặn vẹo, hắn vừa lắc mình, thân ảnh đã xuất hiện trên không, ngửa lên
trời hét lớn.
"Graaaa!"
Tiếng hét như sấm sét, một cột sáng linh lực khổng lồ mấy ngàn trượng từ trong người hắn bắn ra,
cột sáng nối liền đất trời, uy áp vô hình bao phủ.
Bắc Thương linh viện, vô số đệ tử cực kỳ rung động nhìn cột sáng mang theo uy áp quen thuộc.
Uy áp này chính là cường giả Chí Tôn!
Giờ khắc này, Mục Trần rốt cục đã thành công bước vào Chí Tôn cảnh!