Đại Chúa Tể

Chương 1269: Chương 1269: Tranh Đoạt Phân Ngạch




Âm thanh tức giận của Lạc Ly vang lên, mảnh không gian này dường như ngưng đọng lại, một cỗ uy áp mạnh mẽ lan ra, làm cho cả không gian chấn động.

- To gan!

Lẫm Đông, thuộc hạ trung thành nhất của chiến hoàng giận dữ quát lên, ánh mắt bén nhọn nhìn chằm chằm vào Lạc Ly, kẻ dám mạo phạm Tây Thiên chiến hoàng.

Chân mày Mục Trần nhíu lại, hắn bước lên trên một bước, bảo vệ Lạc Ly, trong tay hắn cũng có một viên thạch phù, chỉ cần bóp vỡ là có thể triệu hồi linh lực hóa thân của Võ Tổ đến.

Tuy rằng đó là lá bài tẩy cuối cùng của Mục Trần, nhưng hắn cũng sẽ không tiếc rẻ, nếu Tây Thiên chiến hoàng không để ý tới thân phận mà đụng đến họ, vậy hắn cũng chỉ có thể mời Võ Tổ tới, đến lúc đó hắn thật muốn xem xem, Tây Thiên chiến hoàng phải đối mặt thế nào với Võ Tổ có không ít ân oán này.

Tây Thiên Chiến Hoàng ngược lại sắc mặt bình thản, hắn nhìn về phía Lạc Ly nói:

- Bổn Hoàng quá đáng chỗ nào?

Dù đối mặt với Tây Thiên chiến hoàng, Lạc Ly cũng không sợ hãi chút nào, thanh âm trong trẻo lạnh lùng: "Chiến Hoàng cần gì tỏ vẻ không hiểu, Đại lục chi tử tẩy lễ lực, cực kỳ hạn chế, mà quy củ trong quá khứ đều là hạ vị cùng thượng vị địa chí tôn mỗi bên lấy 3 phần, đại viên mãn địa chí tôn 4 phần”

“Hôm nay chiến hoàng lại không nói tí gì về việc phân phối, mà lại muốn chúng ta tự mình hấp thụ, cũng không khỏi hơi vô lý đi”

Nghe Lạc Ly nói thế, Mục Trần cuối cùng cũng hiểu ra, thì ra đại lục chi tử tẩy lễ này trước giờ vẫn phân chia như vậy để đảm bảo công bằng, dù sao địa chí tôn đại viên mãn mạnh hơn 2 bên còn lại quá nhiều, nếu lại cùng nhau tranh đoạt chắc chắn sẽ chiếm mất phần lớn tẩy lễ lực.

Đại lục chi lực, chính là thiên địa linh lực của khắp đại lục ngưng tụ về, mấy trăm năm mới được một chút, nếu là mất đi một phần hai phần cũng không phải con số nhỏ.

Rõ ràng, chiến hoàng tuy chịu thiệt để hai người bọn họ cướp đồ trước mặt, nhưng cũng sẽ không để bọn họ hưởng thụ dễ dàng...

Tây Thiên Chiến Hoàng nghe xong lời Lạc Ly, thần sắc vẫn không có tí biến đổi gì, cười nhạt nói:” Quy định phân phối này, ở nhiều nơi cũng không giống nhau, ta nắm quyền phản phối, cho nên phương thức phân phối thế nào là do ta quyết, việc này dù các ngươi có mời viêm đế tới, ta vẫn có đủ lý lẽ.

“Con đường tu luyện vốn là mạnh được yếu thua, nếu các ngươi không thể nào cạnh tranh hấp thu nổi tẩy lễ lực, cũng là chuyện riêng của các ngươi, nếu ngay cả việc này cũng không giải quyết được thì dù có là đại lục chi tử, cũng không thể nào trở thành Thiên Chí Tôn được.

Nghe lời nói lý lẽ đầy miệng của Chiến Hoàng, Lạc Ly cũng cau mày lại, muốn tiếp tục tranh cãi, nhưng bị Mục Trần ngăn lại.

“Chiến Hoàng dù không rộng rãi lắm, nhưng lời này cũng có chút có lý”. Mục Trần cười cười nói.

Nghe lời nói sâu xa của Mục Trần, Chiến Hoàng cũng hơi nhíu mày, nhưng không để ý thêm nữa, chẳng qua là ánh mắt kỳ dị nhìn Mục Trần một cái, nói: “Nói như vậy, tức là các ngươi không có ý kiến gì về phương thức phân phối của ta nữa?”

Mục Trần gật đầu cười, nói:” Thế gian này chính xác cũng không có việc gì công bằng tuyệt đối cả, con đường cường giả, chỉ có thể một đường đi lên, nếu tự thân không có năng lực, bỏ lỡ đi cơ duyên thì đó là vấn đề của chính bản thân”

Lạc Ly nhìn về phía Mục Trần, mặc dù nàng cũng không hiểu vì sao Mục Trần lại đồng ý chuyện bất công này, nhưng nàng đối với hắn cực kỳ tin tưởng, nên giữ yên lặng không chen vào nữa.

Thấy Mục Trần không phản đối chút nào, ánh mắt chiến hoàng hơi loé lên, đối với cái tên liên tiếp làm người ta đoán không ra này, dù là hắn cũng sẽ không tiếp tục coi thường như trước nữa

“Nếu chiến hoàng đã quyết định phương thức phân phối, vậy ta cũng muốn hỏi một chút, nếu kết quả tẩy lễ không giống ngài dự đoán trong đầu, ngài sẽ không ra tay can thiệp chứ?” Mục Trần cười nói.

Tây Thiên Chiến Hoàng nhướng mày, sắc mặt khó coi nói: “Ngươi có cần phải nói thế?”

Hôm nay hắn sửa đổi quy tắc phản phối, cũng có đầy đủ lý do, cho nên dù truyền đi, người ngoài cũng không thể nói gì, chỉ khi nào hắn chính thức ra tay can thiệp, cũng sẽ làm thiên hạ xì xào bàn tán, không có lợi tí nào cho thanh danh của hắn.

Mục Trần thấy vậy, liền gật đầu cười nói “ Nếu đã như vậy thì ta an tâm, chúng ta có thể bắt đầu được chưa?”

Thấy Mục Trần không tỏ vẻ lo âu chút nào, lông mày chiến hoàng càng nhíu chặt hơn, hắn không biết tên Mục Trần này đang tỏ vẻ bình tĩnh hãy có thủ đoạn gì, dù thế nào hắn cũng chỉ là hạ vị địa chí tôn thôi, chắc không thể tranh đoạt nổi với Lầm đông lão nhân đã là Đại Viên Mãn Địa Chí Tôn đâu”

Trong lòng nghĩ như vậy, sắc mặt Tây Thiên chiến hoàng cũng thả lỏng xuống, sau đó ánh mắt hắn liếc Lẫm Đông lão nhản, lão nhân này cũng gật đầu kín đáo một cái.

Đối với quy tắc lần này, Lẫm Đông lão nhân chẳng những không thấy có gì khó chịu, ngược lại là âm thầm vui vẻ, dù sao dựa trên các phân phối cũ, hắn cũng chỉ có thể lấy 4 phần, mà hôm nay bằng bản lãnh của mình, hắn tin rằng có thể cướp từ tay Mục Trần và Lạc Ly, mỗi người một phần, như thế, tẩy lễ lần này hắn có thể hưởng đến 6 phần, đối với hắn đúng là bánh từ trên trời rơi xuống.

Sau khi ám hiệu ngầm với Lẫm Đông Lão Nhản, Tây Thiên chiến hoàng vung tay lên, nói:” Nếu không có vấn đề gì, như vậy các ngươi chuẩn bị đi, hãy nhớ, các ngươi chỉ có thời gian một nén nhang để phân chia khu vực,- sau một nén nhang, đại lục tẩy lễ sẽ bắt đầu phân hoá, biến thành ánh

sáng tẩy lễ, bắt đầu tiến hành tẩy lễ, mà trạng thái đó các ngươi cũng sẽ không thể tranh đoạt được nữa.”

Mục Trần ánh mắt loé lên, thế này tức là, trong thời gian một nén nhang đó, bọn họ nhất định phải xác định ra mội người sẽ được bao nhiêu tẩy lễ chi lực, sau đó chiếm giữ lấy những tẩy lễ chi lực này, sẽ hoá thành ánh sáng tẩy lễ cho bản thân.

Bá!

Mục trần cùng Lạc Ly liếc mắt nhìn nhau, rồi hai người cũng bước ra xa, lập tức xông tới mảnh tinh không muôn hình vạn trạng kì dị kia, mà tiếp sau bọn hắn, thân hình của lẫm đông lão nhân cũng từ từ đi theo.

Chỉ mấy nhịp thở, ba người bọn họ đã đứng giữa phiến tinh không kỳ dị kia.

Bên trong tinh không, cự kình bay lượn, cổ thụ mập mờ, vậy mà mấy thứ đó giống như hư ảo, đụng vào thân thể của bọn Mục Trần thì trực tiếp xuyên qua.

Nhưng mà, từ trong những thứ đó, Mục Trần lạl cảm ứng được một loại linh lực tinh tuý cổ xưa.

Loại Linh lực này, Mục Trần cũng chưa gặp bao giờ, đó là một loại linh lực cực kỳ cổ xưa, dường như bắt nguồn từ niên đại rất xa xưa rồi, nên mới hình thành nên bọn chúng (bọn chúng là cá kình với cổ thụ v..v)

Ông!

Mà lúc Mục Trần chìm đắm trong linh lực cổ xưa tinh tuý thì một dao động linh lực vô cùng mạnh mẽ bộc phát ra,ánh sáng linh lực giống như thực chất nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng, dao động linh lực lướt qua mạnh mẽ bao phủ cả phiến tinh không này giống như một bức tường bao vậy.

Mục Trần ngẩng đầu lên, chỉ thấy ở chỗ xa xa, lẫm đông lão nhân đã không khách khí bắt đầu bộc phát linh lực, phân chia địa bàn.

Mục Trần cùng Lạc Ly liếc nhau, không chần chờ thêm nữa mà bộc phát linh lực ra, bắt đầu bao phủ khu vực của mỗi người.

Mà lúc đầu họ cũng không cứng rắn tranh chấp với Lầm Đông lão nhân, mà tạm thời lui bước, chiếm lấy những khu vực Lẫm Đông lão nhân chưa chạm đến.

Nhưng phiến tinh không này dù sao cũng có hạn, ngắn ngủi vài phút đã bị 3 người phân chia xong.

Lúc này Lẫm Đông lão nhân chiếm được khoảng 5 phần tẩy lễ lực, mà hai người Mục Trần cùng Lạc Ly hợp sức, khó khăn lắm mới được 5 phần mà thôi.

“Hừ!”

Lẫm Đông lão nhân hừ lạnh một tiếng, tâm niệm vừa động, chỉ thấy linh lực như sóng lớn thét gào, nhắm tới khu vực của Mục Trần, Lạc Ly để ăn mòn.

Rõ ràng, hắn bắt đầu muốn xâm chiếm phần tẩy lễ của hai người rồi.

Mà đối mặt với sự xâm chiếm của Lẫm Đông lão nhân, Mục Trần cùng Lạc Ly lập tức liên thủ, linh lực tạo thành phòng ngự nặng nề, cố gắng ngăn cản sự xâm chiếm của Lầm Đông lão nhân

Bất quá đúng như Tây Thiên Chiến Hoàng dự đoán, Mục Trần cùng Lạc Ly cũng chỉ là 2 vị hạ vị địa chí tôn mà thôi, đối mặt với một vị đại viên mãn địa chí tôn, dù bọn họ có liên thủ cũng không thể đánh lại được.

Cho nên, phòng ngự kiên cố của hai người không ngừng bị phá huỷ dễ như trở bàn tay, mấy phút ngắn ngủi sau, từng khu vực một liên tiếp rơi vào tay lẫm đông lão nhân

Hiện giờ, Lẫm Đông lão nhân đã chiếm được 6 phần

Nhìn cảnh này, trong mắt Lẩm Đông lão nhân cũng hiện vẻ tham lam, bởi vì hắn còn muốn được nhiều hơn, chỉ cần như vậy thì tỷ lệ tiến vào Thiên Chí Tôn của hắn sau này cũng sẽ tăng lên.

“hai tiểu bối, nếu các ngươi đã không có phúc hưởng vậy thì để lão phu giúp một tay đi!” Trong lòng cười lạnh một tiếng, Lẩm Đông lão nhân không do dự nữa, linh lực bàng bạc như sóng lớn vạn trượng, điên cuồng quét tới khu vực Mục Trần, Lạc Ly đang cố thủ.

Đối mặt với Lầm Đông lão nhân ỷ mạnh hiếp yếu như thế,khuôn mặt tươi cười của Lạc Ly cũng trở nên lạnh lẽo, tâm niệm vừa động, Lạc Thần Pháp Thân liền hiện ra.

Mục Trần cũng chợt loé mắt, Bất Hủ Kim Thân toả ra ánh sáng tử kim cổ xưa cũng xuất hiện trong tinh không.

Hai người ánh mắt lạnh băng nhìn lẫm đông lão nhận, muốn cướp đồ của bọn hắn dù là đại viên mãn địa chí tôn cũng đừng mơ!

Nhìn thấy ánh mắt của hai người, lẫm đông lão nhân cũng tỏ ra vẻ khinh thường.

Hai đứa tiểu bối mới hạ vị địa chí tôn, cũng dám ngăn cản hắn, đúng là châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình.!

“Lão phu hôm nay sẽ cho các ngươi hiểu, dù các ngươi là thiên tài như thế nào đi nữa, đối mặt với thực lực tuyệt đối thì vẫn chỉ là con kiến hôi mà thôi!”

Lẫm Đông lão nhân cười lạnh một tiếng, hai tay mở ra, trong nháy mắt linh lực cuồn cuộn như gió lốc điên cuồng bốc lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.