Đại Chúa Tể

Chương 1361: Chương 1361: Tử Vân Tông




Thiên la đại lục, bắc giới, mục phủ đại điện.

Trong đại điện, quần hùng hội tụ, hiện giờ, mục phủ đã là thế lực khổng lồ nhất bắc giới, không thẹn với ngôi vị bá chủ, tất cả các thế lực trong bắc giới đều tấp nập tới thần phục, cường giản ùn ùn gia nhập, càng khiến mục phủ càng ngày càng lớn mạnh.

Nhưng mà lúc này,mặc dù trong đại điện hội tụ không ít cường giả mục phủ, nhưng không khí lại có vẻ ngột ngạt khác thường.

ở vị trí thủ tọa, mạn đà la ngồi trên chiếc ghế màu vàng, nàng mặc váy đen, thần hình loli nhỏ xinh, là người đại diện quản lý mục phủ, danh vọng của mạn đà la ở bắc giới hầu như đã đạt tới cực hạn.

Mà kể từ sau khi mục phủ thành lập, phủ chủ Mục Trần liền rời khỏi bắc giới, đến nay chưa về, cho nên tất cả đều do mạn đà la một tay quản lý.

Cái này cũng dẫn tới việc rất nhiều các thế lực bắc giới hiện nay cũng chỉ biết danh mạn đà la, còn đối với Mục Trần thần bí thì lại không biết gì.

ở phía dưới mạn đà la là những thủ lĩnh của các đại thế lực cũ trong bắc giới như liễu thiên đạo, vạn thánh lão tổ, u minh cung chủ, nhưng hiện giờ bọn họ cũng đã sớm là người của mục phủ.

ở phía dưới nữa chính là những cường giả khác của mục phủ, quy mô như vậy, có lẽ không chỉ mạnh gấp mấy lần so với đại la thiên vực ngày xưa.

Trên thủ tọa, bàn tay nhỏ bé của mạn đà la nhẹ nhàng gõ tay vịn, khuôn mặt nhỏ bé lãnh túc, nàng đưa mắt nhìn quanh toàn trường, một lát sau mới chậm rãi nói

- ta nhận được tin tình báo, tử vân tông sắp đưa tin tới mục phủ

đại điện im như thóc, không ít cường giả mục phủ nghe thấy tên tử vân tông này thì thần sắc biến đổi, dường như trở nên sợ hãi.

Thiên la đại lục chính là siêu cấp đại lục trên đại thiên thế giới, địa vực bát ngát mênh mông, mà dựa theo sự phân chia đại khái thì thiên la đại lục được chia thành 5 khu vực: Đông vực, tây vực, nam vực, bắc vực, trung vực.

mà bắc giới thì còn chưa đủ là một góc nhỏ trong bắc vực.

tuy nói hiện nay mục phủ đã trở thành bá chủ bắc giới, nhưng nếu đặt trong toàn bộ bắc vực cũng chỉ có thể coi là nhất lưu, mà “Tử vân tông” mà mạn đà la nói lúc trước lại là một trong tam đại thế lực cấp bá chủ của bắc vực.

nghe nói, trong tử vân tông, mỗi vị trưởng lão đều có thực lực đại viên mãn, nội tình như vậy có thể nói là hùng hậu đến cực hạn.

Nếu như so sánh, mục phủ chỉ có một mình mạn đà la chống đỡ, chẳng khác gì đom đóm.

Thiên la đại lục ẩn chứa quá sâu, trong quá khứ, bất kể là đại hạ hoàng triều hay thánh ma cung, tuy rằng cũng cỏ chút danh tiếng, nhưng nếu so sánh với những thế lực lão làng thâm tàng bất lộ thế này thì vẫn có chênh lệch.

Cho nên, khi đông đảo cường giả mục phủ nghe nói tới tử vân tông thì mới bị khí thế của nó dọa sợ.

- Tử vân tông muốn làm gì?

Lúc lâu sau,phía dưới, liễu thiên đạo sắc mặt nghiêm nghị, hỏi.

Mạn đà la cười lạnh một tiếng, nói:

- Còn có thể làm cái gì? Đơn giản là muốn mục phủ chúng ta trở thành thế lực ôm chân bọn chúng, Tranh đoạt bá chủ bắc vực sắp bắt đầu, hiển nhiên tử vân tông đang có ý đồ thu nạp pháo hôi*, giúp bọn chúng xung phong chiến đấu, tranh phong với 2 đại bá chủ thế lực khác.

*pháo hôi: Tốt thí mạng

- Trong quá khứ, bắc giới chia 5 xẻ 7, tất nhiên là người ta không thèm để ý, nhưng hiện giờ mục phủ ta đã nhất thống bắc giới, thực lực tăng cường, cho nên mới bị người khác để ý

mọi người nghe vậy, sắc mặt cũng có chút khó coi, bọn họ vừa mới thống nhất bắc giới, còn chưa hưởng thụ uy phong được bao lâu, kết quả là đã bị người ta để mắt tới.

- Tranh đoạt bá chủ bắc vực vô cùng tàn khốc, đó là chiến trường của 3 thế lực bá chủ, mỗi một lần tranh đấu, không biết có bao nhiêu những thế lực như chúng ta đều tan thành mây khói, nếu chúng ta tham gia, sợ rằng...

. Vạn thánh lão tổ trầm giọng nói.

- Nhưng nếu cự tuyệt thì chính là không nể mặt mũi tử vân tông, bọn họ thế mạnh, mục phủ chúng ta căn bản không có tư cách cự tuyệt

. Thiên xà lão quỷ thở dài một cái, nói.

- Nhưng cũng không thể trở thành pháo hôi của tử vân tông!

trong đại điện, đông đảo cường giả bắt đầu cãi vã, hiển nhiên thư tín của tử vân tông cũng làm lòng người của mục phủ lo lắng.

Mạn đà la nhìn cảnh này cũng nhíu mày, nàng vốn chỉ muốn thống nhất bắc giới, để mục phủ cường thịnh một chút, nhưng ai ngờ tới lại khiến con sói “tử vân tông” này để ý.

Đây đúng là một đại phiền toái.

- Cũng không biết phủ chủ hiện giờ ờ nơi nào, mục phủ có đại sự bậc này, hắn cũng không xuất hiện

. Trong đại điện, tranh cãi liên miên, mà sau đó cũng đã có người bất mãn lên tiếng.

- Kể từ khi ta gia nhập mục phủ tới giờ chưa từng nhìn thấy vị phủ chủ thần bí này, tất cả mọi chuyện của mục phủ đều do mạn đà la đại nhân quản lý

- Nghe nói phủ chủ cực kỳ trẻ tuổi, hiện giờ cũng mới chỉ là hạ vị địa chí tôn mà thôi, cho dù trở lại cũng không làm được gì

Trên thủ tọa, mạn đà la nghe thấy tranh cãi trong đại điện đã bắt đầu đổi đề tài, lúc này khuôn mặt nhỏ bé trở nên lạnh lẽo, quát:

- Câm miệng!

Đại điện im bặt, đông đảo cường giả đều yên tĩnh lại, hiển nhiên đã sớm biết tính khí mạn đà la uy nghiêm.

Con ngươi lạnh lẽo của mạn đà la quét qua, mọi người rối rít né tránh ánh mắt của nàng,một lát sau, thần sắc nàng chợt động, đưa mắt nhìn về phía bên ngoài đại điện, trầm giọng nói:

- Bằng hữu tử vân tông, nếu đã tới vậy thì hiện thân đi

- haha, nghe đồn mục phủ chi chủ bẩm sinh đã khác thường, hôm nay được thấy, quả nhiên danh bất hư truyền

. Khi thanh âm của mạn đà la vừa dứt,liền có một tiếng cười hài hước vang lên.

Nghe thanh âm này, sắc mặt của đông đảo cường giả mục phủ trong đại điện đều biến đổi, trong mắt bừng bừng lửa giận, đám người này từ đâu tới, lại dám nhạo báng mạn đà la đại nhân.

Ánh mắt mạn đà la cũng thoáng hiện vẻ tức giận, nhưng lại nhanh chóng kìm chế lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm cửa chính, nơi đó linh quang hiện ra, ngay sau đó, ba đạo thân ảnh cất bước đi vào.

Đó là ba vị lão giả áo tím, người đi đầu da mặt trắng nõn như trẻ con, cả đầu bạc trắng, vẻ mặt cười cợt, na ná một con tiếu diện hổ.

Sau lừng, 2 lão giả khác theo sau, thần sắc cao ngạo lạnh nhạt.

Bọn họ vừa xuất hiện, trong đại điện liền có dao động linh lực mênh mông quét ra, những cường giả mục phủ gần đó đều bị đánh bay ra, cực kỳ chật vật

- Đại viên mãn địa chí tôn?

Sắc mặt đám người liễu thiên đạo kịch biến, hiển nhiên không ngờ, 3 người tới đưa tin của tử vân tông lại toàn là đại viên mãn địa chí tôn, thực lực của tử vân tông này thực là sâu không thể lường.

- láo xược!

Mạn đà la thấy ba người này ngông nghênh như vậy, ánh mắt cũng trở nên lạnh lẽo, trực tiếp vỗ ra một chưởng, u quang hiện ra, hóa thành một tấm lụa xuyên thủng hư không, trực tiếp đánh tới lão giả tóc trắng.

lão giả tóc trắng thấy vậy cũng cười lạnh một tiếng, vung tay đánh ra một quyền, trên nắm đấm hiện ra tử quang, tựa như một vầng tử nguyệt (mặt trăng tím), cứng rắn va chạm với tấm lụa

Đoành!

Linh lực cuồng bạo cuộn trào, khiến cả đại điện run rẩy, lão giả tóc trắng cũng lui vài bước,còn thân thể nhỏ nhắn của mạn đà la thì run lên, bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy tay vịn, trên tay vịn có vết nứt vỡ lan ra.

Hai người giao phong, hiển nhiên là có vẻ không phân cao thấp.

- haha, không hổ là thượng cổ mạn đà la, thực lực bất phàm, lão phu tử thiên bi, bái kiến mục phủ chi chủ

. Ánh mắt kỳ dị của lão giả tóc trắng lướt qua mạn đà la, chợt cười híp mắt nói.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của mạn đà la không chút biểu cảm, nói

- Ta cũng không phải mục phủ chi chủ, chẳng qua là thay mặt quán lý mà thôi, ngoài ra, đám người tử vân tông các ngươi, tới bắc giới nho nhỏ này làm cái gì?

Lão giả tóc trắng cười một tiếng, nói:

- CÓ lẽ phủ chủ mạn đà la cũng hiểu, tranh đoạt bá chủ bắc vực sắp đến, cho nên lão phu phụng lệnh tông chủ, tới đây xin mời mục phủ gia nhập dưới trướng tử vân tông ta, sau này tử vân tông ta vấn đỉnh bắc vực, mục phủ cũng sẽ có công phò tá, đến lúc đó bổn tông nhất định sẽ ban thưởng mấy cái lãnh thổ như bắc giới

vừa nói, hai tay hắn lấy ra một đạo tử sắc ngọc thư (thiếp mời), trên đó linh quang khởi động, mơ hồ tản ra một cỗ uy nghiêm, hắn búng ngón tay ra, tử sắc ngọc thư bay về phía mạn đà la.

Mạn đà la thấy vậy, sắc mặt không đổi, vung tay nhỏ nhắn lên, một luồng sức mạnh vô hình chặn tử kim ngọc thư lại, thản nhiên nói

- mục phủ chúng ta thực lực yếu ớt, sợ rằng dù gia nhập tử vân tông cũng không làm nên chuyện gì, cho nên mời các ngươi đi tìm người khác đi

Lão giả tóc trắng haha cười nói:

- Phủ chủ mạn đà la, thiệp mời của tử vân tông ta cũng không có ai dám không nhận, mong rằng ngươi thận trọng nha

Mặc dù hắn nở nụ cười, nhưng trong lời nói cũng tràn đầy ý uy hiếp.

khuôn mặt nhỏ của mạn đà la lạnh lẽo, trong mắt hiện lên sự tức giận.

Lão giả tóc trắng vẫn lơ đãng nói:

- Hơn nữa, nếu hôm nay bọn ta không hoàn thành nhiệm vụ, sợ rằng tâm tình cũng sẽ không vui, đến lúc đó mục phủ có tổn thất cái gì, lão phu cũng không chịu trách nhiệm

Mặc dù bọn họ chỉ có 3 người, nhưng đều là đại viên mãn địa chí tôn, chỉ cần hắn ngăn mạn đà la lại, 2 người còn lại có thể tùy ý xuất thủ, thanh trừ toàn bộ cường giả của mục phủ.

nghe vậy, cường giả mục phủ trong đại điện đều biến sắc, ánh mắt tức giận cùng sợ hãi, hiển nhiên không nghĩ tới, đám người tử vân tông lại ngang ngược đến mức này.

Thân thể nhỏ nhắn của mạn đà la cũng tức giận đến phát run, nàng nắm chặt bàn tay nhỏ, hai tròng mắt trừng trừng nhìn lão giả tóc trắng, sắc mặt nàng biến đổi, cuối cùng dần dần trở nên bất lực.

bởi vì nàng đúng là không cản được 3 người đối phương.

- haha, vậy thì được rồi, đi theo tử vân tông chúng ta, rốt cục cũng sẽ không bạc đãi các ngươi

. Lão giả tóc trắng cười tủm tỉm, sau đó tay áo khẽ vung lên, tử sắc ngọc thư chậm rãi hướng về phía mạn đà la.

trong đại điện, đông đảo cường giả nhìn ngọc thư chậm rãi bay tới, thần sắc cũng có chút ảm đạm, tử vân tông lần này đúng là đã quét sạch thể diện của mục phủ.

Bàn tay nhỏ bé của mạn đà la nắm chặt, cuối cùng nàng thở dài một tiếng, hai mắt nhắm lại, cũng không muốn xem ngọc thư.

Bất quá, cũng chính lúc không khí nặng nề đè nén lên đại điện, thời điểm khi tử kim ngọc thư rơi xuống, chợt có một bàn tay đột nhiên xuất hiện từ trong hư vô, bắt lấy tử sắc ngọc thư.

- Kẻ nào?

Sắc mặt lão giả tóc trắng biến đổi, trầm giọng nói.

không gian trong đại điện dao động, một thân ảnh trẻ tuổi cao ráo từ từ hiện ra trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn cầm tử kim ngọc thư, chân mày cau lại.

- Tử vân tông? Muốn mục phủ ta làm kẻ ôm chân, các ngươi cũng xứng?

Hắn vừa nói, bàn tay hơi bóp mạnh một cái,trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, tử sắc ngọc thư tượng trưng cho tử vân tông liền vỡ vụn ra thành bột.

Lúc này, đám người liễu thiên đạo, mạn đà la cũng mở to mắt, kinh ngạc nhìn thân ảnh quen thuộc này, sau đó liền có tiếng kêu vang vọng trong đại điện.

- Phủ chủ?!

- Mục Trần?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.