Đại Chuyển Nhân Sinh

Chương 4: Chương 4: Là cô ấy?




Ngọc ngơ ngác một lúc, không nghĩ tới cậu nhóc này khẩu âm tốt như vậy, hơn nữa chất giọng rất tốt, bình thường đi ngoài đường nếu nghe thấy chỉ sợ cũng nghĩ là người nước ngoài đi du lịch rồi, để xem trình độ cậu ta đến đâu. Nghĩ vậy Ngọc liền mỉm cười dùng tiếng anh trả lời:

- Cô nghĩ đây là vấn đề cá nhân của riêng cô, cô có quyền cự tuyệt trả lời đúng không? Cô nghĩ em nên đặt câu hỏi khác, bởi lẽ lần đầu gặp mặt một cô gái mà đặt câu hỏi thế này thì thiếu lịch sự quá, đúng không?

Bây giờ cả lớp nghe đã không hiểu gì rồi, trình độ tiếng anh của họ chỉ có thể hiểu vài câu đơn giản. Giáo viên mà xả một đống thế này thì họ giống như vịt nghe sấm

Long cũng không nghĩ đến giáo viên mới ra trường lại trả lời một cách hoàn hảo như vậy, thông thường nếu một giáo viên mới ra trường mà nghe mấy câu này của học trò mình thì chắc chắn sẽ rất khó xử, không ngờ cô Ngọc trong trí nhớ kiếp trước lại thú vị như vậy, Long suy nghĩ một hồi liền nói bằng giọng tiếng anh tiêu chuẩn:

- Thành thật xin lỗi thưa cô, em nghĩ 2 vấn đề trên là câu hỏi của mọi học sinh trong lớp ta, em cũng không còn câu hỏi nào khác thưa cô

Ngọc thâm ý nhìn hắn một hồi bèn nói

- Thôi được rồi, bây giờ cô nghĩ chúng ta nên bầu ban cán sự lớp, đầu tiên là lớp trưởng, các em có…..

- Cô Ngọc, làm phiền chút, tôi đưa học sinh mới đến

Nghe tiếng gọi ngoài cửa, Ngọc liền quay ra nhìn, hóa ra là hiệu trưởng

- Làm phiền thầy rồi, em có thể vào lớp

- Nhiệm vụ của tôi cũng đã xong, học sinh này liền giao cho cô vậy

Hiệu trưởng cười hiền hòa nói với Ngọc liền quay lưng bước về văn phòng của mình

Mọi người cũng chú ý thấy bạn học mới, đa phần học sinh lớp này cũng từ thời cấp 2 chung trường, dù không chung lớp cũng biết sơ sơ nhau, nên bây giờ nghe có học sinh mới khiến tính hiếu kỳ của họ bộc phát, riêng Long nhìn tuy bình tĩnh nhưng ánh mắt của hắn lại bán đứng hắn, hắn kích động đến run người

“ Là cô ấy, tại sao ta có thể quên ngày này chứ, đáng chết”

Không sai, người bạn học mới này cũng là người hắn yêu nhất, Long Tiểu Uyển, người Việt gốc Hoa, một gia tộc tầm trung đang sinh sống tại Mỹ, vì vài lý do đấu tranh nội bộ mà cô ấy được đưa về Việt Nam để tránh những âm mưu thâm độc của người anh trai, nhưng đến năm lớp 12 mọi chuyện trong gia tộc họ Long đã yên ổn, người anh trai của cô đã chiếm hết mọi thứ, còn cô thì bị ép gả cho một tên cao tầng trong tập đoàn cho má nào đó để đạt lợi ích cho gia tộc

Càng nghĩ trong mắt hắn lại càng toát lên vẻ âm trầm, hắn còn nhớ rõ năm đó hắn gặp lại cha mình cũng là ngày cô ấy lấy chồng, đêm hôm đó cô ấy tự sát, đó cũng là lý do hắn dùng mọi thế lực, toàn bộ của cải mà cha hắn để lại cho hắn trước khi chết đem chèn ép gia tộc họ Long, nhưng lại không đạt được mục đích còn bị tập toàn Thiên Long ép bán toàn bộ tập đoàn LF. Hắn đang chìm trong ký ức thì bị giọng nói của cô giáo chủ nhiệm kéo lại thực tại

- Em có thể giới thiệu một chút về bản thân

- Xin chào các bạn, mình tên Long Tiểu Uyển, 16 tuổi, rất vui vì được làm bạn học của các bạn, hi vọng sau này các bạn chỉ giáo nhiều hơn

Nụ cười thánh thiện cùng ánh mắt trong sáng, làn da trắng không tì vết cùng bộ dáng đáng yêu ngượng ngùng khiến toàn bộ học sinh nam khó lòng kiềm chế liên tục nói “không có gì, không có gì”, ngay cả học sinh nữ cũng thấy ghen tị với dung nhan của Tiểu Uyển

Bài giới thiệu qua nhanh chóng, Uyển liền được phân đến chỗ ngồi trước bàn của Long dãy thứ 2

Thấy cả lớp chào đón bạn học mới như vậy Ngọc bèn cười, cô gái nha, luôn được chào đón, hơn nữa lại đẹp như vậy, ngay cả mình cũng thua kém một phần đâu này

- Cô nghĩ chúng ta nên quay lại vấn đề chính, các em có nhân tuyển nào thích hợp cho vị trí lớp trưởng có thể phát biểu, sau đó chúng ta sẽ bỏ phiếu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.