Đại Công Chúa

Chương 3: Chương 3: Ly Tâm




“ Công chúa người phải nhớ ăn đúng bữa, ba bữa cơm rất là quan trọng đó nếu không sẽ bi bệnh. Người cũng không được tu luyện quá muộn, nếu không mắt sẽ có quầng thâm sẽ xấu giống con ma.... còn nữa người không được mặc mấy bộ quần áo hở hang đó, không được.....”

“ Oa Oa ta biết rồi! Minh tâm em mà còn càu nhàu nữa sẽ nhanh già lắm đó.” Kinh khủng quá, ta mới không muốn nghe càu nhàu nhiều như vậy. Hix em làm ơn tha cho cãi lỗ tai đáng thương của ta đi, trước lúc đi phụ hoàng cũng đã ca một bài rùi.

“Người giỏi hơn một chút có phải em đỡ lo hơn không?” Minh Tâm càu nhàu, công chúa làm cái gì cũng đều khiến người ta lo lắng không à, không có nàng bên cạnh không biết có ai lo lắng cho không nữa.(t/g: có anh nam chính nha.)

“Không phải đâu, công chúa rất giỏi mà còn trực tiếp được vào Chí Tôn Điện đây này.” Ngọc Tâm thấy rất khó hiểu công chúa là người giỏi nhất trong những người nàng thấy rồi.

“Em thì biết cái gì chứ, chỉ có biết ăn thui, nhìn này béo như con heo rồi!” Minh Tâm hừ hừ nói.

“Không phải béo..” Người ta đây là mũm mĩm đáng yêu, công chúa bảo như vậy rất tốt mà

“Không phải béo, mà là rất béo..” Minh Tâm véo khuôn mặt đáng yêu của cô. “Muôi á nhanh giảm béo đi nếu không sẽ không có ai muốn đâu.”

“Ta mới không cần ai hết... mới là do không giảm được.” Mỗi lần nàng giảm béo công chúa đều dùng một đống đồ ăn ngon dụ dỗ nàng, còn nói cái gì nếu không ăn sẽ không có sức giảm béo nàng thấy có lý... vì vậy càng ngày càng béo lên... hu..hu.. đều tại công chúa hết.

Nhìn thấy ánh mắt tố tội đáng thương của Ngọc Tâm nàng sờ sờ mũi, hê không phải tại nàng đâu mà là do nàng thấy Ngọc Tâm như vây rất đáng yêu, với nói thực Ngọc Tâm không phải béo chỉ hơi mũm mĩm một chút thôi, nhưng ai biết ở cổ đại này... khụ... khụ... lại gầy như vậy. Đây là do cổ đại lạc hậu quá vậy lên con người mới gầy như vậy, hư ở hiện đại phát triển vậy là bình thường nha.. hừ nàng mới không thừa nhận đây là thỏa mãn tâm lý có chút biến thái của nàng.

“ Thôi nào Ly Tâm ra rồi kìa.” Ly Tâm là ám vệ riêng của nàng, trước đây cô bé luôn ở trong bóng tối âm thầm bảo vệ nàng, nhưng do tại đây không được mang người hầu hay ám vệ vào nên nàng cho cô bé tham gia khảo hạch để có thể ở bên nàng.

“ Kết quả sao rồi.” Minh Tâm quan tâm hỏi. Nàng thực sự cũng rất quan tâm cô bé này, từ lúc cô bé mười hai tuổi đi theo công chúa tới nay cũng đã tám năm, ba người giống như là ba chị em vậy luôn bên nhau.

“..” Ly Tâm không nói gì, từ lúc công chúa ban tên cho nàng, cho nàng ở bên cạnh nàng đã luôn thề sẽ không cách xa công chúa nửa bước, cho tới chết cũng không rời... nhưng nay...

“Không sao đâu.” Nhìn vẻ thất vọng của Ly Tâm, An Ninh hiểu nàng đang nghĩ những gì.

“ Không được vào sao?” Ngọc Tâm thất vọng nói.

“Không phải mà là..” ly tâm buồn rầu không muốn nói.

“Không được vào Chí Tôn Điện cùng công chúa phải không?” Minh Tâm nhìn vẻ trần trừ của cô liền đoán ra.

“Ukm”

“ Thôi nào em rất nhanh sẽ đuổi kịp ta thôi mà” An Ninh an ủi.

“Ân” Ly Tâm biết công chúa đang an ủi nàng thôi chứ nếu muốn đuổi kịp công chúa thì nàng phải đợi kiếp sau mất, tốc độ tu luyện của công chúa nàng chỉ có thể noi gương mà không học theo được.

Thực ra Ly Tâm không biết An Ninh tu luyện nhanh như vậy một phần là nhờ không gian tùy thân giúp đỡ, nhưng thôi cứ để cho cô bé thấy mình chưa tốt mà cố gắng vậy.

“ Thôi nào, cũng muộn rồi chúng ta mau đi thôi, ta không muốn bị cho là công chúa kiêu kì đâu.” Sau khi nhận được thẻ thì tất cả tân sinh viên phải tới trận doanh để nhận sư phó và chọn nơi mà mình muốn theo.

Riêng nàng có thể trực tiếp bước vào Chí Tôn điện do viện trưởng và phó viện trưởng dạy dỗ, vào đó nàng có thể thấy được hoàng huynh rồi. Không biết thấy nàng ở đó hoàng huynh sẽ có vẻ mặt thế nào, nàng rất mong chờ nga.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.