Ở một sơn mạch,Gia Cát Chính Ngã đang chỉ đạo Truy Mệnh,Thiết Thủ cùng Bạch Sầu Phi tu luyện võ học.
Bốn người rất thân nhau,do cùng đến từ một thế giới.
Yêu Nguyệt dạy Lạc Tâm Tuệ luyện kiếm,Tử Hàng Kiếm Điển được hai người học nước chảy mây trôi rất thuận lợi,tiến cảnh rất nhanh.
“”Kang.””
Lạc Tâm Tuệ cầm kiếm nhuyễn mỏng cùng Yêu Nguyệt đấu.
“”Binh.””
Lạc Tâm Tuệ kiếm trong tay bị Yêu Nguyệt đánh bật khỏi tay,bé nhỏ cơ thể lùi lại năm bước.
Yêu Nguyệt thu kiếm,nhìn về Lạc Tâm Tuệ,quan tâm hỏi:“Sao vậy Tâm Tuệ?””
Lạc Tâm Tuệ nhu hòa nói nhẹ:“Tâm Tuệ lo cho sư phụ,ở trên thế gian này ngoài sư phụ và mọi người ra,đã không còn ai yêu quý Tâm Tuệ nữa rồi!””
Yêu Nguyệt mỉm cười:“Yên tâm công tử không vấn đề gì đâu,cô hứa với Tâm Tuệ,sư phụ con không có việc gì!””
“”Ừ.””
Lạc Tâm Tuệ gật đầu ngoan ngoãn nghe lời.
Sau đó hai người tiếp tục luyện kiếm.
.......
Ở trong một hang động,Long Nhất Minh cả người sưng vù nên ụ giọt lớn,cơ thể tím bầm,đau đớn như cơ thể đang bị hàng vạn con côn trùng đục khoét.
Không ngừng đọc khẩu quyết Vạn Độc Tâm Kinh,đan điền hình thành một hố sâu chứa độc,rất nhanh độc dược được chuyển từ khắp nơi trong cơ thể về đan điền.
Cơ thể Long Nhất Minh từ từ trở lại bình thường,làn da trắng hồng tinh kỳ mượt mà như thường lệ.
Y đã luyện thành Độc Nan,tiếp theo cần tu luyện Độc Kén,thứ này sẽ giúp kiểm soát độc.
Long Nhất Minh trong tay Độc Đan đã mất đi ánh sáng rất nhiều,nó hiện tại tỏ ra quang mang chỉ bằng 1 phần so với lúc trước.
Nhưng như vậy cùng là đủ để Long Nhất Minh làm nên truyện,y vận Vạn Độc Tâm Kinh lên đỉnh điểm,không ngừng hấp thu tinh nguyên và độc dược từ Độc Đan.
Độc trong cơ thể bắt đầu hóa thành kén,kiểm soát độc ở toàn bộ cơ thể,y đã tu luyện thành công Vạn Độc Tâm Kinh.
Độc Đan tan biến thành bụi cát,tiêu tán trong không khí.
“”Hô.””
Long Nhất Minh thở ra một hơi sâu, miệng mỉm cười nói:“Thành công!””
Hùng Bá thấy cảnh này,liền nhanh chóng tiến lên,cung kính chắp tay chúi đầu nói:“Công tử.””
“”Ừ.””Long Nhất Minh gật đầu nhẹ,ánh mắt nhìn sang hôn mê Quan Thất,y tiến lên tay phải để vào lưng,dùng phật khí.
“”Bát Nhã Tâm Kinh Thiền Công - Liệu Thương Thiên.””
Phật khí từ tay Long Nhất Minh đi vào cơ thể Quan Thất,đi khắp kỳ kinh bát mạch,các huyệt đạo,tu bổ thương tổn.
“”Khụ.””
Quan Thất nấc một tiếng,y tỉnh dậy,nhìn sang Long Nhất Minh,cung kính nói:“Đa tạ công tử trị thương!”
Long Nhất Minh cười nói:“Ngươi vì ta mà thương,nên ta phải làm điều đương nhiên này chứ!””
Quan Thất cười cười,Long Nhất Minh đỡ y đứng dậy.
“”Ừ.””
Long Nhất Minh như cảm nhận được thứ gì.
“”Vù.””
Long Nhất Minh biến mất đi ra ngoài,Quan Thất cùng Hùng Bá cũng liền đi theo sau.
Bên ngoài cách đây ba mươi dặm,một nam tử áo trắng,đang bị một đàn cóc đen đuổi.
Nam tử áo trắng người máu me vết thương,độc tố chạy vào người nhiều chỗ sưng húp nên.
Nam tử áo trắng ánh mắt đắng chát,vừa chạy vừa nói:“Chết tiệt,hôm nay mà chết ở đây,thì đúng là sự nhục nhã Phương Ứng Khán ta nhất trong đời!””
“”Ừ.””
Phương Ứng Khán như cảm nhận được điều gì đó,y ngừng lại ánh mắt hướng về bầu trời hư vô,cúi đầu chắp tay nói:“Tham kiến công tử!””
“”Vù.””
Long Nhất Minh xuất hiện lăng không hư độ,y không quản Phương Ứng Khán,tay đưa ra trước,đấm ra một quyền.
“”Hoàng Quyền - Hoàng Quyền Kinh Thiên Hạ.””
Long Nhất Minh dùng ra một quyền mạnh mẽ bá thế đánh cho đàn cóc đen tan nát cơ thể.
Long Nhất Minh lúc này mới nhìn về Phương Ứng Khán gật đầu.
“”Vù.””
Quan Thất và Hùng Bá đến,hai người đứng trên không trung.
Long Nhất Minh đưa tay vào người Phương Ứng Khán hút chất độc sang cơ thể Long Nhất Minh.
“”Hô.””
Phương Ứng Khán cơ thể hết độc,thương nhanh chóng lành,thở ra một hơi sâu dài.
Phương Ứng Khán nhìn về Long Nhất Minh,cung kính nói:“Cảm tạ công tử!””
Long Nhất Minh mỉm cười khoát tay:“Vấn đề nhỏ,không cần câu tiết!””
Nhân vật triệu hoán là những người trung thành với y,nên dù bất cứ trường hợp xấu nào xảy ra y đều sẽ bảo vệ.
Long Nhất Minh nhìn về Quan Thất và Hùng Bá nói:“Đi bắt độc vật lấy túi độc.””
“”Vâng.””
Quan Thất và Hùng Bá cẩn tuân cúi đầu cung kính,chấp hành xoay người đi khỏi.
Phương Ứng Khán lúc này nhìn về Long Nhất Minh,bẩm báo:“Công tử,ở một đầm lầy có một bầy cóc độc,ta là xuất hiện ở đó,nên mới bị chúng rượt đuổi chạy bán sống bán chết.””
Long Nhất Minh nghe vậy,ồ một tiếng ngạc nhiên.
Sau đó y cùng Phương Ứng Khán đi đến nơi cóc độc đó.
Long Nhất Minh cùng Phương Ứng Khán đi tới một đầm lầy màu đen,bùn đất tỏa ra mùi tanh hôi của độc nồng nặc,không tu võ đạo đến đây chắc tan nát mục thể mà chết,kẻ tu đạo tu vi không cao,phòng bộ không tốt cũng sẽ tan nát người.
Phương Ứng Khán và Long Nhất Minh đều có bảo mệnh riêng mình sức mạnh,nên hai người nhàn nhã xuất hiện trên không trung.
Phương Ứng Khán đưa tay chỉ một ngọn núi đá,y nói với Long Nhất Minh:“Cửa hàng được ẩn nấp ở kia,thưa công tử.””
Long Nhất Minh gật đầu,sau đó cả người y tỏa ra hoàng văn màu vàng kim bay trên không trung.
“”Thần Châu Đế Hoàng Bảo Giám - Vạn Thế Thần Cương.”
“”Gào.””
Hàng chục con rồng vàng thét dài,tung bay nhảy múa trên không trung lao xuống về ngọn núi đá.
“”Oành.””
Một kích đánh vỡ tan núi đá thành vạn mảnh,cóc đen thây xác vỡ nát,máu độc vung vãi ra ngoài.
“”Vạn Độc Tâm Kinh.””
Long Nhất Minh há miệng hút tất cả độc tố máu tươi.
“”Ừ.””
Long Nhất Minh bỗng cảm nhận ra thứ gì,y đưa tay trái dựng lên thành chưởng,cách không chưởng thế hóa rồng vàng bay ra.
“”A.””
Âm thanh thét đau đớn vang lên,Long Nhất Minh dạo bước đến chỗ âm thanh thét lên,y phẩy tay phá tan đất đá đổ nát,nhìn xuống là một nam tử áo đen.
Đây cũng chính là kẻ quấy rối khi Long Nhất Minh đang tu luyện,nhưng có vẻ Long Nhất Minh không nhận ra.
Nam tử áo đen kêu gào thảm thiết đau đớn,nhìn về Long Nhất Minh với ánh mắt sợ hãi cực độ,y van xin tha thiết:“Cầu đại nhân cho ta con đường sống,từ này về sau ta sẽ phục dưỡng đại nhân suốt đời!””
Long Nhất Minh mỉm cười nói:“Ta lấy cái gì tin ngươi phụng dưỡng ta suốt đời,biết đâu ngày nào đó ngươi sẽ cắn lại!””
Nói đồng thời Long Nhất Minh cũng tỏa ra khí thế áp bách sát khí,khiến nam tử áo đen run sợ.
Nam tử áo đen ánh mắt cầu sống quyết liệt,ngẩng đầu nhìn bầu trời,nói to:“Ta Hạn Cực Thiềm,hôm nay xin thề sẽ mãi mãi thề phụng....””
Nói đến đây y dừng,ánh mắt chuyển sang Long Nhất Minh cầu tên.
Long Nhất Minh nhìn y với ánh mắt diễu cợt,cười nói:“Ta không cần ngươi!””
“”Hả!””
Hạn Cực Thiềm miệng trương lớn bất ngờ.
“”Uỳnh.””
Một đấm trời giáng phá tan đại não của Hạn Cực Thiềm.
“”Hoàng Quyền - Hoàng Quyền Tôn Đại.””
Long Nhất Minh nhẹ nhàng thu nắm đấm,đưa tay hút một cái,một viên tỏa ngũ sắc hào quang viên ngọc xuất hiện trên tay y,đây là Độc Đan.
“”Tich,Chủ nhân hoàn nhành Nhiệm vụ ẩn: Trả thù,hệ thống ban thưởng Một lần Triệu hoán,Một lần Vòng Xoay Kỳ Diệu.””
Hệ thống truyền đạt vào đại não Long Nhất Minh.
Long Nhất Minh ngẩn người ra,hệ thống thật là tốt quá đi.
“”Ừ.””
Long Nhất Minh cảm nhận ra thứ gì,y nhìn về một tảng đá to,giọng trầm:“Ra đi.””
“”Bập bập.””
Từ sau tảng đá đi ra hai bé gái nhỏ tuổi,khác biệt người là hai bé có một đôi tai nhỏ trắng xinh trên đầu,cùng sau mông có một chiếc đuôi trắng.
Long Nhất Minh từ từ tiến lên gần,hai bé gái nhỏ rụt rè sợ hãi.
Long Nhất Minh bất ngờ đưa tay xoa đầu hai bé gái,y ngồi xuống,nhìn về hai bé gái mỉm cười nói:“Hai đứa sao lại ở đây,cha mẹ đâu?””
Giọng nói y ôn hòa trìu mến,khiến hai bé gái mất đi cảm giác sợ hãi đề phòng y,bé gái bên trái nói:“Hai bọn muội trốn ra ngoài chơi,không may gặp phải xấu xa nam tử áo đen,bị người này nhốt vào trong hang động,nói chờ ngày bọn ta đủ tuổi sẽ nạp bọn ta làm cái gì đó thiếp.””
Long Nhất Minh nghe vậy trong lòng ngạc nhiên,tên cóc đen kia có hành động trồng rau mai thu hoạch.
Sau đó Long Nhất Minh hỏi tên hai bé gái.
Biết được tên bé gái bên trái tên Hồ Bích Lan là tỷ tỷ,bé gái bên phải tên Hồ Tiểu Trì là muội muội,hai người nhà là ở một nơi tên Cốc Yêu Lâm.
Đồng thời hệ thống cũng cho Long Nhất Minh một nhiệm vụ.
“”Tich,Nhiệm Vụ Đưa Hồ Bích Lan và Hồ Tiểu Trì về nhà:Hái bé hồ ly nhỏ lạc đường không cách tự mình về nhà,chủ nhân là một vị cao tăng tương lai,cần có hành động tốt đưa hai người về nhà an toàn.””
.....
Long Nhất Minh sau đó dẫn Hồ Bích Lan cùng Hồ Tiểu Trì đi theo,giao hai người cho Phương Ứng Khán trông nom.
Trở về hang động,Quan Thất và Hùng Bá cũng đã trở về,cả hai lần này trên người chằng chịt vết thương.
Long Nhất Minh trầm giọng hỏi:“Làm sao?”
Hùng Bá trả lời:“Bẩm công tử,chúng ta hai người gặp phải một Võ Đạo Nhập Thần độc thú,nếu không phải nó đang trông nom con nhỏ,không thể rời xa khỏi ổ,hai bọn ta có khi để mạng lại đó rồi.””
Long Nhất Minh nghe vậy gật đầu nhẹ,y cũng không muốn đi quấy rầy con yêu thú Võ Đạo Nhập Thần đó,y tu độc công đã thành,hấp thu viên Độc Đan vừa được cũng đã đủ,phóng sinh con vật kia đi.
Sau đó Long Nhất Minh bế quan hấp thu Độc Đan,kinh mạch cơ thể đều tẩm bổ trong độc,một lỗ chân lông cũng có thể phóng ra độc diệt hàng nghìn sinh linh.
Tiếp theo Long Nhất Minh sử dụng ra Vòng Xoay Kỳ Diệu
“”Tich,Chúc mừng Chủ nhân từ Vòng Xoay Kỳ Diệu nhận được Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp.””
“”Ma Công:Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp
“”Đẳng Cấp:Thiên Công Thánh Cấp
“”Các Tầng:
1. Nhập Đạo
2. Chủng Ma
3. Lập Ma
4. Kết Ma
5. Ma Kiếp
6. Chủng Tha
7. Dưỡng Ma
8. Thôi Ma
9. Thành Ma
10. Ma Cực
11. Ma Biến Chi Cảnh
12. Ma Tiên
“”Xuất Xứ: Biên Hoang Truyền Kỳ
“”Tư Liệu: Võ học tối cao trong Thiên Ma Sách,ma công kinh thiên hãi địa,là tuyệt thế bảo vật của Tà Cực Tông.””
Hệ thống bảng hiện ra một quyển sách thẻ tre,thông tin về Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp như dòng lũ truyền vào đại não Long Nhất Minh.
Long Nhất Minh trong lòng niềm vui đong đầy.
Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp là võ học đứng đầu trong Thiên Ma Sách,Ma Môn tuyệt thế võ học.
Long Nhất Minh không trần trừ,liền tu luyện,đầu tiền cần làm là tu thành đạo thể đạo tâm,tu huyền môn đạo gia tâm pháp.
Với cảnh giới của Long Nhất Minh hiện giờ,rất nhanh y tu thành Nhập Đạo,tu ra đạo thể đạo tâm.
Tiếp theo Long Nhất Minh tạo ra chủng ma trong cơ thể,đạt được chân dương.
Long Nhất Minh tiếp tục tu luyện,trong cơ thể ma chủng từ trong âm vầng mặt trời hóa là chí dương và đạo tâm hóa thành dương trong chi âm.
Ma chủng tỏa ra nhiệt lượng đốt sạch đạo công trong người Long Nhất Minh,ma khí ẩn hiện xuất ra.
Long Nhất Minh sau đó tiến đến một cảnh giới phải chịu khổ tra tấn,khổ luyện ma chủng và đạo tâm.
Trong cơ thể Long Nhất Minh sau đó lại xuất hiện tử khí đi ra kết vào ma chủng,đến đây Long Nhất Minh ngừng.
Sau đó y đi tìm Quan Thất và Hùng Bá,đưa ra yêu cầu muốn reo ma chủng vào hai người,trở thành lô đỉnh cho y.
Cách này nghe nhưng không hay,Long Nhất Minh cũng cảm thấy hơi xấu,nên y quyết định sẽ ngày sau cho hai người đền bù.
Nhưng y đâu biết là,Quan Thất và Hùng Bá không nghĩ như vậy,bị trồng ma chủng trở thành lô đỉnh đối với kẻ khác có hại,nhưng với hai người nó chẳng có gì khác biệt,vì họ sẽ phục tẫn Long Nhất Minh suốt đời,giờ có thêm ma chủng thì cũng thế,chưa kể như này có liên kết với Long Nhất Minh,ngày sau tiền đồ ngon nghẻ hơn.
Có hai người gieo trồng ma chủng,Long Nhất Minh trong cơ thể hình thành nên một thanh kiếm màu đỏ cùng một quả hình cầu năng lượng ba sắc.
Tu luyện nước chảy mây trôi đạt đến Thành Ma,đạo tâm và ma chủng dung hợp cùng nhau,y hiện tại cảm nhận tinh thần minh mẫn khỏe mạnh vô cùng.
Tu luyện thành Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp tinh khí thần trở nên mạnh rất nhiều,cảm quan với mọi vật xung quanh cũng tăng lên diện rộng,cơ thể cũng trở nên mạnh mẽ rắn chắc,kết hợp với Kim Cương Hoàng Thể,ở Võ Đạo Nhập Thánh không kẻ đả thương được thân xác y.