“”Long Nhất Minh thật là mạnh quá đi,dễ dàng xử lý Tứ Đại Hộ Vương Chi Tướng cùng tất cả binh lính Thanh Ly Quốc quá nhanh,quá mạnh mẽ.””
“”Đúng đấy,thật là mạnh mẽ.””
“”Như này cơ may lật cửa vẫn còn nha.””
“”Mọi chuyện càng lúc càng gay cấn.””
.....
Người quan chiến xung quanh đều kinh hãi độ mạnh của Long Nhất Minh.
Sát Đạo Hội - Thiếu Chủ ánh mắt hứng thú nhìn về Long Nhất Minh,bên kia Duy An Thanh mặt nổi giận,chết người nhưng là Thanh Ly Quốc trụ cột cùng số lớn lính,nên hiện tại Duy An Thanh xúc động trảm Long Nhất Minh mãnh liệt.
“”Vù.””
Duy An Thanh bay xuống thật nhanh hướng về Long Nhất Minh đánh tới,một quyền ngưng tụ thánh khí màu vàng kim tỏa sáng đấm ra uy áp trời đất.
“”Thần Châu Đế Hoàng Bảo Giám - Hoàng Thiên Đương Lập Chấn Thần Châu.””
Long Nhất Minh trước người một con rồng vàng cùng hàng loạt hoàng văn xuất hiện ngăn trở một quyền của Duy An Thanh.
“”Oang.””
Sóng kình chấn tứ tung khiến đất trời đều bị động,Long Nhất Minh nhìn về Duy An Thanh,mỉm cười nói:“Ngươi không cửa!””
“”Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp.””
Long Nhất Minh khởi ra tinh thần lực công kích,lần này y quán thâu toàn bộ tinh thần lực công kích về Duy An Thanh.
Duy An Thanh chớp mắt cảm tượng y bóp cổ Long Nhất Minh,nhìn về trong tay đang bị y bóp cổ Long Nhất Minh,y mỉm cười sung sướng tà ác nói:“Long Nhất Minh tan xương nát thịt đi.””
Nói xong y hai tay xé mạnh giằng tan Long Nhất Minh thành hai mảnh,máu tươi bắn đầy mặt y.
“”Xoạt.””
Duy An Thành bỗng cảm thấy ngực trái nhói nhói,y nhìn xuống thấy máu chảy ra,ảo ảnh biến mất,một chiếc vàng kim tay đâm xuyên ngực của y.
Cảnh tượng hiện hoàn toàn trở về bình thường,Long Nhất Minh tay xuyên qua ngực y,tay đang cầm một quả tim đang đập thình thịch,ánh mắt lạnh nhìn về Duy An Thanh,nói:“Ngươi không cửa!.””
“”Bốp.””
Long Nhất Minh bóp nát trái tim,tay phải rút khỏi ngực Duy An Thanh.
“”Bập.””
Duy An Thanh ánh mắt sợ hãi cùng không càm lòng ngã xuống mặt đất.
Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp nhắm vào người là nguyên thần cùng tinh khí thần tấn công,Duy An Thanh tu vi cao hơn Long Nhất Minh,nhưng tinh thần lực cũng như tâm cảnh y lại quá yếu,nên mới dễ dàng bị Long Nhất Minh trảm,nếu không Long Nhất Minh muốn trảm y cũng mất chút công phu.
“”Tich,Chủ nhân diệt Thanh Ly Quốc,ngài nhận được Một lần Triệu hoán nhân vật.””
Hệ thống truyền đạt vào đại não bộ Long Nhất Minh.
Long Nhất Minh không quản thông tin này,y nhìn lên hoàng kim phi thuyền Sát Đạo Hội - Thiếu Chủ cùng hai vị trung niên đứng đằng sau y.
Lão giả đà chủ Tiên Cơ Môn,bị y bỏ qua không nhìn,tên này không đủ tầm với y.
Sát Đạo Hội - Thiếu Chủ nhìn xuống Long Nhất Minh,mỉm cười nói:“Ngươi thật là thiên phú nhất đẳng kỳ giai,chưa đạt bốn mươi tuổi đã tu vi như này,cùng chiến lực như này,không thể không nói ta khi xưa ở độ tuổi này cũng không bằng ngươi.
Thiên phú ngươi khiến ta cũng phải nổi lòng ghen tị,nhưng cũng chỉ là ghen tị mà thôi,thiên phú quan trọng trong tu luyện thật,nhưng chỉ có kẻ sống sót trở thành cường giả mới quan trọng,những thứ khác có hay không không đáng nói.””
Lời nói của y hùng hồn và lí lẽ,khiến người người thổn thức,đúng rồi,thiên phú mạnh nhưng không thể trưởng thành cường giả thì cũng vô dụng,chỉ có trở thành cường giả mới là thước đo một con người.
Long Nhất Minh ánh mắt cẩn thận nhìn về Sát Đạo Hội - Thiếu Chủ,có thể nói ra lời này,kẻ này không phải kẻ vẩn vơ như y từng gặp.
“”Tich,Nhiệm Vụ Diệt sát ma đầu tương lai:Sát Đạo Hội - Thiếu Chủ - Âu Dương Vân Thiên tương lai trú định sẽ trở thành Chủ tịch của Sát Đạo Hội,trở thành một ma đầu mạnh mẽ gây ra nhiều thảm sát,vì công lý,hãy tiêu diệt Âu Dương Vân Thiên.
“”Phần Thưởng: Một lần Triệu hoán nhân vật.””
“”Tich,Nhiệm Vụ Nguy Hiểm:Âu Dương Vân Thiên muốn nuốt chửng tinh khí thần cùng bản nguyên của ngài để lớn mạnh bản thân,đừng để kẻ địch được như ý.
“”Phần Thưởng: Một lần Triệu hoán nhân vật.””
“”Tich,Nhiệm vụ Công lý luôn chiến thắng:Chủ nhân sắp phải đấu với Âu Dương Vân Thiên cùng phía sau y hai người trung niên,trái tên Khắc Đạt Ly,phải tên Bạch Luyện Phong,trận chiến này rất khó khăn,nếu ngài chiến thắng,ngài sẽ nhận được phần thưởng.
“”Phần Thưởng:Một lần Vòng Xoay Kỳ Diệu,Một lần Triệu hoán nhân vật.””
Hệ thống truyền đạt nhiệm vụ vào não bộ Long Nhất Minh,khiến y lòng đong đầy nổi niềm vui.
Long Nhất Minh nhanh chóng triệu hoán nhân vật,Âu Dương Vân Thiên,Khắc Đạt Ly cùng Bạch Luyện Phong đều khí chất phi phàm,không phải hạng cúi mía như y từng gặp,nên cẩn thận,nếu không muốn tạch mạng ở đây.
“”Giết.””
Âu Dương Vân Thiên lúc này nói ra một chữ sát lạnh,âm thanh của y vang xuống,Khắc Đạt Ly cùng Bạch Luyện Phong tỏa ra khí thế Thần Đạo Cảnh lao xuống hướng về Long Nhất Minh đánh tới.
“”Sát Luyện Phần Ma Quyền.””
Khắc Đạt Ly tay bao tay tỏa quang hoa sát khí kình,một đấm ngưng tụ sát khí mạnh mẽ bá thế hướng đầu của Long Nhất Minh chọi tới.
“”Nhất Thương Định Ma Sát.””
Bạch Luyện Phong tay cầm thương màu đen tỏa quang hắc sắc,một thương mãnh liệt bạo tạc không khí đánh xuống.
“”Thần Châu Đế Hoàng Bảo Giám - Hoàng Thiên Đương Lập Chấn Thần Châu.””
Long Nhất Minh hét lớn một tiếng,hoàng kim ánh sáng ngưng thành rồng vàng cùng hoàng văn xuất hiện tạo thành một hình thuẫn rồng vàng văn bảo vệ y.
“”Oanh.””
Thế công mãnh liệt của Khắc Đạt Ly cùng Bạch Luyện Phong bị rồng vàng hoàng văn ngăn trở,không thể tiến sâu hơn được nữa.
“”Đại Châu Thần Kiếm - Hoàng Giả Thánh Kiếm Chấn Thần Châu.””
Long Nhất Minh cả người tỏa ra hoàng văn luân chuyển,hoàng văn ngưng kết ra một thanh hoàng kim màu vàng kiếm chặn dọc xuất hiện trước người Long Nhất Minh,sóng chấn động tỏa ra kinh tục thế.
“”Binh.””
Khắc Đạt Ly cùng Bạch Luyện Phong liền bị sóng phản chấn bật bay ra ngoài,hai người ánh mắt khiếp sợ nhìn Long Nhất Minh.
Người người quan chiến cũng bị kinh sợ,Âu Dương Vân Thiên mặt cũng biến sắc hài hùng trước sự bùng nổ của Long Nhất Minh.
“”Chết.””
Khắc Đạt Ly cùng Bạch Luyện Phong cùng đồng thời nói một tiếng rét lạnh,hai người phi đi lên công kích.
“”Sát Luyện Đại Sơn Quyền.””
Khắc Đạt Ly tung nắm đấm ra,một quyền thế áp như núi lớn đập đến, gây cho người người đều khiếp vía một đấm này.
“”Nhất Thương Định Sát.””
Bạch Luyện Phong một thương uy thế mãnh liệt cường kích,thế thương như đạn ngư lôi bắn vậy,uy lực định mạng vạn vật,thế gian bất cứ vật gì đều phải phá trước một thương này.
“”Hoàng Quyền - Thiên Tử Lệnh.””
“”Thiên Phật Chưởng - Phật Quang Sơ Hiện.””
Long Nhất Minh tay trái làm đấm ngưng tụ ra một thiên tử lệnh đánh tới Khắc Đạt Ly,thiên tử lệnh ban ngươi cái chết,ngươi không thể chống. Phải tay Long Nhất Minh tung ra một chưởng cái thế uy vũ,pháp tướng Đức Phật hiện ra dựng lên song chưởng đập về Bạch Luyện Phong.
“”Oành.””
Tiếng nổ lớn vọng vang ngàn dặm đất trời,đất đá bị cày sới tan nát hủy diệt,lôi điện giao nhau kĩnh hãi thế tục trên bầu trời.
“”Phụm.””
Khắc Đạt Ly cùng Bạch Luyện Phong cùng lúc phun máu đỏ bắn ngược về đằng sau.
“”Ầm ầm.””
Hai người bắn người vào núi đá,ngực xương cốt sụp đổ,quần áo trước ngực rách tan nát để hiện một ra tấm thân gãy tan xương cốt.
Long Nhất Minh cơ thể hiện kim quang chói lóa,từng tấc da thịt đều tỏa kim quang,y đã vận dụng đi ra Kim Cương Hoàng Thể.
Cơ thể y rắn chắc cứng cường vô địch,muốn đả thương y về mặt thân xác hiện tại rất khó,cần tu vi vượt qua y nhiều,hoặc có Thiên Binh vũ khí.
“”Hay,pốp pốp.””
Tiếng khen cùng vỗ tay vang lên,Âu Dương Vân Thiên nhìn về Long Nhất Minh với ánh mắt tươi cười cùng tiếu ý.
Quan chiến võ giả không khỏi khó hiểu hành động của Âu Dương Vân Thiên,người của ngươi vừa bị đánh sấp mặt ra,ngươi còn khen kẻ địch hay.
Long Nhất Minh ánh mắt đề phòng nhìn Âu Dương Vân Thiên,kẻ này tu vi chỉ có Bất Hủ Đại Thánh,nhưng tên này mang cho y áp lực lại lớn hơn hai tên thủ hạ kia.
“”Thần Châu Đế Hoàng Bảo Giám - Vạn Thế Thần Cương.””
Long Nhất Minh đi đầu công kích,hoàng kim thánh quang bùng sáng ngưng kết ra hàng chục rồng vàng cùng hoàng văn bay nhảy trên hư không,theo chỉ tay của Long Nhất Minh hướng về Âu Dương Vân Thiên công tới.
Đứng trước thế công mãnh liệt từ Long Nhất Minh,mặt Âu Dương Vân Thiên không đổi sắc,y vẫn lãnh băng ánh mắt,điềm tĩnh nói:“Ngươi cùng cảnh giới có thể sẽ là đối thủ của ta,nhưng cách biệt với ta một cảnh giới,thì ngươi không cửa.””
“”Thần Ma Yêu Thế Đồ - Thần Ma Duy Đạo Ngã Thiên Hạ.””
Âu Dương Vân Thiên hét to vọng khắp đất trời,lục sắc quang mang đại thịnh tỏa ra ngưng kết thành một ác quỷ song cánh tà ác hiện lên bao phủ y,ác quỷ đưa tay một đấm đi xuống.
“”Binh.””
Một đấm phía dưới đánh cho rồng vàng tan nát cơ thể tiêu tán,thế đấm vẫn tiếp tục công xuống.
“”Thần Châu Đế Hoàng Bảo Giám - Vạn Thế Thần Cương.””
“”Thiên Phật Chưởng - Nghênh Phật Tây Thiên.””
Long Nhất Minh kích khởi bao tay long tượng, dùng hoàng khí của Thần Châu Đế Hoàng Bảo Giám thi triển ra Thiên Phật Chưởng,chỉ thấy pháp tướng Đức Phật có kim long quấn người hiện lên,Đức Phật pháp tướng trang nghiêm thánh khiết bây giờ thêm vẻ hoàng giả bá khí động thiên địa,song chưởng Đức Phật đánh ra rồng vàng cái thiên diệt địa.
“”Oành.””
Nổ lớn sóng chấn kích vọng khắp đất trời,trên bầu trời phi thuyền tất cả vỡ nát thành vạn mảnh tóe tung tán khắp nơi,bầu trời gió sét xuất hiện vũ bão mãnh liệt,phía sau Long Nhất Minh đám thuộc hạ may mắn có y chặn lại phần lớn lực phản chấn,nếu không cả đám đã nằm thây chết người.
Gia Cát Chính Ngã thấy sóng kình đi hết,y liền nhanh chóng thúc dục đám người mang nên bốn kén tằm rút lui ra xa,trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.
Một kích giao nhau không phân ra hơn thua,cả hai đều sàn sàn nhau.
Âu Dương Vân Thiên mặt như đã dự đoán ra việc này,y bình thản vô ưu,sau đó phóng cực nhanh lao đến Long Nhất Minh.
“”Ma Canh Thần Quyền - Ma Quyền Trấn Ngục.””
Âu Dương Vân Thiên cả người tỏa ra ma khí ngưng tụ ra pháp tướng ác quỷ song cánh,ác quỷ pháp tướng tung ra một đấm liệt thiên diệt địa.
“”Hoàng Quyền - Thiên Tử Lệnh.””
Long Nhất Minh hoàng khí bá giả tỏa ra mãnh liệt,nắm đấm trái ngưng tụ ra một thiên tử lệnh,một đấm đi lên thể hiện rõ quyền uy của thiên tử,bá phách lệnh không thể chống.
“”Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp.””
Ngay tại sắp giao phong lúc,Long Nhất Minh liền dùng ra tinh thần lực công kích,quả nhiên thấy Âu Dương Vân Thiên thế công giảm lại,Long Nhất Minh mỉm cười,nhưng bỗng tại thời khắc chỉ một li nữa là chạm đòn,Âu Dương Vân Thiên tỉnh lại mỉm cười nhìn y.
“”Thần Ma Yêu Thế Đồ - Ma Tà Quỷ Trảo - Thâm Thống Tuyệt Hận.””
Âu Dương Vân Thiên hai tay mang một bộ bao tay trảo sắc bén hình quỷ,thay đổi thế công bất chợt,trảo pháp quỷ quyệt đường đánh cùng siêu tốc độ luồn lách tung một trảo sắc bén móc về tim Long Nhất Minh.
“”Kim Cương Hoàng Thể.””
“”Thần Châu Đế Hoàng Bảo Giám - Hoàng Bào Gia Thân - Long Thuẫn.””
Long Nhất Minh vận ra phòng vệ mạnh nhất,cả người y da thịt biến thành kim sắc,một lớp hoàng khí ngưng kết áo giáp bao bọc người cùng một con rồng vàng xuất hiện xoắn người lại ngăn trước người.
“”Keng.””
Âm thanh kim loại va chạm vang động tai người,máu tươi bắn ra,Long Nhất Minh bị trảo quỷ để lại năm đường sâu thấy xương vết thương,đau đớn khó tả nỗi.
“”Chết đi.””
“”Quyền Ma Chi Phân.””
Âu Dương Vân Thiên ma khí cực thịnh ngưng kết ở tay phải,một đấm ma khí động phách nhân tâm tương thẳng vào ngực Long Nhất Minh.
“”Khốc,bộp.””
Tiếng xương gãy vang lên,Long Nhất Minh bay ngược như một viên đạn bật về phía sau,đâm nát mọi đá cây vật cản,cày sới mặt đất nửa dặm mới dừng lại,bụi mù bay cao.
Quan chiến người ánh mắt đều kinh hãi thế tục,đây là hạng gì chiến đấu lực quá kinh hãi.
Lạc Tâm Tuệ đám người đều lo lắng không ngớt cho Tô Tử Phàm,nhưng họ biết bây giờ đi vào cũng chỉ là góp mạng.
Âu Dương Vân Thiên mỉm cười nói:“”Ta nói rồi ngươi không có cửa,lần này ta sẽ hút tinh khí thần cùng bản nguyên tinh mệnh của ngươi,thật là kích thích khi được hấp thu một kẻ thiên tài như ngươi.””
“”Vèo.””
Một tia chớp xuất hiện cực nhanh,Long Nhất Minh tăng bào rách nát để lộ ra làn da trắng đẹp,ngực vết thương đã lành lặn.
“”Thiên Tàm Công - Lục Chu Thiên.””
Long Nhất Minh đã dùng ra tuyệt học này,từ gân cốt huyết mạch thẩm thấu ra dược thuốc đã tẩm bổ trị thương cơ thể,một kích đó nếu Âu DươngVân Thiên tiếp tục công,có lẽ đã khiến Long Nhất Minh không chết thì cũng phải ngủ trong kén một thời gian mới khỏi thương thế,nhưng Âu Dương Vân Thiên không làm,nên giờ y sẽ nhận được đòn đau nhớ lâu.