Khang Tư Thành,đây là một thành lớn,thành chủ tu vi đã đạt tới Bất Hủ Đại Thánh,trên bầu trời lúc này bay tới một nam tử tóc đỏ,chính là Long Thiên Hạ.
Long Thiên Hạ nhìn xem phía dưới tòa thành to lớn,đình đầu lầu các xa hoa đẹp đẽ,y trầm âm nói:“Khang Tư Thành,Thành Chủ bóc lột dân chúng,bắt ép phàm dân đóng thuế cao,không đóng được bắt đi làm nô dịch công việc,không những thế còn bắt ép nữ tử về làm đồ chơi,tội đáng chết!””
Trước khi tới đây,Long Thiên Hạ đã đi đến những khu dân chúng nghèo khó nghe ngóng tin tức,kẻ yếu luôn bị bắt nạt,nên y chọn những nơi có người phàm yếu để hỏi,sau đó mới đi đến võ giả,từ từ tìm hiểu,y quyết định án tử cho Khang Tư Thành.
“”Thần Châu Đế Hoàng Bảo Giám - Ngự - Long - Thiên Hạ Khí.””
Long Thiên Hạ hét to âm vọng vang đất trời,cả người y tỏa hoàng khí màu vàng vương giả,hàng chục con rồng vàng xuất hiện bay múa tiến về Thành Chủ Phủ đâm tới.
“”Uỳnh.””
Đình đài lầu các ép diệt,bên trong binh lính thị vệ thảm thương,cát bụi tung mù hàng chục trượng lên không trung.
“”Vèo.””
Một âm thanh xé gió vang lên,một nam tử khuôn mặt lãnh khốc tay cầm trường thương phóng về Long Thiên Hạ đâm tới.
“”Thần Châu Đế Hoàng Bảo Giám - Hoàng Thiên Đương Lập Chấn Thần Châu.””
Long Thiên Hạ mặt không hề biến sắc, xung quanh y hoàng văn màu vàng cùng hoàng khí vương giả ngưng kết đi ra hàng chục con rồng vàng thủ hộ cho y.
“”Binh.””
Nam tử khuôn mặt lãnh khốc một thương không thể đâm phá phòng ngự của Long Thiên Hạ.
Long Thiên Hạ ánh mắt sát khí lạnh lùng,y đơn giản một chữ nói:“Chết!””
“”Hoàng Quyền - Hoàng Cực Kinh Thế Quyền.””
Long Thiên Hạ một đấm hung mãnh hoàng khí bá giả,đấm cực nhanh về đầu của nam tử lãnh khốc.
Ngay tại một đấm này sắp phá tan đầu nam tử lãnh khốc,một trung niên mập mạp khuôn mặt gian xảo xuất hiện,trung niên mập mạp tung một đấm đối chiến cùng Long Thiên Hạ.
“”Uỳnh.””
Đấm đối đấm,trung niên mập mạp xương cốt tay nứt vỡ,cánh tay rách tung tóe máu tươi,cả người bật bay lại cực tốc,đâm sụp vào một tòa lầu các.
Nam tử lãnh khốc cũng nhờ lần này mà lui ra xa khỏi Long Thiên Hạ,nhưng rất nhanh một bóng xanh dương xuất hiện trước mặt y,một thanh màu vàng kiếm đánh tới.
“”Đại Châu Thần Kiếm - Cổ - Hiên Viên Kiếm.””
Long Thiên Hạ đưa tay làm chỉ kiếm,chỉ lực ngưng kết một thanh hoàng giả bá kiếm chính là Hiên Viên Kiếm,một kiếm cực tốc độ cùng sức mạnh kinh thiên đánh xuyên đầu nam tử lãnh khốc.
“”Phộc.””
Máu tươi cùng chất lỏng não bắn ra ngoài,Long Thiên Hạ tụ hộ kình ngăn cản máu tươi cùng chất lỏng,sau đó y bay cực nhanh tới chỗ nam tử trung niên mập mạp ngã xuống,nhìn xuống dưới trống không người.
Long Thiên Hạ trầm lạnh nói:“Chết tiệt,tên này trốn thanh thật.””
Y chỉ chậm một nhịp thôi,mà địch đã trốn,lần sau muốn tìm lại địch nghe khó khăn,Long Thiên Hạ đang chuẩn bị truy tìm,một bạch phục nam tử xuất hiện,tay xếch lấy đã chết trung niên mập mạp,người này chính là Bàng Ban.
Bàng Ban mỉm cười nhìn Long Thiên Hạ nói:“Xơ xẩy một chút thôi,địch có thể chạy mất!””
Long Thiên Hạ cũng cười nói:“Đúng vậy,nhờ Bàng huynh ta đỡ mất công tìm hắn,cảm ơn!””
Nếu như tìm kiếm,y chưa chắc đã tìm được,y không có phương vị chắc chắn,rất khó tìm kiếm,nên Bàng Ban đã giúp y đỡ nhọc công đi tìm,nên lời cảm tạ vẫn phải có.
Bàng Ban lúc này đưa tay hấp lực,xác chết trung niên mập mạp biến thành điểm điểm tinh quang nhập vào thể y,Bàng Ban như uống thuốc lắc,hít thở một hơi khoan khoái cực lạc.
Long Thiên Hạ mặt hiện bất ngờ,đúng là kỳ công dị loại,rất nhanh y lại trở về bình thường,nhìn về Bàng Ban,hỏi:“Bàng huynh xuất hiện ở đây là có việc gì!””
Đối phương xuất hiện ở đây,nhất định là có việc tìm y,do Bàng Ban cũng có nhiệm vụ tại thân,sẽ không rảnh tội đi đến giúp y.
Bàng Ban mặt nghiêm túc,giọng trầm nói:“Hợp tác,ta muốn cùng Long huynh hợp tác diệt một thế lực!””
Lời nói của Bàng Ban khiến Long Thiên Hạ bất ngờ ồ một tiếng,có thể khiến Bàng Ban cần y hợp tác,chứng tỏ là việc lớn.
Bàng Ban không chờ Long Thiên Hạ trả lời,y nói tiếp:“Hắc Thị,một tổ chức lớn của hắc đạo,chuyên buôn bán lô lệ,nam,nữ,trẻ,già chúng đều buôn,đồng thời chỉ cần là việc kiếm được lợi,chúng đều làm,cần diệt.””
Long Thiên Hạ nghe vậy nghiêm túc gật đầu,sau đó y cùng Bàng Ban đi diệt Hắc Thị.
Hắc Thị một thế lực lớn thuộc hắc đạo của Sa Hoàng Giới,Hắc Đạo là tên gọi dành cho những thế lực làm mọi việc để kiếm lợi,không quan tâm việc tốt và việc xấu,chỉ cần có lợi là làm.
Hắc Thị ở Sa Hoàng Giới nhưng là có máu mặt thế lực,độ khủng của nó có khi còn hơn cả Sát Đạo Hội.
Phân đà của Hắc Thị ở Thanh Châu là một tòa màu đen thành,tòa thành này tên Ám Dạ Thành,nơi đây tụ hợp mọi loại tội phạm,kẻ ở trong thành từ dân bình thường đến võ giả tất cả đều là hạng không tốt đẹp gì,vì lợi mà làm mọi thứ.
Ám Dạ Thành người ra vào đông đúc,từng kẻ từng kẻ nhìn thần thái đều lầm lì ác sát.
Bên trong thành buôn bán đủ thứ,thứ gì cũng có thể mang ra bán,chỉ cần là thứ có người nhu cầu,đều sẽ bán,người,yêu,thú... mọi thứ,chỉ cần có lợi,thứ gì cũng sẽ bán.
“”Vù.””
Hai thân ảnh xuất hiện trên không trung Ám Dạ Thành,đó chính là Long Thiên Hạ và Bàng Ban.
Bàng Ban điểm nhẫn không gian ở tay lấy ra một đôi song kích,không biết nhẫn không gian của kẻ xấu số nào,song kích này tên Tam Bát Song Kích,là vũ khí của Bàng Ban.
Long Thiên Hạ nhìn xuống Ám Dạ Thành,y nói nhẹ:“Làm chứ?””
Bàng Ban gật đầu trả lời:“Làm thôi.””
Nói xong,hai người cùng lúc thi triển ra tuyệt học của mình.
“”Thần Châu Đế Hoàng Bảo Giám - Vạn Thế Thần Cương.””
Long Thiên Hạ hét to vọng đất trời,hàng chục con rồng vàng vũ động bay múa lao xuống Ám Dạ Thành.
“”Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp.””
Bàng Ban ma khí thao thiên,trong tay Tam Bát Song Kích ngưng tụ ra ma khí hạo thế gian,song kích chuyển động chém ra hai đường liêm đao ma khí hung mãnh tột độ.
“”Đoành.””
Hai kích hung thế hãi nhân,đánh cho Ám Dạ Thành tử thương thảm trọng,hàng ngàn hắc đạo ngưởi tử nạn.
“”Vèo.””
Hàng trăm thân ảnh từ trong Ám Dạ Thành bay ra,dẫn đầu là ba nam tử trung niên.
Một người trung niên mặc hắc phục áo bào rộng thồng thềnh,ngữ khí lạnh lùng hỏi:“Hai ngươi là ai,dám tấn công Ám Dạ Thành,chán sống sao.””
Y lời lẽ hùng hổ,nhìn hai kẻ này một kẻ Thần Đạo Cảnh cùng Bất Hủ Đại Thánh nên y mới nhượng bộ như này,nhưng hai kẻ này nếu không có lời giải thích hợp lòng y,hai kẻ này sẽ bị y xé tan xác.
Long Thiên Hạ mỉm cười đáp:“Chiến Thần Điện thàng viên Độc Tôn Duy Ngã,bổn tịch hôm nay đến đây là thực thi công lý!””
Bàng Ban cười tiếu ý trả lời:“Chiến Thần Điện thành viên Ma Sư,bổn tọa hôm nay đến đây đưa công lý phán quyết!””
Lời nói kiêu ngạo bá khí của hai người vang rất mạnh,khiến trong Ám Dạ Thành người cũng nghe thấy,tất cả người nghe đều cảm thấy hai tên này quá gan lớn đặt hiệu,đặc biệt cái tên tóc đỏ Độc Tôn Duy Ngã,tên thật bá khí.
Chiến Thần Điện là thế lực nào,họ chưa nghe bao giờ,công lý gì mà đến đây giết người,mà ở Thanh Châu hay thậm chí là cả Sa Hoàng Giới cũng không nghe đến thế lực nào như này,mới lập sao,gan to vậy,dĩ nhiên lấy Hắc Thị đặt chân.
Người người ôm xem láo nhiệt tâm tư nhìn xem lên bầu trời sắp nổ chiến.
Trung niên mặc hắc phục áo bào rộng thồng thệnh,lạnh giọng cười khinh thường nói:“Cái gì mà Độc Tôc Duy Ngã,Ma Sư,Chiến Thần Điện,tên kêu to hay thật đấy,nhưng nó không hợp với những con kiến,hôm nay lão tử sẽ xé tan xác hai tên các ngươi!””
Dứt lời,trung niên mặc hắc bào dẫn đầu tấn công,y xuất ra một thanh kiếm màu đỏ lao lên hướng về Bàng Ban và Long Thiên Hạ,theo sau y cũng là hàng trăm hắc phục khuôn mặt lãnh khốc người xuất vũ khí lao lên.
Ở đây người tu vi đều từ Thánh Huyền Cảnh trở lên,cao nhất là Thần Đạo Cảnh trung niên mặc hắc bào,sau đó là hai trung niên nhân Bất Hủ Đại Thánh.
“”Thần Châu Đế Hoàng Bảo Giám - Vạn Thế Thần Cương.””
“”Hoàng Quyền - Thiên Tử Lệnh.””
Long Thiên Hạ cả người tỏa hoàng khí bá giả kinh thiên,phải tay một đấm ngưng tụ thiên tử lệnh đấm ra,quyền kình hung bạo mãnh liệt diệt thế gian,thiên tử lệnh ban ngươi án chết,ngươi không thể kháng.
“”Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp.””
Bàng Ban tỏa ra tinh thần công kích,hai mắt y biến thành thâm sâu như hố đen,từng luồng tinh thần công kích tỏa ra,khiến đang tấn công tới hàng trăm người bị điên đảo thật giả.
Chớp mắt,họ nhìn về Bàng Ban cùng Long Thiên Hạ như là hai ma thần,thần thái hung ác sát khí,tinh thần tổn hại sợ hãi cực độ,trung niên hắc bào tu vi Thần Đạo Cảnh cố gắng phát động công kích thoát khỏi ảo ảnh.
Trung niên hắc bào một kiếm chém ra hung tẫn sát đồ về hình ác quỷ Bàng Ban và Long Thiên Hạ,miệng rống to:“Huyễn ảnh trò trẻ con,lão tử làm bao nhiêu việc hàng trăm năm nay,trong mắt kẻ khác lão tử luôn được gọi là lão quỷ,các ngươi trong mắt lão tử chỉ là lũ tiểu quỷ mà thôi,chết đi.””
“”Xoát.””
Tiếng chém ngọ sớt vang lên,trung niên hắc hào chém nát hai người ma thần ác quỷ Bàng Ban và Long Thiên Hạ,y mỉm cười khoái ý kinh thường nói:“”Tưởng thế nào,đúng là hai con kiến!””
“”Phộc.””
Trung niên hắc bào phun ra một ngụm máu tươi,ảo ảnh tan biến,y nhìn thấy thây chết thành hai đoạn hàng trăm thủ hạ của mình,tim y vị trí,một bàn tay xuyên thủng móc tim ra ngoài,chủ nhân bàn tay chính là Bàng Ban.
Bàng Ban mỉm cười nói:“Huyễn ảnh của ta không chỉ là gây sợ hãi kẻ địch,nó còn điên đảo thật giả,ngươi tấn công nhưng là ra tay giết thủ hạ của mình,ngươi cũng nên vui mừng,vì nhờ ta ngươi đã đạt thành một kiếm tuyệt sát thủ hạ một cách dễ dàng ngọt đẹp không tì vết,không phải ai cũng có cảm giác tự tay giết thủ hạ một kiếm ngọt như vậy đâu,cảm giác tuyệt chứ!””
“”Bốp.””
Bàng Ban bóp nát trái tim,rút tay khỏi người trung niên hắc bào.
“”Bập.””
Trung niên hắc bào ánh mắt sợ hãi rơi xuống mắt đất tử vong,rất đơn giản giải quyết.
Ở trong Ám Dạ Thành lúc này đã không người sống để bàn tán nữa rồi,Long Thiên Hạ cả người dính máu đỏ đứng trên không trung,trong thành người máu thịt be bét,đại địa nhiều nơi hố to nổ tung,kiến trúc đình đài lầu các tàn nát,một quyền Thiên Tử Lệnh của Long Thiên Hạ thật bá đạo.
Long Thiên Hạ bay trở về chỗ Bàng Ban,mỉm cười nói:“Bàng huynh mạnh thật đấy.””
Lúc nãy khi Long Thiên Hạ chuẩn bị chơi một quyền chọi trung niên hắc bào,Bàng Ban truyền âm bảo y hãy đi diệt Ám Dạ Thành người,còn lũ này để y lo,Long Thiên Hạ lúc đó cảm thấy Bàng Ban tự cao,nhưng đối phương từng giúp mình,nên Long Thiên Hạ liền nghe theo sắp xếp.
Bàn Ban biểu hiện nhưng làm Long Thiên Hạ giật mình,quá mạnh mẽ.
Bàng Ban mỉm cười nói:“Chuyện thường thôi,Long huynh ngày sau cũng sẽ có thể như ta,vấn đề thời gian mà thôi!””
Long Thiên Hạ cười cười,sau đó hai người lăng không bay khỏi đây.