Đại Đạo Độc Hành

Chương 1438: Chương 1438: Cái gì chính là đạo của mình




Nhìn lưu quang màu đen kia, Lạc Ly đánh mạnh một kích!

Một chưởng phát ra, hóa thành hỏa diễm vô cùng, phá vỡ bầu trời hắc ám, nổ tung trong đạo lưu quang màu đen kia. Lưu quang màu đen bị một kích này của mình, một trận nổ vang, hiển lộ ra một hình mãnh hổ màu đen.

Chỉ là thông thể có tinh khí màu đen hợp thành cự điểu, trong tật phong có chút phiêu hốt không ngừng. Đôi mắt đỏ như lửa của cự điểu trở nên sáng chói, một chưởng ầm vang đã đánh nó thành mấy mảng tinh khí màu đen.

Tinh khí màu đen kia không ngừng nhuyễn động, như muốn cố gắng trở lại hình dạng mãnh hổ kia. Bóng Lạc Ly lóe lên, duỗi tay ra, bắt đầu nắm lấy u hồn vỡ nát kia!

Trong nháy mắt u hồn này được bắt vào trong tay, nhưng mà Lạc Ly lại nhíu mày, không biết vật ấy rốt cuộc có ích lợi gì.

Thiên Xà Vương nói thiên hoa loạn trụy, nhưng mà vật ấy rốt cuộc có ích gì chứ?

Vẫn còn chưa chờ Lạc Ly hiểu ra, trong nháy mắt thần tướng phía sau hắn lại tự động xuất hiện, phát ra một đạo hào quang, hấp thu u hồn kia, rót vào trong thần tướng, thần tướng kia lập tức như ngưng đọng lại một phần!

Quả nhiên là có tác dụng, không thể ngờ được u hồn này có thể hỗ trợ cho thần tướng, Lạc Ly mừng rỡ, lập tức tiếp tục bắt lấy!

Lúc này lại có một đạo hắc quang phi một kích đến Lạc Ly, hỏa diễm phát ra, nhất thời đánh nát, sau đó dụng lực hít sâu, tinh khí màu đen như bách xuyên nhập hải mà bị hút vào thân thể Lạc Ly.

“Đây là Thiết Tông Cự Hùng…” Lạc Ly liền cảm giác được cỗ tinh khí kia cuối cùng hóa thành một cỗ nhiệt lưu dung nhập trong thân thể.

Tinh khí này không tăng thêm tinh khí trong người Lạc Ly mà bị thần tướng trong người Lạc Ly hấp thu, dung hợp thành một bộ phận của thần tướng!

Cùng với sự hấp thu này, thần tướng lại ngưng đọng lại một phần, Lạc Ly tiếp tục bắt lấy!

“Vù....” Lại một hồn phách u hồn lướt qua. Lạc Ly bay qua, duỗi tay ra toàn bộ tinh khí lập tức bị hút vào trong thân thể.

“Ầm ù ù…” Một tiếng nổ vang trời, Lạc Ly liền thấy trong làn gió độc từ xa hình như có vố số đạo u hồn ập tới.

Nhất thời Lạc Ly mừng rỡ, đồ tốt lại đến rồi,

Lạc Ly lập tức bắt đầu điên cuồng kích sát tinh phách này, liệt hỏa hung tợn, hấp thu tinh phách này, đến lúc kích sát lần thứ bốn mươi bảy thì đột nhiên sửng sốt phát hiện thần tướng của mình đã thay đổi!

Thì ra thần tướng của Lạc Ly có cùng tướng mạo với Lạc Ly, không có gì khác biệt, nhưng mà lần này, Lạc Ly cảm giác được, ở thần tướng của mình sẽ sinh thêm một bộ giáp trụ.

Giáp trụ này cực kì đơn giản, chỉ là một bì giáp bình thường có màng ở ngực, đơn giản vô cùng nhưng cái này có nghĩa là thần tướng của Lạc Ly bắt đầu tiến hóa!

Lạc Ly bắt đầu tiếp tục đồ sát, từng chút một, cùng với việc hắn hấp thu, thần tướng xuất hiện càng lúc càng nhiều giáp trụ!

Lạc Ly giết càng nhiều, giáp trụ này liền biến hóa càng nhiều, giết đến bốn trăm năm mươi bảy u hồn, bì giáp vốn chỉ có ngực, nhất thời bị bao vây toàn thân, hóa thành toàn thân bì giáp!

Nhưng cùng với Lạc Ly đồ sát, dần dần những u hồn bình thường này sau khi hấp thu không tác dụng, không dùng được nữa!

Cần kích sát u hồn mạnh hơn nữa, lúc này mới có thể!

Vì có được u hồn này, Lạc Ly nhìn về phía U Hồn địa vực mà bay vào.

Lời Thiên Xà vương nói, Lạc Ly đã hoàn toàn quên hết!

Thực ra cũng nhớ nhưng tự mình nói với mình, không sao, ta chỉ bắt một thôi rồi sẽ rời đi!

Một lần, lại tiếp một lần.

Lạc Ly dần dần chìm xuống dưới!

Trong bất tri bất giác, bắt đầu vĩnh trụy U ảnh địa vực!

U Hồn bên cạnh càng lúc càng mạnh.

Xuất hiện các loại long tộc, phượng tộc, Huyền Vũ nhất tộc thật mạnh mẽ.

Một u hồn mạnh mẽ kích sất, thần tướng của Lạc Ly càng lúc càng chân thật, bì giáp càng lúc càng màu sắc sặc sỡ, hung dữ uy vũ!

Đột nhiên phía trước xuất hiện một u hồn đáng sợ, Thiên Long!

Thiên Long này vô cùng lớn, ước chừng thân hình dài trăm trượng, phát ra tiếng ngâm dài, trên thân có gai, đầu lớn miệng dàu, toàn thân như rắn, dài hơn trăm trượng, hai con mắt đỏ hồng như đèn lồng, hồng quang bốn phía. Trên người lân quang màu đen lấp lánh, nhất cử nhất động đều như rồng thực sự vậy, không hề nhìn ra đó là do u hồn hóa thành.

Lạc Ly vừa sợ vừa vui, sợ là tên này nhìn dáng vẻ không phải là dạng lương thiện, vui là trên long thân này có khí tức hình như rất hợp với mình, nếu bắt nó về tay, thần tướng của mình tuyệt đối sẽ có biến hóa!

Thiên Long nhìn thấy Lạc Ly, đôi mắt to như hai chiếc đèn lồng phun hồng quang rực rỡ, phun mạnh, há miệng phun ra vô số xích hồng hỏa diễm. Phạm vi trăm dặm hóa thành một mảng biển lửa đỏ hồng.

Xích viêm bốc cháy hừng hực tựa như có thể thiêu đốt tất cả. Trong hỏa diễm tựa như phong triều không ngừng rú giận cũng tiêu thất vô tung.

Lạc Ly tung người mà lên, lập tức lấy ra Hỗn Nguyên Kim Đấu, chỉ là một chút, sau đó duỗi tay ra, vô tận liệt hỏa phát ra, đại chiến thiên long!

Ầm, ầm, ầm!

Một tiếng nổ lớn, từng đạo hỏa diễm, Thiên Long đó rống to, cùng Lạc Ly đại chiến điên cuồng!

Không lâu sau, một tiếng nổ vang, thiên long bị Lạc Ly luyện hóa!

Phía sau Lạc Ly xuất hiện thần tướng, bắt đầu hấp thu tinh khí Thiên Long, cùng với đó, bì giáp dần dần hóa thành thiết giáp, xuất hiện bảo vệ đầu, bao tay, đầu khôi, giáp ngực, giáp lực, chiến quần, hộ chân, giày chiến!

Lạc Ly mỉm cười, thần tướng này càng lúc càng chân thật, càng lúc càng linh hoạt, hắn có một cảm giác, chỉ cần bắt được mấy u hồn mạnh như Thiên Long kia, thần tướng của mình sẽ tiến hóa đến mức khó có thể tưởng tượng được!

Liếc mắt nhìn lại một cái, chỉ thấy phía dưới xuất hiện một cự long, nhưng đó không phải là Thiên Long mà là Chân Long.

Đây là tinh phách càng mạnh hơn so với Thiên Long, Lạc Ly muốn tiếp tục xông xuống!

Đột nhiên, Lạc Ly thoáng ngừng lại, như nhớ ra điều gì đó, ngừng việc xông xuống, nhìn về nơi đó, thật lâu không nhúc nhích!

Chân Long kia du động, dưới thân hắn lại xuất hiện một u hồn thật lớn, rõ ràng là côn Bằng!

Côn Bằng này vô cùng lớn, sống vô cùng khỏe mạnh, so với Chân Long, nó đại biểu cho tinh khí vô tận!

Trong đầu Lạc Ly có một giọng nói:

“Đi xuống, giết bọn họ, thần tướng của ta có thể trở nên mạnh hơn, thần uy của ta có thể tăng mạnh theo!”

“Giết bọn họ, nhiều thứ tốt, nhiều thứ tốt!”

“Trọng bảo dành cho người có đức, trời cho mà không lấy là không được!”

Giọng nói kia như vô tận, hấp dẫn Lạc Ly, khiến Lạc Ly giết tiếp xuống.

Nhưng mà Lạc Ly nở nụ cười, cười ha ha, hắn nhìn về dưới sâu thăm thẳm kia nói:

“Đừng nhìn ta, là Lạc Ly thiên hạ độc nhất vô nhị đó!”

Đến lúc này Lạc Ly tỉnh táo lại!

Hắn lắc lắc đầu, chậm rãi bay đi, rời khỏi chỗ này!

Giọng nói dẫn dụ kia càng lúc càng lớn nhưng Lạc Ly không để vào tai, chỉ bay lên, không ngó ngàng tới u hồn này, cho dù bay tới bên cạnh người mình cũng không để ý tới!

Oành, một tiếng nổ vang, Lạc Ly thoát khỏi U Hồn địa vực!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.