Hoàn cảnh nơi này hoàn toàn là Vạn Thú Hóa Thân tông tạo ra, đến nơi đây, Lạc Ly liền đi theo sau Ninh Thiên Tuyết, để nàng dẫn đường.
Ninh Thiên Tuyết hóa thành một con bạch hạc, ước chừng một trượng, Lạc Ly nghỉ trên lưng bạch hạc, bay vào đại lục Dực Châu.
Bay lên bầu trời đại lục, mảnh đại lục này, hoặc là rừng rậm, hoặc là thảo nguyên, hoặc là núi đồi, trên đại địa này, ngàn vạn dã thú đang lao nhanh.
Thậm chí có thể nhìn đến vô số hung thú đã bị diệt vong ở Trung thiên chủ thế giới xuất hiện ở đây!
Trên đại lục cũng có nhân tộc, mặc áo da thú, ăn thịt uống máu, không có văn minh gì khác, chẳng khác gì dã nhân!
Ninh Thiên Tuyết hung hăng nói: “Vạn Thú Hóa Thân tông, Tuyên Dương Thú nói, trên đại lục, nếu phàm nhân có văn minh, lập tức tiêu diệt!
Người nơi này, ăn cha nấu con, chẳng khác gì cầm thú cả!”
Nàng biến thành bạch hạc, ở trên mảnh đất này, phi độn một ngày, cuối cùng hạ xuống trên một ngọn núi cao.
Đứng trên ngọn núi cao này nhìn ra xa, bảy trăm dặm về phía đông nam là một quần thể núi lửa, núi lửa này đều đang hoạt động, không ngừng phun khói ra bên ngoài, cột lửa trùng thiên!
Cột lửa đó là do pháp thuật làm ra, nhìn qua giống như một cây lửa, cẩn thận quan sát, trên cột lửa đó, có vô số bóng người qua lại, giống như những con quạ lửa.
Đó chính là sơn môn của Hỏa Nha tông, Hỏa Nha tông là một trong tám trăm bàng môn, trực thuộc Vạn Thú Hóa Thân tông, thi hào trong môn: Tử mạch sương nùng thanh tùng lãnh, hỏa nha mạn mạn thiêu cửu thiên!
Ở trên đại lục này, ngoài Hỏa Nha tông còn có mấy bàng môn Cự Tượng tông, Quỷ Hổ tông, Thiện Ngư tông, mười sáu tả đạo, đểu lấy thú làm tên.
Hỏa Nha tông có Hỏa Nha đại trận là lợi hại nhất, tám trăm tu sĩ hợp thành trận, lửa phun đầy trời, có thể thiêu hủy tất cả.
Nhưng nguyên nhân cơ bản khiến nó có thể tổn tại ở đại lục Dực Châu này là trung môn này, lấy hỏa nha bí pháp bồi dưỡng cơ chủng linh tài, Tử mạch, Linh sương, Thanh tùng cao!
Linh tài này đối với tu sĩ Vạn Thú Hóa Thân tông mang một ý nghĩa lớn lao, chỉ có tinh thông hỏa nha bí pháp mới có thể bồi dưỡng được, bằng không Hỏa Nha tông đã sớm tiêu vong.
Lạc Ly cùng Ninh Thiên Tuyết ẩn nấp trên núi cao này, chờ đợi Chân Long Tử đến, sau đó phục kích Chân Long Tử trên đường, kích sát đối phương, báo cừu tuyết hận!
Lúc này Lạc Ly đã nhìn ra, Ninh Thiên Tuyết ở Dực Châu này không biết đã ẩn nấp được bao lâu rồi, ít nhất là trên ngọn núi, len lén đào đã có một động phủ nho nhỏ, có thể ẩn thân.
Hai người chờ đợi trong động phủ này, đợi Chân Long Tử đến.
Nói là động phủ, thật ra chính là một thạch thất nho nhỏ, lớn khoảng một trượng vuông, trong thạch thất này, Ninh Thiên Tuyết bố trí rất khô ráo sạch sẽ, hồng trù cẩm đoạn, nhìn có cảm giác như trong tân phòng.
Chờ đợi nơi này, Ninh Thiên Tuyết cùng Lạc Ly ra sức nghiên cứu cách giết Chân long Tử, còn cả kế hoạch đào tẩu, Vạn Thú Hóa Thân tông này có khoảng bát đại Phản Hư, nếu là một Lạc Ly vẫn có thể ứng phó nhưng nếu ba người thì không có đường mà trốn thoát!
Mỗi lần nghiên cứu, Ninh Thiên Tuyết đều vui vẻ pha cho Lạc Ly một ấm trà Hồ Linh, nàng biết Lạc Ly thích uống trà.
Linh trà này rất thuần, rất ngọt, uống vào miệng, ban đầu vô cùng thơm ngát, sau đó có tinh khí, có hương vị đặc biệt.
Như vậy, hai người ở đây chờ đợi mười hai ngày, Long Chân Tử kia vẫn không xuất hiện.
Lạc Ly biết, việc tiêu diệt đối phương này phải chậm rãi chờ đợi, chờ đợi mười hai ngày cũng chẳng tính là gì hết.
Ngày hôm đó, hắn nhàn rỗi không có việc gì làm, trước khi tới thánh điện Ám Ma tông, tùy tiện treo thưởng, xem có ai biết tin tức của Long Chân Tử hay không.
Ai ngờ ở Vạn Thú Hóa Thân tông lại có đệ tử Ám Ma tông lập tức đáp lại.
“Long Chân Tử sớm đã bế quan rồi, ngồi tử quan đã ba mươi năm!”
Thấy tin tức này, Lạc Ly sửng sốt, Long Chân Tử đã bế quan từ lâu nhưng vì sao Ninh Thiên Tuyết lại thuyết phục hắn đến Hỏa Nha tông như vậy?
Lạc Ly mang theo nghi vấn, hồi quy thân khu, vừa lúc Ninh Thiên Tuyết lại pha một ly trà thơm cho Lạc Ly!
Lạc Ly nhìn Ninh Thiên Tuyết hỏi: “Sư muội, sao ngươi lại lừa ta!
Long Chân Tử đã bế quan từ lâu, hắn căn bản không ở Hỏa Nha tông này!”
Ninh Thiên Tuyết bất động thanh sắc, nàng nhìn Lạc Ly nói: “Sư huynh, ngươi uống hết chén trà này, ta sẽ nói cho ngươi biết chân tướng!”
Lạc Ly lắc đầu nói: “Ngươi không nói, ta sẽ không uống!”
Ninh Thiên Tuyết thở dài một tiếng nói: “Sư huynh, ngươi có biết Vạn Thú Hóa Thân tông lợi hại nhất là cái gì không?”
Chưa đợi Lạc Ly trả lời, nàng đã nói: “Vạn Thú Hóa Thân tông lợi hại nhất chính là trực giác của dã thú!
Chỉ cần bên này trong lòng ngươi dâng lên chút suy nghĩ, muốn đối phó với bọn họ, gây tổn hại cho bọn họ thì bên kia lập tức bọn họ sẽ có cảm ứng.
Tất cả âm mưu quỷ kế, đối với bọn họ đều là vô nghĩa, muốn đánh bại bọn họ, chỉ có thể kích sát trực diện!
Nhưng mà sở trường của dã thú chính là trốn chạy, dù ngươi có đánh bại bọn họ, muốn giết bọn họ thì cũng vô cùng khó khăn.
Cho nên, Vạn Thú Hóa Thân tông, không có tông môn, không ai có thể tiêu diệt bọn họ!
Nhưng mà, ta là ngoại lệ!”
Nói đến đây, trên khuôn mặt Ninh Thiên Tuyết lộ ra vẻ kiêu ngạo vô cùng, cả người như thay đổi, trở nên vô cùng thánh khiết, tựa như thần linh hàng thế!
Lạc Ly nhìn thấy nàng như vậy thì sửng sốt, vẻ mặt này, Lạc Ly từng nhìn thấy ở Phạm Vô Kiếp, Lục Chu, đây chính là cổ thần giáng xuống!
Ninh Thiên Tuyết tiếp tục nói: “Năng lực mạnh nhất của ta chính là lẳng lặng thấm vào vật, toàn bộ sinh linh bị ta làm đông lạnh đến chết đều là bất tri bất giác mất đi sinh mệnh, chậm rãi tử vong!
Đây chính là lực băng tuyết, lực thẩm thấu của ta, không ai có thể đối địch!
Bao gồm cả ngươi, Lạc Ly sư huynh!
Ở trong này, ngươi bất tri bất giác đi được nửa đường rồi, đáng tiếc, một ly trà cuối cùng ngươi lại không uống!”
Lạc Ly sửng sốt nói: “Ngươi nói cái gì?”
Ninh Thiên Tuyết đột nhiên nhẹ nhàng vung tay, Lạc Ly liền cảm thấy mình toàn thân mềm nhũn, rốt cuộc không thể nào nắm giữ bản thân mình nữa.
Ninh Thiên Tuyết nói: “Trà này chính là xuân sắc thần trà do Xuân phong thần thời đại thần ma tạo nên, đừng nói ngươi chỉ là nhân tộc, dù là cổ thần uống phải cũng khó có thể kháng cự!”
Lạc Ly nhìn Ninh Thiên Tuyết, nói: “Sư muội, ngươi muốn làm gì?”
Ninh Thiên Tuyết không nói chuyện, nàng cao ngạo vô cùng, cao cao tại thượng, một khắc này, nàng chính là cổ thần, chính là vô địch!
Nhưng mà ngay sau đó, má trái Ninh Thiên Tuyết đột nhiên biến đổi một cách quỷ dị, sau đó tay trái trong nháy mắt cầm lấy một cây trâm hung hăng đâm vào đầu mình.
Trong nháy mắt cây trâm đâm vào, má phải Ninh Thiên Tuyết lộ ra vẻ mặt khó mà tin tưởng, trong nháy mắt, nàng ngã xuống bàn.
Lạc Ly kinh ngạc nhìn, không biết nàng đang làm cái gì!