Đại Đạo Độc Hành

Chương 1913: Chương 1913: Cố nhân kim hữu vấn quy kì! (2)




Năm ấy Lạc Ly mượn Thưởng thiện phạt ác thần uy, giúp người phi thăng, mượn đó để có được thượng cổ thánh thú huyết mạch, tổng cộng giúp sáu người, kết quả dẫn đến thiên kiếp tập kích, mới có chút tống mệnh, về sau cũng không dám nữa!

Lạc Ly nói: “Hắn ở nơi nào, mau dẫn ta đi tìm hắn.”

Tiểu Bạch nói: “Tốt, nhưng mà, tình hình của hắn không tốt, khi ấy sắp chết rồi, ta không biết bây giờ hắn có còn sống không?”

Lời này vừa nói ra, Lạc Ly nhất thời há hốc mồm, Thái Uy Chân nhất, năm ấy là một trong những đại cường giả ở Trung Thiên chủ thế giới, sao bây giờ lại thê thảm như vậy?

Tiểu Bạch dẫn Lạc Ly, tới Nhất Tâm tông Từ Tường viện này.

Cái gọi là Từ Tường viện, thực ra chính là viện dưỡng lão của Nhất Tâm tông, một số tu sĩ b có cống hiến với Nhất Tâm tông, trước khi chết, không có đệ tử hậu duệ chăm sóc, tông môn đưa tới đây để bọn họ ở đây sống những ngày cuối cùng.

Chỗ này, mặc dù không phải quá nghèo nàn nhưng mà cũng thanh tịnh tiêu điều.

Lạc Ly nhíu mày nói: “Tiểu Bạch, ngươi đến chỗ này làm gì?”

Tiểu Bạch nói: “Nhất Tâm tông này sắp khánh điển rồi, mấy người chúng ta, đi đến đó một chút cho quen thuộc địa hình, ít nhất biết bảo khố ở đâu, trong lúc vô ý đi tới nơi này, gặp được Thái Uy Chân nhất.”

Đến chỗ này, Lạc Ly tìm Thái Uy Chân nhất, nói đến cái tên Thái Uy, quản sự Từ Tường viên nói: “Lão tạp dịch Linh Thú viện Thái Uy, hắn vào Nhất Tâm tông chúng ta được ba trăm năm, bồi dưỡng rất nhiều linh thú cho tông môn ta, công lao rất lớn.

Các ngươi là đồng hương của hắn, vậy mau đến đây đi, ta thấy hắn không sống được qua đêm nay đâu.”

Thái Uy chính là tu sĩ Chân Linh tông, chuyên bồi dưỡng linh thú, là cường giả vô thượng ở Trung thiên chủ thế giới nhưng ở đây lại chỉ là tạp dịch bình thường, lòng Lạc Ly tê tái.

Nói xong, dẫn mọi người, đi tới một căn phòng, trên giường có một lão nhân nằm đó, Lạc Ly liếc mắt nhìn lại, âm dung tướng mạo kia, chính là Thái Uy chân nhất năm ấy đã phi thăng.

Chẳng qua, bây giờ hắn đang nằm trên giường bất độc, cả người bị tiên khí sở xâm, lập tức sinh mệnh sắp tiêu vong, chỉ là trong mắt vẫn còn linh quang, như đang nhớ lại quá khứ.

Lạc Ly bước nhanh đến đây, nhìn Thái Uy chân nhất kia nói: “Đây là Trung thiên chủ thế giới Chân Linh tông, Thái Uy đạo hữu sao?”

Thái Uy hơi hơi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lạc Ly, nói: “Trung thiên chủ thế giới? Chân Linh tông? Chân Linh tông! Ô ô Ô ô ô...”

Thái Uy lại bật khóc, kí ức xa xôi ùa về, lớn tiếng khóc rống!

Nhìn hắn, lòng Lạc Ly cũng tê rần, nhìn lão già sắp chết này, năm ấy đã từng huy hoàng như vậy, nhưng đến tiên giới lại có kết cục như vậy, không khỏi thỏ chết cáo buồn.

Thái Uy khóc hai tiếng sau đó lại bình thường trở lại, nhìn về phía Lạc Ly, hỏi: “Đạo hữu, ngươi là?”

Lạc Ly nói: “Nhất khí sinh vạn pháp, Hỗn Nguyên phá Càn Khôn, Hỗn Nguyên tông Lạc Ly.”

Thái Uy gật đầu, nói: “Hỗn Nguyên tông, Hỗn Nguyên tông, minh hữu của chúng ta, Mộc Thần, Thổ Hoàng, Kim Thánh, ba người này, không thể ngờ được, các ngươi cũng có người được phi thăng, ngươi tên là gì?”

Lạc Ly nói: “Lạc Ly, thật ra Thái Uy tiền bối, ta còn có một tên khác, là Thưởng Thiện Phạt Ác sứ!”

Mắt Thái Uy sáng lên, nhìn về phía Lạc Ly, nói: “Là ngươi, lại là ngươi! Chúng ta cũng coi như có duyên, không thể ngờ được thời khắc cuối cùng của ta lại được gặp đồng hương!”

Lạc Ly gật đầu nói: “Đúng, không ngờ lại gặp tiền bói ở đây, tiền bối, ngài có việc gì, có muốn ăn gì, uống gì, cứ nói với ta, ta đều có thể giúp ngài làm được!”

Nói xong, Lạc Ly lấy ra Hồn Kiệt Thái Nhạc thiên linh tửu kia, đời người ai chẳng chết, mình nên tiễn đưa hắn một đoạn đường.

Thái Uy run run tay đón lấy Hồn Kiệt Thái Nhạc thiên linh tửu, Lạc Ly nâng hắn dậy, hắn uống một ngụm, sau đó nhắm mắt nói: “Hồn Kiệt Thái Nhạc thiên linh tửu!”

Trước kia hắn đã từng uống rượu này, biết loại rượu này.

Thái Uy chậm rãi mở mắt ra, nhìn về phía Lạc Ly, đột nhiên trong mắt bộc phát tinh quang, nói:

“Ngươi đừng nghĩ gì cả, Thái Uy ta đến tiên giới này chỉ là một kẻ vô danh mà thôi!

Thái Uy ta ở nhân gian là cường giả cái thế, ở tiên giới, ta cũng phóng đãng, phóng túng cả đời!”

Nhìn ông già nằm ở trên giường, Lạc Ly chỉ cười cười, cũng không coi những lời hắn nói vào lòng.

Dường như nhìn ra suy nghĩ trong lòng Lạc Ly, Thái Uy chậm rãi nói:

“Ta phi thăng đến nay, đã ở Linh Thổ Hồng Hoang giới, vượt qua vạn năm tuế nguyệt rồi!”

Lời này vừa nói ra, Lạc Ly sửng sốt, không thể nào, cách thời gian Thái Uy này phi thăng, thực ra không quá một ngàn năm, sao lại đến vạn năm được?

Hơn nữa tiên giới này khác với nhân gian, sinh mệnh của tu sĩ đều đã bị tiên khí của tiên giới hủ thực, cảnh giới Quy Nguyên có thể sống đến năm trăm năm, cảnh giới Hợp Đạo có thể đạt tới ngàn năm, cũng chỉ có Đại Thừa, mới có thể sống càng lâu hơn nữa, nhưng mà Thái Uy này chẳng qua vẫn là cảnh giới Quy Nguyên, sao có thể sống đến vạn năm?

Thái Uy tiếp tục nói: “Mặc dù, Trung thiên chủ thế giới, chính là Siêu Thoát tiên tử mở ra thông đạo phi thăng, nhưng mà, ta mới là người đầu tiên thực sự phi thăng từ sau khi thông đạo tiên giới đoạn tuyệt!

Cổ ngữ có câu, một ngày trên trời bằng ngàn năm dưới đất, chúng ta lại hoàn toàn ngược lại.

Ta là người đầu tiên phi thăng, lúc này thời gian đoạn tầng, ta cũng đã đuổi kịp chuyến xe cuối cùng.

Cho nên ta là người đầu tiên phi thăng, đến nay đã vạn năm, mà Bất Ngữ tông Bất Ngữ Tử phi thăng thứ hai, đến nay đã bảy ngàn hàng năm, người thứ ba phi thăng là Hạo Nhiên Chính Khí tông Đại Đạo, đến nay đã năm ngàn năm, sau hắn, tiên giới và Trung thiên chủ thế giới, thời gian mới là giống nhau!”

Nói đến nơi này, Lạc Ly nghiêng tai lắng nghe, hắn cảm giác Thái Uy này không nói dối.

Thái Uy tiếp tục nói: “Ta hận, hận, hận, hận!

Ta phi thăng lên tiên giới, Chân Linh tông ta ở tiên giới đã phá diệt được một thời gian dài, cho nên không có tông môn tiếp dẫn.

Ta rơi xuống Cửu Lê Hắc Thủy thành, nơi đó là thành thị tiếp dẫn của tông môn tiên giới Cửu Lê tông, lúc ấy ta ở Cửu Lê Hắc Thủy thành tu luyện, nhận nhiệm vụ của Cửu Lê tong, bị đám hỗn đản đó gài bẫy!

Ta vẫn khổ tu, trải qua số hiểm trở, ở Linh Thổ Hồng Hoang giới này, tung hoành bốn phương, liều mạng cố gắng, cuối cùng từng bước từng bước tấn thăng!

Quy Nguyên, Hợp Đạo, Đại Thừa.

Sau khi tấn thăng Đại Thừa, bước tiếp theo chính là đăng tiên, nhưng mà Đại Thừa có tam kiếp. Tâm ma, Thốn Phàm, lôi kiếp, tam kiếp qua hết mới là phi thăng!

Khi đến Đại Thừa tam kiếp, ta mới phát hiện, thành tiếp dẫn này không có lòng tốt, bọn họ bày Tâm ma khí vận na di đại trận ở đó. Tâm ma cảnh giới kia, ta ba mươi bảy lần trùng quan, đều không qua!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.