Đại Đạo Độc Hành

Chương 1356: Chương 1356: Hỗn nguyên hạo kiếp đến đây khởi! (1)




Lúc này hộ sơn đại trận của Vạn Thú Hóa Thân tông hoàn toàn được khởi động, hóa thành một đạo hào quang, bảo vệ chặt chẽ tông môn này.

Bông tuyết kia rơi xuống, rơi xuống trên đại trận, những tiếng nổ ầm ầm vang lên, cả đại trận bắt đầu đông lạnh!

Cùng lúc này, trong trời đất trở nên vô cùng rét lạnh, cái rét lạnh, thấu đến tim gan!

Phía trên Dực Châu kia, toàn bộ sông ngòi hồ nước bắt đầu đóng băng, trên biển lớn kia vốn không hề có gió nay cũng bắt đầu kết băng!

Hải thú bên trong biển lớn lập tức bị đông lạnh, chìm vào đáy biển.

Dưới bông tuyết này, chỉ có trốn trong sơn động, trong lòng đất mới có thể tránh bị bông tuyết này làm đông lạnh.

Có một số tu sĩ lập tức chui xuống lòng đất, chỉ cần tiến vào địa mạch, tiến xuống địa phế, rét lạnh đáng sợ kia cũng không thành vấn đề.

Nhưng mà tu sĩ trốn trong lòng đất kia lập tức phát hiện, nghìn trượng dưới lòng đất đã sớm bị đông lạnh, hết hi vọng, căn bản không có cách nào phá ra để xuống sâu phía dưới!

Bông tuyết đầu tiên rơi xuống rồi biến mất, chính là có tác dụng này!

Càng đáng sợ là, bông tuyết kia không từ trên trời rơi xuống, bắt đầu theo gió phiêu đãng, trôi đi khắp nơi, bay vào cửa sơn động, cho dù chỉ là một khe hở nho nhỏ cũng tiến sâu vào!

Tiến vào trong sơn động, làm đóng băng vỡ nát tất cả!

Trong Vạn Thú Hóa Thân Tông, Thử đạo nhân kia nói: “Vị đạo hữu này, xin dừng tay, mọi chuyện đều có thể thương lượng, ngươi muốn cái gì, chúng ta cho ngươi cái đó!”

Ưng Ma cũng nói: “Vị đạo hữu này, có gì cứ nói, cái gì mà Niệm Từ am, rốt cuộc là có chuyện gì!”

Ninh Thiên Tuyết không trả lời nhưng mà tuyết kia rơi càng lúc càng nhiều!

Lúc này, trên mặt đất đã bắt đầu đóng băng!

Toàn bộ tất cả đều bắt đầu đóng băng, chìm trong hàn băng!

Cùng với lời nói của bọn họ, từ xa có một bạch quang dâng lên, đó là Cự Tượng tông phát ra tín hiệu cầu cứu.

Bàng môn Cự Tượng tông, đại trận hộ sơn tan vỡ, bông tuyết rơi xuống, hàn băng dâng lên, các tu sĩ này bất luận là Hóa Thần hay Luyện Khí, quản chi đặt mình vào liệt hỏa cũng hóa thành băng chỉ trong chớp mắt, cả tông môn hoàn toàn yên tĩnh!

Sau đó chính là Quỷ Hổ tông, Thiện Ngư tông lần lượt cầu cứu, lần lượt tiêu vong!

Đại trận hộ sơn của Vạn Thú Hóa Thân tông kia bắt đầu trong suốt, lập tức sắp vỡ nát!

Đột nhiên một đạo hàn quang xuất hiện, một Hóa Thần Chân tôn của Vạn Thú Hóa Thần tông, sử dụng một thanh Cửu giai thần kiếm, trong nháy mắt lóe lên, xuyên qua cơ thể Ninh Thiên Tuyết, sau đó lại lóe lên một cái!

Đây là Tước phong tuyệt kiếm thuật, một kiếm này, cho dù có là thiên hạ đệ nhất Kiếm Thần, cũng không thể nào cản được, nhưng giờ Ninh Thiên Tuyết đã cầu vồng hóa, kiếm này chẳng làm gì được nàng!

Hóa Thần kia thở dài một tiếng nói: “Liệt tổ liệt tông, xin lỗi…”

Nhất thời hóa thành một tảng băng, tiên tán bốn phương, Cửu giai thần kiếm kia lập tức rơi xuống!

Đây là Hộ đạo nhân của Vạn Thú Hóa Thân tông, hộ đạo thất bại, tử vong!

Đột nhiên Vạn Thú Chiến Hoàng chậm rãi nói: “Các vị đồng môn, hạo kiếp dã đến, Vạn Thú Hóa Thân tông chúng ta khó mà trốn khỏi kiếp nạn này, mọi người mau chạy đi thôi!

Nếu có thể sống sót, nhớ phải quang phục tông môn!”

Ầm một tiếng, đại trận của Vạn Thú Hóa Thân tông vỡ nát, năm đạo hào quang bắn về bốn phía.

Ba Phản Hư Chân nhất do Vạn Thú Chiến Hoàng dẫn đầu, không hề rời đi, canh giữ tông môn của mình, canh giữ đệ tử của mình!

Nhưng mà tất cả, đều không còn ý nghĩa gì, hàn băng kia dâng lên, cả đại lục Dực Châu cộng thêm vạn dặm hải ngoại, toàn bộ hóa thành một bông tuyết, ở bên trong nó, toàn bộ sinh mệnh đều đóng băng!

Năm đạo hào quang kia, bay tới một nửa rồi lục tục rơi xuống!

Có người hét lớn: “Sao có thể, làm sao có thể, ta là Phản hư mà!”

“Không thể nào, không thể nào!”

Nhưng mà đây là Băng Tuyết nữ thần, thần hồn bốc cháy, bộc phát sức mạnh gấp vạn lần, trải qua bao năm bố trí, một khi đã khởi động, trời đất đều bị hủy diệt!

Bắt đầu từ Ninh Thiên Tuyết cho đến toàn bộ tất cả, toàn bộ hủy diệt, từ đầu đến cuối chưa đến ba khắc, đến lúc này toàn bộ đại lục Dực Châu yên ắng không một tiếng động!

Tồn tại cuối cùng là Hỏa Nha tông, dựa vào hỏa sơn cự thụ, Hỏa Nha tông kiên trì đến cuối cùng, nhưng mà cuối cùng núi lửa kia ầm vang một tiếng thật lớn, cũng vỡ nát.

Toàn bộ mọi thứ đều trở nên yên ắng, trên mặt đất, bất luận là cây cối, cỏ dại, người đi đường, dã thú, núi đá, sông nhỏ, ngọn núi, toàn bộ tất cả, toàn bộ hóa thành những tảng băng, sau đó chậm rãi vỡ nát!

Cuối cùng trên mặt đất này chỉ còn những mảnh vỡ trắng xóa, không còn sinh mệnh nào, không còn sự tồn tại nào khác!

Ninh Thiên Tuyết thở ra một hơi dài nói: “Đại cừu đã báo, đời người thế là đủ!”

Cây trâm kia rắc một tiếng vỡ nát, Băng Tuyết nữ thần thần hồn đều bị hủy diệt, hoàn toàn tiêu vong!

Băng Tuyết nữ thần tiêu vong, Ninh Thiên Tuyết cũng tiêu tán, cuối cùng nàng liếc nhìn về phía Lạc Ly một cái, trong mắt một giọt mắt lệ rơi xuống, sau đó người răng rắc một tiếng, tiêu tán nhân gian!

Cô gái băng tuyết này, đến tận đây biến mất!

Cùng với Ninh Thiên Tuyết biến mất, tất cả băng tuyết trên đại lục, cũng hòa tan đi!

Nhưng vẫn là toàn bộ băng tuyết dung hợp, hoàn toàn yên ắng không một tiếng động, chim muôn chết hết, không bao giờ còn một Dực Châu ngập tràn sự sống như trước nữa.

Đại lục bị hủy diệt, Lạc Ly lại bình yên vô sự, bởi vì Ninh Thiên Tuyết đã dùng lam băng bao bọc hắn lại từ trước, hắn đã bị đông lạnh, băng tuyết đáng sợ lúc sau không ảnh hưởng gì đến hắn nữa.

Ninh Thiên Tuyết chết, lam băng kia vỡ nát, trong nháy mắt, Lạc Ly bay lên.

Nhìn lại, khắp trời đất mù mịt không còn một sinh mạng nào!

Hắn vội vàng bay về phía tông môn Vạn Thú Hóa Thân tông, bay tới nơi đó, nhìn qua, nơi đó hoang tàn đổ nát, không còn sức sống!

Vạn Thú Hóa Thân tông, trong thượng môn có bát đại Phản Hư, bảy mươi lục Hóa Thần, mười vạn tu sĩ, băng tuyết qua đi, toàn bộ tử vong, không còn sót lại ai.

Đến lúc này, thượng môn truyền thừa hơn vạn năm cũng như các thượng môn khác tiêu vong, trở thành truyền thuyết.

Trên toàn bộ đại lục, hàng ngàn vạn phàm nhân, vô số ức dã thú sinh linh, vô vàn tận cây cối hoa cỏ, toàn bộ tất cả sinh mệnh, toàn bộ đều chấm dứt, biến mất.

Lạc Ly thở ra một hơi dài, đáng sợ!

Đột nhiên, hắn cảm giác được một ý niệm, hắn lập tức hạ xuống, phát hiện trên mặt đất, một bông tuyết nhỏ đang trôi nổi giữa không trung.

Lạc Ly duỗi tay ra, bông tuyến này bay vào tay hắn, Lạc Ly nhất thời biết đây là giọt nước mắt cuối cùng của Ninh Thiên Tuyết, giọt lệ này rơi xuống hóa thành bông tuyết giống như thiên khí kì vật.

Ngoài giọt lệ này, ở bên còn có một cây thần kiếm, rõ ràng chính là Cửu Giai thần kiếm.

Nhưng mà Lạc Ly đưa tay nhặt kiếm, thế mà răng rắc một tiếng, thần kiếm vỡ nát, cho dù là Cửu Giai thần kiếm, trong hàn băng này cũng vẫn vỡ nát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.