Trong tám đại đệ tử có Lục Duy Minh, Đào Tử Vân gặp nạn mà chết, Lạc Ly rất coi trọng Anh Nguyệt Thành và Lạc Thủy Thanh, Trương Thế Kỳ này không ngờ cũng có thể phi thăng.
Lạc Ly sau khi phi thăng, hắn ở lại Linh Thổ Hồng Hoang giới, tư chất của hắn rất kém cỏi, không ngờ lại gặp được hắn ở Tiên giới này!
Trương Thế Kỳ nhìn thấy Lạc Ly rồi vô cùng sung sướng, suýt chút nữa là bật khóc:
“Tông chủ đại nhân, tông chủ!”
Nhìn lại, Trương Thế Kỳ lại là Hư Tiên nhất trọng, quần áo tả tơi, xem ra mới phi thăng chưa lâu, cũng không may mắn gì!
Lạc Ly nói: “Thế Kỳ, ngươi phi thăng bao lâu rồi?”
Trương Thế Kỳ nói: “Tông chủ đại nhân, ta phi thăng ba năm rồi, ba năm nay ta khốn khổ quá!”
Mới phi thăng ba năm, xem ra cũng chưa đến Vô Song đại hội.
Lạc Ly hỏi: “Bọn họ thế nào rồi?”
Trương Thế Kỳ đáp: “Tư chất của ta kém nhất, ta là người phi thăng cuối cùng trong bọn họ”.
“Bọn họ hai mươi tám tinh tú, sớm đã phi thăng rồi, những đệ đệ khác của con như Chu Ích Phong, đệ ngốc Thủy Thanh cũng phi thăng sớm hơn con mấy chục năm rồi!”
“Nhưng họ phi thăng đến các nơi trên Tiên giới, rất khó tụ lại cùng nhau”.
“Bây giờ bên người con chỉ còn hai mươi tám tinh tú, con phải đầu quân vào đám người Lạc Tâm Túc, Lạc Hư Nhật, Lạc Tâm Nguyệt, Lạc Ngưu Kim, Lạc Dực Hỏa mới có thể phi thăng đến tinh vực Mộc Dương hà này”.
“Đúng rồi, còn đại tỷ Tiểu Thanh, mọi người cùng đi với tỷ ấy”.
“Họ đến tận cùng trong Mộc Dương hà để tìm di tích, con vừa mới phi thăng, thực lực quá yếu, nên để con trông nhà”.
“Vô tình nghe được có tân Phi thành xuất hiện, không ngờ lại là tông chủ đại nhân, tốt quá!”
Nói đến đây Trương Thế Kỳ không ngờ bật khóc, xem ra gã ở Tiên giới cũng không tốt lắm.
Lạc Ly gật đầu nói: “Tiểu Thanh, đứa con đó của ta cũng ở nơi này, tốt, tốt, tốt!”
“Yên tâm đi, có ta ở đây cuộc sống sẽ hoàn toàn thay đổi!”
“Vâng, vâng, tông chủ đại nhân, Tiên giới này cũng quá chật vật, mọi người đều sống rất khó khăn, tản đi khắp nơi, chính là chờ tông chủ đại nhân xây Tiên giới, chúng ta dựng lại cờ trống, xây dựng tông môn!”
“Được, không vấn đề gì! Đợi đã, ngươi vừa nói đám người phi thăng, vậy Anh Nguyệt Thành và Chu Ích Đường đâu?”
Lạc Ly đột nhiên phát hiện, trong tám đệ tử ngoại môn mà Trương Thế Kỳ nói thiếu mất hai người.
“Tông chủ đại nhân, sau khi ngài đi, Linh Thổ Hồng Hoang giới xảy ra rất nhiều chuyện, trong một lần chiến đấu Chu Ích Đường vì tông môn nên đã chết rồi!”
“Nguyệt Thành, Nguyệt Thành...”
Nói đến đây, Trương Thế Kỳ lại bật khóc!
Lạc Ly nói: “Khóc cái gì mà khóc! Sao vậy!”
Trương Thế Kỳ cố gắng kiềm chế nói: “Nguyệt Thành, Nguyệt Thành, cô ấy thấy mọi người đều phi thăng rồi, vô cùng sốt ruột, nóng vội quá nên tẩu hỏa nhập ma, nên đã chết rồi!”
Xem ra Trương Thế Kỳ có tình cảm yêu mến đặc biệt với Anh Nguyệt Thành, nhắc đến cô ta là không kìm chế nổi liền khóc rống lên!
Nói lời này, Lạc Ly sững người, không ngờ đứa con chăm chỉ nhất, tố chất tốt nhất lại trở thành như vậy!
Lập tức cảnh tượng một thiếu nữ đang hăng say tu luyện dưới một gốc cây năm đó lại xuất hiện trong đầu.
Tiên đạo vô tình, tiên đạo khó đoán!
Cố gắng nhất, có tiềm chất nhất, kết quả lại là tiêu tán, kém cỏi nhất thì lại đứng trước mặt mình, Lạc Ly lắc đầu, bó tay.
Một lúc lâu sau hắn nói: “Con quay về, đợi đến khi đám người Tiểu Thanh về, lập tức dẫn họ đến đây, Thái Sơ thành chúng ta bây giờ đang rất cần người!”
Trương Thế Kỳ ra sức gật đầu, sau đó nói:
“Đúng rồi, tông chủ đại nahan, đại tỷ Tiểu Sơn dẫn theo Lạc Để Thổ, Lạc Vĩ Hỏa, Lạc Nguy Nguyệt, Lạc Quỷ Kim, bọn họ đang sống ở Vũ Dạ Tiên vực cách đây không xa, con có thể dẫn họ đến đây được không?”
Lạc Ly gật đầu, sau đó nói: “Nếu không xa, tại sao các ngươi không ở cùng nhau?”
Trương Thế Kỳ thưa dạ nửa ngày mới nói: “Tông chủ, đại tỷ Tiểu Thanh và đại tỷ Tiểu Sơn hình như đối đầu với nhau, cho nên, cho nên...”
Lạc Ly lập tức hiểu ra, mình không ở đấy nữa, hai mươi chân linh của mình lúc này có một số người không ưa đối phương, tự sinh mâu thuẫn.
Thực ra cũng là chuyện đương nhiên, Tiểu Thanh là Vu Thần chuyển sinh, Tiểu Sơn lại là Ma chủ phân thân chuyển sinh, hai người này thiên sinh đã có thù hằn, cho nên mình không có ở đó, giữa hai người liền nảy sinh nhiều mâu thuẫn.
Lạc Ly lắc đầu nói: “Thôi được rồi, bây giờ con lập tức liên lạc, triệu tập toàn bộ đệ tử Hỗn Nguyên đến đây!”
“Ta xem lưu vực Mộc Dương hà này vô cùng tốt, không có Địa Tiên, nơi này chính là nền móng bắt đầu của Hỗn Nguyên tông ta”.
Trương Thế Kỳ nghe thấy lời này của Lạc Ly, hai mắt sáng lên lập tức nói: “Vâng, đệ tử tuân mệnh, lập tức triệu tập các đệ tử khác quay về Hỗn Nguyên!”
Trương Thế Kỳ rời khỏi Thái Sơ thành, bắt đầu triệu tập những đệ tử Hỗn Nguyên đang phân tán tứ phương!
Khi gã rời khỏi chưa lâu, trên hư không từ phương xa truyền đến tiếng sấm, khi nhìn lại, một mảng mây đen đang kéo đến!
Trong đám mây đen đó có vô số long ảnh lóe sáng, Lạc Ly thở dài, đến rồi, tập kích mà mình chờ đến rồi.
Lạc Ly lập tức kích hoạt cấm chế Thiên Nhãn Địa Nhĩ, lập tức Lạc Ly liền biến được toàn bộ tình tình trong đám mây đen kia.
Không ngờ là sáu mươi tư Linh Tiên, đều là cường giả Thần Long giáo, họ tạo thành một đại trận Long Vân đang hướng về phía Thái Sơ thành.
Lạc Ly với vô thượng chi lực của mình đánh tan Thiên Long thành.
Là chủ nhân của Thiên Long thành, Thần Long giáo đương nhiên báo thù, nếu Lạc Ly dựa vào sức mạnh đánh tan Thiên Long thành, thì họ cũng vậy, dựa vào sức mạnh của rất nhiều Linh Tiên, trên Mộc Dương hà này, lấy lực phá lực, đánh tan Thái Sơ thành của Lạc Ly.
Có thù phải báo mới có thể biểu hiện sức mạnh tông môn của mình!
Lạc Ly cười khẩy, vậy thì đến đi!
“Thái Sơ, Thái Sơ, đây chính là Hỗn Nguyên chi sơ của ta!”
“Còn Thần Long giáo các ngươi, chính là viên đá đệm chân đầu tiên của ta ở tinh vực Mộc Dương hà này!”
Long tùy vân, hổ tùy phong!
Rất nhiều Linh Tiên của Thần Long giáo kia tụ lại thành trận, trên hư không lập tức mây mưa kéo đến, mây đen dày đặc.
Cũng không nhiều lời, trực tiếp ra tay, họ cũng không phải coi đánh chết Lạc Ly là nhiệm vụ đầu tiên, mà mục tiêu chính chính là phá hủy Thái Sơ thành.
Khí tức thiên địa càng lúc càng cuồng bạo hơn, đám người Thần Long giáo hợp thành đại trận đã hấp thu đủ nguyên khí thiên địa rồi.
Một tiếng rống mạnh mẽ, trong nháy mắt, một con rồng thật xuất hiện.
Con rồng thật đó toàn thân màu vàng tím, yêu kiểu nhảy lên, mang theo phong vân thiên tượng hình hài tao nhã siêu phàm, quấy phá phạm vi hơn mười vạn dặm.
Dưới sự khống chế của sáu mươi tu Linh Tiên, con rồng thật này ước chừng nghìn trượng, toàn thân màu vàng tím tuyệt đẹp, lân giáp óng ánh trong suốt, mặt trên có thêm thần quang màu vàng tím, giống như sóng nước không ngừng lưu chuyển.
Đáng sợ nhất chính là đôi long nhãn, nó mang theo toàn bộ uy nghiêm ngạo mạn của một con rồng thật.