Đại Đạo Độc Hành

Chương 721: Chương 721: Ngũ pháp đồng nguyên thiên địa rộng!




Thất Trúc sư huynh nói tiếp: “Kim Đan ở Hỗn Nguyên tông phải luyện hết ngũ pháp tới cảnh giới đại thành. Ngũ pháp đại thành hóa sinh động thiên không gian, đến lúc này mới có thể tấn thăng cảnh giới Nguyên Anh.

Sau khi Nguyên Anh sẽ tu luyện bộ phận thứ hai của Hỗn Nguyên thất pháp. Ngũ pháp tuân theo ngũ hành, tương sinh là dương, tương khắc là âm. Đây là hai Nguyên Anh pháp tướng Đạo Chân Dương, Ma Huyền Âm!

Sau đó Đạo Chân Dương, Ma Huyền Âm sẽ tương sinh tương khắc. Đạo Chân Dương, Ma Huyền Âm tương sinh không ngừng tuần hoàn, hóa thành Thái Cực Đạo. Đạo Chân Dương, Ma Huyền Âm tương khắc đấu đá với nhau, hóa thành Hỗn Độn Ma.

Sau đó Thái Cực Đạo, Hỗn Độn Ma tiếp tục tương sinh biến dị, cuối cùng đạt được hai kết quả. Một là là Vi Chân, được bản trên của pháp thứ sáu Tử Ngân Hà một là Vi Hư, được bản dưới của pháp thứ sáu là Nhất Nguyên Mộng!

Chỉ cần đạt được một pháp thì có thể tiến vào cảnh giới Hóa Thần.

Sau khi Hóa Thần, dùng Tử Ngân Hà tố thể, Nhất Nguyên Mộng luyện thần. Sau khi hai thứ tương hợp, lại luyện pháp thứ bảy, tiến vào cảnh giới Phản Hư!

Đây là trình tự tu luyện bình thường của Hỗn Nguyên tông!

Thế nhưng chúng ta lại mở lối tắt, không cần ngũ hành tương sinh là dương, tương khắc là âm! Vì sao không thể hợp nhất ngũ hành. Mặc kệ tương sinh tương khắc, Đạo Chân Dương Ma Huyền Âm, trực tiếp dung hợp chúng nó lại với nhau thành một. Đây là Thiên Khuynh đạo của chúng ta!”

Mọi người lập tức sửng sờ, như thế này hoàn toàn nhảy khỏi trình tự tu luyện của Hỗn Nguyên tông, mở lối tắt mới!

Thất Trúc sư huynh cao giọng nói: “Đạo này, có thể rất khó đi. Tam đại tổ sư dốc tận tâm huyết, những năm gần đây sư phụ đau khổ tiềm tu dưới cây Bồ Đề, là vì đạo này!

Bàn Cổ Phủ mà ta sử dụng hôm nay là lấy linh cảm từ một phủ của Lạc Ly ở Trọng Huyền tông, bắt đầu thử nghiệm con đường này. Bàn Cổ Phủ của ta không chỉ sử dụng một loại linh khí của ngũ pháp thánh địa mà cùng lúc lấy toàn bộ linh khí của ngũ pháp thánh địa dung hợp với nhau, trực tiếp phát ra một kích hủy diệt!”

Lạc Ly không khỏi thở dài một tiếng, quá đáng sợ rồi, bất kể Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương của mình có mạnh như thế nào thì cũng chỉ là nguyên năng từ thánh địa Lưu Ly Hải mà thôi. Mà một kích đó của Thất Trúc sư huynh lại tập trung linh khí của cả năm thánh địa, mình còn xa mới bằng!

Lạc Ly không khỏi hỏi: “Sư huynh, ngũ pháp cùng xuất hiện, phải tu luyện như thế nào?”

Thất Trúc sư huynh lắc đầu nói: “Sư đệ, ngươi không cần tu luyện. Con đường này chưa chắc đã đi thông! Mặt khác ta tế luyện Tiên Thiên Linh Bảo để tấn thăng Kim Đan, thân thể khác với các người, là Tam Linh chân thân, vì vậy có thể thí nghiệm.

Các ngươi nên từ bỏ, một khi đã đi lầm thì không thể quay đầu! Chờ sư phụ tạo ra con đường từ Nguyên Anh tới Hóa Thần rồi thì các ngươi mới đi lên con đường ngũ pháp cùng xuất hiện!”

Mọi người gật đầu, nhìn Thất Trúc sư huynh, vô cùng khâm phục!

Vì tín niệm, vì Hỗn Nguyên tông, Thất Trúc sư huynh có can đảm nếm thử tất cả, đại đạo độc hành!

Lạc Ly âm thầm lắc đầu, không xem trọng trận chiến ngày mai nữa. Xem ra mình chưa chắc là đối thủ của Thất Trúc.

Ngày hôm sau, đại chiến bốn người đầu bắt đầu.

Trên lôi đài, Lạc Ly đối mặt với Thất Trúc sư huynh, bọn họ tiến hành trận đấu đầu tiên!

Lạc Ly hít sâu một hơi, lại bài cũ, Sùng Thánh thần thông, Kim Thần Hi, Hình Ảnh thần thông, hóa sinh phòng thủ vô tận. Sau đó là Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương, Hình Ảnh thần thông, hóa sinh ba đạo quang hải đánh về phía Thất Trúc sư huynh!

Thất Trúc sư huynh nhìn Lạc Ly, nháy mắt Kim Thần Hi cũng xuất hiện, phòng thủ vô địch, sau đó ra tay!

Bàn Cổ Phủ, bổ ra một búa. Búa này rút hết toàn bộ sức lực của hắn, uy lực giống hệt như Diệt Thế Bàn Cổ Phủ mà Lạc Ly đã sử dụng, thậm chí còn vượt trội hơn.

Chẳng qua phủ này không có diệt thế tiên thiên chi ý như của Lạc Ly, nhưng lại có ngũ hành hậu thiên tuần hoàn bất tức chi ý!

Một kích đi qua, ba đạo Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương của Lạc Ly đều vỡ nát, sau đó bốn lớp Kim Thần Hi trên người Lạc Ly cũng sụp đổ!

Thế nhưng tới lớp kim quang cuối cùng thì sức mạnh của Bàn Cổ Phủ từ từ giảm bớt.

Trong khoảnh khắc, Lạc Ly hơi do dự, chỉ cần mình sử dụng Độ Ách Hồng Liên thì có thể ngăn một phủ này lại.

Thế nhưng nghĩ tới lời nói tối hôm qua của Thất Trúc sư huynh, nghĩ tới khổ tâm nhiều năm của hắn cùng sư phụ, đau khổ nghiên cứu, khổ cầu con đường tìm đạo nên không sử dụng Độ Ách Hồng Liên, nháy mắt Lạc Ly hóa thành tro bụi, thất bại!

Nhưng cho dù ngăn được thì nếu như Thất Trúc sư huynh lại bổ thêm phủ nữa thì cũng thành tro bụi, cho nên thua thôi!

Phần thưởng đệ nhất là Niết Bàn Chi Tâm, mình có tận bảy cái. Cho dù có đạt đệ nhất thì cũng chẳng vui vẻ gì cả, dù sao ba người đầu cũng có thể tham gia Anh Hùng hội Sở Nam.

Thất bại của hôm nay là vì ngày mai trở nên mạnh hơn.

Lạc Ly thua, Thất Trúc thắng!

Trận đấu thứ hai bắt đầu, Phạm Vô Kiếp đấu với Thiên Đô.

Hai người lên đài, Thiên Đô sư huynh bắt đầu phân thân, mười hai cột sáng đáp xuống, một vạn hai ngàn phân thân xuất hiện, một đạo kim quang dâng lên, trải rộng toàn quân.

Vô số phân thân che trời rợp đất, tạo thành đại trận kỳ dị. Toàn bộ lôi đài, hào quang vạn đạo, nổ vang không ngừng nghỉ!

Mọi người nhìn Phạm Vô Kiếp. Chúng Sinh Lâm Man Hoang Đạo của Phạm Vô Kiếp cũng rất mạnh. Chẳng hạn như Thất Thủ Long Điểu, Thanh Nhãn Huyết Hồng Long, Liệt Hỏa Chân Long, Chu Tước Hỏa Điểu, Âm Dương Hồ Lô,…

Đối mặt với cường địch lần này, Phạm Vô Kiếp đột nhiên nói: “Ta nhận thua!”

Mọi người đang chờ đợi một trận đấu phấn khích lập tức té ngã. Vốn nghĩ rằng sẽ có một hồi long tranh hổ đấu, ai mà ngờ Phạm Vô Kiếp lại nhận thua.

Nghe Phạm Vô Kiếp nhận thua, Lạc Ly thấy Đại Phương chân quân vẫn luôn theo dõi đại chiến giận tới mức cắn chặt hàm răng. Các đệ tử Chuyển Chu nhất mạch đều lắc đầu, ai nấy đều than thở. Không ít tu sĩ chi mạch khác cũng đều như thế. Bọn họ đều hy vọng Phạm Vô Kiếp đánh bại Thiên Đô, tiến vào trận chung kết, đại chiến Thất Trúc, không muốn để Thiên Khuynh phong một nhà độc đại.

Thế nhưng Phạm Vô Kiếp lại nhận thua, không hề sử dụng nửa chiêu, khiến mọi người lắc đầu.

Ngươi có thể chiến bại, nhưng phải chiến một trận. Chưa chiến mà đã nhận thua như thế này thật khiến cho người ta xem thường.

Đến khi này bốn hạng đầu đã phân thắng bại, Thất Trúc cùng Thiên Đô tranh hạng nhất, Lạc Ly cùng Phạm Vô Kiếp tranh hạng ba. Thế nhưng trận chung kết tiến hành vào ngày mai.

Quay trở lại Thiên Khuynh phong, lại ăn mừng một phen. Đã có thể xác định được Kim Đan đệ nhất là của Thiên Khuynh phong rồi!

Ngày hôm sau, trận chung kết bắt đầu, Thất Trúc chiến Thiên Đô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.