Đại Đạo Độc Hành

Chương 711: Chương 711: Nhân sinh tự cổ thùy vô tử! (1)




Tàng Tượng chân nhân mỉm cười nói: “Mùi vị thế nào. Hình như Điệp Long Hải Bạo Sát là do ngươi phát minh ra nhỉ, ta rất thích nó. Năm ngoái, ta dùng pháp thuật này đánh chết tươi ba Kim Đan chân nhân Thánh Giáp tông. Dùng pháp thuật này để công kích mấy cái thứ xác cứng như ngươi hiện tại là hiệu quả nhất!

Thế nhưng dùng nó để đánh ngươi lại có một cảm giác vui vẻ khó nói bằng lời. Lạc Ly, ngươi có hối hận lúc trước đã cống hiện pháp thuật này không?”

Lạc Ly hít sâu một hơi, Lưu Ly Hải lập tức biến mất. Lạc ly nhìn Tàng Tượng chân nhân, đột nhiên thở dài một tiếng: “Ài!”

Một tiếng thở dài khiến Tàng Tượng chân nhân cảm thấy ưu sầu. Hắn cười ha ha nói:

“Đừng buồn. Thật ra đối với những Kim Đan chân nhân kết đan chưa tới trăm năm thì ngươi đã rất giỏi rồi!”

Trong lúc hắn nói chuyện, phía sau hắn xuất hiện từng điểm tinh quang, hóa thành vô tận thải điệp. Điệp Long Hải Bạo Sát này cũng là pháp thuật biến dị. Lạc Ly nhiều nhất chỉ có thể phát ra ba hào quang còn hắn thì hơn vạn, che rợp cả trời!

Thế nhưng Lạc Ly lại thở dài một tiếng: “Ài!”

Một tiếng thở dài, giống như chất chứa vô tận ưu sầu. Tàng Tượng chân nhân không khỏi nói: “Được rồi, được rồi, ta sẽ nhẹ tay một chút, để ngươi thua sớm…”

Nói tới đây, Tàng Tượng chân nhân lập tức cảm thấy không ổn. Vì sao mình lại có cảm giác này, vì sao lại buồn?

Nháy mắt, bên tai Tàng Tượng chân nhân như nghe thấy một khúc thơ buồn!

“Tân khổ tao phùng khởi nhất kinh, kiền qua liêu lạc tứ chu tinh.

Sơn hà phá toái phong nhiêu nhứ, thân thế phù trầm.

Hoàng khủng than đầu thuyết hoàng khủng, linh đinh dương lí thán linh đinh…”

Tàng Tượng chân nhân hét lên một tiếng chói tai: “Ngũ hồ tứ hải linh đinh…”

Còn chưa nói hết, Lạc Ly chỉ tay một cái, một đạo hào quang lưu ly phát ra, bay thẳng tắp về trước như một cột sáng, nháy mắt đánh trúng Tàng Tượng chân nhân.

Hắn hét thảm một tiếng, hòa thành ngàn vạn mảnh vỡ, tử vong!

Đây là oai lực của Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương, một kích, mạnh như Tàng Tượng chân nhân, cũng chết!

Một kích này phát ra, trong minh minh như có người kinh ngạc nói:

“Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương!”

“Sao có thể chứ, hắn mới Kim Đan thì sao có thể luyện thành Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương chứ!”

“Không lý nào như thế, không lý nào như thế!”

“Lạc Ly mới Kim Đan mà thôi. Hơn nữa vì sao ta cảm thấy Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương này có chút khác thường nhỉ?”

“Thiên Nhai, vì sao ta cảm thấy Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương của hắn khác hẳn với ngươi vậy?”

“Phải, phải, Thiên Nhai, vì sao cảm giác lại hoàn toàn khác với Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương vậy!”

Đây là nghị luận của các Hóa Thần chân tôn Hỗn Nguyên tông. Bọn họ đều hỏi Thiên Nhai chân tôn.

Thiên Nhai chân tôn im lặng hồi lâu, cuối cùng nói:

“Đúng là khác nhau. Sau tổ sư thì vô số tiền bối bất kể dùng cách gì cũng không thể lĩnh ngộ được pháp ý của Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương. Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương ta tu luyện đã trải qua rất nhiều lần cải biên. Năm vị tu sĩ nắm giữ pháp thuật này trong Hỗn Nguyên tông cũng giống như ta!

Mà hắn thì là lĩnh ngộ pháp ý của tổ sư, là Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương bản chính tông!”

Nghe vậy, mọi người lập tức nín thinh!

Lạc Ly dùng một kích đánh bại Tàng Tượng chân nhân, kết thúc chết đấu, thở dài một tiếng, trở lại đội ngũ chi mạch. Phạm Vô Kiếp lén nhìn hắn từ xa thì nhíu mày lại, bắt đầu đau khổ cân nhắc.

Trở lại Thiên Khuynh Phong. Đám người Thiên Đô, Tam Cuồng, Ngũ Nhân vây chặt lấy Lạc Ly, ai nấy đều hỏi:

“Vừa rồi là Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương đúng không?”

“Lạc Ly sư đệ, ngươi thực sự luyện thành Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương rồi sao?”

Lạc Ly mỉm cười, nói: “Phải, bằng không ta cũng không dám báo danh tham gia Kim Đan đại bỉ!”

Cửu Hương chân nhân nói: “Không ngờ ngươi lại luyện thành Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương. Ở Hỗn Nguyên tông ta chỉ có năm người luyện thành pháp này, ngươi là người thứ sáu!”

Tĩnh Nhẫn chân nhân nhìn Lạc Ly, thở dài một tiếng: “Tốt lắm, có đại pháp này, ngươi phải tham gia Kim Đan đại bỉ!”

Thiên Đô sư huynh nói: “Hảo tiểu tử, ngươi luôn dấu pháp này, ý định để ta bất ngờ chứ gì?”

Lạc Ly nói: “Không có, không có, sư huynh.Ta mới luyện thành pháp thuật này vào buổi tối hôm trước đại bỉ!”

Hổ Thiện chân nhân gật đầu nói: “Tốt, tốt, tốt!

Lạc Ly, ngươi biết không? Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương mà ta truyền thụ cho ngươi thật ra không phải là cách mà những tu sĩ Hỗn Nguyên tông luyện thành pháp này. Mà chính là pháp môn nguyên thủy của tổ sư trung hưng năm đó.

Đã qua một vạn tám ngàn năm không ai luyện thành. Ta cảm thấy ngươi có thể, vì thế dạy ngươi chính pháp. Ngươi quả nhiên có thể. Không tệ, không tệ!”

Lạc Ly lập tức im lặng, không ngờ còn có chuyện như vậy nữa.

Đại bỉ tiếp tục. Vòng này các Kim Đan chân nhân đều đánh nhau chết sống, có chiến trường tốn rất nhiều thời gian, kết quả ba hôm sau mới chính thức két thúc. Trong đó, những người thất bại tiếp tục chiến đấu, mười người đứng đầu có thể tiến vào vòng thứ ba.

Có tổng cộng hai trăm bảy mươi sáu tu sĩ tham gia vòng thứ ba, tiếp tục rút thăm, lần này có mười sau lôi đài, tiếp tục chiến đấu!

Lần này Lạc Ly rút được lôi đài thứ nhất, trận thứ ba.

Kim Đan chân nhân ở vòng thứ ba chẳng ai đơn giản, đại chiến càng trở nên cạnh tranh.

Sau khi Lạc Ly lên đài, nhìn thấy đối phương thì nhíu mày lại. Hắn nhận ra người này, người này là Đạo Ngọc chân nhân. Năm đó Đạo Ngọc chân nhân tưng tham gia đại chiến ở Xương Châu, có được Thiên Kình tiên nhân, pháp lực thông thiên.

Nhìn thấy Đạo Ngọc chân nhân lên đài, Lạc Ly lập tức thi pháp, Kim Thần Hi, Sùng Thánh thần thông, Hình Ảnh thần thông!

“Tên của ta, là vô địch, ta chính là Thần, ta chính là Thánh, ta chính là ta. Ta khống chế tất cả, ta có được tất cả, sức mạnh của ta, vô cùng vô tận, hơi thở của ta, vô biên vô hạn…”

Lúc này Sùng Thánh thần thông bùng nổ gấp ba lần, mà Hình Ảnh thần thông thì cũng như vậy, tăng thêm hai Ảnh Động. Nháy mắt, ba Kim Thần Hi ba lớp che chắn trên người Lạc Ly.

Có Kim Thần Hi che chắn, phòng thủ vô hạn, vạn pháp bất xâm, Lạc Ly đứng vào thế bất bại!

Đạo Ngọc chân nhân thấy Lạc Ly phòng thủ vô sỉ như thế, chỉ mỉm cười, hắn chậm rãi nói:

“Tu la thân lượng dẳng tu di, nhập ngẫu ti khổng đạo bất minh. Hữu hạn hình khu, vô nhai hỏa viện, sát na quang âm lão.

Tưởng nhân sinh, hữu tự phong chúc, bán trương chỉ, nhất trương cầm, thổ tháp an miên, lao thuyên ý mã, mạc giáo đấu loạn thân tâm. Tuệ kiếm huy thì, trảm quần ma, vạn thần tự ninh”.

Cùng tiếng nói của hắn, thân hình của hắn biến hóa, nháy mắt một Cự Ma to tướng xuất hiện trên lôi đài.

Cự Ma này cao có nghìn trượng, đội trời đạp đất, phi thường khủng bố!

Cự Ma đạp về phía Lạc Ly, cú đạp này ẩn chứa sức mạnh vô cùng vô tận, muốn đạp dẹp Lạc Ly. Chỉ nghe thấy một tiếng phốc thử, Lạc Ly xuyên xỏ qua bàn chân, tiếp tục đứng ngạo nghễ trên đại địa.

Thế nhưng sau một kích này, Lạc Ly lập tức cảm thấy hào quang của lớp Kim Thần Hi ở ngoài cùng yếu bớt một phần ba, chín lớp phòng thủ chỉ còn lại tám lớp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.