Đại Đạo Độc Hành

Chương 1939: Chương 1939: Tấn thăng tông môn đệ tứ đẳng! (1)




Rất lâu, Thanh Trúc Mai bước trên đảo nhỏ, báo với Lạc Ly:

“Tông chủ, toàn bộ tu sĩ, ba trăm sáu mươi bảy người. Không ai đào tẩu được, tất cả đều bị diệt sát!”

Lạc Ly gật đầu, hắn chậm rãi đứng lên, lấy ra một bình thủy tinh, rồi mới bắt đầu thi pháp.

Những tàn hài của tu sĩ bị hắn kích sát. Biến thành vạn ngàn mảnh vỡ, thế mà dưới sự thi pháp của Lạc Ly, mảnh vỡ kia lại ngưng kết, rót vào trong bình thủy tinh kia.

Đây là sau khi Lạc Ly tấn thăng đại thừa, có lĩnh ngộ mới với Thái Thượng chi lực, mảnh vỡ này, chính là hai mươi mốt đại thừa, rất nhiều huyết nhục tinh hoa của hơn trăm tu sĩ Hợp Đạo, được Lạc Ly thu thập lại.

Sau đó Lạc Ly nói: “Lần này Phi Vũ tông có mười hai đại thừa đến đây, trong tông môn, còn có bốn đại thừa, chúng ta qua đó, giết sạch bọn họ!”

Thanh Trúc Mai nhíu mày nói: “Tông chủ, nói đến cùng Phi Vũ tông kia là thành viên của Chiết Hoàn Tu tiên Lý Sự hội, chúng ta qua đó diệt môn, có thể đắc tội với Chiết Hoàn Tu tiên Lý Sự hội không?”

Lạc Ly cười, nói: “Bọn họ tới đây giết chúng ta, chỉ là tùy tiện? Chúng ta qua đó giết bọn họ, chính là đắc tội với bọn họ?

Thiên hạ này, không phải bọn họ nói gì là được đó, nào có đạo lý nào như vậy!

Kẻ giết người cũng phải có lúc bị người giết.

Nếu Chiết Hoàn Tu tiên Lý Sự hội kia không phục thì đến đây đi! Ta không ngại giết thêm một đám đại thừa nữa đâu!”

Thanh Trúc Mai nói: “Vâng, đệ tử tuân mệnh!

Tông chủ, thực ra chỉ cần cho chúng ta thêm một năm nữa, ba người chúng ta, cộng thêm mười hai chân linh, là có thể lần lượt tấn thăng đại thừa, đên lúc này, tông môn chúng ta không sợ ai cả.

Lạc Ly nói: “Đáng tiếc, chúng ta không có thời gian này, kế hoạch của ta, cần rất nhiều tiên thạch, hiện tại Hỗn Nguyên tông chúng ta đã dốc kiệt tài nguyên, đại chiến lần này, không thể nể nang, thu lấy chiến lợi phẩm.

Cho nên chỉ có phá diệt Phi Vũ tông, bổ sung tài nguyên, chấp hành kế hoạch của ta đi!”

Thanh Trúc Mai lập tức hành động, mọi người giá ngự tiên thuyền, đều lẳng lặng rời khỏi nơi này.

Đi tới trên lục địa, mọi người tiếp tục bí mật đi về phía trước, nhưng mà chỉ trong nửa ngày, đi tới sơn môn Phi Vũ tông.

Tam đẳng tông môn Phi Vũ tông, trải qua bao nhiêu năm phát triển, đã xây thành một tiên thành, nằm ở Kích Đãng nhai, Chiết Hạo địa vực, tên là Phi Vũ phủ. Chính là một trong ba mươi tám phủ của Chiết Hạo địa vực!

Đại chiến lần này, mặc dù Trung Gian Nhân cũng bố trí Cách Tuyệt Thiên Đạo pháp trận, nhưng mà mười hai đại thừa tử vong, Phi Vũ tông kia cũng biết, trên tiên trận canh giữ trên bầu trời Phi Vũ phủ đã mở ra, không cho phép tu sĩ bình thường nào vào trong đó.

Nhưng mà Phi Vũ tông căn bản không tin, rất nhiều tu sĩ của mình đã bị Hỗn Nguyên tông tiêu diệt, nói đến cùng Hỗn Nguyên tông chẳng qua chỉ là tông môn nho nhỏ, không có lấy một đại thừa!

Bọn họ tưởng bị kẻ thù khác tập kích hoặc là kẻ thù của Thiên Long cung, đi đến quấy phái, khắp tông môn bi thương tức tối, nhưng mà không ai nghĩ đến sẽ có người đến tập kích bọn họ.

Đám người Lạc Ly đi tới bên ngoài tiên thành kia, mặc dù Nguyên Thủy chi lực, danh xưng phá giải tất cả pháp, nhưng mà Lạc Ly lại không cách nào đánh nổ tung phòng ngự của tiên thành.

Chính là nổ tung, Lạc Ly cũng thấy mệt chết khiếp, không còn sức chiến đấu nữa.

Đây là kiến trúc trên tiên phủ, đạo trường, ngàn vạn năm tế luyện, trong đó có linh khí vô tận phòng thủ, khó có thể khá tan.

Nhưng mà Lạc Ly có biện pháp, hắn nhẹ nhàng hạ lệnh, mười hai chân linh sớm đã ẩn nấp trong Phi Vũ phủ kia, bắt đầu hành động.

Thế phòng ngự kiến cố nhất, thường thường là bị hủy từ bên trong!

Ngoại bộ khó có thể phá hoại, nhưng mà nội bộ lại có thể phá hoại, dưới sự dẫn dắt của Tiểu Hôi, chỉ cần phá tan linh khí thông đạo kia, như vậy hệ phòng ngự ngoại bộ, nhất thời giảm bớt, lộ ra vết nứt!

Tiên phủ xuất hiện lỗ hổng, vốn hệ phòng ngự không có vấn đề gì, xuất hiện lỗ hổng.

Lạc Ly nhẹ nhàng tiến vào.

Bước vào trong tiên phủ, Lạc Ly duỗi tay ra, thả ra rất nhiều thủ hạ, mà hắn lại phi độn bay lên, đi thẳng đến chỗ bốn Đại thừa trong tiên phủ.

Trong nhất thời, Phi Vũ phủ này rối loạn, đến nơi nào nơi đó đều là tiếng reo hò, tiếng giết chóc.

Cả Phi Vũ tông, phá diệt ngay trong trước mắt.

Lạc Ly chậm rãi đi bộ tới, thẳng đến chỗ bốn đại thừa còn sót lại của Phi Vũ tông.

Ở trong lòng hắn tính kế trứ đối phương sẽ lấy hình thế gì để chống đối, làm sao để diệt sát được bọn họ.

Bốn đại thừa kia do dự ở trung tâm cuối cùng của Phi Vũ tông, Tổ sư đường!

Lạc Ly chậm rãi đi tới bên ngoài tổ sư đường, nhìn tình cảnh bên trong tổ sư đường.

Bốn đại thừa của đối phương, tử thủ tổ sư đường, bọn họ nhìn Lạc Ly.

Bốn người này, ba lão giả, một người vừa mới bước vào cảnh giới Đại Thừa, đều là Đại Thừa sơ kì. Tam kiếp tâm ma kiếp của Đại Thừa, vạn phần khổ sở, bằng không, tiên giới tông môn này cũng không đến nỗi ra hạ sách này, cho nên đại thừa chân thánh này, lấy cảnh giới sơ kì là nhiều.

Bốn người này, giữ vững tổ sư đường, nói là tử chiến, thật ra chính là chờ chết, không có kế sách ứng đối, Phi Vũ tông phàm là đại thừa cường hãn, đều đã tới trước Thương Lãng đảo, một trận chiến toàn diệt.

Lạc Ly nhìn bọn họ, trong lòng nhất động, còn chưa ra tay, sát cơ dần dần biến mất, lên tiếng nói: “Ta là Hỗn Nguyên tông Lạc Ly!”

Lời này vừa nói ra, bốn đại thừa kia liếc mắt nhìn nhau một cái, bọn họ nhìn ra sát ý trên người Lạc Ly dần dần biến mất, giống như trốn thoát được một kiếp này.

Có thể không chết, ai mà muốn chết chứ, nhất thời một lão giả bước ra nói:

“Xem ra đám tông chủ đã bị toàn diệt?”

Lạc Ly nói: “Đúng, bọn họ đến Nam Hải địa vực của ta, là địch thủ với ta, đều chết trên tay ta!”

Lão giả kia gắt gao nhìn về phía Lạc Ly, nói: “Không biết, Lạc Ly tông chủ, ngươi muốn làm gì?”

Trong lời nói của hắn mang theo một tia hi vọng, quản chi trả giá đắt đến đâu, chỉ cần có thể giữ lại truyền thừa thì đã là thắng lợi rồi.

Non xanh còn đó, lo gì thiếu củi đun!

Lạc Ly nhìn bốn người bọn họ, nói: “Vốn ta định đến đây tiêu diệt Phi Vũ tông các ngươi.

Nhưng mà, đến đây ta nhìn thấy bốn người các ngươi, không phải già nua quá thì cũng là trẻ con hậu bối, giết chết bốn người các ngươi cũng chẳng vinh dự gì.

Nhưng mà, Phi Vũ tông các ngươi nhiều lần đối địch với Hỗn Nguyên tông chúng ta, bỏ qua như vậy, ta thấy không cam lòng!

Thực sự khó có thể bỏ qua!”

Vốn Lạc Ly tính đồ sát Phi Vũ tông, nhưng mà đến đây nhìn, không cần nữa.

Phi Vũ tông đã xong rồi, tinh hoa đã tận, tông môn này đã chẳng hình thành nổi uy hiếp gì với Hỗn Nguyên tông.

Mặc dù hiện tại bỏ qua bọn họ. Có cảm giác như thả hổ về rừng, nhưng mà Lạc Ly kiên trì tin tưởng. Theo thời gian trôi qua, Phi Vũ tông này có quật khởi cường đại đến đâu, cũng không đuổi theo nổi Hỗn Nguyên tông này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.