Điện phủ này, những tảng đá kia rất khó gỡ đi, bên trong nó khắc đủ loại phù chú to nhỏ, gặp bạo lực phá hoại, thỉnh thoảng sẽ dâng lên lôi điện hào quang.
Lôi điện hào quang kia như rắn như rết, như mãng xà cực lớn, bay xung quanh nó, uy thế kinh người.
Đại thừa bình thường gặp phải điện mang này, đều lập tức hóa thành bụi phấn, nhưng mà dưới sự áp chế của Nguyên Thủy chi lực, điện mang gì đều là vô nghĩa.
Cùng với đám người Lạc Ly ra tay, rất nhiều điện mang đều tản đi, rất nhanh cung điện này, biến thành từng tảng đá lớn, bị Lạc Ly thu hồi.
Hủy đi cung tường, Tiểu Hôi đột nhiên nói: “Phụ thân, xà nhà của cung điện này, cũng có đạo! Hơn nữa ngói xanh trên cung điện này cũng không đơn giản!”
Lạc Ly ồ một tiếng, quan sát đại lương kia.
Tổng cộng mười hai đạo nhà nhà. Đều là linh mộc kì dị điêu khắc mà thành, linh mộc này tản phát ra từng đạo linh quang, vừa nhìn đã biết không phải là vật bình thường.
Còn có ngói xanh kia, cùng là tài nguyên phi thường, xem ra tài phú của cung điện này không chỉ là Linh sơ tiên ảnh thạch.
Chỉ là xà nhà này, còn cả ngói xanh kia, không biết rốt cuộc là có tác dụng gì.
Những thứ này lần lượt thu hồi, cuối cùng có được ba ngàn sáu trăm viên Linh Sơ tiên ảnh thạch, mười hai đạo linh mộc, một ngàn viên linh ngõa.
Thu thập cung điện này xong xuôi, đột nhiên Tiểu Sơn hô: “Bắt được ngươi rồi!”
Ở một viên Linh sơ tiên ảnh thạch cuối cùng kia, một đạo ma ảnh nhất thời thoát ra, muốn chạy trốn nhưng mà lập tức bị Tiểu Sơn ra tay. Chặt chẽ vây khốn.
Lạc Ly đi qua nhìn, chính là ma linh kia.
Chẳng qua, ma linh lúc này, rốt cuộc không còn to lớn đáng sợ như trước, chỉ là một tồn tại nho nhỏ mặt người thân chim.
Quái vật này, mặt người thân chim, má màu xanh, mắt bé miệng rộng. Lỗ tai có một con thanh xà, con thanh xà kia còn phun nọc phì phì. Nhìn qua hung ác đáng sợ.
Nó nhìn thấy Lạc Ly, lập tức biết, mình căn bản không có may mắn thoát khỏi, Lạc Ly tất sẽ giết nó, nó thét một tiếng chói tai, trong người bộc phát ra một loại vân sóng.
Ba văn này bộc phát. Nhất thời phá tan cấm chế của Tiểu Sơn, hắn lập tức bay ra, trong lúc bay ra, Lạc Ly nổi giận quát, hai mắt trợn trừng. Đôi mắt màu xanh lục bàn bạch bắn ra hào quang ngoan độc, trông vô cùng tức tối.
Hắn nhìn chằm chằm như ghi nhớ lấy Lạc Ly, cánh chim kia chấn động muốn phá vỡ thì không, rời khỏi nơi đây!
Lạc Ly lắc đầu nói: “Nhìn thấy rồi thì đừng hòng đi đâu nữa!”
Lạc Ly há to miệng phun ra một cái, long tức thuật mới luyện thành khởi động, một đạo cột sáng, lấp lánh phát ra, giống như cực quang, trong nháy mắt, giống như đột phá thời không, kích trúng ma linh này!
Dưới hào quang này, ma linh lộ ra vẻ mặt khó tin. Cột sáng lóe lên, ở trên người hắn lập tức xuất hiện những vết máu vô tận, huyết nhục mao vũ của ma linh này bay khắp nơi, đang muốn há miệng hô đau, mi tâm nhíu lại, cột sáng kia đâm thủng mi tâm của hắn, đem toàn bộ động tác của hắn kết thúc trong một nháy mắt này.
“Ầm” thân hình của ma linh lảo đảo, đầu này bị Long Tức thuật đánh, lập tức nổ thành ngàn vạn mảnh. Cả người không đầu từ cổ trở xuống phun ra một đạo suối màu trùng thiên.
Lạc Ly cười, nói: “Còn đi trốn, có thể sao?”
Nói xong lại phun ra một đạo cột sáng, bắn thẳng xuống đất, nhất thời trong lòng đất, một con quái vật mặt người thân trâu chân ngựa đột nhiên xông ra. Khuôn mặt con quái vật này ngăm đen, mắt tròn miệng rộng, chính là ma linh phân thân.
Trong nháy mắt vừa rồi, hắn bỏ qua chủ thể, phân thân định đào tẩu, nhưng mà vẫn bị Lạc Ly tìm được!
Hắn hét lớn: “Các hạ đừng khinh người quá đáng, sơn thủy hữu tương phùng, cẩn thận…”
Nhất thời, trên cơ thể hắn, ở mi tâm hắn, xuất hiện một đạo hồng tuyến. Hai mắt hắn trợ trừng, miệng rộng chuyển động, cả người dưới long tức của Lạc Ly, lẳng lặng thoát phá.
Lạc Ly lại quát: “To gan lắm, còn định chạy trốn!”
Ma linh thể kia lại là phân thân, vẫn muốn chạy trốn, lần này là một con thanh xa, nó thấy Lạc Ly vẫn phát hiện ra tung tích của mình, không nhịn được nhìn vào hư không nói nhảm:
“Nương nương cứu ta, cứu ta!”
Cùng với tiếng la của nó, bên ngoài cửu thiên trong tiên giới kia, đột nhiên một đạo tiên quang hạ xuống, rót vào trong thanh xà kia, nhất thời thanh xa thay đổi, cả người trở nên khổng lồ, sức mạnh bắt đầu tăng cao!
Nhìn đến cảnh này, Lạc Ly nhíu mày, quả nhiên đúng với dự đoán của Tiểu Sơn, thân phận thực sự của ma linh này cũng chẳng phải là ma linh gì cả, mà là tiên linh tiên giới.
Hắn đến Linh Thổ Hồng Hoang giới này, chính là tiên nhân tiên giới thí luyện gì đó, cho nên đại tiên trấn thủ nhiều đời cũng sẽ không tiêu diệt hắn, vẫn phải cho tồn tại kia chút thể diện!
Nhưng mà Lạc Ly cũng sẽ không cho hắn thể diện đâu, chết đi!
Trong nháy mắt này, khí tức của Lạc Ly đột nhiên thay đổi, như một ngọn núi cao, trấn áp bốn phương, như một cơn sóng to, cuồn cuộn giữa đại dương mênh mông!
Ở trên người Lạc Ly, Nguyên Thủy chi lực, Thái Thượng chi lực, đột nhiên dựng lên, chính là áp xuống, thân rắn vừa trở nên to lớn kia, dưới áp lực này, lập tức bắt đầu sụp đổ.
Cái gì tiên giới ban pháp, dưới Nguyên Thủy chi lực của Lạc Ly, cũng sụp đổ!
Lạc Ly cách không đánh ra một quyền, trong thời khắc quan trọng, vẫn là Nguyên Thủy thượng thanh thiên la thủ, một kích đánh xuống, bóng dáng thanh xà kia toàn bộ bị tiêu trừ, hóa thành một bóng người.
Bóng người này, rõ ràng là hình dạng thiếu niên, toàn thân nổ mạnh, thân thể hắn trên mặt đất, liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi.
Lập tức, hắn lại lập tức đứng dậy, muốn bỏ trốn!
Một lần liều mạng, cả người lại nhảy lên trong không trung, Lạc Ly một bước bước ra, lại đánh ra một quyền!
Thiếu niên kia phát ra một tiếng kêu thảm, huyết nhục toàn thân bắn ra, điệt lạc phàm trần!
Hắn phủ phục trên mặt đất, thê thảm vô cùng, ma khí toàn thân hết sạch, nhìn Lạc Ly quát:
“Ta là Thái Tổ thiên, Thanh Xà lang quân – thủ hạ của Lê Hoa lão mẫu, Tiểu Bối, ngươi dám phá hoại chuyện tốt của ta, ngươi cứ chờ xem…”
Quả nhiên gia hỏa này cũng có cân cước, không phải ma linh gì, Lạc Ly sải bước một cái, đạp lên đầu lâu của hắn, không để hắn nói tiếp!
Ma linh kia cảm thấy vô cùng nhục nhã, chỉ khiến cho hắn càng thêm phát cuồng: “Ngươi lại có thể dám đạp chân lên ta! Ngươi, ta muốn khiến xương cốt ngươi hóa thành tro bụi!”
Răng rắc!
Lạc Ly trực tiếp dùng sức, giẫm nát đầu lâu của hắn. Sau đó há miệng ra phun, một đạo long tức cuồn cuộn bốn phương.
Long tức qua đi, ma linh kia hoàn toàn hóa thành tro bụi, hóa thành bụi phấn, trực tiếp diệt sát.
Diệt sát ma linh này, trong minh minh, Lạc Ly như cảm giác được trên chín tầng trời kia, có người đang nhìn về phía mình.
Trong minh minh, như có người nói: “To gan lắm, dám giết bộc dịch của ta!
Phá ma luyện phàm trần của ta, đáng chết!”
Trên chín tầng trời, mơ hồ có một loại lực lượng kì quái rơi xuống, rơi xuống người Lạc Ly, như muốn đánh tan khí vận của Lạc Ly, trong minh minh, cắt đứng tu luyện đại đạo của Lạc Ly, phá hủy vận mệnh của Lạc Ly.