Bay ra vạn dặm, Lạc Ly đột nhiên nhịn không được mà điên cuồng cười lên, cười to!
Mình còn có thể sống dưới lôi kiếp của Phản Hư Chân nhất, cái này quả thực chính là nói nhảm mà thôi!
Hơn nữa, truyền thuyết, lôi kiếp chỉ cần đi qua, sẽ có lợi ích để lại, mình tuy không phải là Phản Hư Chân nhất, nhưng mà cũng có thể có chút lợi ích chứ?
Bỏ chạy thật xa, ẩn nấp thật kín, Lạc Ly há mồm thở dốc!
Chân khí phương xa đang không ngừng dao động, Lạc Ly mơ hồ còn có thể cảm giác được Thiên Chiếu lão nhân độ kiếp, lúc này Lạc Ly đã không quản được đến hắn nữa, sống chết theo ý trời đi, cùng lắm thì mình trả lại thượng cổ thánh thú Huyền Vũ huyết mạch.
Há mồm thở dốc, còn sống thật tốt, Lạc Ly cảm thấy thật may mắn!
Bên kia lôi kiếp cuồn cuộn, Lạc Ly bắt đầu kiểm tra bản thân.
Dưới lôi kiếp này, mình đã chết hai lần, hoàn toàn dựa vào Trọng huyền tiên diệu chuyển sinh bào và thần uy thần sinh, vẫn sống.
Trong lôi kiếp này, Trọng huyền tiên diệu chuyển sinh bảo bị vỡ nát, may mắn bảo này có công năng tự khôi phục, quản chi còn lại một tia cũng có thể tự động khôi phục đầy đủ.
Đáng tiếc pháo bảo này chỉ là cảnh giới Nguyên Anh, có thể chuyển sinh sống lại, nhưng đến cảnh giới Hòa Thần thì sẽ mất đi hiệu lực.
Mặt khác lần sống lại này, tiêu hao hai mươi năm tuổi thọ, mà thần sinh lại tiêu hao năm mươi năm tuổi thọ.
Nhưng mà cái này đối với Lạc Ly mà nói, không tính là gì, trong tay hắn còn Côn Luân Bất tử thụ Bất tử quả, thọ mệnh không thành vấn đề.
Ngoài đó ra, dầu thắp kim đăng đều tiêu hao hết, thiện công cũng tiêu hao hết không còn, cái này cũng phải bổ sung lại.
Mặt khác, Tiên Tần chiến ngẫu Phá Quân Thiên Khôi và Tham Lang Độc Tòa bị hao tổn nghiêm trọng, cần thời gian rất lâu để tự lành lại.
Nhưng hai Tiên Tần chiến ngẫu này, mượn đó hấp thu một tia lực lôi kiếp, lôi quang trên người chúng lóe ra, như kích hoạt được không ít công năng vốn bị phong ấn, sau khi chữa trị, uy lực càng mạnh.
Lục Tiên kiếm kia lại hoàn toàn khác, một kiếm này chém ra, bao nhiêu năm tích lũy tiêu hao không còn, toàn bộ Lục Tiên kiếm mang trạng thái xám xịt, còn cần tiếp tục tích lũy, từ từ chữa trị.
Nhưng tổn thất này cũng không tính là gì, cùng với thời gian trôi, đều có thể chậm rãi khôi phục!
Mà Lạc Ly cũng có thu hoạch, cũng là đại thu hoạch!
Hắn sâu sắc cảm ngộ được, dưới lôi kiếp, cả người thoải mái, có một cảm giác nhẹ nhàng như tiên.
Huyết nhục toàn thân hắn vô cùng thông thoáng thoải mái, Lạc Ly có một dự cảm, chỉ cần mình quay về tiềm tu. Là có thể một bước lên trời. Thăng cấp điên cuồng.
Ngoài đó ra, Lạc Ly còn có thu hoạch khác, đó chính là Sùng thánh tâm quyết, hoàn toàn có thể sử dụng tùy ý mình. Hóa thành thần uy thần thánh!
Thần uy này. Không biết vì cái gì. Sau khi tiến hóa, mạnh hơn hẳn thần uy trước của Lạc Ly, rõ ràng chính là Đại thần uy!
Đại thần uy này vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần Lạc Ly sử dụng thì sẽ hóa thân thành thánh, thật giống như biến thành người khác, có trí tuệ chiến đấu siêu việt của Phản hư Chân nhất, mạnh mẽ đến mức đáng sợ.
Nhưng mà, thần uy này, trong lòng Lạc Ly mơ hồ biết, tốt nhất đừng nên tùy tiện sử dụng.
Trạng thái thần thánh rất hoàn mỹ, vô tình, bình tĩnh, nắm trong tay tất cả, siêu phàm nhập thánh, cường đại mà lại đáng sợ!
Nhưng mà mỗi một lần sử dụng sẽ khiến tình cảm của Lạc Ly tiêu tán đi một phần, dần dần biến thành con rối gỗ, vô tình vô nghĩa, vô tâm vô niệm!
Thần uy này ít nhất cần Lạc Ly tiến vào cảnh giới Hóa Thần, mới có thể đứng vững, tránh khỏi tác dụng phụ, tùy ý sử dụng để nắm trong tay sức mạnh lớn lao.
Bên kia lôi kiếp ầm ầm, Lạc Ly thở dài một tiếng, xem ra về sau làm chuyện mua bán giúp người độ kiếp, xem như hoàn toàn bỏ đi, quản chi có cho mình huyết mạch thượng cổ thánh thú, Lạc Ly cũng không làm nữa, thiên kiếp lôi này thật đáng sợ!
Cuối cùng từ phương xa ầm một tiếng, thiên kiếp chấm dứt, mơ hồ có tiên quang hạ xuống, Lạc Ly thở ra một hơi dài, thành công rồi!
Không thể tưởng được Thiên Chiếu lão nhân thực lực quá mạnh, không cần mình hỗ trợ cũng vẫn vượt qua lôi kiếp này!
Ngươi đã độ kiếp thành công, vậy Huyền Vũ thánh thú huyết mạch này, ta có thể không trả lại!
Lần này ra đi cũng đã mười ba năm không trở về tông môn, bên ngoài quá nguy hiểm, vẫn nên là về nhà đi thôi!
Vẫn là ở nhà an toàn hơn!
Lạc Ly lập tức xoay người, trở về Hỗn Nguyên tông.
Trên đường đi, tức truyền đến, Thiên Chiếu lão nhân độ kiếp thành công!
Sở dĩ độ kiếp thành công, là vì thưởng thiện phạt ác sứ ra tay, dẫn đi năm đạo lôi kiếp, làm cho lôi kiếp của Thiên Chiếu lão nhân yếu đi ba phần, cho nên Thiên chiếu lão nhân thoải mái độ kiếp, phi thăng tiên giới.
Lạc Ly giúp mấy người khác độ kiếp, gieo tiền nhân, gặt kết quả, kiếp lôi oanh kích.
Lại bởi vì kiếp lôi oanh kích Lạc Ly, làm giảm bớt khó khăn việc độ kiếp của Thiên Chiếu lão nhân, việc trên đời khó có thể đoán trước, Tái ông mất ngựa biết đâu là phúc hay họa!
Nhưng trong lúc nhất thời thưởng thiện phạt ác sứ, nổi tiếng thiên hạ!
Đây chính là trực tiếp dẫn đi lôi kiếp, so với mấy lần thay trời đổi đất trước thì lợi hại hơn gấp mấy lần, rất nhiều Phản hư Chân nhất tìm tới cửa.
“Đạo hữu thưởng thiện phạt ác, ngươi có điều kiện gì thì cứ nói, ta chỉ cần dẫn lôi độ kiếp kia đi. Ngươi muốn cái gì ta cho ngươi cái đó!”
“Không phải là thượng cổ thánh thú sao? Ta cho ngươi, chỉ cần ngươi giúp ta độ kiếp, mọi thứ đều không thành vấn đề!”
“Cửu giai pháp bảo, pháp bảo trấn phái! Ta cũng không cần, chỉ cần ngươi giúp ta độ kiếp, ta sẽ cho ngươi!”
Vô số Phản Hư bắt đầu liên hệ với Lạc Ly, tìm kiếm sự hỗ trợ để độ kiếp, dẫn đi lôi kiếp như vậy, thực sự quá lợi hại rồi.
Lạc Ly không đáp lại một câu, đến lúc này tin tức chấm dứt.
Từ đó về sau, thưởng thiện phạt ác sứ này hoàn toàn biến mất, để lại vô số truyền thuyết, biệt tích!
Lạc Ly trở về Hỗn Nguyên tông, lần xuất môn này đã được mười ba năm rồi.
Rốt cuộc trở về, bái kiến sư phụ.
Hổ Thiện chân quân nhìn Lạc Ly nói: “Đã trở lại!”
Lạc Ly nói: “Sư phụ, đã trở về, lần này đây con sẽ không ra ngoài nữa, bên ngoài quá hiểm ác, con vẫn nên ngoan ngoãn ở ở tông môn tu luyện thì hơn.”
Hổ Thiện chân quân cười, nói: “Nhưng xem ra, ngươi thu hoạch được rất nhiều!”
Lạc Ly nói: “Thật ra cũng có chút thu hoạch.”
Hổ Thiện chân quân gật đầu nói: “Lạc Ly, ta hỏi ngươi một chuyện, ngươi muốn làm Chưởng môn Hỗn Nguyên tông không?”
Lạc Ly sửng sốt, sau đó nhìn về phía sư phụ, cao hứng nói: “Chúc mừng sư phụ, chúc mừng sư phụ! Sư phụ sắp tấn thăng cảnh giới Hóa Thần?”
Hổ Thiện gật đầu nói: “Ta đã đến cảnh giới Nguyên Anh, tám mươi mốt trọng!
Vậy là đủ rồi, tiềm chất của ta cũng chỉ được như thế, tam mươi mốt trọng là được!
Mấy năm gần đây, ta sẽ tấn thăng Hóa Thần chức vị Chưởng môn này, đến lúc rút lui rồi, Lạc Ly, ngươi có bằng lòng làm Chưởng môn Hỗn Nguyên tông không?”