Bên trong Thanh Sơn một mực có người hoài nghi Tỉnh Cửu xuất thân từ Quả Thành Tự.
Sớm nhất là sau thừa kiếm đại hội, quá trình hắn cùng Triệu Tịch Nguyệt leo lên Thần Mạt Phong rơi vào trong mắt một số người, đưa tới hoài nghi của Thượng Đức Phong.
Nhưng lúc đó rất nhiều người đều cảm thấy Thượng Đức Phong sau mấy trăm năm không hề nói đùa cố tình pha trò một lần mà thôi.
Cho đến thử kiếm đại hội, trong quá trình Tỉnh Cửu chiến thắng Cố Hàn, thân hình lộ ra kiếm mang, đã tạo thành phỏng đoán làm chấn kinh mấy vị phong chủ.
Lần này, thật sự có người bắt đầu tin tưởng những lời này, chí ít Tỉnh Cửu cùng Quả Thành Tự hẳn là có liên hệ.
Sau Mai Hội kỳ chiến, loại thuyết pháp này càng thêm thuyết phục, ngay cả Nam Vong đều đang nghĩ có nên để chưởng môn sư huynh tự mình phát hàm đi Quả Thành Tự hỏi thăm một chút hay không.
Bởi vì Tỉnh Cửu trên bàn cờ biểu hiện lực tính toán quá mức cường đại, thậm chí đến trình độ khó có thể tưởng tượng.
Rất nhiều người đang suy nghĩ có khả năng là lưỡng tâm thông của Quả Thành Tự để hắn sớm đoán được mỗi một bước ứng đối của Đồng Nhan hay không?
Mấu chốt nhất là, khi những lời đồn này bắt đầu lưu truyền ở tu hành giới, Quả Thành Tự cũng không hề phủ nhận!
Nếu như tất cả đều là thật, vậy thì đồng nghĩa nói, đã cách nhiều năm Quả Thành Tự mới lần nữa phái ra truyền nhân đạo hồng trần hiện tại cư nhiên trở thành đệ tử đích truyền của Cảnh Dương chân nhân.
Loại kinh lịch truyền kỳ này thậm chí để rất nhiều người không nhịn được mà sinh ra một loại phỏng đoán —— Tỉnh Cửu có khả năng trở thành vị Đao Thánh thứ hai hay không?
Bọn hắn không biết các đại nhân vật Thanh Sơn Tông đã sớm có ý nghĩ này.
Tỉnh Cửu nhận được chú ý càng ngày càng nhiều, mọi người càng ngày càng chờ mong biểu hiệncủa hắn tại đạo chiến.
Đồng Nhan trở về Vân Mộng Sơn bế quan, nhưng các cường giả tuổi trẻ giống Lạc Hoài Nam, Bạch Tảo, Đồng Lư đều sẽ tham gia đạo chiến, mọi người hi vọng Tỉnh Cửu có thể mang đến thêm một chút kinh hỉ.
Tiếc nuối chính là, không bao lâu sau kỳ vọng của mọi người đã rơi vào khoảng trống.
Tây sơn cư phương diện truyền đến tin tức chuẩn xác, Tỉnh Cửu không có ý tứ tham gia đạo chiến.
Thần Mạt Phong tham gia đạo chiến chính là Triệu Tịch Nguyệt.
......
......
Kỳ chiến kết thúc hơn mười ngày sau, bên trong Triều Ca Thành xuân ý đã sâu, nước mưa hoàn toàn không còn, thậm chí đã có chút nóng.
Trong bầu trời xanh thẳm mây trắng tung bay, sau đó rơi vào trên mặt hồ, phối hợp trên đê liễu rủ cùng mái cong như ẩn như hiện, đẹp không sao tả xiết.
Triệu thị là quý tộc bên trong Triều Ca Thành, tước vị so với các vị quốc công chỉ thấp hơn một cấp, nhiều đời hào phú, nhưng trong hai mươi năm này, bởi vì vị tiểu thư kia một mực khiêm tốn, chỉ bất quá bây giờ lại bởi vì nguyên nhân đồng dạng, không cách nào khiêm tốn tiếp, thời điểm đầu xuân, vàng bạc tung xuống giống như núi, đem ngoài thành đằng viên chỉnh lý phảng phất như tiên cảnh.
Bởi vì mùa xuân tiểu thư sẽ về Triều Ca Thành, mà trong thư nói rất rõ ràng, hẳn là sẽ mang theo một vị đồng môn làm khách.
Tiểu thư là thân phận cỡ nào, đồng môn nàng đều muốn mời đến trong phủ lại là thân phận gì? Không có phong cảnh như tiên cảnh, như thế nào xứng với hai vị tiên sư?
Mũi thuyền phá vỡ trời xanh mây trắng trên mặt nước, chậm chạp mà tự tại lướt đi.
“Thư đạo đứng đầu là Bạch Tảo.”
Triệu Tịch Nguyệt ngồi tại mũi thuyền, gió nhẹ phất động sợi tóc.
Tỉnh Cửu nằm trên ghế trúc, nghe lời này có chút bất ngờ, nghĩ thầm thế mà không phải Nhất Mao Trai sao?
Triệu Tịch Nguyệt nói tiếp: “Rất nhiều người đều không ngờ tới, nàng từ bỏ họa đạo mình am hiểu nhất, kết quả còn có thể thắng những thư sinh của Nhất Mao Trai.”
Tỉnh Cửu nghĩ chút rồi nói: “Xem ra nàng rất giống Đồng Nhan, đều là người rất thông minh.”
Triệu Tịch Nguyệt không rõ ý tứ của hắn.
Tỉnh Cửu nói: “Tu hành giới một mực có cách nói, phụ viên cầu đạo, thư không bằng họa, bởi vì họa mới là nguyên sơ chi hình, thư cần chúng ta tại trên hình dạng giao phó ý nghĩa. Mà Bạch Tảo vứt bỏ họa theo thư, hẳn là suy nghĩ minh bạch, ý nghĩa mà chúng ta giao phó cho hình dạng mới là thứ tu đạo cần tìm kiếm.”
Triệu Tịch Nguyệt nói: “Hẳn là ngày đó xem ngươi cùng Đồng Nhan đánh cờ có điều xúc động.”
Tỉnh Cửu nói: “Ngươi như thế nào?”
Vấn đề này rất đột nhiên, nhưng Triệu Tịch Nguyệt biết là bởi vì hắn biết mình suy nghĩ điều gì.
Nàng cùng Bạch Tảo, Quả Đông là ba người toàn bộ tu hành giới thậm chí toàn bộ đại lục sẽ lấy ra để so sánh với nhau.
Năm nay Mai Hội, Quả Đông đạt được cầm đạo thứ nhất, Bạch Tảo có chút ngoài dự liệu đạt được thư đạo thứ nhất, như vậy nàng thì sao?
Triệu Tịch Nguyệt sẽ tham gia đạo chiến, tin tức này đã sớm bị Quyển Liêm Nhân bán ra ngoài, những ngày gần nhất đã trở thành bí mật mọi người đều biết.
Nàng không trả lời vấn đề này, nghĩ đến vấn đề những ngày qua Quyển Liêm Nhân bị hỏi nhiều nhất, hỏi: “Ngươi không phải là hòa thượng thật chứ?”
Tỉnh Cửu nói: “Ngươi biết ta không phải.”
Triệu Tịch Nguyệt hỏi: “Vậy vì sao Quả Thành Tự cao tăng chưa hề bác bỏ tin đồn?”
Tỉnh Cửu nói: “Tình hình như vậy trước kia đã từng xuất hiện, bởi vì hòa thượng cũng có tư tâm.”
Triệu Tịch Nguyệt không hiểu hỏi: “Chuyện này đối với bọn hắn có chỗ tốt gì?”
“Như vậy có thể yểm hộ vị truyền nhân chân chính của đạo hồng trần, mà nếu như ta có thể đi tới rất xa, đối danh vọng của Quả Thành Tự càng có chỗ tốt.”
Tỉnh Cửu không muốn tiếp tục nói tới đề tài này, trực tiếp hỏi: “Đạo chiến ngươi chuẩn bị đánh như thế nào?”
Triệu Tịch Nguyệt nói: “Đánh là được, chẳng lẽ ngươi có kinh nghiệm gì sao?”
Tỉnh Cửu nói: “Ta không am hiểu những chuyện này, mà ta tin tưởng, ngươi mạnh hơn ta.”
......
......
Tỉnh Cửu không ăn cơm chiều đã rời đi.
Triệu Tịch Nguyệt không thấy bất ngờ, hắn vốn không thích thú ăn uống gì.
Mấy vạn dặm đường đi nhiều nồi lẩu như vậy, hắn cũng chỉ dùng nước dùng nấu vài miếng rau xanh để ăn, mà nhiều khi chỉ ngắm nhìn.
Nàng có chút bất ngờ chính là, Tỉnh Cửu nói mình có việc cho nên muốn rời đi —— người lười như hắn liệu có thể có chuyện gì?
Mà hắn không nói cho nàng biết là chuyện gì.
Bất quá như vậy cũng tốt, Triệu Tịch Nguyệt cũng có chút sự tình muốn làm, mà cũng không muốn để cho hắn biết.
“Mời đi theo đi.”
Nàng đối với trong đình giữa hồ nói.
Một lát sau, một vị thiếu nữ áo trắng xuất hiện trong đình giữa hồ, đối với nàng hành lễ nói: “Thủy Nguyệt Am Mạc Tích, bái kiến phong chủ.”
Triệu Tịch Nguyệt nhìn vị nữ tử đã từng gặp mặt một lần, nói: “Chuyện gì?”
Mạc Tích khẽ cúi đầu, thấy không rõ thần sắc trên mặt, nhẹ nói: “Quả Đông sư tỷ hẹn ngài sau ba ngày gặp nhau tại minh thúy cốc.”
Triệu Tịch Nguyệt nhíu mày.
Rất rõ ràng, Quả Đông muốn đơn độc gặp nàng.
Đối với chuyện này, nàng cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, bởi vì tại Mai Hội hàn thai cùng Kì Bàn Sơn nàng đều từng cảm nhận được ánh mắt đối phương quăng tới.
Những ánh mắt kia cảm xúc rất thú vị, mang theo chút lo lắng, hiếu kì, xem kỹ, nhưng không có địch ý.
“Tốt.”
Triệu Tịch Nguyệt đồng ý thỉnh cầu của đối phương.
Nàng không muốn Tỉnh Cửu biết chuyện này.
Bởi vì Quả Đông là đệ tử của Liên Tam Nguyệt.
......
......
Triều Ca Thành bên trong một quán rượu nhỏ không đáng chú ý.
Bốn phía khách uống rượu như cũ thảo luận ván cờ trên Kì Bàn Sơn vài ngày trước.
Thi Phong Thần uống một ngụm hoàng tửu hơi chua, nói: “Ba ngày sau chính là ngày chết của Triệu Tịch Nguyệt.”
Một vị lão giả khô gầy ngồi đối diện hắn, thần sắc đờ đẫn kẹp khỏa hạt thông đưa vào trong miệng, không có bất kỳ phản ứng.
Lão giả này tên là Lương Tinh Thành, là một vị quan viên phổ thông cực không đáng chú ý bên trong Triều Ca Thành, chỉ có rất ít người biết hắn là huynh đệ bà con xa của Lương thái phó, mà quan hệ cũng không xa.
Mà Lương thái phó là lão sư của thái tử.