- Trần Phong ngươi mau nhận mệnh đi, ngoan ngoãn bó tay chịu trói, ngươi không thể nào chạy ra khỏi Tây đại lục này, hiện tại các tiền bối tông môn của Tây đại lục đều ở đây, ngươi có mọc cánh cũng khó thoát.
Lữ Hàn Vũ từ trận doanh Thúy Yên Môn bước ra một bước, đứng trước mặt Trần Phong cùng Nhan Như Ngọc, toàn bộ quảng trường, ánh mắt mọi người đều khóa chặt vào thân ảnh hai người, lo sợ họ thi triển ra thủ đoạn chạy trốn.
- Ta vốn dĩ không nghĩ tới là phải đi, mặc dù các ngươi vu hại ta, muốn đẩy ta vào chỗ chết, tuy vậy muốn chiến liền chiến, Trần tam gia tiếp tới cùng.
Trần Phong tay cầm kiếm hướng xuống đất, khí định thần nhàn, khóe miệng cười gằn, hắn cũng biết, những lão quái vật Hợp Thể Kỳ cao cao tại thượng từ xưa tới nay rất quan tâm tới mặt mũi, nếu không bị ép tới cùng thì sẽ không động thủ với hắn.
Cho nên trận chiến này hắn không hề lo lắng, dưới Hợp Thể mà không phải thiên tài vượt cấp thì hắn có thể thủ thắng, còn có Nhan Như Ngọc bên cạnh, hắn có thể chém giết một trận rồi phũi mông bỏ đi, không ai làm gì được.
Thành Chủ Mạc Thành, Mạc Thương Lan thân là cường giả Đại Thừa Kỳ thì cũng không để ý những chuyện nhỏ nhặt này, hắn có hơi nghiền ngẫm nhìn xoáy vào Trần Phong một chút, rồi phi thân bay khỏi hiện trường, những người này sống chết liền cũng không liên quan tới hắn, hắn chỉ trợ giúp mở ra Bí Cảnh mà thôi.
- Hàn Vũ, ngươi đi bắt kẻ này, cũng vì rất nhiều môn phái trưởng lão tông chủ tiết kiệm phiền phức.
Lữ Vân Sơn nhìn con trai mình phân phó, Lữ Hàn Vũ là một hậu bối, tu vi cũng là Hợp Thể sơ kỳ, cho hắn ra tay cũng là danh chính ngôn thuận, không ai nói được gì, điều này cũng rất hợp ý mọi người ở đây.
Thù giết con bất cộng đái thiên, làm sao hắn có thể bỏ qua cơ hội diệt trừ Trần Phong, nếu Trần Phong còn sống một ngày hắn càng bất an, với tiềm năng của kẻ này sẽ không lâu sau, kẻ bị diệt sẽ là Thúy Yên Môn của hắn.
- Vâng.!
Lữ Hàn Vũ cuối đầu đá một tiếng, rồi nhìn một lượt quảng trường, nhìn những người đã tập trung sát ý vào Trần Phong.
- Chư vị bằng hữu tại đây, có thể hay không cùng ta sóng vai nhất chiến, rảm yêu trừ ma, đánh giết Trần Phong, để báo thù cho những oan hồn đã khuất.
Lữ Hàn Vũ cũng cổ động thêm những người xung quanh, hắn là một người cẩn thận, chỉ sợ vạn vô nhất thất, một mình hắn lên động thủ không chừng Trần Phong sẽ có cơ hội chạy trốn, càng nhiều người tiến lên cũng có thể dễ dàng đem Trần Phong cầm xuống, mà không phí nhiều công sức tại sao không dùng.
Lời nói của Lữ Hàn Vũ lại khơi gợi thêm lửa giận của mọi người, dĩ nhiên là lửa giận nhắm vào Trần Phong, còn Nhan Như Ngọc thì mọi người bỏ qua, họ nghĩ chắc chắn nàng đã bị Trần Phong dùng thủ đoạn khống chế, bắt nàng lại không tổn thương là được, còn Trần Phong phải lăng trì xử tử.
Nhanh chóng cũng có gần ngàn người tiến lên, quần hùng cùng nổi lên, gần ngàn thiên tài,, mục tiêu nhắm thẳng vào Trần Phong, trong đó có gần trăm cường giả, tất cả đều là Luyện Hư trở lên, còn lại người, kém nhất, cũng đều là Hóa Thần hậu kỳ.
- Trần Phong này loại vô ác không tha, người người phải trừ diệt, chúng ta đồng ý trợ Hàn Vũ huynh một chút sức lực, chém giết kẻ này.
- Không sai, chém giết hắn, chúng ta đều là bụng làm dạ chịu, người này giết nhiều người như vậy, chúng ta tuyệt đối không thể buông tha hắn.
- Loại người khiến nhân thần cộng phẫn, ha ha, chết rồi cũng là xong hết mọi chuyện. Cùng ra tay, tuyệt đối không thể để hắn ly khai nửa bước.
Gần ngàn đệ tử thiên tài các môn phái, sát cơ tầng tầng, những người này đều có người nhà, huynh đệ bằng hữu tông môn mình không thể trở ra từ bí cảnh, lại nghe những câu xuyên tạc sự thật của đám người, liền nhắm vào Trần Phong cho là hắn ở bên trong chém giết, huynh đệ tỷ muội mình
Trần Phong nhìn trận hình nghiêm túc như vậy cũng hơi nhàm chán, đành đùa giỡn một phen.
- Oa, các ngươi tập trung đông như thế làm gì? Chẳng lẻ muốn diễn kịch cho mọi người xem, tới tới, cứ tự nhiên diễn cho chúng ta xem là được, cho các ngươi nổi danh thoáng phát, đến, diễn một cái, mọi người vỗ tay.
- Tốt!
- Ba ba ba...!
Trần Phong lập tức hô to dẫn đầu vỗ tay, những người ngầm ủng hộ Trần Phong, cùng một đám đệ tử Cự Kiếm Môn cũng buồn cười, lập tức có những tiếng vỗ tay vang giòn vang lên.
- Trần Phong, chết tới nơi còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, hôm nay chúng ta thay mặt cho thân bằng hảo hữu chém ngươi dưới kiếm.
Lữ Hàn Vũ âm trầm nói, những người khác cũng là tức giận phi thường, nhưng Trần Phong này có thực thực chém giết một cái siêu cấp thiên tài là Nhạc Tử Phong, nên họ cũng chưa lao lên động thủ, chờ những Luyện Hư Kỳ ra tay.
- Ta nào có, các ngươi thiệt là, làm gì mà căng thẳng như vậy, ta đây không phải xua tan bầu không khí này sao, các ngươi không muốn thì thôi vậy, rõ ràng còn nói ta hung hăng càn quấy, các ngươi mới hung hăng càn quấy, thiệt là, loạn oan uổng người tốt.
Trần Phong nhìn xem Lữ Hàn Vũ lắc đầu, vẻ mặt tiếc hận mà nói.
- Ha ha ha..!!
Cự Kiếm Môn đám đệ tử cùng Vi Thủy Các đệ tử nghe đều phá lên cười, Nhan Như Ngọc bên cạnh liền cũng mặt đỏ bừng, bờ vai run rẩy, quả thật xua tan không khí áp lực lập tức.
- Hừ, nói nhiều vô ích, coi chừng,mọi người không nên kế trúng hắn, hắn đúng muốn nhiễu loạn đạo tâm các ngươi, cho các ngươi tự loạn trận cước, không cách nào phát huy ra nguyên bản thực lực, ngàn vạn đừng bị lừa.
- Võ mồm là vô dụng, hôm nay ngươi cũng không thể sống sót mà lếch ra khỏi chỗ này!.
Lữ Hàn Vũ cười lạnh nhìn Trần Phong, hắn nghĩ Trần Phong muốn thừa cơ hội giở âm mưu quỷ kế để thoát thân, nào có dễ dàng như vậy.
- Hừ! Tiểu tử âm hiểm, xem tý trúng mưu kế của ngươi rồi! Cho hai người các ngươi một cơ hội toàn thây, giao báu vật trên người ra, rồi bó tay chịu trói, chúng ta sẽ cho ngươi một cái chết không bị thần hình đều diệt, đến khi đó đừng trách chúng ta không khách khí.
Những người còn lại cũng khôi phục tâm tình, oán hận nhìn Trần Phong, họ cũng thèm nhỏ dãi thanh Vô Cực Phá Thiên Kiếm trong tay Trần Phong.
- Tiểu tình lang, bọn hắn uy hiếp chúng ta, ta phải sợ!..
Nhan Như Ngọc làm ra bộ dáng nữ nhân yếu đuối, dựa sát vào Trần Phong, ôm lấy cánh tay hắn, bộ ngực ép sát đến biến hình, làm nũng nói, xem nàng cái bộ dáng kia, rõ ràng cho thấy cố ý làm trò đấy.
Nhưng nhìn vào cảnh này cũng làm không ít người kém chút phun máu mũi, hận không thể lao lên, dẫm Trần Phong xuống mà thay vào chỗ đó, trong chốc lát bầu không khí ngưng trọng đã tản đi không ít.
- Ân, tiểu yêu tinh,ta cũng sợ ah, thật sự là rất sợ đó ah, lại nói, các ngươi muốn đối với chúng ta không khách khí, các ngươi muốn như thế nào đối với chúng ta ah, chẳng lẽ các ngươi muốn đối với chúng ta làm ra chuyện cầm thú, đó là không có khả năng, ta nói cho các ngươi biết, ta Trần Phong tuyệt đối sẽ không cho các ngươi làm gì thì làm, kể cả nữ nhân của ta cũng vậy, các ngươi đừng mơ tưởng thực hiện được hành vi đồi bại.
Trần Phong cũng sợ hãi, ôm lấy Nhan Như Ngọc bên cạnh, cánh tay cũng run run, nhìn xem Lữ Hàn Vũ cùng đám người sát ý tầng tầng, âm dương quái khí mà nói.
- PHỐC!”
Lập tức, người chung quanh nghe thiếu chút nữa thổ huyết bỏ mình, Trần Phong này, rốt cuộc là loại người thế nào, sắp chết đến nơi còn có tâm tư đùa giỡn, chẳng lẽ nhiều cao thủ như vậy hắn không sợ tý nào sao lại còn nói được ra những lời vô sỉ như vậy.
- Hỗn trướng, chư vị đừng phí miệng lưỡi với hắn, đã cho hắn một cơ hội toàn thây, hắn không quý trọng, cần gì phải cùng hắn so đo.
Lữ Hàn Vũ thét lên một tiếng, uy áp của cường giả Hợp Thể Kỳ tràn ra, làm vô số ngươi cảm thấy khó thở.
- Mẹ nó, một lũ ngu vờ cờ lờ, đánh thì lao lên, phải hay là không sợ lão tử mà lầm bầm lầu bầu,, đánh hay không đánh ah, muốn đánh tựu tranh thủ thời gian, đừng tiếp tục nói nhảm, nếu chịu phục không đánh quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, giao hết giới chỉ trên người ra, ta có thể miễn cưỡng cho các ngươi lăn đi.
Trần Phong khó chịu nói, nói nhiều như vậy mà không có chim đầu đàn lên cho hắn đại khai sát giới, chẳng lẻ muốn hắn một mình xông vào mà đồ sát.
Nhưng bên trận doanh bên kia có một tên Hợp Thể Kỳ, Trần Phong cũng không khinh xuất, gọi ra Hỏa Hỏa trợ trận.
- Hừ! Tốt, Trần Phong, đã ngươi muốn chết, như vậy chúng ta sẽ thanh toàn cho ngươi!
Lữ Hàn Vũ khinh thường quát to, nói xong, cả người lập tức biến mất tại chỗ, một luồng uy áp Hợp Thể Kỳ đè tới Trần Phong, trong lúc đó hai tay hắn kết ấn, một mảnh vô số văn tự màu vàng không biết tên, trên người hắn hiện ra, phát ra một luồng khí tức hủy diệt.
Những người khác cũng khẽ động, từng cái cường giả Luyện Hư Kỳ liền thi triển ra pháp tắc không gian, xuất hiện bên cạnh Trần Phong, từng tầng chưởng ấn đánh tới Trần Phong.
Nhan Như Ngọc cầm trong tay hỏa diễm trường kiếm đón đỡ vài tên Luyện Hư Kỳ cường giả, Hỏa Hỏa sau khi rời khỏi Tây Mạc Bí Cảnh thực lực cũng liền tiến lên Luyện Hư Kỳ, nàng cũng liền triệu hồi ra gần trăm Hỏa Nhân, trong đó cũng có hai tên Luyện Hư sơ kì, đội hình khá cường hãn.
Trong nháy mắt, biển lửa ngập trời, từng luồng khí lãng chấn động khiến xung quanh cây cối đổ rạp, những đại lão cầm đầu các môn phái chú trọng thân phận cũng không ra tay tham dự, liền tránh ra xa xa, uống trà ngồi xem náo nhiệt.
- Hừ, không biết sống chết.
Trần Phong hừ lạnh, đôi mắt lóe ra sát ý, thi triển ra Nhị Trọng Chiến Thân, đôi Sí Diệm Viêm Long Dực mọc ra sau lưng, Khinh Vân Tế Nguyệt triển khai né tránh những đòn công kích.
Đồng thời một chiêu Tam Kiếm, Trảm Thương Khung bay ra, một đạo kiếm quang hoàng kim bắn ra, xuyên qua thân thể hai tên cường giả Hóa Thần viên mãn, thân thể hai tên lập tức bị cắt ra làm hai khúc, Nguyên Anh nhanh chóng thoát ra, trên mặt hai cái tiểu nhân đều là vẻ sợ hãi mãnh liệt, cấp tốc bỏ chạy.
Trần Phong lúc này là nghiêm chỉnh dùng toàn lực, không giống như với Huyền Vô Khuyết mà đánh từ từ, một chiêu kiếm đi ra là mười phần sức mạnh, sau đó hư ảnh Đế Hoàng sau lưng hắn chuyển động, bảy khỏa ngọc châu cũng điên cuồng hấp thụ thiên địa linh khí bổ sung tiêu hao từ chiêu kiếm vừa rồi.
- Hoàng Minh Thần Chưởng.
Cùng lúc đó Lữ Hàn Vũ đồng thời hét lớn một tiếng, lập tức, trên người màu vàng phù văn mạnh mẽ liền hướng phía Trần Phong giết tới, tốc độ cực kỳ kinh khủng.
- Không tốt!..