Đại Đạo Vĩnh Hằng

Chương 8: Chương 8: Lôi Đình Chân Hỏa




Cổ lão đầu nhìn theo bóng lưng Từ Hàn Vũ rời đi, tay cầm tẩu thuốc hít một hơi lầm bầm.

- Thứ gì đến cũng đến, muốn tránh cũng không thể cưỡng cầu.

- Huyên Huyên tên Từ công tử này là ai a?Hắn muốn ta đi làm sai vặt.

Trong phong Trần Phong nghe rõ từng lời của tên Từ công tử, hắn hơi nhương mày nghe giọng điệu thì cũng không phải thứ gì tốt, cứ tưởng là bố thiên hạ điển hình của dạng ỷ thế hiếp người, cáo mượn oai hùm.

- Hắn là nhi tử của thành chủ Thanh Hạ Thành, ba năm trước may mắn tiến vào Cự Kiếm Môn làm một cái ngoại môn đệ tử, không biết nịnh hót gì mà bám theo được Lâm Kiệt, một đệ tử hạch tâm và là con của một vị trưởng lão của tông môn

- Vài ngày hắn trở về đây một lần, càng kiêu ngạo bá đạo trêu chọc bắt nạt đàn bà phụ nữ, toàn thành không ai dám ngỗ nghịch hắn, cha hắn làm thành chủ cũng mở một mắt, nhắm một mắt không đếm xỉa tới.

Huyên Huyên tức giận nói, hiển nhiên là căm ghét tên này cực kỳ.

- Cự Kiếm Môn rất mạnh mẽ hay sao mà làm hắn kiêu ngạo đến vậy?

Trần Phong cũng cảm thấy hiếu kỳ, trong trí nhớ thì lúc trước nghe Trần Hạo nói có một tên chấp sự của Cự Kiếm Môn, là nguyên nhân gây ra tất cả dẫn đến việc Trần Phong bỏ mạng giữa rừng. Xem ra Cự Kiếm Môn này cũng không phải thứ tốt gì, có thời gian phải đi kiến thức một chút, thuận tiện tìm luôn tên chấp sự đó tính toán một chút nợ nần.

- Đó là đương nhiên rồi, nghe gia gia ta nói Cự Kiếm Môn là một trong thất đại môn phái đứng đầu Tây đại lục, mỗi năm có mở khảo nghiệm chiêu thu đệ tử mới, mà tên Từ Hàn Vũ đó ba năm trước đây nhờ vào đó 25 tuổi bước vào Kim Đan sơ kỳ trở thành ngoại môn đệ tử, nên hắn mới hung hăn đến vậy.

Mà trong các đại môn phái đứng đầu này để có cường giả Luyện Hư tọa trấn, các cao thủ có lòng truy cầu võ đạo thì ly khai Tây đại lục tìm cơ duyên đột phá cảnh giới cao hơn, còn những người thích sống an nhàn, ăn rồi ngồi chờ chết thì ở lại Tây đại lục làm bá chủ, còn hơn là đi nơi khác là tầng dưới chót của người khác. Nên tại Tây đại lục này có thể nói Luyện Hư cường giả đã là đĩnh cao của đại lục.

Huyên Huyên nhớ lại lời của gia gia mà kể tường tận cho Trần Phong nghe dáng vẻ rất là hiểu biết.

Nghe vậy Trần Phong đã có quyết định, sau khi trở về hắn sẽ giải quyết nốt sự vụ của Trần Hạo xong đi Cự Kiếm Môn, nếu là Long phải cần có bầu trời rộng lớn hơn để bay lượn.

Đêm đó, Trần Phong ngồi trên giường vận chuyển “Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết” luyện hóa nốt từng luồng lôi đình chi lực vào cơ thể chuyển hóa thành Đế Văn chữa trị thương thế.

Sau khi Trần Phong luyện hóa xong hết tất cả lôi đình chi lực, hắn ngạc nhiên phát hiện trong đan điền có một đoàn hỏa diễm tử sắc lập lòe, thi triển ra xem xét hắn mới kinh hãi.

- Đây là?

Trần Phong sợ vãi linh hồn nhìn vào ngọn lửa trong tay, một ngọn lửa nóng bỏng dường như nó có thể thiêu đốt vạn vật, một màu tử sắc nhìn thấy rõ những tia điện trắng bạc lập lòe xung quanh ngọn lửa, làm nhiệt độ căn phong nhanh chóng lên cao.

- Lôi Đình Chân Hỏa, là một loại hỏa diễm được ngưng tụ từ sức mạnh của lôi đình chi lực, sức mạnh có thể so sánh với Thiên Hỏa, tu vi công tử càng cao thì nó có thể phát ra uy lực hủy diệt, nhưng mà cần có lôi đình chi lực gia trì nếu không lúc sử dụng nhiều lần nó sẽ tiêu tan, vận may của công tử đúng là nghịch thiên tùy tiện cũng có thể luyện hóa lôi chi bản nguyên của lôi đình, phải biết chúng rất thưa thớt.

- Nếu công tử muốn chưởng khống nó vĩnh viễn, thì mỗi lần đột phá đại cảnh giới khi Đế Văn hình thành hãy thả ra ngoài để được Độ Kiếp cung cấp lôi đình chi lực cho nó.

Giọng nói của Hằng nhi vang lên giải thích, giọng nói có chút hâm mộ mà nghen nhét, kèm theo một chút dụ dỗ

- Ặc, cái này để sau hãy nói!

Hắn cũng còn nhớ lúc bị sét đánh 3 lần thật là tê tái tâm hồn a,nghĩ lại làm Trần Phong một trận rùng mình.

Ba ngày sau, Trần Phong kinh mạch cũng đa hồi phục được năm phần, Trần Phong mở cửa bước ra ngoài.

Trong sân, lão đầu đang luyện đan xung quanh là vài lò đan lô Huyên Huyên ở bên cạnh giúp lão phối dược.

Hỏa diễm bốc lên, Cổ lão đầu không ngừng đem nhưng dược liệu đã phối đầu nhập vào lò đan, đây là phương pháp hữu hiệu cũng có thể đạt đến trạng thái thành đan hoàn mỹ.

Một lúc sau hỏa diễm tắt, đan dược ra lò nhưng trên mặt lão một vẻ mặt không vui, tựa hồ có chút thất lạc.

- Tiền bối nhìn ngươi chưởng khống chắt lọc tinh hoa dược liệu không đủ a.

Trần Phong nhìn lão đầu nói, hắn đã có trí nhớ lịch duyệt về tu luyện của Đế Thiên Quân trong đó có luyện đan, hắn cũng muốn thử tay nghề dù gì đây là làn thứ nhất hắn luyện đan, chỉ có kiến thức chưa có thực hành.

- Ngươi cũng biết luyện đan sao?

Lão đầu kinh ngạc nhìn Trần Phong hỏi.

- Hiểu sơ sơ một tí kiến thức, nhưng chưa thực hành bao giờ, ta quan sát tiền bối ở khu chắt lọc tinh hoa vô pháp khống chế đạt tới hoàn mỹ a. Không biết ngài có cảm giác như vậy|?

- Aiz, đáng tiếc điểm này ta biết, nhưng hỏa diễm của ta bị hạn chế bởi thực lực, linh hồn lực chỉ sử dụng được một phần vô pháp tinh lọc đến trạng thái hoàn mỹ.

Cổ lão đầu hiển nhiên biết điều này, nhưng vì thực lực lão bị phong ấn nên không cách nào luyện ra tráng thái hoàn mỹ

- Ta muốn thử một lần!

Cổ lão đầu lắc đầu nhìn Trần Phong cười nói.

- Ngươi không thể coi thường, đây là tam phẩm dược liệu dùng để luyện Hóa Phong Đan, có tác dụng phá vỡ phong ấn linh lực, dù ngươi có kiến thức nhưng Hồn Lực chưa đạt Tam Tài Cảnh thì không cách nào luyện ra.

Phải biết Tu sĩ bình thường Hồn Lực không cách nào ngang bằng hoặc vượt qua cảnh giới Võ đạo, Trần Phong chỉ là Kim Đan Kỳ,nên Cổ lão đầu nghĩ chắc chắn Hồn Lực của hắn làm sao có thể đạt Tam Tài Cảnh mà luyện Tam Cấp đan dược

Trần Phong không phải tu sĩ bình thường, hắn có “Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết” làm căn cơ, Hồn Lực cũng vì vậy mà tăng theo cấp bậc Võ đạo song trọng đột phá, nếu Trần Phong hắn tu luyện Hồn Lực trên Ôn Hồn Ngọc thì đẳng cấp Hồn lực vượt qua Võ đạo là điều rất dễ dàng.

- Đa tạ tiền bối nhắc nhở! Trần Phong gật đầu một cái, khóe miệng mĩm cười bước lại gần lò đan.

Cổ lão đầu lắc đầu cười không nói gì, đúng là trẻ tuổi nghé mới sinh không sợ cọp.

Trần Phong lại gần lò đan, tay phải nhất lên Lôi Đình Chân Hỏa xuất hiện trong tay hắn, phát ra những tiếng kêu roẹt roẹt, tay trái cầm lấy dược liệu thành thục bỏ vào lò nào giống như lần đầu luyện đan. Linh Hồn Lực cấp bậc Tam Tài Cảnh tràn ra duy trì hỏa diễm trong lò.

- Đây là, đây là... Lôi Đình Chân Hỏa trong truyền thuyết! Hồn lực Tam Tài Cảnh, không thể nào! đây là một quái vật a.

Cổ lão đầu nhân vật bậc nào, sống cũng cả trên ngàn năm mưa gió gì chưa trải qua, liếc một cái là nhìn ra môn đạo, Cổ lão đầu run run, da mặt co giật không dám tin nhìn Trần Phong, một tiểu tử Kim Đan trung kì có cấp bậc Hồn lực đồng cấp, hơn nữa còn có cả Lôi Đình Chân Hỏa chi được viết trong sách vở của toàn Đại Lục Thiên Nguyên, điều này làm lão mất đi nhân sinh quan.

Lôi Đình Chân Hỏa mạnh mẽ, phải mượn nhờ Lôi Đình rèn luyện và bồi dưỡng theo sách ghi lại, lúc cường giả Độ Kiếp may mắn lắm mới luyện ra được Lôi Đình Chân Hỏa, mà đã số cường giả Độ Kiếp kỳ, người thì bỏ mạng, người thì phi thăng truy đuổi càng cao hơn. Nên hầu như Lôi Đình Chân Hỏa chỉ được ghi trong sử sách.

- Luyện hóa cho ta..! Trần Phong hét lớn một tiếng, hắn ném tất cả dược liệu vào lò đan trong nháy mắt toàn bộ tinh hoa hóa thành chất lỏng, bị Lôi Đình Chân Hỏa bao quanh thiêu đốt.

Cổ lão đầu đứng xem mà trợn mắt há hồm, hắn sống từng tuổi này lần đầu tiên thấy dược liệu còn có thể luyện như vậy. Huyên Huyên ánh mắt si mê, trong hai con ngươi lấp lánh những ngôi sao nhỏ sùng bái mà nhìn xem Trần Phong.

- Sắp thành đan rồi sao?

Sau chốc lát đoàn chất lỏng từ từ ngưng tụ, thời khác này Cổ lão đầu nghĩ nhân sinh thế là đủ rồi, không nghĩ tới thủ đoạn của Trần Phong khủng bố như vậy, có thể được cho là Luyện Dược tông sư, hoàn toàn vượt xa hắn.

Lúc này trong lò đan hỏa diễm bao phủ đoàn chất lỏng từ từ hóa thành ba viên đan dược, Trần Phong thu hồi hỏa diễm lấy ra ba viên màu trắng óng oánh đan dược. Cực..cực phẩm Hóa Phong Đan mười thành dược hiệu.!

Cổ lão đầu lấy đan dược trong tay Trần Phong xem xét, kích động tay run run nói năng lắp bắp, nếu lão mà luyện hóa một viên này có thể bằng 100 lần hiệu quả mà Hóa Phong Đan của lão luyện chế, và từ đó phong ấn tu vi của lão cũng nhanh chóng được cởi bỏ.

Lão đầu không nghĩ tới, nhặt về một tiểu tử xem như là thiên phú không tồi mà khiến lão chấn kinh đến vậy, lão nhiều năm luyện đan dù là thời kì đỉnh phong cũng không bao giờ luyện ra được Cực phẩm đan dược, dù là Nhất Cấp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.