Đại Đạo Vĩnh Hằng

Chương 42: Chương 42: Tam Thê




...Ô Long Đảo, Vi Thủy Các....

Là một thế lực hàng đầu trong Thất Đại Môn phái, chuyên tu Thủy thuộc tính lực lượng, nên tổng bộ của họ được đặt tại một hòn đảo to lớn có tên là Ô Long Đảo bao quanh bốn phía là mặt biển.

Một công trình có diện tích lên tới vạn dặm hùng vĩ, đình đài, lâu các, đinh thự nhiều vô kể, kiến trúc xa hoa, đặt biệt có một Cung điện khổng lồ nằm giữa Ô Long Đảo, đó chính là nơi ở của Các Chủ Vi Thủy Các, và là nơi hội nghị môn phái.

Lúc này trong đại điện Vi Thủy Các ngồi một trung niên khí thế bất phàm, bên cạnh là một mỹ phụ dáng người lả lướt, có vài phần tương tự Tiêu Ngọc Sương nhưng phong vận thành thục rất mê người.

Họ là Các chủ Vi Thủy Các Tiêu Chính Thuần, cùng Các chủ phu nhân Diệp Chỉ Hân.

Tiêu Chính Thuần chỉ thiếu một bước là đột phá Hợp Thể Kỳ, nhưng mọi người không hiểu tại sao hắn lại kẹt lại cảnh giới này hơn 20 năm rồi chưa có đột phá.

Họ ngồi đó mặt mày nhăn nhó vô cùng khó coi, Tiêu Ngọc Sương nhi nữ duy nhất của họ mất tích, họ cũng biết nàng có thể chất rất đặc biệt, nên nàng là đối tượng thích hợp các Ma tu tà phái chọn làm đỉnh lô tu luyện.

Vì vậy từ nhỏ nàng đã không bước ra khỏi Vi Thủy Các, cha mẹ của nàng sủng ái nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, ai gặp nàng cũng cung cung kính kính.

Nhưng lúc trước Thúy Yên Môn có đến cầu thân,rồi sau đó cao tầng hai bên bàn kế hoạch thâu tóm Tây Đại Lục về tay.

Vả lại hai người nhìn xem Lữ Hàn Phi cũng là một thiên tài hiếm có, cũng xem như thuận mắt, Thúy Yên Môn đề cử cho hai người trẻ tuổi ra ngoài lịch lãm, hiểu biết thêm nhều thứ,đi bái phỏng các tông môn dò xét nội tình.

Tiêu Chính Thuần cùng Diệp Chỉ Hân không đáp ứng cho con gái ra ngoài rất nguy hiểm, mà Thúy Yên Môn cam kết sẽ để vài tên đệ tử Hóa Thần Kỳ đi theo bảo vệ huống chi Lữ Hàn Phi là Hóa Thần hậu kì.

Nghe vậy hai phu thê miễn cưỡng đáp ứng xuống, nhưng khi nghe tin truyền về nữ nhi đã mất tích, còn toàn bộ người của Thúy Yên Môn bị giết.

Họ nghĩ ngay đến người trong Ma Đạo bắt con gái họ đi, lòng như lưa đốt, nên vội vàng đi tìm Thúy Yên Môn đòi công đạo, đều là chuyện tốt của họ bày ra.

Lý luận một phen,một bên thì nói con trai ta đã bị giết chết, còn các ngươi chỉ bị mất tích thì ai chịu thiệt hơn.

Tính tình của Tiêu Chính Thuân hơi nóng, nếu không phải có Thúy Yên Môn đề nghị thì con gái họ vẫn an nhàn trong Vi Thủy Các, vì vậy hai bên trở mặt xém chút đánh nhau, cả nhau vợ chồng Tiêu Chính Thuần tức giận phát tay áo ra về.

Lúc hai phu thê đang sầu mi khổ kiểm vì chuyện của con gái Tiêu Ngọc Sương, thì từ ngoài có một tên đệ tử chạy vào báo tin.

- Báo cáo, Các Chủ.!

- Chuyện gì?

Tiêu Chính Thuần cau mày, hắn đang bực bội vì con gái yêu quý của mình, mà còn có người làm phiền.

- Thưa Các chủ, đệ tử của chúng ta ở Cự Kiếm Môn truyền tin thông báo, là..là đã thấy tiểu thư đi cùng một tên thiếu niên, mà tên đó là Trần Phong.

Tên đệ tử kia run run cung kính nói, mỗi một môn phái đều có cạnh tranh lẫn nhau, nên cử đệ tử nhà mình trà trộn và môn phái người khác nắm bắt tình hình là không có chuyện gì hiếm lạ.

Nhưng mà Trần Phong không biết là có một đệ tử nhận của Vi Thủy Các biết Tiêu Ngọc Sương, nên hắn đã dùng ngọc giản truyền tin về Vi Thủy Các báo cáo.

- Cái gì? đã tìm thấy Ngọc Sương, còn tên Trần Phong kia là đệ tử thiên tài kia?

- Mau chúng ta mau cưỡi truyền tống trận đón Sương nhi về.

Tiêu Chính Thuần vỗ bàn đứng dậy, trong mắt là kích động không thôi, Diệp Chỉ Hân cũng mừng rỡ thúc giục, hai người nhanh chóng đi ra đại điện, đi vào truyền tống trận hướng về Cự Kiếm Môn.

Do khoảng cách của hai môn phái khá xa nhau, Vi Thủy Các thì ở tận bờ biển Tây Đại Lục, còn Cự Kiếm Môn sâu bên trong đất liền, nếu xé mở hư không hay phi hành ít nhất bảy người mới tới nơi.

Nhưng mỗi lần thi triển xé rách hư không phải tốn khá nhiều lực lượng, và đòi hỏi về lĩnh ngộ Pháp Tắc Không Gian khá nhiều mới thi triển được nhiều lần.

Vì vậy vợ chồng Tiêu Chính Thuần quyết định đi truyền tống trận tầm một ngày là xong.

Khi Trần Phong về Cự Kiếm Môn thì hắn nào hay biết, Vi Thủy Các vừa ban bố lệnh tìm Tiêu Ngọc Sương, dù gì khoảng cách khá xa mất vài ngày nên tin tức chưa truyền đến bên này, chỉ có đệ tử trà trộn vào là có được ngọc giản truyền tin kết nối trận pháp hai đầu với tông môn của mình mới được biết.

Nên sau khi Trần Phong trở về hôm sau liền dắt chúng nữ đi dạo, bị đệ tử của Vi Thủy Các trà trộn bên trong nhìn thấy nên đã bí mật truyền tin về tông môn.

Có thể nói lần này hắn làm việc quá sơ suất, dù gì tường nào mà không lọt gió, cây kim trong bọc có ngày lòi ra, hắn cũng không thể nuôi nhốt Tiêu Ngọc Sương mãi được.

Trần Phong cùng các nàng tới Dược Phong mua dược liệu về tới động phủ trời đã tối, hắn đã dùng tất cả Linh Thạch trong giới chỉ của đám người Lữ Hàn Phi, mua tất cả dược liệu cần dùng để luyện, Thăng Nguyên Đan, Hồi Nguyên Đan, cùng một số chữa thương đan dược.

Những đan dược này bên trong Cửa Hàng Danh Vọng tạo mới không có, dù gì xác suất ra đan dược cao cấp cũng như là ra đồ vật từ Chân Cấp trở lên.

Nên hắn đành phải động thủ luyện những đan dược cấp thấp này, hắn lấy ra Dung Hỏa Lô đây là một món Thiên Cấp pháp bảo dùng để luyện đan,hắn tốn 10 ngàn Danh Vọng tạo mới, rồi mua nó với giá 70,000.

Hiện tai có thể nói là Danh Vọng hắn đã bốc hơi, chỉ còn lại chưa tới 50,000.

Phất tay một cái Lôi Đình Chân Hỏa vừa ra nhiệt độ trong động phủ nhanh chóng lên cao, còn phát ra tiếng sấm, hắn nhanh chóng dùng Hỏa hệ lực lượng của mình, nhanh chóng bao phủ Lôi Đình Chân Hỏa.

Rát nhanh chóng nhìn từ bên ngoài nó không khác gì Đan Hỏa của Luyện Dược Sư bình thường, nhưng khí tức tỏa ra khá là khủng bố, làm tam nữ bên cạnh cũng sợ hãi than, trong mắt đều là ngôi sao nhỏ.

Lôi Đình Chân Hỏa vào lò đàn nhanh chóng đốt cháy, tam nữ nghe theo hắn phân phó, nhanh chóng phối chế chia phần các loại dược liệu.

Dưới cấp bậc Tứ Tượng Cảnh linh hồn lực, hắn khống chế hỏa diễm thành tạo, vì muốn Đan Dược đạt phẩm cấp tốt nhất, hắn lần lượt dựa theo đan phương trong trí nhớ, dung nhập từng gốc linh thảo vào Dung Hỏa Lô.

- Phu quân ca ca thật là lợi hại!.

Tam nữ bên cạnh xem hắn luyện đan, đôi mắt say mê nhìn từng động tác của hắn, đồng thời trong lòng sinh ra một niềm tự hào cùng kiệu ngạo, đây chính là nam nhân của các nàng.

Đến nữa đêm hắn đã cho ra lò hơn 100 viên Thăng Nguyên Đan cùng Hồi Nguyên Đan, lúc này Linh Hồn Lực hắn tiêu hao khá nghiêm trọng, đành nghỉ nghơi một tý hồi phục, rồi hỗ trợ các nàng tăng cấp.

Hắn đưa Thăng Nguyên Đan cho ba nàng rồi một bên giúp các nàng tiêu hóa dược lực.

Một lát sau khi tiêu hóa dược lực, các nàng thống khổ đau đớn không chịu nổi, Trần Phong nhanh chóng mở ra Chiến Thân hấp thu thiên địa linh khí, truyền vào trong cơ thể các nàng.

Sau đó dưới sự trợ giúp của hắn, tam nữ ăn vào Thăng Nguyên Đan tích lũy linh lực, từ từ viên Kim Đan trong đan điền tam nữ rạn nứt rồi hoàn toàn vỡ vụn, sau đó là xuất hiện một tiểu mỹ nhân xinh đẹp không khác gì các nàng.

Linh lực tích lũy trong đan điền từ từ được chuyển hóa thành Nguyên lực, cả ba thành công bước vào Nguyên Anh sơ kỳ.

Thăng Nguyên Đan là một loại Tứ Cấp đan dược, dùng để gia tăng lực lượng trong cơ thể để đột phá, theo đan phương của Trần Phong hắn luyện ra Thăng Nguyên Đan thì dưới Nguyên Anh phục dụng hiệu quả sẽ không suy yếu, lên cấp càng cao thì nó càng vô hiệu quả.

Thế nên Trần Mộng Kỳ, Cổ Cẩn Huyên, Tiêu Ngọc Sương mỗi người ăn tầm mười viên, sau đó Trần Phong giúp các nàng luyện hóa dược lực, cuối cùng tam nữ đều tấn thăng Nguyên Anh sơ kì.

Hiện tại thì Cổ Cẩn Huyên 14 tuổi đã đạt tu vi Nguyên Anh sơ kì, còn những tên tư chất bình thường hơn một trăm tuổi mới lên Nguyên Anh mà biết thì không chừng sẽ tức hộc máu mà chết, người với người thật tức chết người.

Hiện tại hắn đã hết Linh Thạch, mà còn lại khá nhiều đan dược, cùng vài món vũ khí Huyền Cấp, vũ kỹ này nọ hắn không dùng.

Trần Phong quyết định ngày mai đem bọn chúng đi bán, đổi Linh Thạch cho nữ nhân mình tu luyện cũng cố căn cơ.

- Phù!.

Trợ giúp tam nữ đột phá xong hắn thở dài một hơi.

- Công tử ngươi mệt rồi, nên đi nghỉ nghơi sớm.

Tiêu Ngọc Sương ôn nhu lau mồ hôi cho Trần Phong, hiện tại nàng đã biết đi theo hắn là đúng đắn cỡ nào, chỉ trong vòng hai ngày từ Kim Đan sơ kỳ đột phá Nguyên Anh.

Nàng cũng càng ngày trở nên ngoan ngoãn, đảm đang như một cô vợ nhỏ, nhưng người khác nói gì nghe nấy,, quả thật là cách biệt một trời một vực.

- Haha Ngọc Sương ngoan, vậy các nàng phải bồi tiếp ta ngủ a.

- Xì, đại sắc lang hôm nay ba người chúng ta cho chàng bại trận.

Ba nữ kiều mắng liên tục, nhưng trong mắt đều là hạnh phúc cùng mong chờ.

Nghe thấy lời này Trần Phong sinh ra một ý nghĩ đó là hôm nay cưới hết ba nàng rồi cùng nhau động phòng.

- Chờ ta một tý!các nàng cứ ở đó.

Trần Phong nói một câu rồi chạy khắp cả nội môn tìm vải đỏ, nến đỏ cùng một bình rượu cùng bốn cái chén,sau đó trở về động phủ.

Trần Phong hôn nhẹ mỗi nàng một cái, rồi kéo tam nữ biến mất tiến vào Cửu Tôn Tháp để tiến hành một trận vu sơn mây mưa.

Vừa vào bên trong, Trần Phong lấy ra hai chiếc giường Ôn Hồn Ngọc gộp lại thành một, trải lên đó vài lớp da thú rồi đặt nó ở đại sảnh Ngạo Thiên Điện.

Hiên Viên Bạch Long đang nằm ngủ thì cũng bị hắn đá đi ra ngoài, hiện tại hắn muốn cưới luôn hai nữ cho các nàng một cái lễ.

Lần trước cũng như vậy đã cưới Trần Mộng Kỳ, nhưng lần này cả ba nàng nếu chỉ cưới hai cái thì ủy khuất Mộng Kỳ quá.

- Công tử, ngươi đây là?

Tiêu Ngọc Sương bất ngờ nhìn xem tất hả hắn bài trí, Trần Phong tiến lại gần tam nữ lấy ra hai cái vòng đưa cho Tiêu Ngọc Sương cùng Cổ Cẩn Huyên.

- Nếu các nàng đã là nữ nhân của ta, thì lấy nó đeo vào chúng ta làm cái lễ trở thành phu thê mãi mãi không chia lìa.

Cổ Cẩn Huyên không tim không phổi nhanh chóng lấy đeo vào tay còn nhảy lên hôn hắn một phát.

- Cái này, công tử ngươi không chán ghét ta sao?

Tiêu Ngọc Sương nhìn cái vòng rồi nhìn Trần Phong khóe mắt rơi lệ không dám tin hỏi.

- Chỉ cần nàng sửa đổi là được, ta sẽ yeu thương nàng đồng dạng như các nàng ấy.

Trần Phong nghiêm túc nói, hắn cũng đã xem biểu hiện của Tiêu Ngọc Sương, biết nàng đã thuần phục nên chính thức cho nàng một danh phận làm thê tử hắn.

- Hic, cảm ơn phu quân, Ngọc Sương rất hạnh phúc.

Nàng nhanh chóng lấy vòng đeo vào rồi lao đến ôm hắn nức nở nói, hai nữ nhìn cảnh này hâm mộ không thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.