Đại Địa Chủ

Chương 153: Chương 153: Bồi lễ




Trác lão đến cửa bái phỏng từ sớm nằm trong dự liệu của An Tử Nhiên.

Nếu như người bị phu phụ Trác Cao Minh hãm hại chỉ là một lão bản tửu lâu thông thường, đối Trác gia mà nói tự nhiên là một vấn đề không lớn lao gì, thế nhưng đối tượng thay đổi là Phó vương phủ có quyền có thế thì không được.

Nếu như Phó vương phủ bởi vì vậy mà thẹn quá thành giận trả thù Trác gia, tuy nói chưa chắc sẽ làm cho Trác gia không gượng dậy nổi, thế nhưng nguyên khí đại thương cũng là có khả năng, Trác lão không dám mạo hiểm như vậy, Trác gia có thể trở thành nhà đứng đầu trong thương hội, đã trải qua rất nhiều cản trở mà người khác khó có thể tưởng tượng, cho nên lão nhất định sẽ tới.

An Tử Nhiên không có cố ý sĩ diện, mà là đi ra gặp Trác lão.

ở trên thương trường Trác lão chìa tay là nắng lật tay là mưa vì Trác gia lão cúi thắt lưng xuống làm ra nhượng bộ, không cần An Tử Nhiên nhắc đến, ông liền chủ động đưa ra một tửu lâu ở khu phía đông của Trác gia cho hắn làm bồi thường.

tửu lâu là một trong những sản nghiệp chính của Trác gia, tửu lâu nhà bọn họ xem trọng tinh ích cầu tinh (thứ tốt còn muốn tốt hơn), cho nên mỗi một tửu lâu đều trải qua xử lý tỉ mỉ, hơn nữa bởi vì đã rất nổi danh, cho nên mỗi tửu lâu thu nhập đều chiếm giữ một định mức nhất định.

Trác lão không chút do dự bỏ đi một tửu lâu, tương đương với ở trên người của lão cắt đi một miếng thịt.

An Tử Nhiên đối với lời của lão có chút ngoài ý muốn, bất quá nghĩ đến trước đây nghe nói qua lời đồn liên quan đến Trác lão lại bình thường trở lại, có thể làm cho người nắm giữ vị trí đầu của thương hội nghĩ đến điểm này rất bình thường.

“Nếu Trác lão có thành ý như vậy, ta liền không truy cứu Trác Cao Minh và Bao Tân Xuân, bất quá….”

Trước không đề cập đến tửu lâu ở khu phía đông cũng là bởi vì ở đó không có chỗ thích hợp, địa phương có dòng người đi lại thì đã bị mấy thương nhân có thực lực ở Quân Tử thành chiếm hết, hắn tới quá muộn, hiện tại Trác lão đã tự mình tặng cho hắn một tửu lâu, hắn há lại có đạo lý không nhận.

Trác lão nghe thấy phía sau trong lời nói của hắn có chuyện, giữa chân mày không dấu vết nhíu một cái, “Quận vương phi mời nói.”

An Tử Nhiên nói: “Ta muốn Trác Cao Minh và Bao Tân Xuân công khai xin lỗi, hướng mọi người nói rõ con gián trong thức ăn của tửu lâu chúng ta là do bọn hắn cố ý hãm hại.”

Tuy rằng sự kiện đã dẹp loạn, nhưng vẫn còn có mấy người quen khác cố ý mượn cái đề tài này trở về chỗ khác tản lời đồn, rất nhiều người ở khu phía tây đã bị kích động, tuy nói sớm muộn gì bọn họ cũng biết chân tướng sự thật, thế nhưng hiện tại đã có sẵn một tửu lâu, hắn liền hy vọng chuyện này có thể giải quyết triệt để.

Trác lão do dự một chút mới đáp ứng.

Loại vết bẩn này dính vào thân một ngày, sau này muốn biến mất liền khó khăn.

Bất quá như vậy cũng tốt, Trác lão từ sớm đã biết nhà lão Nhị cũng không phải quản lí việc làm ăn, trước đây sản nghiệp qua tay hai đứa nó, phân lượng lợi nhuận cơ bản không cao, bọn nó lại tự cho là thủ đoạn của mình cao minh, trên thật tế cũng là thâm hụt tiền, tựa như chuyện quán trà lần này.

Trác lão xem ở trong mắt, trong lòng từ lâu đã đối với bọn nó thất vọng không thôi, lần này coi như mua một giáo huấn sâu sắc, nếu như ngày sau bọn nó có thay đổi, lão cái người làm cha này cũng sẽ không để cho bọn nó ăn không khí.

Trác lão hướng An Tử Nhiên cam kết hai ngày sau sẽ đem khế đất tửu lâu giao cho hắn, không lưu lại lâu lắm liền rời đi.

Tử tôn Trác gia rất nhanh cũng biết chuyện này.

Tửu lâu là một trong những sản nghiệp kiếm tiền nhiều nhất của Trác gia, lần này đưa ra một nhà tửu lâu, trong lòng bọn họ đều có bất mãn, càng cảm giác nhà lão Nhị chính là sao chổi của Trác gia.

Phu phụ Trác Cao Minh cũng không biết chuyện này, một lòng đang mọng đợi phụ thân mau chóng nguôi giận thả bọn họ đi ra ngoài, lại không nghĩ rằng chuyện này chính là một cây gai ở trong lòng Trác lão, dẫn đến mỗi lần lão nghĩ đến nhà lão Nhị liền nhớ đến việc này, vốn kế hoạch nhìn xem bọn họ một hai tháng liền thả bọn họ ra, kết quả biến thành ba tháng, chờ lúc bọn họ đi ra ngoài rồi, tất cả đều trần ai lạc định.

An Tử Nhiên có được một tửu lâu có sẵn, trong lòng thật cao hứng.

Bởi vì hiện tại hắn rất thiếu tiền, sòng bạc Thiên Long đã không thể thỏa mãn được nhu cầu của hắn, cho nên hiện tại hắn bức thiết cần kiếm nhiều bạc hơn.

Mỗi cuối tháng, An Tử Nhiên ngoại trừ xem sản nghiệp kiếm tiền, còn có ba cuốn sổ sách còn lại không ngừng phát ra đại lượng tiền tài.

Ba cuốn sổ này theo thứ tự là An Viễn huyền, Xương Châu và A Lý Hương.

An Viễn huyền ngược lại vẫn ổn, An gia ở An Viễn huyền bản thân có sản nghiệp, mỗi tháng kiếm bạc có thể trợ cấp tiền công nhân công, hơn nữa doanh thu có thừa, đoạn thời gian trước, An Tử Nhiên đã ở An Viễn huyền thực thi kế hoạch đồng dạng với A Lý Hương, chính là người làm đủ ba năm có thể được một mảnh đất.

Thế nhưng Xương Châu và A Lý Hương lại không giống.

Công trình ở Xương Châu chính là thuần nhập một số bạc lớn, muốn thu về số bạc đó sợ rằng còn phải chờ đến sang năm mới có thể.

Về phần A Lý Hương, mặc dù có thu nhập trên phương diện nông lâm mục (nuôi thả) nghiệp, thế nhưng A Lý Hương hẻo lánh, đặc biệt sau khi cái lối đi bí mật cùng Cao Trạch quốc bị Phó Vô Thiên chận lại, bọn họ phải tìm người mua mới, cho nên thu nhập lại không nhiều giống như thời điểm Từ Vĩ Nghiệp.

Bởi vì những nguyên nhân này, hiện tại bạc trong túi An Tử Nhiên kiếm được còn chưa có cầm ra được nhiều, sản nghiệp chân chính kiếm ra tiền cũng chỉ có sòng bạc Thiên Long, cái khác chỉ có thể đánh nhỏ náo nhỏ, muốn làm việc lớn còn phải cần một khoảng thời gian.

Một tháng trước, An Tử Nhiên đã mở thêm một sòng bạc Thiên Long ở Phượng thành.

Lưu lượng nhân khẩu của Phượng thành không lớn bằng Quân Tử thành, thế nhưng cũng được coi là một tòa thành lớn, thu nhập cũng không tính ít, chỉ là hai sòng bạc cũng đã không thể thỏa mãn được nhu cầu đối với bạc của hắn bây giờ.

Ngày hôm qua, Trác Hải Đường mới vừa đưa đến sổ sách lợi nhuận của tửu lâu cho hắn xem qua.

Trác Hải Đường tuy rằng họ Trác, nhưng là cùng Trác gia không có bất cứ quan hệ gì, hắn ta vốn là họa sĩ cho sòng bạc, bất quá là thiếu nhân thủ, hơn nữa bây giờ người tiến hành làm thẻ vàng cũng không nhiều, cho nên An Tử Nhiên đem hắn ta tạm thời điều đến quản sổ sách trong tửu lâu.

Quyển sổ sách kia hắn đã xem qua, lợi nhuận tửu lâu so với hắn tưởng tượng còn nhiều hơn, cho nên hắn mới đánh chủ ý đến mở tửu lâu, nếu như lại mở thêm mấy cái tửu lâu nữa, hơn nữa gần đây dự định mở thêm một sòng bạc mới ở tòa thành khác, tạm thời hẳn là có thể đủ giải quyết vấn đề khẩn cấp của hắn.

Ngày hôm sau, phu phụ Trác Cao Minh được Trác lão thả ra khỏi từ đường.

Hai người tuy rằng cảm thấy xấu hổ và giận dữ gần chết, nhưng là vì sau này không thể không chiếu theo yêu cầu của An Tử Nhiên công khai xin lỗi.

Trác gia là một gia tộc có danh vọng, việc này vừa ra, tin tức lập tức truyền khắp ngõ ngách.

Kèm theo tin tức này tửu lâu An gia cũng nổi danh, bao gồm cả chuyện chủ nhân của tửu lâu là quận vương phi Phó vương phủ, rất nhiều người đều đang đàm luận chuyện này, trong đó cũng bao gồm mấy hoàng tử của Sùng Minh đế, đặc biệt là Ngũ hoàng tử Phó Nguyên Kiến, hắn ta vẫn hoài nghi người sau lưng sòng bạc Thiên Long là thành viên hoàng thất, hôm nay lại truyền ra chuyện này.

Sau khi danh tiếng tửu lâu An gia đang nổi truyền ra đã rất vang dội.

Bất quá ngoại trừ tửu lâu, còn có món hamburger mới lạ bên trong, thế nhưng làm cho Phó Nguyên Kiến chú ý là, thịt bò trong hamburger bò.

Đoạn thời gian trước, bọn họ còn đang hoài nghi rốt cuộc là ai giúp chủ nông trường bò gánh vác mẻ thịt mới của lò giết mổ, cho nên luôn chú ý tin tức có liên quan đến thịt bò, hiện tại xuất hiện hamburger này, hắn ta không khỏi hoài nghi có phải là Phó vương phủ hay không.

“Các ngươi cảm thấy, có khả năng là Phó vương phủ hay không?”

Phó Nguyên Kiến nhìn về phía hai người tâm phúc của mình.

La Dương trầm ngâm không nói lời nào.

Giang Thắng suy nghĩ một chút, vẫn là trả lời: “Vương gia, lúc đó lò giết mổ của chủ nông trường bò bị trả lại hơn vạn cân thịt bò mới, thịt này cũng không ít, An gia liền mở một cái tửu lâu, cho dù là bọn họ mua, số thịt lớn như vậy cũng không có khả năng thoáng cái đều làm thành món ăn bán đi.”

“Ngươi nói quả thật có đạo lý.” Phó Nguyên Kiến gật đầu, hắn ta cũng nghĩ vậy, hắn ta lại nhìn về phía La Dương, “Ngươi cảm thấy thế nào?”

La Dương nói: “Vương gia, thuộc hạ cho rằng thà giết lầm một nghìn, còn hơn bỏ qua một cái, Phó vương phủ có thể tra một chút, nếu như không phải, đối với chúng ta cũng không có ảnh hưởng gì.”

Phó Nguyên Kiến lập tức làm ra quyết định, “Cứ làm như vậy đi, chuyện này liền giao cho người và Giang Thắng đi làm, nhớ kỹ, ta muốn một đáp án xác thực.”

“Dạ!”

Giang Thắng và La Dương đồng thanh lên tiếng.

Hai ngày sau, quả nhiên Trác gia giao ra tửu lâu, vị trí tửu lâu ngay phía sau phố Tiêu Nhai, hai con đường lượng người đi đi lại lại nhiều nhất, Trác lão bằng lòng đem tửu lâu trên con đường này gửi cho An Tử Nhiên, quả thật có thành ý.

Vốn An Tử Nhiên cũng không có muốn cùng Trác gia giăng đòn bẩy, hai nhà không có gì cùng xuất hiện, không cần thiết kết thành hận thù, bất quá nếu hắn muốn phát triển ngành nghề tửu lâu, sau này liền không nhất định.

An Tử Nhiên đối tửu lâu Trác gia coi như thỏa mãn, bất quá vì để không giống với các tửu lâu khác của Trác gia, hắn vẫn để cho người sửa chữa một chút, thay đổi bố cục bên trong một lượt, cơ bản vẫn không cần thay đổi, năm ngày sau, tửu lâu liền sửa xong.

Tửu lâu ở phía tây đã có danh tiếng, bên khu phía đông này cũng nghe nói từ lâu, đối với hamburger cũng rất cảm thấy hứng thú, nghe nói Phó vương phủ chuẩn bị ở bên này cũng mở một tửu lâu, không ít người đều ôm tâm tình mong đợi, đặc biệt là người đã từng đến tửu lâu ăn.

Nếu không phải bởi vì khoảng cách của hai khu quá xa, bọn họ nhất định sẽ đến mỗi ngày thỏa mãn dục vọng thèm ăn một chút, người có chút gia cảnh coi như giàu có đối với hamburger vừa nhanh vừa tiện lại rất cảm thấy hứng thú.

Ngày hôm đó tửu lâu khai trương, thiếu chút nữa lại tái hiện phong cảnh khai trương sòng bạc Thiên Long lúc đầu.

Rầm rộ còn hơn tửu lâu khu phía tây nào còn muốn chỉ có hơn chứ không có kém, An Tử Nhiên mời tiểu nhị chạy bàn cũng nhiều gấp đôi, Trác Hải Đường cũng trực tiếp gọi đến bên này.

Còn có Vương đầu bếp và Khương Ngọc cũng chạy đến bên này hỗ trợ, ở bên kia là do hai đồ đệ Vương đầu bếp thu ở An Viễn huyền chống đỡ.

Loại tình huống này, các tửu lâu khác ở xung quanh ít nhiều cũng bị ảnh hưởng một chút.

Nghĩ đến cái loại hamburger do hai miếng bánh màng thầu cùng một miếng thịt vậy mà được bách tính hoan nghênh lớn như vậy, bọn họ cũng bắt đầu rục rịch.

Ngày hôm sau, có một tửu lâu da mặt dầy đẩy ra hamburger giống y vậy, bọn họ dùng cũng là thịt bò, chỉ bất quá chất thịt không có được tốt như tửu lâu An gia, cho nên giá cả có chút rẻ chỉ hai ba văn tiền một cái.

Có mấy người ham rẻ, hơn nữa hamburger ở tửu lâu An gia quá được hoan nghênh, người xếp hàng không biết có đến bao nhiêu, đến phiên bọn họ còn không biết phải chờ đến lúc nào, cho nên liền dứt khoát chạy đến tửu lâu đó mua, tốn mười hai văn tiền mua một cái hamburger nhỏ không khác biệt lắm, kết quả vừa cắn một cái, mùi vị tệ đến mức làm bọn họ trực tiếp nhổ ra. (Không hiểu sao khúc trên nói bán hai ba văn, mà khúc dưới này tác giả lại ghi mười hai văn???)

Từng ăn qua gia vị tửu lâu An gia sử dụng, lại ăn đồ ăn ở tửu lâu khác làm liền tẻ nhạt vô vị.

Sau cùng, những khách nhân kia vẫn là đôi mắt trông mong chạy về xếp hàng.

Tửu lâu kia vẽ hổ không thành họa ra chó, không chỉ làm trò cười, thậm chí còn thâm hụt tiền, một đống hamburger bán không được, sau cùng chỉ có thể cưỡng chế thủ hạ mua, làm cho không ít người oán hận.

Tửu lâu khác chỉ xem như là một hồi trò chê cười.

Bọn họ đều đã từng ăn qua hamburger của tửu lâu An gia, mùi vị quả thực khó có thể quên, chính mình trở về cũng đã từng làm thử, nhưng là thế nào cũng không làm ra được mùi vị mà bọn họ làm ra, vì vậy liền biết có liên quan đến gia vị, bởi vậy cũng không vội vã đẩy ra hamburger.

Tửu lâu An gia vội vã chừng mấy ngày, đỏ mắt nhất lại là Trác gia.

Lão Đại và lão Tam thủy chung cảm thấy phụ thân không nên đưa tửu lâu cho Phó vương phủ, không nói sinh ý tửu lâu Trác gia bị ảnh hưởng, liền nói đây là người nhà công ra ngoài gây họa, không nên do Trác gia gánh chịu, nhưng bọn họ không dám nói ra, bằng không phụ thân sẽ nói bọn họ không có thân tình huynh đệ.

Bên kia, La Dương và Giang Thắng đã tra ra được không sai biệt lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.