Đại Địa Chủ

Chương 87: Chương 87: Truyền ra




Thời điểm hai người trở lại Vương phủ, trời vẫn còn sớm.

An Tử Nhiên từ chỗ Chu quản gia biết được Phó Vô Thiên còn chưa trở về, liền trực tiếp tới thư phòng, muốn tới thư phòng còn phải đi qua đại đường.

Thời điểm hai người chuẩn bị đi qua môn khẩu, đột nhiên một người đi trước một bước, từ trong đại đường đi ra, trùng hợp chắn trước mặt hai người.

An Tử Nhiên theo bản năng nhìn qua, phát hiện đó là một nữ nhân, có chút ngoài ý muốn nhướng mày, Thiệu Phi đừng bên cạnh phản ứng khá lớn, tựa hồ thực kinh ngạc lại gặp nàng ở chỗ này, há miệng hô lớn.

“Chung Nguyệt?”

Tử y nữ tử lạnh lùng nhìn về phía họ.

An Tử Nhiên nhận thấy đó là một nữ nhân bộ dạng thực anh khí, chỉ qua ánh mắt đầu tiên là có thể nhận ra nàng, đó là ngày đầu tiên hắn tới Phó Vương phủ, nữ nhân này cũng có mặt, chẳng qua lúc ấy nàng ta mặc một bộ áo giáp màu đỏ, nhìn qua tương đối trung tính, tuy chỉ là thoáng qua, nhưng ấn tượng lại rất sâu sắc.

“Ngươi sao lại ở đây?”

Thiệu Phi đi tới trước mặt nàng, tò mò hỏi.

Tử y nữ tử không thèm để ý đến hắn, ngược lại nhìn về phía An Tử Nhiên, chân mày không dấu vết nhíu lại, sau mới khẽ gật đầu:”Bái kiến Vương phi.”

Thiệu Phi không cam lòng bị vắng vẻ, không được như ý lại tiếp tục dây dưa:”Chung Nguyệt, ngươi vẫn chưa trả lời ta!”

Tử y nữ tử không kiên nhẫn trả lời:”Ta xuất hiện ở đây tất nhiên là vì nhiệm vụ đã hoàn thành, ngươi nghĩ mọi người đều giống ngươi tự do nhàn tản sao, còn ầm ĩ nữa cẩn thận ta cho ngươi một trận!”

Thiệu Phi bĩu bĩu môi.

“Ta còn muốn đi tìm Vương gia báo cáo nhiệm vụ.”

Tử ý nữ tử nói xong liền chạy lấy người, nhìn đều không nhìn hắn lấy một cái.

An Tử Nhiên nhìn bóng dáng nàng rời đi, tổng cảm giác có chỗ nào đó kì quái, nhưng lại không nghĩ ra kì quái ở đâu, nhíu mi, thẳng đến khi Thiệu Phi nhảy đến trước mặt mới khôi phục.

“Vương phi, đây là lần thứ hai người nhìn thấy Chung Nguyệt đi, ta nói cho người a,Chung Nguyệt là nữ tướng duy nhất trong quân doanh, nàng cực kì lợi hại, hoàn toàn không như những nữ tử bình thường, đối khi so với nam nhân còn cường hãn hơn, trong doanh, thực lực của nàng tuyệt đối đứng trong hàng ngũ mười người mạnh nhất, trước đó nàng bị Vương gia phái đi xử lý thiên tai ở Xương Châu, vì vậy mà thời gian trước người mới không nhìn thấy nàng ta.”

Thiệu Phi cố gắng giải thích mục đích của bản thân.

An Tử Nhiên không nói gì tiếp, chính là hắn cũng không ngờ được trong quân doanh lại có một vị nữ tướng.

Tuy là trước đó đã từng gặp qua, nhưng hắn sớm đã quên sạch, ngày thành thân, Phó Vô Thiên giới thiệu thủ hạ cho hắn, nhưng trong đó cũng không gồm vị nữ tướng này.(Thấy có gì đó rất đáng nghi chưa?)

An Tử Nhiên không có thói quen chủ động hỏi chuyện về người khác, dĩ nhiến sẽ không lên tiếng hỏi, cứ vậy liền đi thư phòng.

Khế đất của sòng bạc Phong Hoa đã nắm được, tiếp theo sẽ là vấn đề sửa chữa.

Bên kia, Trương lão bản sau khi cùng họ tách ra cũng không lập tức trở về, mười vạn lượng ngân phiếu mang trên người cảm thấy rất bất an, lão chuẩn bị đem ngân phiếu cất trong tiền trang tư nhân, số tiền kia trừ phi bất đắc dĩ, nếu không cả đời này lão cũng không muốn động đến.

Cất giữ xong xuôi, Trương lão bản liền về nhà.

Chính là ngay tại thời điểm lão định đi vào nhà, lại nhìn thấy vài người đang đứng trước cửa.

Nhìn đến vài gương mặt quen thuộc, Trương lão bản tức đến tái mặt, đi lên phía trước, không chút khách khí nói với nam tử cầm đầu:”Nơi đây không có chỗ cho các ngươi.”

Nam tử này chính là La Dương ngày đó quyết đấu cùng lão, La Dương này không phải người sòng bạc Bảo Hoa mời tới để đối phó Trương lão bản, gã là do kẻ thần bí đứng sau sòng bạc Bảo Hoa phái tới, nhiều chuyện của sòng bạc phải được gã đồng ý mới có thể tiến hành, gã xuất hiện ở đây, hiển nhiên là vẫn chưa từ bỏ ý định với sòng bạc Phong Hoa.

“Trương lão bản, cần gì phải cố chấp như thế?”

La Dương thản nhiên lên tiếng, cũng không bận tâm đến thái độ cùng ngữ khí ác liệt của lão, trong mắt gã, sòng bạc Phong Hoa sớm hay muộn cũng trở thành một bộ phận của sòng bạc Bảo Hoa, Trương lão bản kiên trì thế nào cũng vô dụng, kẻ chiến thắng cuối cùng sẽ là sòng bạc Bảo Hoa.

Trương lão bản cười lạnh:”Không ngại nói thật cho ngươi biết, sòng bạc Phong Hoa đã bị bán.”

“Không thể nào!”

La Dương không chút nghĩ ngợi liền phủ định.

Gã không tin còn có kẻ dám xuống tay với sòng bạc Phong Hoa.

Dã tâm của sòng bạc Bảo Hoa với sòng bạc Phong Hoa không kẻ nào không biết, hao phí tâm tư ngáng đường bày mưu tính kế, chính là vì muốn thu sòng bạc Phong Hoa vào tay, sòng bac Bảo Hoa nhất định phải thâu tóm được sòng bạc Phong Hoa, còn kẻ nào dám đối nghịch với sòng bạc Bảo Hoa cơ chứ?!

Bảo Hoa cũng không phải sòng bạc bình thường, núi dựa vững chắc sau lưng tuyệt đối để Bảo Hoa đứng hàng thứ ba trong số các sòng bạc ở Quân Tử thành.

“Kia thật sự xin lỗi, điều ngươi nói không có khả năng thực sự đã xảy ra.” Trương lão bản tươi cười đắc ý, đám người sòng bạc Bảo Hoa kinh ngạc không thôi, lão chờ giờ phút này lâu lắm rồi.

La Dương nhìn lão biểu tình đắc ý, sắc mặt âm tình bất định, gã có một loại trực giác, Trương Thiên Trung không nói dối, họ đã đem lão bức đến bước đường này, không khó hiểu khi lão đem sòng bạc bán cho kẻ khác để trả thù, chính là ở Quân tử thành này, kẻ nào dám đối nghịch với họ cơ chứ?

Giá cả của sòng bạc Phong Hoa cũng không tiện nghi, không có bảy tám vạn lượng thì không thể mua hạ, những người có khả năng mua đến tay ở Quân Tử thành này không quá năm, nhưng những người này sẽ không chủ động cùng sòng bạc Bảo Hoa đối địch, chính là, nếu không phải họ thì sẽ là kẻ nào cơ chứ?

“Là kẻ nào?” La Dương vẻ mặt âm trầm nhìn Trương Thiên Trung.(Có vẻ tác giả đã nhận gia cứ gọi Trương lão bản mãi cũng không ổn, nên cuối cũng cũng cho ổng một cái tên)

Trương Thiên Trung không bị vẻ mặt của gã dọa đến, vỗ vỗ y phục trên người, thản nhiên nói:”Nói thật cho ngươi, ta cũng không biết hắn là ai, bất quá hắn đối với chuyện liên quan tới Phong Hoa đều rất rõ ràng, hắn đột nhiên tới tìm ta, mà không phải bản lĩnh của sòng bạc Bảo Hoa các ngươi rất cao sao? Đã vậy thì tự đi mà tìm hiểu, ta cũng rất muốn biết hắn là ai, số tiền lớn như vậy, hắn ngay cả một cái chớp mắt cũng không có liền xuất ra.”

La Dương theo dõi biểu tình của lão, nhưng không thể nhìn ra điều gì chứng tỏ lão đang nói dối, cuối cùng không thể tiếp tục bảo trì biểu tình bình tĩnh nữa, mang theo người rời đi.

Trương Thiên Thông nhìn gã nổi giận đùng đùng bỏ đi, cảm thấy nhân tâm đại khoái.

La Dương trở lại sòng bạc, cũng không lập tức đem chuyện bẩm báo lại cho chủ tử, lời Trương Thiên Trung gã chỉ tin một nửa, không loại trừ trường hợp để đuổi người mà nói như vậy.

Nhưng kết quả điều tra ra lại vô cùng ngoài ý muốn.

Những sòng bạc khác vẫn luôn thèm nhỏ dãi khối thịt béo Phong Hoa này, chính là không dám minh mục trương đảm đối địch với sòng bạc Bảo Hoa, đến nay vẫn không dám có động tác gì quá lớn.

Về phần người từ bên ngoài tới, lại càng không có khả năng, thân phận thương nhân tương đối mẫn cảm, nếu là người từ bên ngoài tới, không thể không ai hay biết, nhưng trong thời gian này, ở Quân Tử thành cũng không có đồn đại gì, vì vậy điểm này có thể loại trừ.

Vừa không phải là sòng bạc khác, cũng không phải người từ bên ngoài tới.

La Dương không nhịn được mà tái mặt, chẳng lẽ Trương Thiên Trung đang lừa gã?

“La gia.” Quản sự đi tới.

La Dương liếc một cái:”Chuyện gì?”

Quản sự trả lời””La gia, nếu đã không thể tra ra, không bằng cho người giám thị Trương Thiên Trung, nếu hắn đang nói dối, sớm muộn cũng sẽ bại lộ, còn nếu hắn nói thật, kẻ thần bí kia nói không chừng sẽ gặp hắn lần nữa, như vậy sẽ tìm hiểu được mọi chuyện.”

La Dương khoát tay lên bàn, ánh mắt âm ngoan:”Chuyện này giao cho ngươi đi làm, ta sẽ chờ thêm vài ngày, nếu để ta phát hiện Trương Thiên Trung dám lừa dối, ta sẽ cho hắn sống không bằng chết!”

“Vâng!”



Phó Vương phủ, sau khi Phó Vô Thiên trở lại, An Tử Nhiên cùng y bàn về chuyện sòng bạc, hắn tại Quân Tử thành căn cơ còn cạn, không nhận thức nhiều người, tạm thời không muốn để lộ chuyện hắn mua hạ sòng bạc Phong Hoa, vì vậy việc trang hoàng cần tìm người hỗ trợ.

“Đáng tiếc Quản Túc không tại, nếu không có thể tìm hắn.” Phó Vô Thiên nghe hắn nói liền nhớ tới Quản Túc rất có khả năng trong việc này.

An Tử Nhiên nhướng mày:”Đúng rồi, việc tìm mầm mống thế nào rồi?”

Phó Vô Thiên đi đến cạnh hắn, thong dong trả lời:”Còn chưa có tin tức gì, thứ ngươi nhắc đến ngay cả trong sách vở cũng không có ghi chép lại, việc này đồng nghĩa với mò kim đáy biển, không dễ chút nào.”

An Tử Nhiên gật gật đầu, chắc chắn là không dễ, tại thời không kia của hắn, mầm mống miên hoa tựa hồ là từ nước ngoài truyền vào, còn thời không này có loại thực vật như miên hoa tồn tại hay không hắn cũng không dám cam đoan, nếu cuối cùng vẫn là tìm không được, hắn cũng chỉ có thể tìm một con đường khác.

Hôm sau, hiệu suất làm việc của Phó Vô Thiên rất cao, buổi chiều đã tìm được công tượng cho hắn.

Sau đó, mọi người trên dãy phố kia cũng phát hiện ra, sòng bạc Phong Hoa vốn luôn đóng cửa đã được mở ra, một đám người tiến tiến xuất xuất không ngừng, người hiếu kì đi qua đều thấy được, bên trong đang tiến hành sửa chữa.

Mọi người đều cho rằng, Trương Thiên Trung đã thỏa hiệp, bán sòng bạc cho Bảo Hoa.

Khoảng cách giữa hai sòng bạc không quá xa, chuyện này rất nhanh liền rơi vào tai La Dương, gã tức đến nỗi hất văng bộ trà cụ yêu thích nhất.

Trương Thiên Trung cư nhiên nói thật!

“Ta thật muốn xem xem, rốt cuộc là kẻ lớn gan nào dám đối nghịch sòng bạc Bảo Hoa ta!”

La Dương mở rộng cửa sổ nhìn về phía sòng bạc Phong Hoa, ánh mắt âm ngoan, ban đầu gã từng hướng chủ tử cam đoan sẽ thu được sòng bạc Phong Hoa vào tay, hiện tại bị người nhanh chân chiếm mất, làm gã trước mặt chủ tử mất sạch mặt mũi, nói không tức giận là không có khả năng!

Quản sự đứng sau nơm nớp lo sợ, lén lút lau mồ hôi lạnh, quản sự đã lâu không nhìn thấy gã tức giận như vậy.

“La gia, kế tiếp nên làm gì?”

Quản sự do dự đôi chút nhưng vẫn quyết định lên tiếng.

Không chiếm được sòng bạc Phong Hoa, họ sẽ không thể công đạo cùng chủ tử.

La Dương trầm mặc một hồi:”Tra!”

Nếu đã mời Trương Thiên Trung làm quản sự cho sòng bạc, An Tử Nhiên sẽ không để lão có thời gian nhàn rỗi, đem việc trang hoàng sòng bạc giao cho lão, bố cục vốn có của sòng bạc không khiến hắn hài lòng, đích thân thiết kế một mẫu trang trí sòng bạc, giao bản vẽ cho Thiệu Phi, vì để làm xong trong một buổi sáng, hắn mời đến rất nhiều công tượng.

Việc Trương Thiên Trung có mặt tại sòng bạc khiến nhiều người kinh ngạc không thôi.

Sòng bạc Bảo Hoa tuyệt đối sẽ không giữ Trương Thiên Trung lại, mà Trương Thiên Trung lại càng không có ngân lượng để trang hoàng sòng bạc, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Sau khi hỏi thăm mới biết được sự tình.

Một kẻ thần bí nào đó vượt mặt sòng bạc Bảo Hoa, đem sòng bạc Phong Hoa mua hạ, không chỉ vậy, đối phương còn mời Trương Thiên Trung ở lại làm quản sự.

Chuyện này như một cơn lốc quét đến từng ngõ ngách của Quân Tử thành, so với chuyện Hoàng Đế tuyển tú còn oanh động hơn, rất nhiều người chờ xem động thái của sòng bạc Bảo Hoa, đặc biệt là những kẻ biết rõ hậu trường của sòng bạc Bảo Hoa, ai cũng hiểu được mọi việc còn chưa bắt đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.