Chỉ có trong mắt Lý Khác lóe ra sắc thái thần bí, thầm nghĩ:
- Tiểu muội này thật sự không đơn giản.
Nhưng trong mắt cũng có vẻ bất đắc dĩ, hắn cũng không phải không muốn lôi kéo Đỗ Hà, chỉ là Đỗ Hà giống như con cá chạch bên trong hồ sen, căn bản
không có cơ hội bắt được.
Về phần Tấn Vương Lý Trì ngồi bên cạnh
Trưởng Tôn Hoàng Hậu, trong miệng hắn ngậm đầy kẹo, nhưng con mắt thỉnh
thoảng vẫn liếc nhìn về phía mấy cái kẹo trong tay Tấn Dương công chúa,
trong đầu nghĩ đến làm thế nào lấy được chúng. Tấn Dương công chúa túm
mấy cây kẹo cực kỳ chắc chắn, cảnh giác nhìn huynh trưởng.
Nàng tuy còn nhỏ, nhưng đã có ý thức đề phòng.
Đỗ Hà lại liếc nhìn Lý Trì, thấy hai mắt hắn lúc nào cũng nhìn chằm chằm
vào mấy cây kẹo trong tay Tấn Dương công chúa, gãi đầu thầm nghĩ:
- Hắn là Hoàng Đế tương lai của Đại Đường, tại sao lại không đáng tin cậy như vậy.
Lý Thừa Càn với tư cách Thái tử, đi đầu bước ra:
- Mấy ngày trước, thần ngẫu nhiên có được một vật, chính là bức “Áp Đầu
Hoàn Thiếp” của Vương Hiến Chi, con trai của Thư Thánh Vương Hi Chi, nhi thần biết phụ hoàng đam mê thư pháp, lấy cái này làm hạ lễ, chúc phụ
hoàng thân thể khoẻ mạnh, thọ tựa Nam Sơn.
Ánh mắt Lý Thế Dân sáng ngời, vội kêu người trình chữ lên, thưởng thức một lát nói:
- Chữ tốt, mặc dù không bằng cha hắn, nhưng cũng là tác phẩm xuất sắc hiếm có, Thái tử thật có lòng.
Lý Thừa Càn cười đắc ý nói:
- Phụ hoàng, hài nhi còn nghe nói gần đây Trường An có một vũ cơ, sở
trường múa kiếm, có người đánh giá nàng múa kiếm xuất thần nhập hóa, có
thể di động thiên hạ, chấn động thần quỷ. Hài nhi may mắn, mời được nàng đến Đông Cung múa kiếm cho phụ hoàng.
Lý Thế Dân vui vẻ nói:
- Đó có phải là Công Tôn Dạ Nguyệt của Cẩm Tú phường, trẫm cũng nghe qua đại danh, chỉ hận vô
duyên chưa gặp. Như vậy, buổi chiều hôm nay trẫm sẽ chiêu đãi quần thần và
các đặc phái viên quốc gia, để Công Tôn Dạ Nguyệt diễn xuất tiết mục chủ chốt của yến hội lần này.
Lý Thừa Càn càng đắc ý nhìn Lý Khác, Lý Thái, cao giọng nói:
- Nhi thần tuân mệnh.
Đỗ Hà có chút kinh ngạc, không ngờ danh hào của Công Tôn Dạ Nguyệt cũng truyền đến tai Lý Thế Dân, thầm nghĩ:
- Lúc trước có Công Tôn Dạ Nguyệt cổ quái, sau lại có Lý Sùng Hoàng khả nghi, yến hội lần này sợ là khó có thể yên vui kết thúc.