Đại Đường Đạo Soái

Chương 491: Chương 491: Kêu gọi lương tướng dị tộc






Hắn và Đột Lợi tình như huynh đệ, tuy không phải huynh đệ ruột thịt, nhưng như dê con cùng đàn.

Hắn thực sự không đành lòng thấy A Sử Na Kết Xã Suất, A Sử Na Hạ La Cốt chết như vậy, sau khi Cáp Khắc Đa rời đi, liền dự định khuyên bọn họ chịu đòn nhận tội. Hắn nguyện ý dùng công lao của chính mình đổi lấy mạng sống của hai người bọn họ.

Đối với vị thúc phụ này, A Sử Na Hạ La Cốt vô cùng kính trọng, thấy hắn chất vẫn, run run nói:

- Ta...

- Được rồi...

A Sử Na Xã Nhĩ không muốn nghe, phẩy tay cắt ngang, nói:

- Các ngươi theo ta, đi tới gặp khả hãn bệ hạ thỉnh tội, cầu xin hắn tha thứ, chỉ có như vậy các ngươi mới có cơ hội sống.

A Sử Na Kết Xã Suất thấy A Sử Na Xã Nhĩ xuất hiện, vốn mặt mày xám xịt như tro tàn, nhưng nghe hắn nói thế, khóe miệng lộ rõ thanh âm tươi cười.

Quân doanh nơi này là của A Sử Na Xã Nhĩ, hắn nắm toàn bộ binh lính trong tay, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, bọn họ chỉ có thể khoanh tay chịu chết. Nhưng A Sử Na Xã Nhĩ lại khuyên bảo bọn họ chịu đòn nhận tội, đồng nghĩa với việc không thông báo tới bất cứ kẻ nào, tất cả kế hoạch vẫn tiến hành như trước, lúc này không chút sợ hãi.

Hắn đi tới trước mặt A Sử Na Xã Nhĩ nói:

- Chúng ta muốn làm gì, không phải ngươi đã biết sao? Xã Nhĩ, đi cùng chúng ta chứ! Ngươi là người Lý Thế Dân tín nhiệm, dẫn ta tiếp cận hắn, bắt cóc Lý Thế Dân, ép hắn trả lại người bộ lạc chúng ta, để chúng ta kiến thiết lại đại hãn quốc Đột Quyết lớn như biển.

Sớm đã chuẩn bị tâm lý, nhưng nghe chính mình A Sử Na Kết Xã Suất nói ra, A Sử Na Xã Nhĩ không kiềm chế nổi nhảy dựng lên, cuồng bạo rống lớn:

- Ngươi điên rồi sao?

A Sử Na Kết Xã Suất gừ nhẹ nói:

- Ta không điên, ta chỉ không thể chịu được miệt thị và ức hiếp của Đường cẩu nữa. Chúng ta là con cháu tôn quý của Y Lợi khả hãn, vương tộc A Sử Na chảy trong mình dòng máu Thần Lang, lẽ nào có thể mãi mãi làm nô lệ Đường cẩu? Tỉnh lại đi, Xã Nhĩ, mỗi ngày phải quỳ gối dưới chân Lý Thế Dân không phải số phận của ngươi đã định trước từ nhỏ, ngươi từng là vương giả trên thảo nguyên, chúng ta vốn nên là chủ nhân của Đường cẩu.

A Sử Na Xã Nhĩ lạnh lùng nhìn hắn, không muốn khuyên ngăn hắn, nhìn con trai của huynh đệ chính mình, nhẹ giọng nói:

- Hạ La Cốt, ngươi biết thời đại chúng ta trên thảo nguyên, thế nào là các đối xử với tù binh chứ? Bất luận là nhân vật cao quý tới mức nào tại bộ lạc, chỉ cần là người thất bại rơi vào tay, lập tức bị coi là nô lệ đê hèn nhất. Nam nhân đày làm ngựa kéo, sống cuộc sống bẩn thỉu u tối. Về phần nữ nhân, tình cảnh bọn họ càng thảm hại. Sau khi bọn họ bị chủ nhân lăng nhục, còn bị bán đi để đổi lấy lương thực cho súc vật, thường thường mười nô lệ không đổi nổi một con ngựa.

- Về phần người già thì trực tiếp giết chết, trẻ nhỏ từ nhỏ đã phải học tập làm thế nào để hầu hạ chủ nhân. Trăm nghìn năm qua đều như vậy. Việc này tại Đột Quyết chúng ta chính là đạo lý không thể thay đổi, mỗi tộc người thất bại sẽ bị kẻ chiến thắng tàn sát là chuyện quá bình thường. Nhưng ngươi có biết hay không, chúng ta, chúng ta đã thất bại, nếu tại Đột Quyết chúng ta, chúng ta sẽ là nô lệ đê hèn nhất, người không sánh bằng súc vật. Thế nhưng Thiên khả hãn tha thứ cho chúng ta, cho chúng ta cuộc sống mới. Mà tộc nhân chúng ta, người dân bình thường thất bại trong chiến tranh đều được hòa bình, bọn họ hiện tại chăn thả trên thảo nguyên, rời xa chiến tranh và báo thù, lấy việc săn thú, ca múa và cưỡi ngựa uống rượu trở thành làm việc chính.

- Tất cả những thứ này đều là Thiên khả hãn cho chúng ta. Hắn lấy lòng dạ cao thượng bao dung tha thứ cho chúng ta, cho chúng ta rượu thịt dê nóng, cho chúng ta quần áo ấm áp đẹp đẽ, chăm sóc chúng ta, để những người nô lệ chúng ta sở hữu tất cả. Là con người, hẳn là chúng ta biết nhận ân báo ân, đối mặt với loại ân tình này, A Sử Na Xã Nhĩ ta từ lâu đã quyết định dốc sức vì Đại Đường, dốc sức vì Thiên khả hãn, liều mạng vì Thiên khả hãn. Cho dù sau này hắn chết, ta cũng sẽ vì hắn tuẫn táng, ngầm giúp hắn, chinh chiến vì hắn. Các ngươi cũng đã nhận ân huệ này, phải nên giống như ta mới phải, không nên làm súc sinh không tim không phổi.

Hắn càng nói thanh âm càng lớn, sau cùng gầm rú tê liệt tim phổi.

Thần sắc A Sử Na Xã Hạ La Cốt lộ vẻ xúc động.

A Sử Na Kết Xã Suất lạnh lùng, châm biếm nói:

- Quả nhiên ta đoán không sai, ngươi sống trong phú quý, đánh mất đi sư kiêu ngạo và tôn nghiêm của vương tộc A Sử Na. Ngươi sớm đã quên bản thân mình là con cháu Đột Quyết Thần Lang, đã quên ngươi mang trong mình huyết thống cao quý và trách nhiệm thống lĩnh bảo vệ bách tích trong bộ lạc...

- Đừng mượn cớ bởi tộc nhân bộ lạc!

A Sử Na Xã Nhĩ cao giọng nói:

- Ngươi tới lúc này vẫn không suy nghĩ tới an nguy của tộc nhân, ngươi muốn đánh bạc với số phận của chính mình và hơn mười vạn tộc nhân, chỉ để thỏa mãn hùng tâm nực cười vô căn cứ kia, chịu diệt vong, không chỉ mất đi sinh mệnh của chính mình, người thân của chính mình, còn để hơn mười vạn tộc nhân tuẫn táng theo ngươi. Xã Suất, Hạ La Cốt, nghe theo ta khuyên ngăn, đừng ép ta! Ta không muốn động thủ, gây tổn thương tới các ngươi.

A Sử Na Kết Xã Suất cười nói:

- E là ngươi không có cơ hội!

Vừa dứt lời, hắn liền tiến lên phía trước, đánh một quyền vào đầu A Sử Na Xã Nhĩ.

Võ nghệ của A Sử Na Xã Nhĩ vốn thua A Sử Na Kết Xã Suất, huống hồ bị đánh nén, lúc này bị thụ thương nặng, thân hình lắc lư, chỉ tay về phía A Sử Na Hạ La Cốt nói:

- Hãy nghe... Ta, đừng để tộc nhân chịu... Chiến hỏa...

Vừa dứt lời, toàn thân ngã xuống mặt đất.

A Sử Na Kết Xã Suất thấy thần sắc A Sử Na Hạ La Cốt hoảng hốt, hắn trừng mắt nói:

- Ngươi không bị hắn thuyết phục đấy chứ?

Võ nghệ của A Sử Na Xã Nhĩ thua A Sử Na Kết Xã Suất, nhưng cũng là cường giả Đột Quyết hiếm cố, muốn chế phục hắn không dễ. Nếu như hắn một lòng muốn chạy trốn, A Sử Na Kết Xã Suất không thể làm được gì hắn, chỉ cần hắn chạy ra khỏi doanh trướng, hô lớn một tiếng, tất cả đều xong.

Cho nên A Sử Na Kết Xã Suất sớm có lòng cho hắn một kích chí mạng, nhưng hành sự cần phải cẩn thận, thời gian hắn xuất thủ cần phải cảnh giác nhất.

Cuộc đối thoại vừa nãy, chỉ là A Sử Na Xã Nhĩ kích động quá mạnh, lo lắng tâm trí A Sử Na Hạ La Cốt không kiên định đã bị ảnh hưởng, vì vậy hỏi thử như vậy.

Trong lòng A Sử Na Hạ La Cốt kinh hoàng, lắc đầu nói:

- Đối với loại phản đồ này, làm sao có thể để tâm.

A Sử Na Kết Xã Suất nghe hắn nói như vậy, cũng thở phòm nhẹ nhõm nói:

- Vậy tốt rồi!

Ngừng lại một chút, hắn liền nói tiếp:

- A Sử Na Xã Nhĩ từ lâu không phải thủ lĩnh oai phong cứng cỏi trên thảo nguyên, hắn cưới công chúa triều Đường, ăn mặc tơ lụa, hưởng thụ rượu ngon. Hắn bị tơ lụa làm mờ mắt, rượu ngon làm mềm xương cốt, công chúa mê hoặc tinh thần và thể xác của hắn, khiến hắn thiếu tự trọng, thỏa mãn với mẩu xương thừa người Hán cho hắn, người như vậy không xứng là người Đột Quyết chúng ta, không xứng là người sở hữu dòng máu vương tộc A Sử Na.

A Sử Na Hạ La Cốt cao giọng nói, lập tức lo lắng hỏi:

- Hắn đã chết chưa?

A Sử Na Kết Xã Suất lắc đầu nói:

- Không, tuy rằng ta muốn dùng một quyền đánh chết tên phản đồ này. Nhưng hắn tốt xấu cũng là khả hãn, uy danh của hắn trong lòng người Đột Quyết chúng ta rất lớn. Giết hắn, không thể ăn nói với tộc nhân. Chỉ cần để hắn không gây vướng bận mà thôi. Yên tâm đi, loại phản đồ này không sống được bao lâu.

A Sử Na Hạ La Cốt thở phào nhẹ nhõm, cũng không nói nhiều lời.

A Sử Liên Xã Suất trầm tư trong chốc lát:

- Sự việc bất chợt, chúng ta cần thay đổi một chút kế hoạch... Ngươi hãy trói tên phản đồ này lại, bịt miệng hắn lại, ta đi sắp xếp một chút.

Nói xong, hắn tìm được một sợi dây thừng lớn ở đâu đó, đưa cho A Sử Na Hạ La Cốt, sau đó rời khỏi doanh trướng.

A Sử Na Hạ La Cốt thực sự buộc chặt, bịt miệng A Sử Na Xã Nhĩ, thấp giọng nói bên tai:

- Đỗ Nhĩ thúc phụ, người yên tâm. Ta sẽ không để tộc nhân chúng ta lâm vào chiến tranh thêm lần nữa, sẽ không để bọn họ chịu cảnh bi thảm.

Thần sắc thiếu quả quyết trên mặt lần đầu tiên chuyển thành kiên định.

Giờ khắc này cho dù trong bụng hắn không có độc dược, cho dù Đỗ Hà mệnh lệnh hắn, phối hợp với A Sử Na Kết Xã Suất bắt giữ Lý Thế Dân, hắn sẽ không thay đổi quyết định.

Ý đồ của A Sử Na Xã Nhĩ chính là làm cảm động A Sử Na Hạ La Cốt không biết thế gian hiểm ác đáng sợ, cần học theo hắn, chính mình kính dâng tất cả cho Đại Đường, đổi lấy cuộc sống binh yên cho tộc nhân.

Một trăm hai mươi sáu kỵ binh!

A Sử Na Kết Xã Suất tập hợp một trăm hai mươi sáu người, bọn họ đều là dũng sĩ Đột Quyết, dũng sĩ tinh anh trong bộ tộc, mỗi người đều là cường giả dũng mãnh thiện chiến.

Bọn họ tụ tập cùng một chỗ chỉ vì một việc... Bắt giữ Lý Thế Dân.

A Sử Na Kết Xã Suất diễn thuyết chấn động lòng người, sử dụng các loại cổ vũ nhân tâm để kích thích ý chí chiến đầu của hơn một trăm người.

Trong mắt đám dã thú Đột Quyết đều tản ra quang mang sắc nhọn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.