Đại Kiếp Chủ

Chương 179: Chương 179: Chính là ngươi (2)




Phương Nguyên gật đầu, chỉ hơi đảo qua nội dung trong ngọc giản, trong lòng đã hiểu rõ, quả thật có liên quan tới chuyện Tiểu Trúc phong sắp độc lập, trở thành đệ ngũ phong của Thanh Dương tông. Ngay vào đại hội thăng tiên, đám đệ tử Tiểu Trúc phong sẽ độc thành một đội, tham dự Ma Tức hồ thí luyện. Vân trưởng lão nói như vậy là muốn yêu cầu vị chân truyền là mình, đến lúc đó cần phải cố sức tận lực.

Chuyện này cũng đã sớm nằm trong dự liệu, hắn gật đầu nói: “Đã đến lúc này, đây cũng là trách nhiệm của đệ tử, đệ tử nhất định sẽ tận tâm tận lực...”

Vân trưởng lão gật đầu cười, nói: “Chuyện Tiểu Trúc phong lập đạo cũng đã được quyết định trước khi tiên môn xoá bỏ tiên môn đại khảo. Qua nhiều năm như vậy, mỗi ba năm Thanh Dương tông lại thu một nhóm đệ tử, tuy sau ba năm tu hành, trong số những đệ tử này chỉ có một nhóm người có thể lưu lại, nhưng qua nhiều năm như thế đã sớm có chút kín người hết chỗ. Đệ tử nhiều, tứ phong hóa thành ngũ phong cũng là chuyện tất nhiên, chỉ có điều liên lụy đến chuyện tranh đoạt cơ duyên trong Ma Tức hồ thí luyện, chuyện này mới bị kéo dài lâu như vậy!”

“Một đoạn thời gian trước, lão phu và Cổ Mặc trưởng lão đã từng vì việc này mà đi tới tứ đại tiên môn thương nghị. Tuy tứ đại tiên môn không quá thỏa mãn, nhưng dầu gì cũng đồng ý. Lần này Tiểu Trúc phong có thể lập riêng một đội tiến vào Ma Tức hồ thí luyện cũng có thể tính là cơ hội vô cùng khó có được, tiên môn vô cùng xem trọng, cũng không thiếu người vung tay vung chân chờ cơ hội lần này. Chẳng qua đột nhiên lại náo ra trò cười...”

Nghe xong những lời Vân trưởng lão nói, Ô chấp sự cũng cười khổ một tiếng, nói: “Suy cho cùng thời gian các ngươi tu hành cũng không lâu, tu vi cũng chưa đạt đến đỉnh điểm, bởi vậy tiên môn mới điều một vị đệ tử chân truyền từ Thần Tiêu phong tới, đợi đến lúc đó lại để hắn dẫn các ngươi tiến vào Ma Tức hồ thí luyện. Cũng không nghĩ tới người này còn chưa đến, đã bị một kiếm của ngươi đóng đinh trên Công Đức Thạch Bích, tất cả sắp xếp đều lâm vào rối loạn!”

“Lúc đó đệ tử cũng nhất thời...”

Phương Nguyên lập tức cảm thấy xấu hổ, có lòng muốn giải thích đôi lời, nhưng lại không tiện nói cái gì.

Lại đúng lúc này, Bạch chấp sự trịnh trọng nói: “Phương Nguyên, thật ra trước kia ta cũng đã từng thương nghị với Vân trưởng lão, nếu ngươi không nguyện ý mạo hiểm, vậy tiên môn có thể cho phép ngươi tách ra khỏi lần thí luyện này. Dù sao thứ ngươi tu luyện cũng là Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, có thể tu luyện pháp quyết này đến đại thành mới là trọng điểm, cho dù ngươi không tham dự lần Ma Tức hồ thí luyện này, tiên môn cũng sẽ tận lực cung cấp cho ngươi những tài nguyên cần thiết đủ để tu luyện tới Trúc Cơ cảnh!”

Phương Nguyên nghe được lời ám chỉ của Bạch chấp sự, lại im lặng một lát, sau đó ngẩng đầu lên nói: “Tại sao không đi?”

Hắn ngừng lại một hồi, cười nói: “Con đường tu hành của đệ tử là phải đi đến chỗ càng cao hơn xem một chút, phong cảnh dọc đường đương nhiên cũng không thể bỏ qua, nếu để tiên môn cung cấp nuôi dưỡng, cho dù có nuôi tới chỗ cao cũng không hợp với đạo tâm của đệ tử!”

“Ha ha...”

Mấy vị chấp sự nghe vậy, ngược lại đều nở nụ cười.

“Đã như vậy, đại đệ tử chân truyền chi danh liền cho ngươi đi!”

Vân trưởng lão cười một tiếng, nhấc chu bút lên, nhẹ nhàng điểm một điểm lên ngay giữa trán Phương Nguyên.

Chu sa ấn phù vừa chạm vào lập tức tiêu tán, giữa trán Phương Nguyên như có một nốt ruồi son.

“Đa tạ trưởng lão...”

Phương Nguyên nở nụ cười, vô thức muốn thi lễ tạ ơn trưởng lão.

Nhưng lời mới vừa muốn phát ra, bỗng nhiên hắn cảm thấy có chút không đúng, ngây ngốc ngẩng đầu lên: “Người nói gì?”

“Làm đại đệ tử chân truyền của Tiểu Trúc phong ta?”

Vân trưởng lão mỉm cười nhìn hắn: “Không phải mới vừa rồi ta đã nói với ngươi sao?”

Phương Nguyên lập tức ngẩn ngơ: Đại đệ tử chân truyền và đệ tử chân truyền, nhìn như kém một chữ nhưng lại không giống nhau...

“Không phải nói muốn điều một vị đệ tử từ Thần Tiêu phong tới, làm thủ tịch chân truyền của Tiểu Trúc phong sao?”

Một lát sau, hắn mới hỏi ra những lời này, chỉ cảm thấy lòng tràn đầy kinh ngạc.

“Không phải người bọn hắn điều tới đã bị ngươi đánh bại sao?”

Vân trưởng lão cười khẽ: “Nếu như ngươi đã đánh bại hắn, nói rõ ngươi cũng có tư cách trở thành đại đệ tử chân truyền!”

“Thế nhưng bên ngoài...”

Phương Nguyên vô thức quay đầu nhìn ra phía ngoài điện.

“Ha ha, ngươi nói bọn hắn sao...”

Vân trưởng lão nở nụ cười, lắc đầu, nói: “Trước kia ta cũng nói rồi, cơ hội của Tiểu Trúc phong rất khó có được, ngược lại cũng có không ít người ngấp nghé. Lúc đầu lão phu cũng cảm thấy có lẽ các ngươi không đủ thực lực, vì vậy mới đồng ý với yêu cầu của bọn hắn. Lại không nghĩ tới ngươi noi theo tiên hiền thượng cổ làm lang tiền hí, cũng khiến lão phu phát hiện lão phu đã khinh thường thực lực của ngươi, mà người đã thua trong tay ngươi đương nhiên cũng không cần đến nữa. Những người đó muốn gửi mấy hạt giống tốt khác tới đây, cho ta xem xem có thích hợp hay không, nhưng lão phu cảm thấy không cần phải thế...”

Vân trưởng lão nói xong, bàn tay nhẹ nhàng nhấn một cái trên bả vai Phương Nguyên, nói: “Ngươi là đại đệ tử chân truyền của Tiểu Trúc phong ta!”

“Vậy... Vậy Ma Tức hồ thí luyện...”

Phương Nguyên sững sờ một lát mới gian nan hỏi một câu.

“Đương nhiên cũng phải do ngươi dẫn theo các sư đệ sư muội đi qua...”

Vân trưởng lão trả lời nhẹ nhàng đơn giản: “Không chỉ phải dẫn đi, còn phải dẫn bọn hắn trở về!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.