Lời này vừa ra, sự kính sợ của đám đệ tử tiên môn đối với Phương Nguyên cũng lập tức cao hơn một bậc, cả đám đều ngơ ngác quay đầu nhìn hắn.
“Đệ tử lúc ấy nhìn thấy bách tính của Thái Nhạc thành bị nó luyện thi, tử trạng thê thảm, dấy lên lòng căm phẫn, cũng không nghĩ quá nhiều!”
Phương Nguyên chỉ có thể trả lời như vậy.
Nhưng ý tưởng chân thật nhất trong lòng hắn thì lại không tiện nói ra vào lúc này, đó chính là: Diệt cỏ tận gốc!
Kiếm trong tay không thể tùy tiện ra khỏi vỏ, nhưng nếu đã ra vỏ thì nhất định phải đẩy địch nhân vào tử địa, nếu không sẽ bị nó hại ngược lại!
Vị Chu tiên sinh làm sư trưởng ở Tiên Tử đường kia của hắn còn không phải là vì lúc còn trẻ nhất thời vô ý, bị yêu ma thừa dịp, rốt cuộc tiền đồ hủy hết, chỉ có thể lưu lạc hồi hương giảng dạy trẻ con hay sao? Bằng không thân phận và tu vi của Chu tiên sinh cũng sẽ không thua mấy vị chấp sự này!
Xét theo điểm này mà nói, Phương Nguyên thật ra là một kẻ rất nhát gan, bởi vì nhát gan cho nên hắn nhất định phải diệt trừ hậu hoạn. . Truyện Khoa Huyễn
“Ai, việc này cũng thôi đi, các ngươi có thể còn sống trở về, không có toàn quân bị diệt đã coi như không lỗ rồi. Các ngươi chém chết yêu ma, đó là một kiện công lao lớn, bây giờ chỉ cấp cho các ngươi công lao của phù chiếu nhất giai, thậm chí còn xem như bạc đãi các ngươi. Các ngươi lui ra đi, tất cả thưởng phạt tự sẽ có người cho. Các ngươi ra ngoại điện chờ đợi, tiểu Phương Nguyên lưu lại...”
Bạch chấp sự cảm khái thật lâu, bảo những người khác đi ra, sau đó ánh mắt ân cần nhìn Phương Nguyên.
“Huyền Hoàng Nhất Khí Pháp của ngươi tu luyện ra sao rồi?”
Sau khi các đệ tử khác rời đi, Bạch chấp sự lập tức ân cần hỏi han.
Vào lúc này, hai vị chấp sự khác cũng đều nghiêm túc nhìn về phía Phương Nguyên.
Về vấn đề này, Phương Nguyên đã sớm biết bọn hắn sẽ hỏi, nên hắn tuyệt không vội vàng, thành thành thật thật hồi đáp: “Tu vi mặc dù không tăng lên, nhưng pháp lực lại càng thêm tinh thuần, mặc dù không thể luyện ra một sợi Huyền Hoàng Nhất Khí chính thức, nhưng chỉnh thể pháp lực lại ẩn ẩn có biến hóa, xen giữa pháp lực và Huyền Hoàng chi khí, tuy không phải Huyền Hoàng chi khí nhưng cũng có ba thành tính chất của Huyền Hoàng chi khí. Cũng là bởi vì có loại biến hóa này, ta phát hiện đã có thể vận chuyển một chút pháp môn trong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết...”
Đám Bạch chấp sự nghe cũng chỉ hơi có vẻ ngoài ý muốn, nói: “Chúng ta còn đang suy nghĩ, vì sao ngươi tu hành lâu như vậy mà vẫn không tu luyện được luồng Huyền Hoàng chi khí nào, thì ra là ngươi trực tiếp nhảy qua giai đoạn thứ nhất. Chỉ là trước đó mặc dù pháp lực của ngươi ngưng luyện hơn thường nhân, cũng có thể vận chuyển một bộ phận thần uy của Huyền Hoàng chi khí, thế nhưng càng như vậy thì ngươi sẽ càng khó mà phá giai, chẳng lẽ ngươi định từ bỏ con đường tu hành sau này, dự định cả đời lưu lại Luyện Khí tầng bốn hay sao?”
Phương Nguyên ngậm miệng lại, lúc này hắn không thích hợp trả lời.
Lúc trước sau khi hắn thôi diễn ra con đường tu hành của mình, hắn không định nói cho các chấp sự, chính là bởi vì bọn hắn căn bản không thể lý giải điểm mấu chốt của con đường này, thậm chí sẽ không cho phép mình tiếp tục tu hành trên con đường này, cho nên hắn mới tiền trảm hậu tấu...
Mà bây giờ, hắn vẫn không dễ giải thích...
Thiên Diễn chi thuật thôi diễn ra con đường kia quá huyền ảo, đã vượt ra khỏi sự lý giải của đám chấp sự, thậm chí là trưởng lão. Hắn càng không thể nào giải thích tại sao mình lại nghĩ đến kiểu tu luyện này, còn không bằng biểu hiện u mê một chút, đợi tu luyện thành rồi nói sau!
Bạch chấp sự và những mấy vị chấp sự khác liếc nhau một cái, thở dài: “Theo lý thuyết, chúng ta không nên nói những lời này, thế nhưng ngươi đứa nhỏ này thực sự khó được. Không nói đến thiên tư, chỉ nói đến phần cần cù này, thật sự chúng ta cả đời ít thấy, nếu như để bị hủy ở trên đạo truyền thừa này vậy liền đáng tiếc. Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đã đứt đoạn truyền thừa gần ngàn năm, không biết bao nhiêu đệ tử thiên tài chết yểu trên đạo truyền thừa này, ngươi có biết vì sao vẫn có người sau nối tiếp người trước, nguyện ý đầu nhập tinh lực tâm huyết, đầu nhập tiền đồ một thế của mình để cược rằng mình có thể tu luyện thành công hay không?”
“Nguyên nhân rất đơn giản!”
Bạch chấp sự đám người thở dài lấy: “Tâm pháp này quá mạnh, từ khi vừa mới bắt đầu tu luyện liền đạt được chỗ tốt cực lớn, để cho người ta trổ hết tài năng, nhất chi độc tú, cam tâm tình nguyện dấn thân vào trong đó, mãi đến khi phát hiện mình con đường phía trước đã đứt thì đã không còn cách nào quay đầu lại nữa...”
Phương Nguyên nghe những lời này thì chỉ trầm mặc không nói.
Hắn biết những gì đám người Bạch chấp sự nói là thật.
Ngay cả hắn dù sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng lần này khi thử thi triển Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết thì hắn vẫn có hơi kinh ngạc về uy lực cường đại của nó, phải biết rằng bây giờ mình còn chưa luyện đến tiểu thành, nếu tu luyện đến đại thành thì thực lực sẽ mạnh mẽ dường nào?
“Tiểu Phương Nguyên, ngươi tạm thời dừng lại việc tu luyện pháp quyết này, đừng tiếp tục nữa!”
Bạch chấp sự giống như trải qua một phen suy nghĩ cặn kẽ, liếc nhau một cái với những mấy vị chấp sự khác, trầm giọng nói ra.
Phương Nguyên nghe thấy vậy thì giật mình, có hơi không hiểu nhìn về phía Bạch chấp sự.
Bạch chấp sự hít một hơi thật sâu, giống như là đang làm ra một quyết định trọng đại, trầm giọng nói: “Từ sự tình phục yêu ở Thái Nhạc thành lần này, có thể thấy rằng thiên tư của ngươi quả nhiên là tốt đến mức vượt quá sự dự liệu của chúng ta, nếu cứ như vậy bị hủy trên truyền thừa này thì thực sự đáng tiếc. Bây giờ Vân trưởng lão và Cổ Mặc trưởng lão đều đã rời núi, đi tới Ma Tức cốc để thương nghị sự tình Thăng Tiên thí luyện với tứ đại tiên môn khác. Đợi mấy lão nhân gia đó trở về, chúng ta sẽ cầu tình bọn họ, hi vọng có thể tẩy đi một thân Huyền Hoàng khí cho ngươi, trùng tu tứ đại truyền thừa, ngươi có bằng lòng hay không?”
Bạch chấp sự dặn dò: “Bảo ngươi không thể tiếp tục tu hành cũng là vì tốt cho ngươi, một thân pháp lực của ngươi nếu như có bốn thành chuyển hóa theo hướng Huyền Hoàng chi khí thì sẽ không còn cách nào quay đầu nữa. Bây giờ dừng cương trước bờ vực, mặc dù hơi chậm một chút, nhưng dù sao vẫn có mấy phần hi vọng...”
Phương Nguyên nghe xong thì liền giật mình, hắn không ngờ rằng các chấp sự lại ý nghĩ có như thế.
Nhưng kỳ thực hắn cũng minh bạch, các chấp sự làm như vậy đều là vì muốn tốt cho mình, do dự nửa ngày, hắn đành nói: “Tất cả do chấp sự làm chủ!”
Chỉ là trong lòng suy nghĩ, tiến độ tu luyện vẫn phải nhanh thêm một chút!
“Tẩy đi một thân Huyền Hoàng khí cho ngươi, để cho ngươi một lần nữa tu hành là chuyện cực kỳ khó khăn, e rằng cần mấy vị trưởng lão liên thủ thì mới có thể thi triển, hơn nữa phải hao tổn đại lượng tài nguyên, chúng ta cũng không biết trưởng lão có đáp ứng hay không, nhưng chúng ta chắc chắn sẽ tận lực cầu tình giúp ngươi!”
Bạch chấp sự nói đến đây thì thở dài một tiếng, nói: “Ngươi hãy đi ra ngoài đi, Công Đức Bảng sắp được công bố!”
“Đa tạ các vị chấp sự...”
Phương Nguyên nói lời tạ ơn từ tận đáy lòng với mấy vị chấp sự, rất cảm kích vì bọn hắn đã cân nhắc cho mình vào lúc này.