Quyển 1: Ti Mệnh
Chương 77: Kiếm trảm ác ma
-Vậy cẩn thận. Có gì không ổn thì ta sẽ trợ giúp.
Ti Mệnh gật đầu, nhìn về đối thủ của mình là Vương Bảo Thiền, âm thầm sử dụng linh thức để dò xét đối phương. Ti Mệnh đã tiến hành trúc cơ cơ thể, loại bỏ đi tạp chất trong cơ thể, không những giúp cho tốc độ hấp thu thiên địa linh khí mà còn làm cho linh thức mạnh mẽ hơn.
Với lực lượng linh thức hiện tại, việc dò xét một dị sĩ Tẩy Cốt cảnh đối với hắn rất đơn giản mà lại không hề bị đối phương phát hiện.
Tang Tương đã nhận về Vương Bảo Thiền cho hắn nghe, tuy nhiên nàng lại không biết tu vi của hắn đang nằm ở mức nào. Tuy nhiên, dưới sự dò xét thì nhanh chóng Ti Mệnh phát hiện ra ngay, Vương Bảo Thiền có tu vi Tẩy Cốt cảnh trung kỳ.
Từ dao động khí huyết, dường như Vương Bảo Thiền chỉ mới đột phá đột phá Tẩy Cốt cảnh cách đây chưa lâu, cảnh giới vẫn chưa hoàn toàn củng cố vững chắc. Có lẽ nguyên nhân chính là do cuộc chiến lần này nên hắn mới không có thời gian hoàn toàn ổn định.
Nhìn thấy tu vi thực sự, trong lòng Ti Mệnh có chút nhẹ nhõm. Nếu đếu phương bước vào hậu kỳ Tẩy Cốt cảnh thì rất khó mà chống lại. Tuy nhiên hắn cũng không dám lơ là mất cảnh giác.
-Vương huynh, xin chỉ giáo.
Chỉ thấy Liên Vân Quyết thì thầm to nhỏ gì đó với Vương Bảo Thiền một hồi, gã ta gật đầu nhè nhẹ rồi chậm rãi bước ra, đứng đối diện với Ti Mệnh.
Những người xung quanh trong đại sảnh nhanh chóng tản ra xa, đứng cách Vương Bảo Thiền và Ti Mệnh hơn bốn mươi thước quan sát cuộc so tài này.
Không giống như Liên Vân Quyết, Vương Bảo Thiền tuy thực nằm trong những kẻ mạnh nhất tại Mông Đan bộ lạc, nhưng người này ít khi thể hiện, vậy nên những bên ngoài không rõ được thực lực mạnh yếu thế nào.
Tuy nhiên, đã có tư thân cận với Liên Vân Quyết tuyệt đối là nhân vật bất phàm.
Vương Bảo Thiền sắc mặt tái nhợt toát ra vẻ lạnh lùng, sự khinh thường ẩn sâu trong đôi mắt mà người khác khó nhận ra, chỉ nhàn nhạt nói hai chữ ngắn gọn:
-Lên đi.
Đối với sự khinh nhờn của đối phương, Ti Mệnh không tỏ ra tức giận, ngược lại hắn nghĩ nếu có thể tận dụng được sự khinh nhờn này mà đánh ra một chiêu bất ngờ.
Dị sĩ trọng tu thân thể, rất ít khi sử dụng thiên địa linh khí. Dù là dị sĩ Tẩy Cốt cảnh cũng không nhận ra được xung quanh thân thể Ti Mệnh đang có một luồng khí đang mạnh mẽ dao động, điều này cũng là do trình độ điều động thiên địa linh khí của hắn đang ở mức lư hỏa thuần thanh.
Linh khí dồn về cánh tay, trong không gian vô hình tạo thành một cánh tay mờ ào, rồi sau đó đánh thẳng tới. Trông gương mặt Vương Bảo Thiền không lộ ra nửa điểm biến đổi nào.
Hắn hừ lạnh một tiếng, từ trong cơ thể một luồng khí màu đỏ hồng bay ra, trong chớp mắt hóa thành một quả cầu. Vương Bảo Thiền chưởng vào quả cầu, lập tức nó bay thẳng tới Ti Mệnh. Một tiếng nổ vang chấn động, từ trong đám khói bụi Ti Mệnh lùi về sau mấy bước.
Thực lực Vương Bảo Thiền đúng là không giống như vẻ bề ngoài. Tuy nhiên, nếu chỉ bằng chừng này thì đừng nói trong vòng mười chiêu có thể chống đỡ, Ti Mệnh chỉ cần mất năm chiêu là có thể đánh bại hắn ta ngay.
-Phong nhẫn, khởi.
Một chiêu vừa nãy chỉ là dò xét, còn bây giờ mới chính thức ra tay. Linh khí thiên địa một lần nữa bị hắn khu động, thiên địa linh khí cứ như hòa làm một thể với Ti Mệnh, tùy ý để hắn biến đổi ra đủ loại hình thái.
Hai bàn tay múa thành hai vòng hình tròn dao động với tốc độ cực nhanh, sự sắc bén so với man khí không hề thua kém.
Trong lúc khói bụi vẫn còn chưa bị tiêu tán, Ti Mệnh ném hai đạo phong nhận.
Vương Bảo Thiền hai đồng tử co rút, vội tế ra luồng khí màu hồng để tạo thành một tấm màn chắn phía trước.
-Hồng Mạc.
Phong nhận chạm vào tấm màn màu hồng, vốn theo suy nghĩ của Vương Bảo Thiền thì phong nhận sẽ bị phản lại mới đúng. Nhưng ngoài dự đoán của hắn là, phong nhận lại sắc bén đến nỗi khiến cho tấm màn màu hồng bị cắt đứt.
Cũng may tốc độ phản ứng của gã ta khá nhanh, trong khoảng khắc vội nhé sang một bên. Thế nhưng một vài sợi tóc của hắn vẫn bị phong nhận cắt đứt, một bên má bị phong nhận rạch một đường nhỏ.
Máu tươi từ vết cắt chảy ra, vốn dung mạo hắn đã trông rất quái dị, vệt máu đỏ này càng làm cho hắn trở nên đáng sợ hơn.
Liên Vân Quyết đứng bên ngoài khuôn mặt biến đổi. Tuyệt chiêu Hồng Mạc của Vương Bảo Thiền ngay cả hắn muốn phá vỡ nó cũng không thể dễ dàng như cách mà Ti Mệnh như vậy được.
Tuy hơi ngạc nhiên, nhưng không hiểu sao khóe miệng Liên Vân Quyết lại nở nụ cười âm tà.
“Vương Bảo Thiền bị chọc giận rồi. Hắn mà nổi điên, ngay cả ta cũng phải toàn lực ứng phó.’
Chỉ thấy Vương Bảo Thiền lấy tay sờ lên mặt mình, cơn đau rát truyền từ vết thương khiến nội tâm hắn hơi nhói.
Nhìn vệt máu đỏ tươi trên tay, Vương Bảo Thiền đột nhiên sát khí ngùn ngụt. Loại sát khí này có thể không bá đạo như sát khí của Kha Thiên Lạc, nhưng ẩn ẩn có gì đó âm sát.
-Giỏi lắm. Hắc hắc… Ti Mệnh sao, ta nhớ kỹ ngươi rồi.
Vương Bảo Thiền nở nụ cười, nụ cười kinh khủng đến nỗi mép miệng lên đến gần mang tai, gân đỏ trong mắt nổi lên chi chít, trông hắn bây giờ cực kỳ đáng sợ.
Luồng khí màu hồng xuất hiện ngày càng nhiều, từ luồng khí màu hồng tán ra những loại âm thanh quỷ dị, tựa hồ tiếng khóc than của quỷ lệ.
-Ma La Sát.
Vương Bảo Thiền cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi dung nhập vào luồng khí huyết hồng. Chỉ thấy trong không gian, luồng khí huyết hồng dần dần hóa thành một đầu ác quỷ quái dị, trên đầu có hai cái sừng cong vuốt, đôi mắt rực cháy như hai ngọn đuốc, mồm há to để lộ mấy cái răng nanh nhọn hoắc.
Cái miệng của nó rất lớn, nếu há to ra cùng một lúc có thể nuốt được sáu bảy người.
Cái đầu ác quỷ nhìn chằm chằm Ti Mệnh, giống như đang nhìn một miếng mồi ngon, tiếng cười giòn tan lạnh lẽo vang lên, nó liền xông tới chỗ Ti Mệnh, luồng sát khí từ trong mắt bắn ra như muốn cố định không cho Ti Mệnh có cơ hội tránh né.
Tuy nhiên, bởi vì linh thức Ti Mệnh rất mạnh, hắn ngay lập tức sử dụng lực lượng linh thức để phong bế tâm thần, không để cho đầu ác quỷ kia huyễn hoặc bản thân. Thế nên chiêu cố định này không hề ảnh hưởng gì đến hắn.
Ác quỷ không vì chuyện Ti Mệnh hóa giải được thuật định thân mà dừng lại, nó vẫn cứ lao đến, há thật to cái mồm để nuốt chửng lấy con mồm.
Ti Mệnh hừ lạnh một tiếng, hắn cũng thèm buồn tránh né gì đầu ác quỷ này, ngược lại, trong sự kinh ngạc của chúng nhân, hắn nhún chân bay thẳng lên đối diện trực tiếp với ác quỷ.
Hai tay hắn làm thành tư thế giống như trâu húc, tông thẳng vào vào mồm của ác quỷ.
-Hắc hắc, đồ ngu. Hồng Thải Ma Đầu, nuốt hắn đi.
Hành đồng của Ti Mệnh giống như đang chọc cười Vương Bảo Thiền, hắn khi này khuôn mặt tái xanh do sử dụng quá nhiều khí huyết để tạo ra đầu ác ma này, nhưng nhìn thấy Ti Mệnh lại không biết điều lại nhảy thằng vào mồm ác quỷ làm cho hắn cười phá lên.
Ác quỷ nuốt trọn Ti Mệnh vào mồm, nhưng nó chưa kịp thưởng thức miếng mồi ngon mà nó vừa mới nuốt này thì đột nhiên gương mặt vặn vẹo, rồi bỗng hét thảm một tiếng. Chỉ thấy phía sau đầu của ác quỷ tự nhiên lại nhô lên, một giây sau thì bị xé rạch ra, thủng một lỗ thật lớn.
Từ trong cái lỗ đó một bóng người bay ra đang trong tư thế trâu húc, đó chính là Ti Mệnh.
Do đầu ác quỷ này có liên hệ với Vương Bảo Thiền, thế nên khi đầu ác quỷ bị đâm thủng thì hắn liền bị phản phệ rất nặng. Chỉ thấy sắc mặt trắng bệch, phun ra một ngụm máu lớn rồi ngã xuống.
Ti Mệnh căn bản không thèm quan sát, bởi như đã quan sát lúc trước, hắn rất rõ đầu ác ma này có mối quan hệ tâm thần với Vương Bảo Thiền.
Sau khi đục thủng đầu ác ma một lỗ nhỏ, Ti Mệnh lại một lần nữa xông đến. Thiên địa nguyên khí bạo động kịch liệt, những người khác bây giờ mới nhận ra được điểm này.
Một thanh kiếm khổng lồ được tạo bởi thiên địa nguyên khí xuất hiện giữa không trung, tuy vẫn chưa biến hóa thành hình hoàn toàn, nhưng uy áp từ thanh kiếm nguyên khí này tản ra làm cho chúng nhân run sợ, ngay cả Liên Vân Quyết hay Kha Thiên Lạc cũng phải chấn kinh.
*********
P/s: Chương tiếp theo sẽ up vào lúc 2h30