Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Chương 313: Chương 313: Toái mạch




Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên

Chương 199: Toái mạch

Tiểu Ứng Long biểu tình trịnh trọng nghiêm túc, gương mặt lộ ra sự bất đắc dĩ nói tiếp:

- Phương pháp lấy trộm linh khí là do bổn long truyền xuống cho ngươi, thế nên trong chuyện này cũng có phần của bổn long. Mà bổn long rất tốt bụng, bổn long không để cho ngươi chịu tội một mình đâu. Chúng ta sẽ chia ra làm hai hướng bỏ trốn, bổn long sẽ hấp dẫn sự chú ý của bọn họ, tạo cơ hội cho ngươi thành công chạy thoát. Có điều không biết tháng năm nào mới gặp lại, mà bổn long cũng cần đồ tiêu vặt.

Vừa nói, Tiểu Ứng Long vừa thở dài, bộ dáng như không muốn mọi chuyện thành ra thế này.

- Tài sản của ngươi, bổn long một nửa, ngươi một nửa. Sau này có cơ hội thì gặp lại. Ngươi cũng không cần cảm động, bổn long hi sinh là chuyện nên làm mà. Nào, mau đưa tài sản cho bổn long…

Còn chưa luyên thuyên hết thì đã bị Tinh Hồn túm đầu ném vào không gian động thiên.

- Thả bổn long ra. Hồi bữa ngươi hứa là không nhốt bổn long nữa mà.

- Ai ta cũng có thể đáp ứng, riêng ngươi thì không.

Mặc kệ cho Tiểu Ứng Long không ngừng gào thét nguyền rủa các thứ, Tinh Hồn nhắm mắt làm ngơ, phong bế lại không gian động thiên dùng để nhốt nó lại, để cho nó trong đó tự nói chuyện một mình.

Vốn dĩ muốn kiểm tra thực lực sau khi đột phá, lĩnh ngộ tìm hiểu thượng cổ công pháp Đại Thiên Chủng mà hắn đánh cắp từ trí nhớ Dương Thiên Quân, tuy nhiên tình huống hiện tại đang rất không ổn, vì vậy chỉ đành dời sang lúc khác.

Việc đầu tiên chính là chạy đến chỗ phòng linh trùng, thần niệm thông linh với bầy Quỷ Diện Trùng, thu toàn bộ Quỷ Diện Trùng và gốc cây hoàng kim vào không gian động thiên khác. Sau khi ngưng kết Hỗn Độn Tiên Phù, không gian động thiên theo thực lực mở rộng hơn, hiện nay đã rộng hai mươi bốn thước, dư sức chứa nguyên cả bầy Quỷ Diện Trùng này.

Kết tiếp, Tinh Hồn đi long khẩu và không gian động thiên tầng thứ hai, xóa sạch mọi dấu vết trước khi Hình Kiếm Đường tiến hành điều tra.

Có thể chuyện này khó mà che giấu được, nhưng ít nhất có thể tranh thủ được một đoạn thời gian. Nếu như có biến, vậy thì bỏ trốn khỏi Thiên Kiếm Tông là được. Dù sao lời hứa với Nguyên Tử chân nhân, tham gia cái gì Đằng Long Chiến, Tinh Hồn nửa điểm cũng chưa từng để tâm đến.

Thủ đoạn của Tinh Hồn rất nhanh, nội chỉ trong nửa khắc đã làm xong mọi chuyện. Kế tiếp, Tinh Hồn lén lút theo đoàn đệ tử kiện tụng đến Đại Kiếm Đường, mục đích là kiểm tra tình huống xem thế nào, bởi vì lúc này nếu bỏ chạy khỏi Thiên Kiếm Tông chẳng khác tự rao: ta chính là kẻ làm phế linh mạch.

Trước sức ép của các đệ tử, Tống Ngọc trưởng lão cùng với rất nhiều vị trưởng lão khác tại Đại Kiếm Đường buộc phải xuất hiện.

Tống Ngọc trưởng lão uy danh rất lớn, không chỉ tại ngoại môn, mà ngay cả nội môn cũng vô cùng có trọng lượng. Vừa xuất hiện, Tống Ngọc trưởng lão thả xuống uy áp Linh Tiên cường giả, khiến cho Đại Kiếm Đường trở nên im bặc, sau đó nghiêm nghị nói:

- Chuyện dòng thập tam linh mạch bị phế, ta đã nhận được tin tức. Bất quá, muốn tra ra nguyên nhân không thể làm một sớm một chiều được. Vậy nên, các ngươi tạm thời chờ đợi, phía bên Hình Kiếm Đường tất sẽ có câu trả lời.

Trong số đám đệ tử có động phủ xây dựng trên dòng thập tam linh mạch, một gã đệ tử đột phá Phù Tiên Cảnh thất bại, nhìn hắn ta đầu tóc hoa râm, da dẻ nhăn nheo như một ông lão sáu mươi tuổi, trên người sinh khí như bị cạn kiệt bức xúc đứng ra nói:

- Bái kiến Tống trưởng lão, đệ tử là Trương Hằng có động phủ thuộc về thập tam linh mạch. Đệ tử đang trong giai đoạn đột phá Phù Tiên Cảnh, vốn dĩ đã sắp thành công, nhưng linh khí bất ngờ bị loãng xuống khiến cho ngưng phù thất bại. Nếu như do bản thân thì đệ tử chỉ biết tự trách mình, nhưng nguyên nhân lại do linh mạch mà xảy ra thất bại, không biết tông môn sẽ đền bù như thế nào?

Cùng với gã đệ tử này, có không đệ tử khác với lí do tương tự. Đối với tiên giả, giai đoạn quan trọng nhất chính là ngưng kết tiên phù, thế nên việc bọn họ tức giận như vậy là chuyện bình thường.

- Linh mạch bị phế, chuyện này ảnh hưởng rất nghiêm trọng, không chỉ đối với tông môn, mà quan trọng trực tiếp đến các đệ tử. Vì vậy, những ai có động phủ xây dựng trên thập tam linh mạch toàn bộ sẽ được đền bù. Đặc biệt với những đệ tử đang trong quá trình kết phù nhưng bị thất bại, các ngươi đến Đại Sảnh Đường báo danh, ngày hôm sau sẽ nhận vật phẩm bồi thường. Chuyện hôm nay tạm thời đến đây, các ngươi trước tiên hãy trở về.

Tống Ngọc trưởng lão suy nghĩ vài giây thì đưa ra hướng giải quyết.

- Bẩm Tống trưởng lão, linh mạch giờ đã bị phế, mà thời gian Đằng Long Chiến không còn lâu nữa, chúng ta lấy chỗ nào để tu luyện.

- Tạm thời các ngươi sẽ được chuyển qua những động phủ thập cửu linh mạch để tu hành.

So với thập tam linh mạch thì thập cửu linh mạch là địa phương tu luyện tốt hơn gấp hai lần, như vậy lại tiện nghi đối với những đệ tử bình thường. Còn các đệ tử ngưng phù thất bại, mặc dù cách giải quyết của Tống Ngọc trưởng lão đã ổn thỏa, bất quá tâm trạng lại rất tồi tệ. Nhưng hiện tại chỉ có thể chấp nhận cách làm này thôi.

Giải quyết xong, Tống Ngọc trưởng lão bèn cùng với những trưởng lão khác quay trở lại Đại Kiếm Đường, mở ra một cuộc họp khẩn cấp để điều tra chuyện linh mạch bị phế.

Linh mạch là thứ quan trọng bậc nhất đối với bất kỳ một tông môn nào, có thể nói nó chính là tài nguyên tu luyện thông dụng nhất đối với tiên giả.

Sau khi quan sát tình hình, Tinh Hồn cũng giống như bao người khác, tạm thời chuyển sang một cái động phủ thuộc thập cửu linh mạch.

“Lần này quá sơ suất.” Tiến vào động phủ mới, Tinh Hồn ngồi xuống lẩm bẩm. Không nghĩ đến Hỗn Độn Tiên Phù thật nghịch thiên, mặc dù linh mạch cửu phẩm là linh mạch thấp kém nhất, nhưng sử dụng hết linh khí của nó, cho dù một ngàn gã tiên giả đồng thời đột phá Phù Tiên Cảnh cũng không sử dụng hết được.

Hắn đã xóa sạch dấu vết, từ long khẩu cho đến động phủ tầng thứ hai, trong một khoảng thời gian bọn họ sẽ khó lòng điều tra ra được. Chuyện cấp thiết Tinh Hồn muốn làm, đó chính là làm cách nào để che dấu đi Hỗn Độn Tiên Phù.

Hỗn Độn Tiên Phù mà hắn ngưng kết, không chỉ là tiên phù dị hóa, mà còn là tiên phù chín thước nữa. Nếu để lộ ra, chuyện này khẳng định sẽ nhấc lên một hồi sóng gió. Tinh Hồn chẳng muốn làm cây cao đón gió lớn, thế nên phải tận lực ép xuống, không thể để bại lộ được.

“Làm cách nào để che giấu được nhỉ?” Tinh Hồn gương mặt trầm tư, đột nhiên trong đầu ra một đạo dị quang.

- Không gian động thiên? Đúng rồi, chính là nó.

Chín cái không gian động thiên của Tinh Hồn, công dụng của nó trước giờ là để tích trữ nguyên lực, giúp Tinh Hồn bổ sung nguyên lực khi chiến đấu trong thời gian dài. Nhưng Tinh Hồn luôn có một trực giác rằng, không gian động thiên không hề đơn giản như vậy.

Trong đầu hắn chợt lóe suy nghĩ, đó chính là biến không gian động thiên trở thành một cái không gian thần hải ngoại thể, dùng nó để che giấu Hỗn Độn Tiên Phù. Chuyện này không phải là không có khả năng, dù sao cách thức tu luyện của Tinh Hồn khá khác biệt với con đường tu hành thông thường.

Nghĩ là làm, Tinh Hồn bèn quay trở lại Đại Kiếm Đường, mua chín viên Kết Phù Đan, sau đó quay trở lại động phủ, đóng cửa bế quan tu luyện.

Đầu tiên thả ra bầy Quỷ Diện Trùng và Tiểu Ứng Long ở một gian phòng khắc, dĩ nhiên để phòng ngừa Tiểu Ứng Long bỏ trốn, Tinh Hồn dùng cấm chế phong ấn nó lại, khiến cho Tiểu Ứng Long tức giận vô cùng, nhưng nó chửi mắng thế nào đi nữa thì cũng bị Tinh Hồn bỏ ngoài tai.

Mặc dù không biết rằng có thành công hay không, nhưng Tinh Hồn quyết định thử một lần xem kết quả thế nào. Do biến cố lần trước, thế nên Tinh Hồn không sử dụng Thần Long Hấp Khí Công để trộm linh khí từ linh mạch nửa.

Để bù lại, Tinh Hồn đem toàn bộ số lượng linh thạch hạ phẩm và linh thạch trung phẩm mà hắn thu thập được, sau đó, Tinh Hồn mới lấy Kết Phù Đan phục dụng.

Sau lưng, chín không gian động thiên lại hiện ra, không ngừng tán ra ánh kim quang lấp lánh. Cắn Kết Phù Đan, lập tức Kết Phù Đan hóa thành một dòng năng lượng màu xanh nhạt, theo thần niệm của Tinh Hồn liền tràn vào không gian động thiên thứ nhất.

Chỉ thấy không gian động thiên đó chợt di chuyển về phía chính giữa, còn tám không gian động thiên còn lại quay xung quanh nó, nguyên lực từ tám không gian động thiên còn lại không ngừng tràn vào để bổ sung nguyên lực.

Mà cả vạn khối linh hạ phẩm chất thành núi bên ngoài bất chợt hóa thành một đám bụi, linh khí thất thoát hết ra rồi tràn vào không gian động thiên đó.

Chỉ thấy ở chính linh đài, Thể Đạo Liên một lần nữa xuất hiện sự rung động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.