Đối với những kẻ như Thương Kỳ, tu vi bọn
hắn quá yếu ớt, muốn khống chế bọn hắn đối với Tinh Hồn mà nói là một
việc cực kỳ dễ dàng. Nhưng Tinh Hồn lại thích bọn chúng lựa chọn thuần
phục mình hơn. Để cho bọn chúng mở linh hồn hải ra, Tinh Hồn lập tức
đánh vào linh hồn hải ấn ký. Có ấn ký này, về sau không sợ bọn chúng trở mặt phản bội, chỉ cần một cái suy nghĩ cũng đủ để tiễn bọn Thương Kỳ
xuống hoàng tuyền.
Giải quyết xong bọn Thương Kỳ, Tinh Hồn chỉ nói duy nhất một câu:
- Tuyệt đối không được để bất cứ người nào biết quan hệ giữa ta và các ngươi.
Nói xong, hắn liền rời khỏi khách điếm. Lần trước thì còn bọn chặn
đường, còn lần này thì đám thuộc hạ của Thương Kỳ tự động né sang hai
bên, tạo thành một con đường để cho hắn bước đi. Thoáng chốc căn phòng
trở nên nhẹ nhõm, không còn áp lực nặng nề như khi Tinh Hồn còn ở đây
nữa. Thương Kỳ lau đi mồ hôi trên trán, thở phào một tiếng trút bỏ mọi
mệt nhọc.
Bỗng một tên thuộc hạ của hắn tiến sát lại gần, hơi khom lưng, từ tốn hỏi:
- Thiếu gia, việc này… có nên nói lại với gia chủ hay không?
Tên này vừa mới dứt lời thì lập tức ăn ngay một chưởng như trời giáng
của Thương Kỳ vào người. Vốn đang bức bối trong lòng, lại bị cái tên ngu ngốc này quấy phá, Thương Kỳ đương nhiên là nổi điên lên rồi. Từ địa bị một thiếu gia quý tộc, bây giờ trở thành thuộc hạ của người khác, cảm
giác này rất khó chịu. Đương nhiên Thương Kỳ đầu tiên cũng có ý định nói lại với phụ thân hắn, nhưng có lẽ là do áp lực vô hình đến từ Tinh Hồn
khiến cho hắn sợ hãi, lập tức từ bỏ cái ý định này. Thương Kỳ cũng không ngờ được rằng, nhờ yếu bóng vía mà hắn mới được bảo toàn mạng sống. Chứ nếu thực sự nói chuyện nào với phụ thân của hắn, ấn ký trong linh hồn
hải sẽ tự động dạy cho hắn một bài học nhớ đời.
Rời khỏi khách điếm, nhìn sắc trời cũng đã sắp ngã về phía tây. Ngày mai bắt đầu Luyện khí đại hội, thiết nghĩ cũng nên nghỉ ngơi một ngày. Thế
nên Tinh Hồn liền đi bộ một mạch trở về khách điếm, nơi mà Vũ Văn Nam
Phong đã bố trí cho Tinh Hồn, Phượng Cửu, Cơ Dung và Kiều An nghỉ ngơi.
Về đến phòng, vừa mở cửa ra thì nhìn thấy ở bên trong Vũ Văn Nam Phong
và ba người kia đang đợi mình. Mắt thấy Tinh Hồn trở về, Vũ Văn Nam
Phong đứng dậy, hai tay ôm lại thành quyền, gương mặt nở nụ cười:
- Dạ Quân huynh đã trở về, làm tiểu đệ đợi mãi.
Tinh Hồn không muốn bộc lộ danh tính của mình quá sớm, thế nên quyết
định dùng cái tên giả trước đây. Vũ Văn Phong Nam sau đó Vũ Văn Phong
Nam mới bắt đầu nói:
- Luyện khí đại hội lần này có đến gần một vạn Luyện khí sư tham gia.
- Nhiều vậy sao? – Không chỉ ba người Phượng Cửu, mà cả Tinh Hồn cũng cảm thấy bất ngờ.
- Có lẽ do phần thưởng năm nay của Tứ Hải vương triều rất có sức hấp
dẫn nên mới thu hút như vậy. Nghe nói còn có một số nhân vật đặc biệt từ đại lục đến nữa, bọn họ đến đây là để thông qua đại hội lần này mà lựa
chọn các Luyện khí sư phục vụ cho quốc gia của bọn họ.
Để trở thành một Luyện khí sư không hề dễ dàng, độ khó không hề thua kém gì so với Luyện dược sư cả. Trong một trăm người chưa chắc gì đã có một Luyện khí sư, thế nên Luyện khí sư là một trong những nghề nghiệp được
các quốc gia, môn phái chào đón nhất.
Mỗi một kỳ Luyện khí đại hội sẽ có những nhân vật đặc biệt từ các đế
quốc, thần điện hay các tông môn tới đây để mời một số Luyện khí sư trở
thành trưởng lão của bọn họ. Tinh Hồn cũng là một trong số những người
có ý định này, thế nên không có gì quá bất ngờ cả.
- Luyện khí đại hội năm nay rất khác biệt với những lần trước đây, chỉ
có Luyện khí sư Ngũ cấp trở lên mới có tư cách tham gia. Thiết nghĩ, Ngũ cấp luyện khí sư cũng chỉ là hòn đá lót đường mà thôi, chứ đất diễn
chắc là của Luyện khí tông sư rồi, ha ha…
Vũ Văn Phong Nam nói không sai. Phần thưởng mà Tứ Hải vương triều đưa ra vô cùng hấp dẫn, đặc biệt nhất chính là hai cái thánh phẩm linh mạch và bán thần khí Phong lôi tam hợp phủ. Như vậy chắc chắn sẽ khiến cho các
Bát cấp luyện khí sư trở lên lộ diện.
Lại nói, Vũ Văn Phong Nam để lộ gương mặt thất vọng như vậy, có lẽ biết
rằng chính mình không có tư cách tham gia rồi. Mà cho dù có tham gia thì cũng chỉ nhận lấy thất bại mà thôi. Thế nên trong lòng hắn có lẽ đã
sinh ra ý nghĩ muốn rút lui rồi.
Dù sao trước khi đến đây, phụ thân của hắn cũng đã dặn trước với các
huynh đệ trong tộc rằng, mục đích đến Tứ Hải vương triều cũng chỉ để học tập, không nên quá để tâm đến việc tranh đoạt các vị trí cao trên bảng
xếp hạng. Tuy rằng là vậy, nhưng nếu có thể góp mặt trong hạng một trăm
người giỏi nhất Luyện khí đại hội thì cũng khiến cho gia tộc nở mày nở
mặt. Chỉ là, cái suy nghĩ từ giờ nên bỏ đi được rồi. Sau đó, Vũ Văn
Phong Nam mới hỏi Tinh Hồn:
- Tiểu đệ đã sắp xếp cho Dạ Quân huynh một vị trí. Chỉ là không biết, Dạ Quân huynh là Luyện khí sư cấp mấy?
- Việc này, đến lúc đó tự khắc ngươi sẽ rõ.
Nhìn gương mặt hắn lúc này, tuy rằng vẫn lãnh đạm như bình thường, nhưng trong thoáng chốc hiện lên một nét tự tin. Có lẽ trong nội tâm của hắn, luyện khí đại hội lần này chỉ là một cuộc chơi mà thôi. Còn về phần
thưởng của đại hội đã coi như là đồ trong túi.
Một đêm thật dài cứ như vậy trôi qua. Sáng hôm sau, mặt trời chỉ vừa mới ló dạng ở phía đông, trên mọi nẻo đường Kiếm Nam thành đã tấp nập người qua lại. Chỉ khác biệt so với mọi ngày là, không có bất kỳ một cửa hàng bán tài liệu nào mở cửa, bởi vì ngày hôm nay chính là ngày đặc biệt
nhất mà một trăm năm mới diễn ra một lần, Luyện khí đại hội.
Không chỉ người dân ở Trục nhật đảo, mà còn có những người ở các địa
phương khác đến đây để xem Luyện khí đại hội. Vé để vào đại quảng trường từ vài ngày trước đã hết sạch, giá mỗi chiếc vé là một vạn kim tệ, một
cái giá cực kỳ đắt đỏ, thế nhưng vẫn cháy hàng. Thế mới nói, không biết
sau Luyện khí đại hội này, Tứ Hải vương triều sẽ kiếm được bao nhiêu
tiền nữa.
Bốn người Tinh Hồn, Phượng Cửu, Cơ Dung và Kiều An cũng đã có mặt trong
đại quảng trường từ sớm. Còn Vũ Văn Phong Nam thì không tiện đi cùng với hắn, có lẽ hiện tại đang cùng với các huynh đệ trong Vũ Văn thế gia đến đây. Mục quang quét quanh một vòng trong đại quảng trường, Tinh Hồn
không thể không kinh ngạc được.
Chỉ là một quảng trường, thế nhưng còn rộng bằng một nửa Lang gia thành
của hắn. Phía trên quảng trường là những hàng ghế dài để cho khán giả
ngồi, cách Luyện khí đại hội một canh giờ nữa, thế nhưng số lượng khán
giả đã chiếm hơn ba phần tư. Quá hoành tráng, quá choáng ngợp, quả nhiên là thiên đường dành cho Luyện khí sư, bằng một vài lời nói không thể
diễn tả hết được.
Gần một canh giờ sau, gần một vạn Luyện khí sư từ ngũ cấp trở lên xếp
thành hai mươi hàng đứng chính giữa quảng trường, xếp thành hai bên tạo
thành một con đường, có lẽ là để chào đón những đại nhân vật của Tứ Hải
vương triều chuẩn bị đến.
Quả nhiên đúng là như vậy, chỉ thấy trên cao xuất hiện những luồng khí
dao động, Tinh Hồn, các luyện khí sư khác và khán giả ngửa đầu nhìn lên
bầu trời, nhìn thấy có mấy trăm người đang tiến đến đây. Trong không
gian tràn ngập uy áp, chứng tỏ trong số những người này có cả những siêu cấp cường giả Đấu thần kỳ trong truyền thuyết.
Mấy trăm người này đáp xuống đại quảng trường, đi đầu tiên là một người
đàn ông trung niên tuổi độ tứ tuần, dáng người cao lớn, sắc mặt nghiêm
nghị như nước động đáy vực, khoác trên người một bộ trường bào màu cam,
vừa nhìn đã biết không hề tầm thường. Người đàn ông trung niên này chính là chủ nhân của Trục Nhật đảo Tứ Hải vương triều, Diệp gia tộc chủ Diệp Anh. Đi bên cạnh Diệp Anh tộc chủ là những người con của y, gia chủ tứ
đại gia tộc, cường giả thủ hộ Tứ Hải vương triều và một số nhân vật có
thân phận đặc biệt trong đó.
Khiến cho Tinh Hồn kinh ngạc là, trong số mấy trăm người này có các
hoàng tử của ba quốc gia đại lục và tứ đại thần điện, chỉ có duy một
mình Viêm Dương đế quốc là không mặt ở đây. Đặc biệt còn có người của đệ nhất thế thực Huyền thiên giới Vô thượng thiên cung. Trước đây Tinh Hồn đã từng đối mặt với đại cường giả Vô thượng thiên cung, thế nên cảm
nhận được trên người những người này có gì đó rất khác biệt so với phàm
nhân.
Có vẻ như Vô thượng thiên cung cũng rất chú ý đến sự kiện Luyện khí đại
hội lần này. Nhưng suy nghĩ của Tinh Hồn chỉ đúng một phần mà thôi. Bởi
vì mỗi lần Ma tộc chi chiến, Vô thượng thiên cung rất cần đến sự giúp đỡ của Tứ hải vương triều, thế nên mới cử một số người đến Tứ Hải vương
triều để thủ hộ. Chứ nếu không, một vương triều như Tứ Hải vương triều
chắc chắn sẽ chịu sự đè ép của một trong bốn đại đế quốc hoặc thần điện ở đại lục.
Xem ra, kế hoạch muốn thôn tính toàn bộ Tứ Hải vương triều của Tinh Hồn
có chút phải thay đổi. Bởi vì Vô thượng thiên cung vẫn là một cái tồn
tại đỉnh phong, dư sức để chấn nhiếp bất cứ thế lực nào ở Huyền thiên
giới. Trừ phi thế lực của Tinh Hồn mạnh ngang hoặc vượt trên Vô thượng
thiên cung, suy nghĩ hiện tại mới không cần thay đổi.