Đại La Thiên Tôn

Chương 64: Q.4 - Chương 64: Nhân định thắng thiên (Thượng)




Mặc dù Hắc tinh đại lễ được tổ chức một cách bí mật, thế nhưng thế lực ngầm tồn tại ở Tứ Hải vương triều há có thể xem thường được. Có những kẻ thoạt nhìn chỉ là một kẻ hết sức tầm thường, nhưng đôi lúc kẻ đó lại chính là một mật thám làm việc cho một thế lực ngầm nào đó, chẳng hạn như Diệp gia, tứ đại gia tộc... Thế nên có lẽ là một số kẻ nào đó đã đánh hơi được hành động của Thương Kỳ và cử người mò đến đây.

Chỉ là bọn chúng lại không biết rằng, người mà bọn chúng cử đi, cho dù ẩn nấp như thế nào, tu vi thâm hậu ra sao, tất cả đều không thể qua mắt được Tinh Hồn. Tổ chức đại lễ Hắc tinh còn có một mục đích khác, đó chính là xác định kẻ nào thật tâm gia nhập Hắc tinh hội, còn kẻ nào là vị khách không mời mà tới.

Và những kẻ còn đang tỏ vẻ do dự kia, mười phần thì có đến chín phần bọn chúng chính là gián điệp được thế lực ngầm nào đó cử đến đây để dò xét. Có đi mà không có về, ngày này năm sau chắc chắn là ngày giỗ của bọn chúng.

Tinh Hồn tuy rằng mặt vô biểu tình, nhưng trong lòng thì thầm cười lạnh. Cho dù trong số hai mươi người kia, có người suy nghĩ lại việc có nên gia nhập Hắc tinh hội hay không thì Tinh Hồn cũng chẳng buồn quan tâm nữa. Chỉ thấy Tinh Hồn đứng dậy, khí thế đế giả một lần nữa bộc lộ khiến cho người ta không kiềm được cảm giác áp lực trong lòng, thanh âm chậm rãi ẩn chứa nguyên lực từ từ vang lên:

- Đại lễ đã kết thúc, chúc mừng các ngươi trở thành người của Hắc tinh hội. Như đã hứa, bản quân nhất định sẽ truyền lại tâm pháp Luyện khí chi thuật, trong số những người đang đứng đây, tương lai sẽ có người đạt đến trình độ luyện khí như bản quân hiện tại. Vừa nãy để cho các ngươi uống Phần thiên thủy, đó không phải là độc dược, mà là thần dược do ta dùng Phần tâm quả, Dương cam tinh lộ và Thiên phẩm linh mạch luyện thành, đối với cơ thể các ngươi cực kỳ có lợi, không chỉ cải thiện thiên tư mà thể chất được cường hóa rất nhiều. Sở dĩ bản quân gọi Phần thiên thủy là độc dược khống chế là để xem xem các ngươi có thật tâm hay không. Đây chỉ là một bài tâm lý, các ngươi không hề sợ hãi mà vượt qua, bản quân rất có lời khen, và đó chính là phần thưởng đầu tiên mà bản quân tặng cho các ngươi.

Chúng nhân ánh mắt kinh ngạc, sau đó chuyển sang mừng rỡ. Cứ tưởng rằng vị chủ tử này là một kẻ độc tài, dùng độc để khống chế thuộc hạ. Quả thực chúng không ngờ rằng Tinh Hồn lại hào phóng đến như vậy. Chỉ mới là ngày đầu tiên ra mắt mà tặng cho họ một phần thưởng hậu hĩnh đến như vậy. Phải biết, thể chất có thể cải thiện, nhưng phải tốn rất nhiều tài nguyên tiền bạc, đối với bọn chúng và gia tộc thì là một việc nằm ngoài khả năng; còn thiên tư, bọn chúng chưa từng nghe nói đến loại thần dược nào có thể cái biến thiên tư của một người cả. Nói lại thì Huyền thiên giới không phải là không có loại thần dược này, chỉ là sau Thần ma đại chiến, toàn bộ tài liệu đan phương đã bị thiêu hủy, họa chăng chỉ có tứ đại đế quốc, tứ đại thần điện và Vô thượng thiên cung mới sở hữu thôi, còn những phương tông môn đại phái khác đừng mơ đến.

Lập tức trong lòng bọn chúng sinh ra hảo cảm và sùng bái Tinh Hồn. Cho dù là Âu Dương Thiếu Cung hay Diệp Nhất Phàm, trước đã sùng bái nay còn sùng bái hơn gấp mấy lần. Xem ra ý tưởng đi theo Tinh Hồn là một quyết định cực kỳ đúng đắng. Nguyên một đám người Hắc tinh hội quỳ xuống đất, thái độ đối với Tinh Hồn thập phần cung kính, không có một điểm giả dối, thanh âm đồng đều vang lên:

- Đa tạ Ma Quân chí tôn.

- Không cần đa lễ. Phần thiên thủy hiện tại chưa có tác dụng nhiều, các ngươi phải tự mình luyện hóa nó để bộc phát tiềm lực của bản thân. Thiên tư, tu vi và Luyện khí chi thuật của các ngươi càng cao thì địa vị, tiền bạc và phần thưởng mà bản quân ban tặng càng hậu hĩnh. Hy vọng các ngươi lấy đây làm tiền đề để phấn đấu, góp sức phát triển Hắc tinh hội và Ảnh Nguyệt sơn trang.

- Chúng thuộc hạ tuân lệnh!

Đối với ý tứ của Tinh Hồn, bọn chúng thập phần tin tưởng. Bởi vì nhìn Tinh Hồn hoàn toàn không có điểm nào muốn lừa đối lòng tin của bọn họ, hay nói đúng hơn là hắn khinh thường điều đó. Phục nhân bằng tấm lòng thì họ sẽ liều mạng để đáp trả ân tình, thế nên Tinh Hồn mới không thi triển ấn ký đánh vào linh hồn hải của bọn họ như cách hắn đã làm đối với bọn người ở Lang gia thành.

Việc tiếp theo nên làm, đó chính là xử lí mấy con chuột còn lại. Lúc này, Tinh Hồn không còn giữ thái độ mặt vô biểu tình nữa, mà thay vào đó là một luồng sát khí kinh người, chốc lát khiến cho mọi người kinh hãi. Tinh Hồn từ lúc đến Tứ Hải vương triều một mực áp chế tu vi, người khác không cách nào nhìn ra được.

Bây giờ có lẽ là lúc cho đám thuộc hạ của mình biết, rốt cuộc hắn mạnh mẽ như thế nào. Áp lực nhàn nhạt tỏa ra trong không gian, vừa đủ để những thuộc hạ của hắn biết thực lực chân chính của hắn. Tuy rằng bọn chúng không cách nào đoán được, nhưng trong lòng mọi người đều có chung một suy nghĩ, Tinh Hồn chính là cao thủ Đấu thần kỳ, còn ở cảnh giới nào thì bọn chúng không dám suy đoán lung tung. Những kẻ hiểu rõ nhất sát khí mãnh liệt của Tinh Hồn chính là hai mươi mấy người không gia nhập Hắc tinh hội.

Bọn chúng chỉ cảm thấy bầu trời sụp đổ đè nặng trên người chúng, thân thể nặng trĩu cả vạn cân, không chịu được mà quỳ trên đất, thậm chí là bẹp dí xuống đất không tài nào ngẩn lên được. Trong lòng bọn chúng cực kỳ sợ hãi, đó chính là cảm giác sợ hãi tột độ, tựa hồ người thiếu niên trẻ tuổi kia chính là tử thần đến lấy mạng chúng vậy. Chỉ nghe bên tai một giọng nói âm lãnh lạnh tận xương tủy vang lên:

- Bản quân muốn xem là kẻ nào mà dám cử mấy con chuột này đến phá đám Hắc tinh hội.

Đôi mắt huyết sắc bất chợt lóe lên, Tinh Hồn đang thi triển Thiên ma nhiếp hồn chi nhãn - Nhiếp hồn thuật để đọc suy nghĩ của đám người này. Trước đây, mỗi khi thi triển Thiên ma nhiếp hồn chi nhãn Tinh Hồn phải tốn rất nhiều nguyên lực, trong một ngày chỉ sử dụng được khoảng bốn đến năm lần. Theo tu vi càng cao thì số lần vận dụng càng nhiều và càng mạnh. Vơi thực lực hiện tại của Tinh Hồn, hắn muốn vận dụng Thiên ma nhãn bất cứ lúc nào hắn muốn, nguyên lực cũng tiêu tốn rất ít, hoàn toàn không đáng kể.

Đám gián điệp kia chỉ cảm thấy trong giây lát đầu óc mình trống rỗng, hoàn toàn mất đi ý thức, đôi tai không còn nghe thấy gì, mắt thì trở nên mơ hồ. Xung quanh là một thế giới màu trắng, chẳng còn tồn tại bất cứ một cảm giác nào khác nữa. Nhưng loại cảm giác này chỉ xuất hiện trong giây lát rồi biến mất. Vài giây sau bọn chúng phục hồi ý thức trở lại, áp lực trên người cũng đã được cởi bỏ, trở nên rất nhẹ nhõm.

- Lôi gia, Cố gia, Thiết gia... ha ha, ngay cả Diệp gia cũng tham gia vào đây, xem ra sự hấp dẫn của Hắc tinh hội không hề nhỏ à.

Giọng nói của Tinh Hồn như từ chốn cửu u vang vọng lên, lạnh lẽo như hàn khí, sắc bén như đao cương khiến cho người ta rùng mình, sống lưng chạy dọc một luồng khí lạnh lẽo. Đúng như Tinh Hồn suy đoán, trừ Luyện khí công hội ra, hầu như toàn bộ thế lực tồn tại mạnh mẽ ở Tứ Hải vương triều đều cho gián điệp mò đến đây. Thậm chí có cả những phương thế lực khác, như Thiên phong quốc hay Thiên long thần điện... nhưng điều này chẳng khiến cho tâm tư Tinh Hồn dao động, mà thậm chí còn có chút hưng phấn nữa. Muốn đến cứ đến, nhưng có mạng để rời đi hay không thì còn chưa biết. Cho dù là thảo phạt kinh xà đi nữa thì Tinh Hồn cũng không để tâm. Thứ nhất, Diệp Nhất Phàm với tư cách thành viên Hắc tinh hội nhất định sẽ dùng thân phận của mình để bảo vệ Hắc tinh hội; còn điều thứ hai thì... chuẩn bị sắp xuất hiện.

Nghe Tinh Hồn nói có cả gián điệp Diệp gia mò đến, trong lòng Diệp Nhất Phàm không khỏi chột dạ. Xem ra hành vi của bản thân đã bị gia tộc lờ mờ đoán được nên mới cho người theo dõi và bí mật xâm nhập Hắc tinh hội. Nhìn biểu hiện của Diệp Nhất Phàm, Tinh Hồn vô cùng hài lòng, chỉ là không biểu hiện lên mặt thôi. Kẻ thông minh thì phải biết làm gì. Diệp Nhất Phàm với cá tính của hắn sẽ tìm biện pháp để xử lí, Tinh Hồn sẽ không can thiệp vào, và hắn có lẽ cũng chẳng buồn quan tâm đến, mặc do Diệp Nhất Phàm muốn làm gì thì làm.

- Dạ Quân, ngươi đã biết thân phận của chúng ta thì tốt nhất là nên để bọn ta đi, nếu không... hắc hắc...

Thái độ của bọn chúng bên ngoài tuy rằng kiêu ngạo, nhưng thực chất trong lòng thầm than trời, muôn vạn lời cầu mong Tinh Hồn sẽ buông tha cho bọn chúng. Đáng tiếc, Tinh Hồn nửa điểm không để tâm đến lời uy hiếp kia, và cũng ghét nhất kẻ nào dám uy hiếp hắn. Chỉ thấy Tinh Hồn tựa hộ một lãnh huyết ma vương hồi sinh, lạnh lùng hỏi:

- Nếu không thì sao?

- Nếu không thì các gia tộc sẽ không buông tha cho ngươi, và cả Hắc tinh hội của ngươi cũng sẽ bị tru diệt ở Tứ Hải vương triều. Dạ Quân, làm người cần có chừng mực, hôm nay ngươi để chúng ta đi, bọn ta nhất định sẽ nói với các gia tộc không làm khó dễ hành động của ngươi và Hắc tinh hội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.