Tinh Hồn ôn nhu nhìn nàng, nhẹ nhàng nói:
- Không có gì!
Nhậm Phi Yến lấy ra một tấm ngọc bài nhỏ có khắc hình phượng hoàng màu
đỏ, trông rất sống động. Nàng đưa tấm ngọc bài cho hắn nói:
- Đây là Bích ngọc huyết phượng bài, năm ta năm buổi mẫu thân đã tặng
cho ta. Ngươi có ơn cứu mạng ta, ta không biết lấy gì đền ơn, chỉ có tấm ngọc bài này là trân quý đối với ta. Hy vọng ngươi có thể nhận.
Tinh Hồn liền buông lời cự tuyệt:
- Nếu đã là đồ quý như thế thì ta không dám nhận, chỉ nhận tấm lòng của cô nương là được rồi.
Thế nhưng nàng lại bĩu môi, nói:
- Ngươi nhất định phải nhận.
Nhìn bộ dạng của nàng, Tinh Hồn không nhận đồ không được rồi. Sau đó
liền miễn cưỡng nhận. Thế nhưng với tính cách không thích nhận không của người khác, hắn liền lấy ra một bình đan dược cho nàng.
- Đây là Ích khí đan do ta đích thân luyện chế. Sau khi dùng có tác dụng ổn định và nâng cao nguyên khí trong cơ thể.
Nhậm Phi Yến đưa ngọc thủ trắng nõn của nàng nhận lấy bình đan dược
trong tay Tinh Hồn. Khuôn mặt trắng mịn của nàng khẽ đỏ lên, càng làm
cho người ta điêu đứng tâm hồn.
Sau đó Tinh Hồn liền từ biệt nàng, nhanh chóng trở về Dược viên. Đã có
đủ số dược liệu cần tiềm, hắn liền nghĩ phải nhanh chóng khôi phục kinh
mạch của mình.
Đối với số dược liệu mới có được, hắn thầm mừng trong lòng không thôi.
Tinh Hồn nghĩ trong đầu rằng ít nhất ba năm nữa mình mới có đủ số dược
liệu để chữa trị. Thật không ngờ Nhậm Thiên Hành lại hào phóng, tặng cho mình số dược liệu này. Hắn thầm nghĩ trong lòng, việc này nhất định sẽ
báo đáp lại Nhậm Thiên Hành.
Nhật nguyệt luân chuyển.
Lúc này, mặt trăng đã soi sáng khắp nhân gian.
Tinh Hồn hiện giờ đang ở trong Quần tiên các trong không gian luyện đan. Sau đó cần thận lấy ra Cửu sắc hoa, Vô Diệp Tử quả, Kim Ngưu Thảo, Kim
Nguyên Ngọc Châu, Thiên yêu quả, Thiên tinh nguyên thủy, Lạc hàn tinh,
Kim giác thảo… để trước mặt.
Sau đó hai tay kết ấn, triệu hồi Tam muội chân hỏa, sau một khắc đã nung nóng Phục long đỉnh. Tình Hồn nhanh chóng lấy Cửu sắc hoa cho vào trong đỉnh. Cửu sắc hoa phát ra chín loại màu sắc khác nhau, nằm trong Phục
long đỉnh bị Tam muội chân hỏa không ngừng luyện hóa. Linh khí từ trong
Cửu sắc hoa không ngừng phát ra, hương thơm lan tỏa khắp không gian
luyện dược. Sau đó chừng hai khắc, Cửu sắc hoa biến thành dịch thể, lưu
động như thủy tinh, tỏa ra bảy màu trông rất đẹp.
Tinh Hồn nhanh chóng lấy tay bỏ vào trong Phục long đỉnh Vô diệp tử quả. Vô diệp tử quả chỉ có một màu tử sắc đặc trưng, là loại thảo dược chỉ
tồn tại trong môi trường chứa đầy tử khí, rất hiếm gặp trên thế gian.
Đối với kinh mạch võ giả có tác dụng ổn định và mở rộng kinh mạch. Thế
nên giá trị của Vô diệp tử quả cực kỳ cao.
Vô diệp tử quả đi vào trong Phục long đỉnh, sau ba khắc liền hóa thành
dịch thể màu tím, sau đó kết hợp với dịch thể của Cửu sắc hoa. Sau đó
Tinh Hồn nhanh chóng lần lượt bỏ từng loại dược liệu vào, cẩn thận điều
tiết Tam muội chân hỏa sao cho phù hợp, giúp cho dược thảo đạt được hiệu quả luyện đan cao nhất.
Trải qua gần nửa ngày, Phục long đỉnh phát ra một màu vàng tràng ngập
không gian luyện đan. Một viên đan dược nhỏ màu màu bay ra từ trong Phục long đỉnh. Hương thơm ngào ngạt, ai ngửi qua đều muốn nhỏ dãi.
Tinh Hồn nhanh chóng lấy một bình đựng đan thu viên đan dược vào. Khắp
người hắn lúc này đầy mồ hôi, quá trình luyện đan cực kỳ gian khổ, nhưng cuối cùng cũng thành công, không gặp sơ suất gì. Tinh Hồn lau mồ hôi
trên mặt, cầm bình đan dược trong tay, mỉm cười sảng khoái.
Sau đó Tinh Hồn điều tức thân thể, ổn định khí huyết trong cơ thể.
Một khắc sau, thân thể hắn lại đạt đến mức tốt nhất, có thể sử dụng được viên đan dược đó rồi.
Tinh Hồn lấy ra bình đan dược, mở nắp ra, một mùi hương nồng nàn bay vào mũi hắn. Tinh Hồn nhanh chóng nuốt viên đan dược vào trong miệng.
Viên đan dược vừa vào trong cơ thể, liền nhanh chóng lan tỏa khắp các
kinh mạch của hắn. Lúc này cơ thể Tinh Hồn liền nhói lên những cơn đau,
tựa như có hàng ngàn con côn trùng không ngừng tấn công cơ thể. Mà mức
độ đau nhứt lại càng lúc càng tăng, tự hồ mỗi lần hô hấp, cơn đau càng
lúc càng tăng.
Trên người Tinh Hồn, mồ hôi ướt khắp cơ thể, thậm chí chảy xuống cả nơi
hắn ngồi, tạo thành một vũng mồ hôi. Thế nhưng dù đau nhứt thế nào, hắn
cũng không hề phát ra một tiếng kêu la gì, chỉ cố gắng chịu đựng.
Dưới tác dụng của đan dược, kinh mạch trong người Tinh Hồn không ngừng
nối liền lại. Ngoài ra, viên đang dược này còn có tác dụng tẩy kinh phạt tủy, không ngừng đưa tạp chất trong cơ thể hắn ra ngoài.
Có thể nói rằng, kinh mạch của hắn không chỉ phục hồi mà xương cốt không ngừng thoát hóa, đối với tu luyện tác dụng vô cùng to lớn. Thử nghĩ,
một tên võ giả vốn đã có tiềm lực lớn, lại còn có thể tu luyện ở thời
xương cốt phát triển nhất, thực lực của hắn sau không thể đo lường được.
Một phần dược lực còn lại sau khi tẩy kinh phạt tủy cũng rất lớn, nhanh
chóng đi hết khắp kinh mạch của hắn trong cơ thể, kinh mạch không ngừng
mở rộng, sau đó tiến vào đan điền của hắn.
Kinh mạch của hắn sau khi phục hồi so với lúc trước tựa như một trời một vực. Trước đây chỉ giống như một con suối nhỏ, mà con suối này lại có
nhiều khúc bị giáng đoạn nữa. Còn bây giờ thì tựa như một con sống lớn.
Tinh Hồn nhanh chóng vận chuyển Hỗn độn đại la chân quyết, hấp thu linh
khí trong Quần tiên các. Linh khí không ngừng tiến vào trong cơ thể hắn.
Nguyên anh trong cơ thể không ngừng phát triển, nhanh chóng phá bình
cảnh đạt đến Nguyên anh hậu kỳ. Không ngừng ở đó, sau khi đạt đến Nguyên anh hậu kỳ lại đạt đến Nguyên anh hậu kỳ đỉnh, rồi thuật lợi đột phá
luôn bình cảnh, đạt đến Xuất khiếu kỳ.
Từ trong đan điền của Tinh Hồn phát ra một tiếng nổ vang, đan điền tỏa
ra một ánh sáng màu vàng. Nguyên anh hiện giờ giống như một đứa trẻ một
hai tuổi, hoạt động không nhanh nhạy lắm. Sau đó Tinh Hồn thu nguyên anh vào lại trong cơ thể. Điều tức một chút, sau đó đứng dậy, mỉm cười tự
nói:
- Rốt cuộc cũng chữa được kinh mạch rồi, còn đột phá đến Xuất khiếu kỳ. Thật may mắn.
Phải nói là tâm trạng của hắn bây giờ vô cùng thoải mái. Kinh mạch đã
phục hồi rồi thì thực lực sau này sẽ không ngừng gia tăng, khoảng khắc
báo thù đối với hắn lại được rút ngắn đi. Nghĩ đến đây thôi, tâm trạng
của Tinh Hồn chợt sảng khối vô cùng.