Yến Ngọc Lan nằm dưới thân thể cường tráng của hắn, ánh mắt kinh thường cùng căm phẫn nhìn hắn. Nếu như ánh mắt có thể giết người thì có lẽ Trịnh Thần Không sẽ chết một cách thê thảm
nhất. Dường như cảm nhận được sự khinh thường của nàng, thế nhưng hắn
chẳng màn quan tâm đến, thậm chí còn hứng thú hơn nữa. Hắn nở nụ cười lạnh lẽo độc địa, nói:
- Ngươi là nữ nhân của hỗn đản đó, thử tưởng xem nếu như hắn biết được
ngươi trở thành thái tử phi, lúc đó gương mặt của hắn sẽ như thế nào? Ha ha ha ha…
Hắn cười lớn tiếng một cách hoang dại, rồi không còn quan tâm đến điều
gì nữa. Thân thể như bạch ngọc của Yến Ngọc Lan rơi vào tay hắn, hoàn
toàn không thể chống cự được, dù có muốn cũng lực bất tòng tâm. Nơi khóe mắt nàng rơi xuống hai dòng lệ, là bi thương tột độ cho bản thân, là
căm cận tên lang sói Trịnh Thần Không, và cuối cùng là nhớ nhung về
người đó, người mà nàng yêu thương nhất.
Kể từ bây giờ, có lẽ cả hai vĩnh viễn sẽ không thể nào tái hợp được nữa. Có chăng chỉ là trên hai chiến tuyến khác nhau mà thôi. Dường như trời
xanh cũng đang căm phẫn thay cho nàng, bầu trời tràn đầy ánh nắng ấp ấm
bỗng nhiên mây đen mù mịt kéo đến. Sấm chớp ầm ầm, cơn mưa nặng hạt bắt
đầu rơi xuống Thiên Phong thành. Tiếng mưa tí tách, tiếng gió như xé
rách lòng người truyền về phương xa.
********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********
Đông hải. Chẳng biết có phải là thần giao cách cảm hay là âm thanh bi
thương của Yến Ngọc Lan được những cơn gió truyền đến hay không, bốn
người Tinh Hồn đang phi hành đến Phong bạo thâm uyên để truy tìm vị trí
Bàn Long đảo. Đột nhiên Tinh Hồn trong lòng chợt nhói lên một cơn đau,
bi thương vô tận, dường như bản thân đã bị mất đi một thứ gì đó quan
trọng nhất vậy.
Cái cảm giác này hắn đã từng trải qua rồi. Là lúc ở ngoại thành Thiên
Phong, Yến Ngọc Lan đã thẳng thừng từ chối hắn, và cũng là lúc hắn mất
đi người quan trọng nhất. Bây giờ, cái cảm giác này một lần nữa xuất
hiện. Đang phi hành giữa chừng, hắn đột nhiên khựng lại, chuyển ánh mắt
nhìn về hướng tây, chính là nhìn về phía Thiên Lam đại lục. Tâm tình tự
nhiên lại tuột xuống một cách lạ thường, đó chính là bi thương vô hạn.
- Ngươi sao vậy?
Thấy Tinh Hồn đột nhiên dừng lại nửa chừng, Phượng Cửu nhất thời nhíu mày liễu, hỏi.
Hắn không trả lời câu hỏi nàng, đứng dừng lại đó thật lâu, ánh mắt nhìn
về một nơi thật xa xăm. Linh tính nhắc nhở cho hắn biết rằng, người con
gái đó đang gặp nguy hiểm. Nhưng dù là vậy, hắn cũng không muốn gặp lại
nàng vào lúc này, vì dù có gặp lại cũng chẳng biết phải nói gì cả. Và
cho dù hắn có muốn trở lại Thiên Lam đại lục đi nữa thì tất cả cũng đã
muộn. Bởi vì Yến Ngọc Lan đã chân chính trở thành nữ nhân của Trịnh Thần Không.
Hắn đứng đó một hồi lâu, cuối cùng mới chuyển người lại, nói:
- Đi thôi!
Vận lực một cái, thân thể hóa thành một đoàn lưu tính tiếp tục phi hành
về phía trước. Thần thức tản ra để truy tìm khí tức của Long tộc. Phượng Cửu, Cơ Dung và Kiều An hiếu kỳ nhìn nhau, thế nhưng không chậm trễ
liền tiếp tục phi hành theo sau lưng hắn.
Cấm địa Phong Bạo được xem như là nơi tận cùng phía đông Huyền Thiên
giới, cũng giống như phía tây là Man Hoang chi địa, phía bắc là cấm địa
Bắc Hoang, và phía nam là cự nam Hỏa Hải. Bàn Long đảo nằm ở vùng phụ
cận cấm địa Phong Bạo, nhanh nhất chí ít cũng phải một tháng mới mong
tìm được Bàn Long đảo.
Tuy rằng thần thức của Tinh Hồn cường đại, thế nhưng xung quanh Bàn Long đảo tồn tại cấm chế đại trận khiến cho thần thức của ngoại nhân không
thể xâm nhập vào được. Trừ phi Long tộc để lộ một tia khí tức, nếu không chỉ còn cách tìm bừa mà thôi. Cũng may là có Phượng Cửu đi cùng với
Tinh Hồn, thế nên việc tìm vị trí Bàn Long đảo cơ hồ dễ dàng hơn rất
nhiều.
Khi ở Di Vong chi địa, Mặc Uyên trước khi rời đi đã lưu lại một tia khí
tức trên người Phượng Cửu, chỉ cần đứng trong bán kính một vạn dặm Đông
Ly thánh cảnh là có thể dựa vào đó để tìm ra Bàn Long đảo. Quả nhiên có
hiệu quả, mất gần một tháng rưỡi, cuối cùng Tinh Hồn đã tìm thấy được
Bàn Long đảo.
Là một tông sư trận pháp, nhìn vào đại trận cấm chế bảo vệ Bàn Long đảo, nội tâm Tinh Hồn không khỏi kinh ngạc. Trận pháp này không chỉ ngăn
không cho ngoại nhân dùng thần thức xâm nhập, hơn nữa vận dụng địa hình
địa thế, trên có phong bạo, dưới có sóng biển mãnh liệt, dùng lực lượng
tự nhiên để duy trì đại trận, nếu muốn công kích để phá hủy trận pháp
này là một điều không hề dễ dàng. Ngay cả biến thái như Tinh Hồn, hắn
cũng không dám tự tin bằng sức mạnh của mình để phá hủy trận pháp này.
Đó là chưa kể Long tộc dùng lực lượng để thủ từ bên trong, muốn phá là
điều vô khả thi.
Có lẽ vì ý thức được sự nguy hiểm của Nhân tộc và Yêu tộc, Long tộc mới
dựng nên đại trận phòng hộ mạnh mẽ như thế này. Tinh Hồn trong lòng có
không ít cảm khái đối với người đã dựng nên đại trận phòng hộ này, chỉ
sợ người này đối với tọa nghệ trận pháp vô cùng thâm sâu.
Bốn người Tinh Hồn từ trên cao nhìn xuống, Bàn Long đảo này diện tích
cũng không tính là quá lớn, chỉ rộng bằng một phần tư Trục Nhật đảo mà
thôi. Xung quanh Bàn Long đảo có chừng tầm hai mươi hòn đảo nhỏ, diện
tích bất quá chỉ đủ cho mấy chục hộ dân cư sinh sống mà thôi. Vương giả
một thời, không ngờ bây giờ phải sống trong tình cảnh này.
Bởi vì Tinh Hồn không giấu khí tức của bản thân, từ từ tiếp cận Bàn Long đảo. Trận pháp bảo vệ Bàn Long đảo này, tuy rằng không thể phá vỡ bằng
ngoại lực, nhưng Tinh Hồn nhờ tạo nghệ trận pháp cao siêu của mình và có thêm cả Càn khôn ngọc bích phụ trợ, muốn vô thanh vô tức lẻn vào Bàn
Long đảo là một việc không quá khó khăn.
Thế nhưng mục đích hắn đến đây không phải để gây chuyện, mà là trao trả
Thiên Long giới lại cho Long tộc, đồng thời nhờ bọn họ mở ra cánh cổng
đi vào Đông Ly thánh cảnh giải cứu Mặc Uyên, lý do hoàn toàn danh chính
ngôn thuận, không việc gì phải hành sự mờ ám.
Khí tức của Tinh Hồn cường đại, tuy rằng người đứng bên ngoài đại trận
cấm chế không biết được tình hình bên trong Bàn Long đảo ra sao, nhưng
Long tộc đứng bên trong lại nhận biết được tình hình bên ngoài. Thế nên
khi Tinh Hồn tản ra khí tức của mình, người Long tộc ngay lập tức nhận
ra ngay.
Phát hiện có cường giả xuất hiện, trưởng lão Long tộc liền hiện thân,
bay lên trên cao nhưng không dám ra khỏi đại trận, bởi vì sợ Tinh Hồn uy hiếp, thế nên chỉ đứng ở bên trong nói ra:
- Người đến là ai? Mục đích đến Bàn Long đảo là gì?
Bảy vị trưởng lão Long tộc này, tu vi không tính là cao, người mạnh nhất trong số bảy người, đồng thời cũng là người vừa mới hỏi, tu vi bất quá
cũng chỉ là Thần đế cảnh trung kỳ đỉnh mà thôi. Còn bốn người Tinh Hồn,
Phượng Cửu, Cơ Dung và Kiều An, ai nấy cũng đều là đại cường giả đã vượt qua Đấu thần kỳ, thế nên căn bản trưởng lão Long tộc không thể nhìn
thấu được tu vi của bốn người ra sao. Mà càng như vậy, long tộc đối với
bốn người Tinh Hồn càng thêm cảnh giác.
- Ta tên Tinh Hồn, đến Bàn Long đảo là để trao trả lại Thiên Long giới.
Tinh Hồn ôm quyền, đối với trưởng lão long tộc kính lễ một ái, tâm tư
rất ôn hòa, hoàn toàn không phải loại tư thái kiêu ngạo hay thù địch đối với long tộc. Trưởng lão long tộc nghe nhắc đến Thiên Lon giới thì ánh
mắt liền thay đổi, bảy người kinh ngạc nhìn nhau, sau đó lại nhìn Tinh
Hồn. Vẫn vị trưởng lão vừa rồi, hỏi lại một nữa để xác nhận:
- Thiên Long giới, đó là không gian bảo vật vô thượng của long tộc.
Thiên Long giới trước đây ở trong tay Long hoàng đời thứ hai mươi ba
Ngao Chí. Rõ ràng Long hoàng đã vẫn lạc trong Thần Ma chiến, làm sao
Thiên Long giới lại rơi vào trong tay ngươi?
- Long hoàng các hạ không hề chết, khi đó ông ấy bị cường giả Nhân Yêu
lưỡng tộc truy sát, trên người bị thương cực nặng, phải trốn vào Thiên
Long giới để bảo toàn tính mạng. Thế nhưng vết thương quá nặng khiến cho Long hoàng các hạ không thể rời khỏi Thiên Long giới để đi tìm long tộc được. Long hoàng các hạ đối với ta có chút giao tình, vì vậy mới nhận
ủy thác của Long hoàng các hạ trao trả Thiên Long giới lại cho long tộc.
Vừa nói, Tinh Hồn vừa thi triển Thủy hỏa chân long quyết. Chỉ thấy thủy
hỏa song long hiện ra, long uy tản mát ra không gian, hạo hãn như sóng
biển bên dưới, một cỗ kiêu ngạo xung thiên khiến cho người ta kinh hãi.
Thủy hỏa chân long quyết đã được Tinh Hồn lĩnh hội hoàn toàn, đã đạt tới tầng thứ năm Thần long chi cảnh. Thủy hỏa song long hiện ra nhìn vô
cùng chân thật, cơ hồ không hề khác biệt khi Thủy long tộc và Hỏa long
tộc biến hóa thành rồng. Tác dụng của Thủy hỏa chân long quyết chính là
để nâng cao nồng độ huyết mạch của long tộc đệ tử. Huyết mạch càng tinh
thuần thì con đường tu hành càng dễ dàng.
Tinh Hồn là tu sĩ nhân tộc, không có khả năng biết được tâm pháp Thủy
hỏa chân long quyết được. Trừ phi có cường giả long tộc tin tưởng truyền thụ cho. Quả nhiên khi Tinh Hồn thi triển Thủy hỏa chân long quyết thì
ánh mắt của trưởng lão long tộc liền biến đổi. Lúc trước thì giống như
nhìn cường địch, khi nghe nhắc đến Thiên Long giới thì biến thành đề
phòng một chút, nhưng bây giờ thì là bằng hữu vậy.
- Tinh Hồn các hạ, lão hủ là Ngao Tô, trưởng lão long tộc. Đại sự Thiên Long giới phi thường to lớn, lão phu phải về bẩm báo cho Long hoàng.
Thỉnh các hạ đợi chúng ta một chút.
- Không thành vấn đề.
Đối phương đã chuyển biến tâm tình, chờ đợi một chút cũng không sao,
quan trọng là mục đích ban đầu đã thành công. Chỉ còn việc chờ đợi vị
Long hoàng hiện tại của long tộc xuất hiện mà thôi. Vị trưởng lão long
tộc Ngao Chí phân phó cho sáu vị trưởng lão kia nói chuyện với Tinh Hồn, còn bản thân lão thì trở lại Bàn Long đảo để báo lại với Long hoàng.