Đại La Thiên Tôn

Chương 64: Q.2 - Chương 64: Thượng cổ ma thú Hắc thủy huyền xà​




Chỉ một khắc sau, từ hắc đạo tăm tối kia phát ra những âm thanh giao chiến. Tính từ chỗ đại xà thì cũng khoảng hơn năm trượng. Một tiếng ầm vang lên khắp thông đạo, có hai thân ảnh cao to đang bay vào lại bên trong. Chính là hai tên đại hán vừa nãy áp giải Sở Tiểu Điệp. Còn kèm theo một giọng nói mang đầy ý phẫn nộ:

- Tiểu Điệp đâu?

Lão Đại tư tế thì cũng đang khổ chiến với người vừa mới xuất đột ngột kia. Bỗng trong đầu lão vang lên giọng nói, lão liền ngừng lại, nói:

- Cô ta đang ở trong kia, ngươi muốn thì cứ vào. Lão phu không ngăn cản.

- Ngươi cứ đợi đó, ta sẽ tính sổ với ngươi sau.

Nói xong liền vội chạy thật nhanh vào bên trong. Người vừa đến chính là Tinh Hồn. Hắn đang rất gấp gáp, trong lòng chỉ sợ Tiểu Điệp chẳng may gặp nạn.

Lão Đại tư tế nhìn theo bóng lưng Tinh Hồn, trong lòng đầy nghi hoặc không biết tại sao Xà thần lại bảo lão tránh ra, để cho tiểu tử kia tiến vào. Lão tuy muốn vào trong để xem sự việc rốt cuộc là như thế nào. Thế nhưng lại không có can đảm, bởi lão biết Xà thần kia mạnh đến mức nào. Nó thậm chí không cần động đậy cũng có thể khiến lão vạn kiếp bất phục.

………

- Tiểu Điệp!

Vừa chạy vào, nhìn thấy nàng đang nằm ở chính giữa động. Xung quanh không có bất kỳ thứ gì khác. Trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nàng không sao là tốt rồi. Tinh Hồn vội chạy đến bên nàng, đỡ nàng vào trong lòng. Cầm tay nàng bắt mạch, mới biết nàng chỉ bị hoảng sợ quá mà ngất đi. Chỉ cần nghỉ ngơi một lúc là tỉnh lại.

Nhưng ngay lúc hắn đang mừng thầm, thì mặt nước lạnh lẽo kia động đậy. Cơn gió lạnh từ mặt nước thổi đến, khiến cho hắn không khỏi có một cảm giác rợn người. Từ trước đến giờ, hắn chưa bao giờ có cảm giác run sợ đến như thế này.

Từ dưới mặt nước đen tối, bỗng lóe lên hai vệt sáng lớn, chính giữa còn có một vệt đen dài, phát ra chi uy cực mạnh. Cơ thể Tinh Hồn cứng đờ, không thể nhúc nhích nổi. Mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ra. Bỗng một cột nước cao từ phía dưới trồi lên, khiến mặt nước chuyển động dữ dội. Tinh Hồn dồn hết sức lực, ôm Tiểu Điệp lui về phía bờ sau.

Đặt nàng xuống một chỗ an toàn, lúc này hắn mới dám ngửa đầu lên nhìn cái cột cực đại màu đen kia. Đến lúc nhìn rõ, mới biết hắc trụ kia thực chất là phần đầu của một con đại xà khổng lồ. Tinh Hồn run rẩy, môi khẽ nói:

- Thượng… thượng cổ ma thú Hắc thủy huyền xà?! Làm sao có thể?

Thượng cổ ma thú Hắc thủy huyền xà, tồn tại cách đây mấy chục vạn năm. Tương truyền chính là một trong mười Thượng cổ ma thú mạnh nhất tại Huyền thiên giới này. Ngay cả ở Tiên ma giới, cũng chính là một tồn tại cực kỳ cao. Nghe nói rằng, một con Hắc thủy huyền xà trưởng thành thì ngay cả Thiên tôn đức cao vọng trọng cũng không dám động đến nó. Còn nếu là Hắc thủy huyền xà tu vi trên chục nguyên hội, thì ngay cả là Thánh nhân cũng phải dè chừng. Nhiêu đó cũng đủ biết, uy danh của Hắc thủy huyền xà này ghê gớm đến chừng nào.

Nhưng nghe nói rằng, Hắc thủy huyền xà trong cuộc chiến Thần – Ma – Yêu – Vu – Tiên đã bị tiêu diệt, đã không còn xuất hiện đã hơn ức vạn năm. Nhưng không ngờ, Hắc thủy huyền xà những tưởng không tồn tại lại xuất hiện ở Huyền thiên giới thấp kém này. Tất nhiên, những điều trên là Tinh Hồn đọc được trong Tiên ma – Thập lục dị thú quyển.

Hắc thủy huyền xà như đang cười, tuy miệng không mở nhưng vẫn phát ra được một âm thanh, chậm rãi nói:

- Nhân loại nhỏ bé, không ngờ lại nhận ra được bổn tọa.

- Hắc thủy huyền xà, tồn tại của ngài vốn là cao cao tại thượng, tại sao lại lừa chúng vãn bối vào đây? – Tinh Hồn lấy hết can đảm, cố gắng cứng rắn nói.

- Khà khà, dám đứng trước mặt bổn tọa chất vấn, lá gan của ngươi không nhỏ nhỉ. – Hắc thủy huyền xà chế giễu. – hử, khoan đã. Nhân loại, ngươi… tại sao lại có mùi của Long tộc? Ngươi là đệ tử của đông hải Long tộc?

Dường như nhận ra một điều gì đó, Hắc thủy huyền xà bỗng bất ngờ hỏi Tinh Hồn, khiến hắn cũng bất ngờ.

- Vãn bối là nhân tộc, trước giờ chưa từng gặp qua Long tộc nào cả?

- Lạ thật. Không lẽ… khà khà, thú vị lắm. – Hắc thủy huyền xà giọng đầy ý vị sâu xa.

- Nhân loại, bổn tọa đang rất đói bụng, thèm ăn thịt nhân loại. Mà thịt của đám đàn ông các ngươi dai và hôi hám lắm, bổn tọa thích thịt của nữ nhân hơn, vừa mềm vừa thơm. Ngươi mau tránh ra, bổn tọa sẽ tha cho ngươi. – Hắc thủy huyền xà tuy nói là muốn ăn thịt, nhưng ý tứ dường như là đang khiêu khích Tinh Hồn.

- Đừng hòng đụng vào nàng. Có giỏi thì bước qua xác ta rồi nói.

- Khà khà, nhân loại, khá lắm. Bổn tọa muốn xem, lá gan ở trong bụng ngươi lớn đến cỡ nào.

Vừa nói xong, Hắc thủy huyền xà bỗng phát ra uy lực mạnh mẽ, tấn công trực tiếp vào linh hồn của hắn. Tinh Hồn vội kết ấn, tạo ra một bức bình phong vô hình bao quanh thân thể. Thế nhưng, trước sức mạnh quá khủng khiếp của Hắc thủy huyền xà, Tinh Hồn căn bản đối với nó hiện giờ chỉ như một con kiến hôi. Chỉ chưa được một cái hô hấp, Tinh Hồn như diều đứt dây bắn ngược về phía sau.

Một ngụm tinh huyết từ cổ họng trào ra, tinh thần bị tổn thương rất nghiêm trọng. Thế nhưng, hắn vẫn cố gắng gượng người dậy. Xiên vẹo tiến lên, chặn trước người Tiểu Điệp. Hắc thủy huyền xà vẫn bộ dạng lạnh tanh đó, thích thú nói:

- Khà khà, chưa đến hai mươi tuổi đã có tu vi Đế cấp, không tồi. Nhưng trước mặt bổn tọa thì so với con kiến hôi chẳng hơn là bao.

Bỗng ngay lúc đó, từ trong đôi mắt của huyền xà bắn ra những tia đạo sắc, tấn công Tinh Hồn. Vốn bị thương rất nặng, nhưng Tinh Hồn vẫn dồn sức trốn khỏi những tia đạo sắc kia. Nhưng tu vi giữa hắn và Hắc thủy huyền xà là quá lớn, so giữa trời và đất thì còn muốn hơn cả chục lần. Ầm một tiếng, thân thể vô lực đập vào bức tường đá. Miệng không ngừng thổ huyết, sắc mặt tái nhợt, hơi thở hỗn loạn.

- Khà khà, để bổn tọa xem ngươi còn trụ được đến đâu.

Mặt nước phía sau Hắc thủy huyền xà chuyển động dữ dội, từ trên mặt nước bỗng xuất hiện nhưng cột nước lớn, tạo thành những vòng xoáy nhằm hướng Tinh Hồn chuẩn bị tấn công. Tinh Hồn vội lấy ra một viên Phục nguyên đan nuốt vào, không có thời gian để điều tức mà lập tức tìm chỗ trốn.

Bỗng ba cột sóng khổng lồ dồn hắn vào bức tường. Tinh Hồn hét lớn một tiếng, nguyên lực vội vận chuyển:

- Vô địch – Thôn phệ thần thông. Khởi!!!

Từ trên song thủ xuất hiện hai cái hố đen nhỏ. Rồi chỉ trong chớp mắt, đã mở rộng ra, bán kính khoảng một xích. Giương ra phía trước chống lại ba cột nước kia. Hắc thủy huyền xà khẽ động trong lòng, ánh mắt dò xét nhưng cũng không có làm gì khác ngoài quan sát.

Chỉ chưa đến một phần tư khắc, ba cột nước đã hoàn toàn bị thôn phệ. Thế nhưng, tinh thần và nguyên lực của hắn đã cạn hoàn toàn. Vốn dĩ với tu vi hiện giờ, tùy tiện dùng Vô địch thần thông đến mức đó thì không mất mạng đã là trời phật phù hộ rồi. Rồi cũng một cột nước khác, nhằm hướng Sở Tiểu Điệp đang bất tỉnh. Tinh Hồn không biết lấy sức lực từ đâu ra, tiến đến trước mặt Tiểu Điệp còn nhanh hơn cả cột nước. Song thủ kết thành pháp ấn của Phật môn, hét lớn:

- Như lai thần chưởng – Kim đỉnh phật đăng.

Một luồng sáng màu hoàng kim ấm áp tỏa ra từ người Tinh Hồn, theo bóng lưng phía sau mập mờ có bóng dáng của một vị phật hiền từ, như đang phổ độ chúng sanh. Song thủ đưa ra phía trước, *ầm* một tiếng, cột nước đã bị phá vỡ. Chưa kịp định thần thì lại xuất hiện một luồng phong nhận hình mãng xà, đánh xuyên qua thân thể Tinh Hồn. Hắn hét thảm một tiếng, áo bào đã bị phong nhận xé nát, thân thể nhỏ bé, trắng trẻo mịn màn như nữ tử kia giờ chằn chịt vết thương, tinh huyết không ngừng tuôn ra. Mà trên miệng, những ngụm tinh huyết lớn cũng không ngừng nôn ra. Tinh Hồn chỉ cảm thấy, lúc này như đang đứng trước quỷ môn quan, đôi mắt nhòe dần, không nhìn rõ, thậm chí còn không nghe được bất cứ thứ gì.

- Một tên nhân loại nhỏ bé mà sức chống chịu mạnh đến vậy, không biết ngươi có phải “người đó” không nữa. Hừm, tạm giữ ngươi lại một mạng, bổn tọa phải điều tra mới được.

Hắc thủy huyền xà nhìn Tinh Hồn ngẫm nghĩ, bất giác lại đưa mắt nhìn sang Sở Tiểu Điệp đang bất tỉnh nhân sự ở đằng kia. Trong lòng lại một lần nữa động đậy. Bởi từ trên người của nữ nhân kia, cũng tỏa ra khí tức của Long tộc. Tuy chỉ mập mờ, nhưng với ma thú đỉnh cao thiên hạ như Hắc thủy huyền xà, liếc mắt sẽ nhận ra ngay. Lúc trước nó không nhìn ra, là bởi đang ngóng chờ Tinh Hồn đến. Giờ mới để ý kỹ, sự việc này đúng là kỳ lạ.

Nó bỗng vươn người, đưa cái đầu đen khịt khổng lồ định tiếp cận nàng, thì từ bên kia bỗng phát ra một giọng nói. Tuy rất yếu ớt nhưng mang đầy ý tứ sát phạt, cứ như chỉ cần động vào nàng ta một ngón tay thì hắn cũng liều mạng và giết người. Hắc thủy huyền xà quay đầu nhìn, mới biết người vừa nói chính là Tinh Hồn. Không biết từ lúc nào đã đứng dậy, tuy thân tàng ma dại nhưng lại phát ra một uy thế rất mạnh, khiến cho Hắc thủy huyền xà không khỏi động tâm. Nhưng nhìn vào Tinh Hồn, thì liền thấy giống như chỉ là một trạng thái vô hồn, đôi mắt vô thần hoàn toàn không nhận biết được điều gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.