Giọng nói vừa dứt.
{Bang}
Cửa phòng Hội Học Sinh liền bị đóng lại.
Nam Nhiễm bị chặn ngoài cửa.
Tiểu Hắc Long cảm thấy ký chủ nhà mình giống như bệnh nhân tâm thần.
[ký chủ, ngươi đang lầm bầm cái gì vậy?]
Nam Nhiễm nhắm mắt lại, dựa vào cửa, nghĩ lại cảnh tượng kinh diễm mình vừa nhìn thấy.
Ân, cần phải nhanh chóng tìm một chỗ thật tốt, đem hắn nhốt lại.
Tiểu Hắc Long ở trong đầu cô không ngừng nói chuyện.
Chỉ là nói được nửa ngày, ký chủ vẫn không chịu đáp lại hắn.
Giống như cô không nghe thấy những lời nó mới nói.
Tiểu Hắc Long vô cùng nghi hoặc.
[ký chủ, ký chủ?]
Ký chủ vẫn bất động.
Tiểu Hắc Long bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó.
[A? Dạ minh châu của ai bị rớt?]
Tiếng nói vừa dứt, cả người Nam Nhiễm đều rung lên, tầm mắt nhanh chóng quan sát xung quanh một vòng.
Mà tự nhiên cũng không có viên dạ minh châu nào bị rớt.
Thanh âm của cô chậm rãi vang lên.
“Gạt ta.”
Tiểu Hắc Long nhìn thấy kí chủ nhà mình như vậy, trong lòng liền cảm thấy hơi sợ một chút.
[này, này, không phải vì cô không chịu để ý đến nhân gia hay sao?]
Nói xong, Tiểu Hắc Long lập tức dời đề tài qua chuyện khác.
[ký chủ, cô đang suy nghĩ cái gì vậy?]
Nam Nhiễm lười nhác lên tiếng.
“Đương nhiên là đang nghĩ cách làm sao có thể đem dạ minh châu nhốt lại.”
Tiểu Hắc Long sửng sốt.
[a?]
Nó chỉ mới ngẩn ngơ một chút.
Nam Nhiễm đã lấy chân đạp một phát vào cánh cửa trước mặt.
{Ầm}
Cửa phòng Hội Học Sinh bị đá văng.
...
Bên trong, Bạch Phong đang chuẩn bị thay quần áo.
Đột nhiên nghe được thanh âm có người xâm nhập.
Mặt hắn không một chút cảm xúc, ngẩng đầu nhìn về phía Nam Nhiễm, bàn tay vẫn đang đặt trên khuy áo, chuẩn bị cởi ra.
Một bàn tay của Nam Nhiễm chống lên bàn mượn lực, cả người nhoáng một cái nhảy lên, đáp xuống, mái tóc đen dài óng ánh ở trong không trung tạo nên độ cong duyên dáng.
Đảo mắt, cô đã xuất hiện trước mặt Bạch Phong.
Bước chân vừa mới đứng vững.
{Choang!} Âm thanh vỡ vụn chói tai vang lên.
Cái ly trong tay cô đã nện thẳng lên đầu Bạch Phong.
Ba giây sau...
Trên lưng của Nam Nhiễm xuất hiện một thân ảnh của nam nhân.
Tiểu Hắc Long vừa yên lặng được một lúc, liền nhịn không được, run rẩy hoảng sợ hỏi.
[ký chủ, cô cô cô, cô muốn làm gì?]
“Đem hắn giấu đi.”
Nhìn thấy biểu tình đương nhiên của Nam Nhiễm, Tiểu Hắc Long cảm thấy...
[ta, ta, ta, ta...]
Đây là lần đầu tiên Tiểu Hắc Long đảm đương vị trí hệ thống, cho nên nó chưa thấy qua cảnh tượng này.
Nhưng chưa kịp suy nghĩ xong, Nam Nhiễm đã tiếp tục lười biếng nói.
“Ngươi thân là hệ thống của ta, có phải hay không đã đến lúc phát huy tác dụng của mình, tìm cho ta một cái lồng sắt thật lớn?”
Dù sao, đây vẫn là lần đầu tiên cô nhìn thấy một viên Dạ minh châu hoàn mỹ đến vậy. Thật tuyệt nha~!
Nam Nhiễm thì cảm thấy sung sướng, nhưng Tiểu Hắc lại đang một mình hoài nghi nhân sinh, nó có phải tìm sai ký chủ rồi không? Nó, nó phải bình tĩnh lại a~.
Thanh âm nãi khí của Tiểu Hắc Long cũng dần biến mất thay vào đó là giọng nói nghiêm nghị, không biết là bị dọa cho phát sợ hay là cảm thấy quá khủng bố khiến nó không thể tin vào hiện thực nữa.
[ký chủ, cô đem người ta nhốt lại, đây là vi phạm quyền tự do thân thể của người khác, là vi phạm pháp luật đấy!]
Mí mắt Nam Nhiễm giật giật vài cái, cả người liền ảm đạm đi một chút.
Vi phạm pháp luật?
Đó là cái gì?
Có thể ăn sao?
Có thể hấp dẫn hơn dạ minh châu của cô sao?
Thật vất vả mới có thể đem Dạ minh châu cầm đến trên tay.
Muốn cô thả ra?
Không có khả năng.
Nam Nhiễm mù luật, đương nhiên là không biết Tiểu Hắc Long đang nói về cái gì.
Cho đến khi, thanh âm của Tiểu Hắc Long lại một lần nữa vang lên.
[ leng keng, hệ thống cảnh báo, nội tâm hắc hóa của ký chủ đã vượt quá 50%. Thỉnh ký chủ dừng lại hành động gây nguy hiểm cho người khác, nếu không sẽ bị trừng phạt.]
Thời điểm giọng nói của Tiểu Hắc Long vừa dứt, hai chân của Nam Nhiễm liền dừng lại một chút.
Sau đó cô hơi cúi đầu, nhìn về phía mắt cá chân phải của mình.
Trên đó xuất hiện một chuỗi hình xăm tạo thành một vòng tròn nhỏ. Cảm giác đau đớn cũng dần dần lan tỏa ra.
Nam Nhiễm không cho rằng hình xăm này đẹp.
Hiển nhiên, nếu cô tiếp tục hành động, thì hình xăm mới xuất hiện này sẽ trừng phạt cô.
Nam Nhiễm hơi hơi nhíu mày, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Ở thời điểm cô đang suy tư,.
Bỗng nhiên, cô cảm nhận được nam nhân trên vai mình có động tĩnh.
Đang định để hắn xuống.
Người nam nhân này còn ra tay nhanh hơn, sức lực cũng lớn hơn, chỉ trong nháy mắt đã bắt lấy bả vai Nam Nhiễm, đem cô quăng ngã.
Mũi chân của cô vừa đúng chạm vào vách tường, dừng ở vị trí cách nam nhân khoảng một mét.