Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Chương 176: Chương 176: Hôn dạ minh châu (42)




Bart vương tử cho rằng, con rồng trong miệng thợ săn rồng là Sino.

Vì trước đó hắn ta có nghe nói.

Giao nhân này có quan hệ không rõ ràng với Sino.

Nam Nhiễm nghe thấy gã hỏi như vậy, trong đầu lập tức hiện lên cảnh tượng 'Tiểu Hắc Long' hì hà hì hụt vỗ cánh rồi dậm chân chuyển động xoay quanh người cô.

Nam Nhiễm bĩu môi.

Chỉ bằng con rồng đen như mực ngu ngốc kia.

Mà đòi cô tìm cách mê hoặc?

Cứ trực tiếp đánh một trận là xong.

Bart cười, mở miệng: “Đại sư không cần sốt ruột, sớm muộn gì cũng sẽ tìm lại được thôi.”

Thợ săn rồng tự biết bản thân lỡ miệng.

Nên nhanh chóng ổn định tâm tình.

“Ừ.”

Đáp một tiếng rồi không hề nói thêm gì nữa.

Thợ săn rồng đại khái là do chạy quá nhanh.

Nên phần trán luôn bị mái tóc che lại kia bị gió thổi bay.

Để lộ ra ấn ký màu xanh nhạt hình dây mây.

Hệ thống nhanh chóng giải thích: [ký chủ, ấn ký trên chán gã ta là do khế ước của thần rừng lưu lại.]

Chẳng qua, khi ký kết khế ước, ấn ký sẽ hiện lên ở cánh tay.

Còn gã ta thì hiện lên ở trán.

Nam Nhiễm nghe vậy lập tức hỏi: “Khế ước gì?”

Hệ thống thấy hiếm lắm ký chủ mới hỏi mình một câu.

Vì thế nhanh chóng trả lời: [ký chủ, xin cho ta chút thời gian để ta tra tư liệu.]

Nói là như thế, nhưng chưa được bao lâu, hệ thống đã nãi thanh nãi khí mở miệng: [ký chủ, gã ta đã ký kết khế ước với thần rừng, sẽ bảo hộ Long tộc, không để bọn họ bị người khác công kích.]

Trăm năm trước, Sino tư nguyện bị thần rừng phong ấn.

Điều kiện là không thể thương tổn Long tộc.

Thần rừng đã đáp ứng điều kiện của Sino.

Cứ mười năm, sẽ có một vị hộ giả sư xuất hiện.

Cũng có thể nói là người kết nối Long tộc với nhân loại.

Long tộc sinh sống trên Long Đảo, sẽ không xâm nhập vào thế giới của nhân loại.

Nhưng cái gì cũng không thể đảm bảo 100%.

Mà nhiệm vụ của hộ giả sư là đưa Long tộc về Long Đảo.

Vì thế, tương ứng với mỗi một hộ giả sư sẽ có được một phần sức mạnh nhỏ của thần rừng.

Mà cái tên thợ săn rồng trước mắt này chính là hộ giả sư thứ mười ba trên thế giới này.

Chỉ số thông minh của hệ thống cũng giống con người bình thường.

Vừa nói đến đây lập tức phán đoán: [ký chủ, tên thợ săn rồng này có phải là cái tên xấu xa đã buộc xích lên chân con rồng nhỏ kia không? Gã ta dùng lực lượng của thần rừng để lừa gạt, thương tổn Long tộc.]

Hệ thống nói thầm: [Thật xấu xa. Còn hư hỏng hơn ký chủ nữa.]

Nam Nhiễm: “...”

Cái hệ thống này có phải muốn tạo phản không?

Một trận gió lớn thổi qua, tất cả cây cối trong rừng đung đưa, va chạm vào nhau tạo ra tiếng lao xao sàn sạt.

Lúc này, từ phía xa truyền tới giọng nói của Santa: “Là tiên tử sao? Tiên tử! Tiên tử!”

Ánh mắt Santa hiện lên tia sáng, hướng Nam Nhiễm gọi lớn.

Vừa gọi, Santa vừa chạy nhanh tới.

Mà Drag Dole đi đằng sau cũng chạy theo nàng ta.

Thời điểm Drag nhìn thấy vương huynh Bart của mình, liền hơi do dự.

Trong bốn vị hoàng huynh, người hắn không muốn giao du nhất chính là vị này.

Thật ra cũng không có gì.

Chỉ là không muốn nghe hắn ta nói những lời ba hoa kia mà thôi.

Các hoàng huynh của hắn tranh nhau đoạt vị, chuyện này hắn đương nhiên biết.

Vì thế mới phiền lòng mà bỏ ra ngoài du ngoạn.

Hiện giờ, không nghĩ tới lại gặp mặt ở chỗ này.

Santa vừa chạy đến vòng vây bên ngoài.

Khuôn mặt của Bart liền hiện lên tia nghiêm túc.

“Santa công chúa, nàng đừng tới đây. Chúng ta đang quyết đấu với tên giao nhân xảo tá này.”

Santa cau mày: “Ngươi nói cái gì? Tiên tử đã cứu ta. Làm sao có thể là người xảo tra như ngươi nói được.”

Vừa nói, Santa vừa chen người vào.

Ý đồ muốn đến gần Nam Nhiễm.

Kết quả, vừa mới xông vào vòng vây, cả người đã bị Bart giữ chặt.

Kéo ra đằng sau.

Bart cầm bội kiếm trong tay, nói: “Santa công chúa, nàng yên tâm, nàng là vị hôn thê của ta, ta nhất định sẽ bảo vệ nàng an toàn.”

Vốn dĩ Drag còn đang do dự có nên tiến lên hay không, thời điểm vừa nghe đến ba chữ “vị hôn thê“.

Bước chân lập tức dừng lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.