Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Chương 257: Chương 257: Quyền chủ thực ngạo kiều (59)




Tinh Chỉ một thân hắc y, nhắm mắt theo sau.

Sau khi cùng tiểu thư ra ngoài, Tinh Chỉ học được rất nhiều điều, đó là dứt khoát và quyết đoán.

Tiểu thư vì muốn hái được địa tâm quả.

Nên bị vô số linh thú vây bắt.

Địa tâm quả kia, mọc trên vách đá ở vực huyền nhai.

Địa hình vô cùng nguy hiểm.

Tiểu thư một chút do dự cũng không có, nói nhảy là nhảy.

Vì thế sau khi hái được địa tâm quả, cả người tiểu thư đều bị thương.

Ở bên cạnh tiểu thư, cuộc sống của nàng trở nên thú vị và kích thích hơn trước rất nhiều.

Nhưng nàng không hối hận.

Nam Nhiễm lắc lắc cổ.

Cô vừa ngẩng cổ lên, liền để lộ vô số dấu hôn tím tím xanh xanh.

Tối hôm qua, Đường Khô của chúng ta giống như phát hiện ra được một chuyện vô cùng thú vị.

Hôn hết chỗ này đến chỗ kia.

Còn bày ra bộ dáng không có cách nào với Nam Nhiễm.

Này không biết, nhìn vào còn tưởng là Nam Nhiễm ép buộc hắn.

Cuối cùng cũng đi đến cổng Nam phủ.

Nam Nhiễm vừa mới bước lên bậc thang, đã nghe thấy một thị vệ đứng ở cạnh cửa mở miệng.

"Nam Nhiễm tiểu thư, gia chủ đang đợi ngài."

Dứt lời, liền bày ra tư thế mời.

Thị vệ kia tay cầm trường đao, vừa nói xong, các thị vệ còn lại cũng bước đến.

Khí thế bức người.

Tư thế tuy là mời.

Nhưng thái độ lại vô cùng cường ngạnh.

Nam Nhiễm rũ mắt, chân đạp lên bậc thang lót gạch đen, bước từng bước đi vào.

Một thân bạch y tiêu sái, nhanh nhẹn, hai tay để sau lưng, bộ dáng hờ hững, không để ý.

Nốt lệ chí ở khóe mắt hơi động, đôi môi hồng nộn cong lên.

Tinh Chỉ đi ở phía sau, sớm đã lên tinh thần.

Ánh mắt cảnh giác.

Bất luận là ai, nàng cũng không cho phép người đó làm tổn thương tiểu thư.

Tinh Chỉ không biết đã nhận ra cái gì mà biểu tình trên mặt thập phần nghiêm túc.

Nàng nói thầm vào tai Nam Nhiễm.

"Tiểu thư, bên trong có rất nhiều cao thủ."

Ánh mắt Nam Nhiễm giật giật.

Lười nhác lên tiếng: "Ừ."

Đằng trước có một thị vệ dẫn đường.

Còn lại đều đi sau Nam Nhiễm.

Giống như đang hộ tống vậy.

Dưới sự dẫn đường của thị vệ, Nam Nhiễm một đường đi thẳng vào sảnh chính.

Vốn dĩ, ở Nam phủ, chỉ có tỳ nữ hầu hạ.

Hiện giờ hai bên lối đi đều là thị vệ.

Vẻ mặt của đám thị vệ đầy sát khí.

Vừa vào sảnh chính, thị vệ dẫn đường lập tức ôm quyền, cao giọng nói: "Gia chủ, đã mang người đến."

Từ ngoài cửa nhìn vào trong.

Chỉ thấy, bên trong phòng, có rất nhiều người đang ngồi đợi.

Nam Nhiễm vừa xuất hiện, tất cả mọi người ở đây, đều nhất trí đem ánh mắt đặt lên người Nam Nhiễm.

Đánh giá cả người cô từ trên xuống dưới một lượt.

Cả phòng chìm trong yên tĩnh, rất lâu sau mới có một người mở miệng cười nhạo: "Tiểu nha đầu."

Có người dựa lưng vào ghế.

Mắt liếc nhìn Nam Nhiễm, nói: "Ta nói Nam gia chủ, chỉ vì một tiểu nha đầu mà ngài lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, mời toàn bộ chúng ta đến?"

Người ở đây, đều đã lớn tuổi.

Hơn nữa đều có tu vi rất cao.

Vừa nhìn đã biết bọn họ đều là người đã trải qua sóng to gió lớn.

Trong mắt bọn họ.

Nam Nhiễm chỉ là một tiểu nha đầu, không cần để vào trong mắt.

Người ngồi ở vị trí chủ vị, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Nam Nhiễm.

Một bàn tay đột nhiên đập mạnh lên bàn.

"Quỳ xuống!"

Người nói chuyện, chính là gia chủ đương nhiệm của Nam gia.

Nam Nhiễm nghe thế vẫn đứng im, ý cười trên mặt càng đậm.

Ngẩng đầu lên, con ngươi đen như mực nhìn chằm chằm người kia.

Không có bất cứ động tác gì.

Thấy thái độ kiêu ngạo khó tuân của Nam Nhiễm, mọi người ở đây đồng thời nhíu mày.

Tuổi không lớn, nhưng gan thật không nhỏ.

Chỉ là một nha đầu, cũng không biết lấy đâu ra tính tình kiêu ngạo này.

Tiếp theo, Nam gia chủ đột nhiên quát lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.