Ngoại truyện về Nick 1.
Có lẽ cô ấy phải rời khỏi tôi rồi.
Mùa xuân đã đến, mà nước tuyết xen lẫn cát đá xông vào động. . . . . .
Cũng thời gian này
Năm trước, con khỉ Nana bạn tốt của cô sau khi tuyết tan liền rời bạn đời của nó. . . .
Chúng tôi bề bộn nhiều việc, vội vàng đào mương xử lý nước. .
Vội vàng dĩ nhiên là không phát hiện ra cô có chỗ không thích hợp, lúc cô ấy suy yếu nằm trong lòng tôi, tôi mới đột nhiên nhớ tới, đã bao nhiêu ngày cô chưa ăn gì?
Đúng vậy, cô rất không an tâm. Lúc xảy ra biến cố gì cô đều nôn nóng đến không chịu ăn, giống như lần đầu tiên đến sơn động trú đông, cô bất an đến vài ngày không ăn thịt. Tôi đi ra ngoài săn thú đào chút khoai tây khô trong tuyết, tìm vài quả trứng về dỗ cô, cô mới dần dần tốt lên.
Cô suy yếu nằm trong lòng tôi, tôi bón cho cô ăn một ít thịt, cô miễn cưỡng nuốt xuống. Tôi đoán lần này là tôi dỗ cô không tốt, lúc cô ở trước ngực tôi đếm đếm lông tôi liền biết mình dỗ cô không tốt rồi. Cô phải rời khỏi tôi rồi. . .
Tôi biết bộ dạng của tôi không cao lớn như A, cũng không như linh lợi như B, mỗi lần săn thú đều là B quay về sơn động trước. Tôi biết cô thích người cao lớn, bởi vì cô đã cho A một tấm da sói, tôi còn biết cô thích người linh lợi, cô thay B trừ băng, B còn đưa một phần con mồi của hắn tới cho cô. Tôi biết bản thân không tốt, thậm chí thật ngốc, đến bây giờ tôi vẫn không hiểu được cô ấy, tôi nghĩ tôi chính là người bạn đời kém cỏi nhất.
Có lẽ thứ duy nhất cô thích chính là bộ lông của tôi. Cô đã từng lấy lông của tôi đeo lên cổ, điều này làm cho tôi vui vẻ đến mấy ngày. Nhưng bây giờ ngay cả điểm ấy tôi cũng không có, lông trên người tôi loang loang lổ lổ, trên chân còn có mấy chỗ không có lông, bản thân tôi cũng cảm thấy xấu nữa là. Tuy rằng cô dùng miệng chạm qua những nơi không có lông đó, nhưng tôi nhìn ra, cô không thích. Cô không thích tôi!
Cô sờ sờ một số chỗ không có lông trước ngực tôi, tôi đoán cô ghét bỏ tôi rồi. Có lẽ ngày ngưng tuyết lúc tôi không chú ý cô liền rời tôi mà đi, giống như con khỉ Nana năm đó. Về sau, cô nằm ở trong lòng tôi, dùng ánh mắt tôi không hiểu nhìn tôi. Tôi đột nhiên hoảng hốt, tôi liều mạng đút thịt cho cô, tôi ôm cô vào lòng, dùng tiếng mà người trong tộc chỉ nói với bạn đời ở bên tai cô nói cho cô nghe. Có lẽ không còn cơ hội nữa, tôi chỉ có thể nói một lần, lặp lại lần nữa, tôi biết, cô mơ hồ có thể nghe hiểu…
Tuyết tan hết, những người khác vì mất đi bạn đời liền sớm rời khỏi, tôi và cô luôn đợi đến cuối cùng. Vài ngày nay tôi hoảng loạn, tôi hi vọng tôi có thêm một ít thời gian, chờ tôi đổi lông có khả năng mọi chuyện liền tốt lên rồi. Ở trên đường về tôi đổi lông, nhưng trên miệng vết thương vẫn không có mọc lông. Tôi ảo não cực kỳ, tôi sợ bị cô nhìn thấy. . .
(Tiếp theo là ngày từ trên núi trú đông trở về, trên đường đi Nick cho rằng cô ghét bỏ hắn, không cần hắn )
Ngoại truyện về Nick 2
Tôi thường xuyên vụng trộm liếm những vết sẹo kia sau lưng cô, tôi biết còn có một cách cuối cùng, ở trong rừng rậm có một loại cỏ, nhai nát đắp lên vết sẹo có thể mọc lại lông. Nhưng loại cỏ này chỉ nảy mầm lúc những loại cỏ cây khác đều đã mọc cao, cũng có nghĩa là từ giờ trở đi, phải đợi một đoạn thời gian lại chờ một đoạn thời gian. .
Dọc theo đường đi tôi đều dùng đuôi ôm cô, tôi muốn giám sát cô chặt chẽ, tôi muốn nhanh chónh tìm được loại cỏ kia, tôi muốn lông mọc lại nhanh lên, tôi muốn nhanh chóng trở nên anh tuấn. Làm xong nhà tôi phải đi săn thú , còn phải tìm cỏ. Thực ra trong lòng tôi sợ hãi cực kỳ, tôi sợ lúc tôi đi ra ngoài cô liền cứ như vậy rời đi.
Tôi còn chưa tìm được loại cỏ này, chỉ có thể nhẫn nại chờ. Nhưng tôi không biết cô còn có thể chờ nữa không. Mấy ngày nay tôi về nhà cô liền để tôi ngâm mình trong hồ đá, dùng lá bạc hà chà đến chà đi trên người, có lẽ cô cho rằng lá bạc hà có tác dụng chữa khỏi vết sẹo dưỡng dài lông. Tôi làm bộ như cái gì cũng không biết để cô chà, nghĩ rằng trước lúc cô phát hiện lá bạc hà không có công hiệu tìm được loại cỏ kia thì tốt rồi. Cho nên cô chà xong tôi liền kéo cô vào trong rừng đi dạo, mặt ngoài là cùng cô đi chơi, thực ra là vì tìm cỏ. Nhìn cô ngây ngốc chơi rất vui vẻ, trong lòng tôi áy náy cực kỳ. . . . . . .
Tôi vẫn như cũ không tìm được loại cỏ kia, mà có lẽ cô dần dần phát hiện lá bạc hà không có công hiệu. Tôi giống như trước đây cùng cô vọc nước, cô lại tức giận, thật thần kỳ, cô cũng sẽ tức giận giống như tộc chúng tôi nha. Cô dùng sức chà lá bạc hà lên lông tôi, thậm chí răng nanh của tôi đều được chà qua một lần, xem ra cô thật sự tức giận, thế nhưng răng nanh của tôi vẫn ngay ngắn chỉnh tề một cái cũng không thiếu.
Tắm xong cô kéo tôi vào tổ, tôi có chút hoảng, đương nhiên ở ngoài mặt tôi vẫn làm bộ điềm nhiên như không có việc gì. Phải biết rằng giờ phút này chúng tôi hẳn là phải đi vào rừng, chẳng lẽ cô phát hiện tôi mang cô vào rừng không phải là để chơi với cô? Chẳng lẽ cô đã biết chuyện loại cỏ kia? Thực ra cô rất thông minh, nhưng chưa đến cuối cùng tôi sẽ không từ bỏ. .
Cô nằm xuống tôi cũng nằm xuống. Ừ, chết cũng không từ bỏ là được rồi. Cô nằm sấp lên người tôi, tôi liền lẳng lặng ôm cô, ừ, chết cũng không từ bỏ là được rồi. Cô. . .ừ. . . Sao mùi trên người cô lại thơm như vậy. . . . . . .
Tôi lặng lẽ dùng đuôi vuốt ve đùi cô, bình tĩnh nhìn cô, sau này nghĩ lại luôn cảm thấy lúc đó mình thật là xấu, dù sao cũng là tôi làm chuyện thật có lỗi với cô, là tôi chọc giận cô, tôi còn hạ quyết tâm chết cũng không từ bỏ, cuối cùng vậy mà còn dày mặt cầu hoan với cô. . . . . Bây giờ ngẫm lại thấy thật không tốt. . . . .
Thân thể của cô luôn luôn không tốt, qua một đoạn thời gian sẽ phát bệnh, rất nghiêm trọng, lúc nào cũng có thể chết. Mỗi lần phát bệnh sẽ chảy rất nhiều máu, khả năng trước kia bị nội thương rất nặng, may mà mỗi lần đều được tôi cứu về. Trước kia tôi cũng có muốn, nhưng cô lại che bụng khiến tôi không dám, đúng vậy, sao tôi có thể quên cô từng bị thương rất nặng. Nhưng mà. . .cô thật sự rất thơm. . . Hơn nữa cô cũng không ôm bụng, hẳn là có thể đi? . . . . . . .
Ngoại truyện về Nick – 3
“Nick. . . A. . . Nick. . .” .
Cô thường xuyên phát ra tiếng “Nick” như vậy, khác ở cách gọi có nghĩa là ý khác nhau, lúc nhẹ nhàng kêu có nghĩa là muốn tôi nhìn cô, kêu ngắn ngủi liên tục có nghĩa là cô phát hiện ra cái gì đó thú vị, âm điệu cao vút lên là hỏi anh làm sao vậy, tiếng kêu lớn bén nhọn là cô đang gặp nguy hiểm, kêu cứu. Có khi cô cũng sẽ phát ra một chuỗi tiếng kêu dài khác, cái đó không có ý nghĩa gì, chỉ là cô kêu đùa. Tiếng Nick này cô chỉ kêu cho tôi nghe, tôi đoán nó giống như tiếng grù grù của người trong tộc chúng tôi, là tiếng chỉ gọi cho bạn đời nghe. Nhưng tiếng Nick mềm mềm dẻo dẻo này, nghe qua tê tê dại dại, là ý gì đây? Trước kia tôi chưa bao giờ nghe qua. . . . . .
Tôi nghiêm túc nhìn cô ở dưới thân mình một chút, a, chắc ý là thoải mái đi. Tôi lại giật giật, tiếng kêu của cô càng mềm, nhìn cô có vẻ thích? . . . . . Nói như vậy, trừ lông trên người tôi, tôi lại có thêm một ưu điểm cô thích?
Ừ, tôi nhất định nắm chắc cơ hội hết sức nỗ lực. . . . . .
Tôi cảm thấy cuộc sống bây giờ tốt lắm, lông của tôi cũng mọc ra, tuy rằng vẫn không tinh tế, nhưng tóm lại vẫn đẹp mắt hơn trước kia. Cô thì vẫn sẽ phát bệnh, nhưng mà tôi cũng càng ngày càng có kinh nghiệm làm cho cô tốt lên, bây giờ thời gian cô đau bụng đã ít hơn trước kia rồi. Nhưng có một ngày tôi lại phát hiện cô đeo lông của người khác trên người! .
Thì ra cô vẫn để ý. Tôi uể oải ngồi trên cỏ, nhìn mảng lông vẫn mỏng manh trên chân. Tóm lại cô vẫn để ý. Tôi còn nhớ mang máng trước kia khi cô đeo lông của tôi lên cổ, bộ dáng cô ngây ngất, giống như bây giờ, chẳng qua bây giờ cô đeo lông của người khác. Tôi chỉ nhìn thoáng qua liền nhận ra lông này có vài cái thuộc về A cao lớn, còn có một vài cái thuộc về B linh hoạt.( A là người Nick cao to nhất trong sơn động lần trước, B là người được Dương Phàm trừ băng giúp). . . .
Cô đi lại đây, tôi dè dặt cẩn trọng nhìn cô một cái, cô lại quay đầu bỏ chạy , cô liền như vậy chạy! Toàn thân tôi căng thẳng muốn đuổi theo, nhưng cuối cùng vẫn không hề động. Tôi đuổi theo thì làm được gì, tôi lấy cái gì để dỗ cô đi theo tôi?
Tôi muốn lại muốn, cuối cùng quyết định phải kiếm thêm ít loại cỏ kia để làm lông dài thêm một chút. Đang hạ quyết tâm đột nhiên trước mắt xuất hiện một bó hoa lớn, cô bổ nhào vào trong lòng tôi, như thế tôi mới nhớ tới, đúng vậy, trừ lông trên người tôi, cô còn thích một thứ khác! Cơm nước xong tôi liền đem đám lông chướng mắt ném ra ngoài, cô nhìn đám lông kia một hồi lâu, luyến tiếc sao? Được thôi, anh cam đoan chờ đến mùa xuân thay lông, nhất định đem những cái lông lớn nhất xinh đẹp nhất để lại tặng cho em, được không? Như vậy chúng ta vẫn về động làm chuyện đó đi, anh nhất định sẽ càng thêm nỗ lực ~ grù grù grù ~.
Đảo mắt đã gần đến mùa đông, khi chúng tôi đến núi đá đen cô lại không giống năm ngoái đi theo tôi rồi, tôi mơ hồ có thể đoán được cô muốn làm cái gì. Tôi đi theo cô vòng vo nửa ngày, cuối cùng cô dừng lại leo lên lưng tôi, một đường đều phờ phạc ỉu xìu. Tôi vừa trèo lên vừa cẩn thận quan sát, năm nay không thể như trước tùy tiện vào một cái động, tôi phải tìm một chỗ hiểm trở không dễ đi ra. Hỏi vì sao sao? Còn không phải là vì cô vợ của tôi sao, cô cho rằng tôi không biết vừa rồi cô lòng vòng dạo quanh tìm cái gì, còn không phải tìm cái sơn động năm trước ? Chắc chắn cô không biết tộc chúng tôi trú đông đều không trở lại sơn động cũ, cho dù tìm được cái động năm ngoái, năm trước cũng không ở tại.
Rốt cục cũng tìm được một cái động thích hợp, tôi dàn xếp tốt tất cả mọi chuyện lại phát hiện cô còn đang ngơ ngác. Tôi nói rồi, cô rất thông minh, nhất định cô cũng phát hiện cái động này không dễ đi ra ngoài. Thực ra tôi không sợ cô chạy, chỉ muốn yên tâm chút thôi. Ai da, các người nói tôi xạo tôi cũng chấp nhận.
Vợ à ~ grù grù, cho em chơi với cái đuôi em thích nhất này ~ grù grù ~ đừng không để ý anh như vậy nữa a ~ grù grù ~.