Đại lục Võ Hồn

Chương 11: Chương 11: Ra đường nhặt được mỹ nữ




Văn Sơn ở kiếp trước nếu nói hắn đến mức chưa từng tay con gái thì hơi quá nhưng về phần được sờ ngực nữ nhân thì hắn chưa từng bao giờ được sờ. Hiện giờ trong đầu của hắn xuất hiện hai cảm xúc một cảm xúc thì giục hắn mau thử cái cảm xúc bóp vú phụ nữ một cảm xúc khác thì giục hắn dừng lại. Từ miệng của Văn Sơn thở ra từng đợt không khí nóng bỏng.

Thiếu nữ hoàn toàn rơi vào hôn mê, bàn tay của nàng vươt ra bá lấy cổ và tay của hắn mà sờ loạn. Bàn tay của Văn Sơn không nhịn được. Hắn cảm giác được cả người giống như đang ở trong một lò lửa. Hai má của Văn Sơn đỏ bừng. Hắn thầm nghĩ: “Sờ một tí chắc không sao đâu?”

Nói là làm, bàn tay to lớn thô của Văn Sơn trực tiếp vươn ra chộp lấy cặp nhũ phong cực kỳ lớn của thiếu nữ. Thiếu nữ cảm giác được có người chộp vào ngực của mình thì hai má ửng đỏ. Nàng khe khẽ rên lên một tiếng: “Ư…”

Kiếp trước Văn Sơn xem phim JAV nhiều rồi, quả thực âm thanh của các nàng phát ra cực kỳ tiêu hồn nhưng lại không có mức độ khủng bố như thiếu nữ này. Nàng phát ra âm thanh cực kỳ tiêu hồn và mê người. Từ bàn tay của Văn Sơn truyền đến cảm xúc mềm mại vô cùng. Đó là cảm giác nhuyễn và mềm mại hắn không bao giờ muốn buông tay.

Mỗi lần hắn thử bóp nhẹ một cái là thiếu nữ lại rên lên: “Ư… ha… ha…” Từng hơi thở nóng bỏng của nàng phả vào mặt của Văn Sơn, Nó không những không làm cho Văn Sơn tỉnh táo mà còn giống như đổ thêm dầu vào lửa. Hắn cảm nhận được từng trận hơi nóng của thiếu nữ phả vào tai.

“Ư, ư… a… a…ư… ha…”

Hắn đê mê trong cái cảm giác xoa bóp cặp vú của nàng. Bàn tay của thiếu nữ thì vươn lên liên tục vân vê sau lưng của hắn. Văn Sơn cảm giác được cả người nóng ran. Hắn giật mình phát hiện dù có kiếm chút tiện nghi của thiếu nữ trước mặt này nhưng cũng đâu đến nỗi cả người nóng bức như vậy.

Miệng khô, lưỡi nóng, dưới hạ thể bắt đầu cương cứng lên. Hắn cố đẩy ra thiếu nữ ai ngờ thiếu nữ hai mắt nhắm nghiền bàn tay ôm chặt lấy hắn. Văn Sơn hoàn toàn đê mê. Cái cảm giác này thực là thích thảo nào trong công viên hắn thấy nhiều đôi hôn hít nhau như thế. Lúc không có người tên thanh niên còn dùng trực tiếp tay chui vào trong quần thiếu nữ ở trong công viên nữa kia. Hắn bây giờ mới có chút hiểu tại sao thanh niên thích sờ soạng người thiếu nữ thế. Hắn giờ mới cảm giác được toàn thân kích thích, quả thực cái cảm giác này hắn chưa từng bao giờ trải qua. Nó còn sướng hơn cả việc cầm tay nữ nhân nhiều.

Văn Sơn giật mình bởi vì hắn phát hiện cả người càng ngày càng nóng. Thiếu nữ này dường như càng ngày càng trở nên đẹp hơn thì phải. Hắn cũng không biết có phải mình bị hoa mắt nữa hay không. Hắn muốn cùng nàng làm việc giống như trong mấy bộ phim JAV đã chiếu. Văn Sơn bắt đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng.

Dù sao đây là lần đầu tiên hôn môi. Cái cảm giác chạm môi, sau đó lưỡi cuốn vào nhau mặc dù có chút mất vệ sinh nhưng cảm giác này thật là phê. Cảm giác điện tê dại truyền từ đầu lưỡi lên não cực kỳ kích thích đồng thời cây côn thịt của hắn bắt đầu cương cứng lên. Bàn tay liên tục xoa bóp bộ ngực của nàng, cái cảm giác mềm mại này thật là thích.

Thiếu nữ mở ra đôi mắt mông lung tràn ngập nước nhìn về phía hắn. Hắn thấy được đôi mắt của nàng rất quen thuộc nhưng không biết đã gặp ở đâu. Làn da của thiếu nữ trở nên đỏ hồng, vết đỏ đã lan tới tận mang tai. Văn Sơn trực tiêp hôn lên cổ cùng vành tai của nàng. Hai má của thiếu nữ ửng đỏ, nàng ngửa đầu ra sau mà rên rỉ.

“Ư, a, a…”

“Roạt!” Một tiếng vải bị xé rách vang lên.

Hắn bây giờ không nhịn được đem y phục của thiếu nữ trực tiếp xé bỏ. Thân mình của hắn trực tiếp đè lên người của nàng. Đó là cảm giác gì thì Văn Sơn không biết hắn cũng chẳng quan tâm. Quần áo thiếp thân của thiếu nữ bị xé tung bay trong gió. Cặp vú cao vút mềm mại trắng tròn hiển lộ ra trong không khí. Tuy nhiên trên thân thể của nàng Văn Sơn phát hiện được nhiều vết đỏ hằn lên giống như bị roi ra quất vào.

Đôi gò bồng rung rinh, mềm mại trắng tròn. Dưới ánh trăng bạc nhàn nhạt hai hạt anh đào ngạo nghễ trong gió. Bàn tay Văn Sơn trực tiếp chộp lên một bên vú của nàng còn miệng thì trực tiếp bú lên cặp vú cao vút của nàng. Bởi vì trúng thuốc lên hắn làm có vài phần thô bạo. Trong tiếng rên của thiếu nữ mang theo vài phần đau đớn: “A, ư, ư… a….”

Hắn cảm giác rất nóng, hắn trực tiếp lột sạch áo khoác ngoài của mình ra. Một thân hình cổ đồng xuất hiện trong không khí. Từng khúc thịt cuồn cuộn hiển lộ ra. Bàn tay của thiếu nữ mê ly vân vê ngực và bụng của Văn Sơn.

Hai bên vú của nàng đã hoàn toàn cương cứng. Văn Sơn toàn thân nóng giống như lò lửa. Hắn vội vã đem quần của nàng cởi bỏ. Hắn cũng chả quan tâm được quần lót của nàng có màu gì. Hắn chỉ biết được hạ thể của nàng hiện giờ đã ướt nhẹp. Nó dính cái thứ nhớp nháp keo nhưng Văn Sơn ngửi được mùi hương rất thơm. Mùi hương này hình như có chút quen thuộc.

Hắn bây giờ muốn gì ư? Hắn không biết chỉ muốn nhanh chóng đút cây côn thịt vào nơi này của nàng. Hắn trực tiếp lột bỏ quần của mình hiện ra cây côn thịt to tướng và cương cứng. Từng dòng gân nổi lên trên cây côn thịt trông vô cùng hùng dữ và có vài phàn dáng sợ. Trong tâm trí của hắn muốn hắn dừng lại nhưng một phần khác thúc dục hắn nhanh chóng đút vào nơi này đi.

Do lần đầu hắn không có kinh nghiệm lên không có dạo đầu với nàng thật tốt may mắn là thiếu nữ đã trúng thuốc nên hang động của nàng đã chảy ra dầm dề là dịch lỏng keo nhớp nháp. Văn Sơn cũng không nói nhiều trực tiếp tách hai chân của nàng ra sau đó một tay cầm cây côn thịt của mình ấn vào khe của nàng. Một tay khác bắt lấy hông của nàng sau đó đâm mạnh vào phía trước.

“A…” Thiếu nữ kêu lên một tiếng.

Văn Sơn cảm giác được toàn thân tê dại vì thoải mái. Hắn cảm giác được cây côn thịt của mình tiến vào một nơi ẩm ướt và nhớp nháp đồng thời nóng ran. Ban đầu có chút trơn trơn nhưng đi vào càng sâu thì cây côn thịt giống như bị hai thành thịt của thiếu nữ thiết đến rất mạnh có vài phần hơi tức côn thịt một chút. Hắn áp lại người gần với người thiếu nữ sau đó đẩy cây côn thịt càng sâu vào phía trong. Hắn chỉ cảm nhận được mình đâm vào một vật chướng ngại nào đỏ nhưng hắn không có ngừng lại mà vận hết sức đem cây côn thịt đâm tận ngập cán.

Một cảm giác thiết chặt điên cuồng co bóp do hai thành thịt ép lên cây côn thịt của hắn. Cảm giác đê mê và tê dài tràn khắp người của hắn. Cái cảm giác sung sướng này quả thực hắn chưa từng bao giờ trải qua. Hắn hiểu bây giờ tại sao ở hiện đại nhiều thanh niên đều muốn có bạn gái như vậy. Cái cảm giác ân ái cùng với nữ nhân quả thực rất tuyệt.

Cây côn thịt đấm vào thành tận trong sâu nhật nơi thần bí nhất của nữ nhân. Thiếu nữ cong người lên bởi vì đau đớn. Mặt mũi của nàng nhăn lại rên lên một tiếng khá to và dài: “Aaa…” Hai bàn tay của nàng siết lại da thịt trên lưng của Văn Sơn.

Văn Sơn cảm giác được bả vai của mình đau nhói. Hắn từ trước đến nay thực lực vốn dù chưa bước vào luyện khí nhưng hắn tự tin vào thân thể của mình cũng không kém đi nhưng hắn không ngờ được rằng mình lại bị cánh tay của nàng siết cho đau đớn như vậy.

Từ chỗ dao nhau giữa cây côn thịt và hang động thần bí của thiếu nữ chảy ra một dòng máu đỏ tươi. Hắn nghe mấy bậc anh chị lớn tuổi nói thế nào là trinh tiết. Thường thường trinh tiết của nữ nhân kiểm tra rất dễ. Dù các nàng có màng trinh hay không? Thì khi quan hệ trong lần đầu sẽ chỉ đâm cây côn thịt vào khoảng một nửa mà thôi. Còn riêng về phần trinh giả thì dù có đâm ngập càn côn thịt cũng không sao? Đây chỉ là nhắc riêng đối với thế giới hiện tại nhưng Văn Sơn biết đây là dị giới hình như không có cái dịch vụ như thế. Ngoài ra bây giờ hắn cũng chẳng quan tâm điều ấy làm cái gì. Hắn bây giờ tập trung là ở trên người thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp này.

Cây côn thịt truyền đến cảm giác nóng ran, ẩm ướt và cảm giác có hàng ngàn còn kiến đang cắn cây côn thịt của mình. Toàn bộ cây côn thịt bị mút chặt chứ không phải riêng gì một chỗ. Thiếu nữ hoàn toàn lâm vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

Văn Sơn không nhịn được bắt đầu thử chuyển động. Mỗi lần cây côn thịt ma sát với thành thịt của thiếu nữ là thiếu nữ lại rên lên vì vừa đau đớn mà lại vừa sướng: “A, ư, a…”. Văn Sơn cũng chỉ cảm giác được cây côn thì rất ngứa nhưng cũng rất sướng. Hắn chỉ cần đút vào người của thiếu nữ này chắc hẳn chẳng bao giờ muốn rút cây côn thịt ra ngoài nữa.

Thân mình Văn Sơn chuyển động ra vào vào ra. Cảm giác đê mê tê dại từ cây côn thịt truyền đến. Khi cây côn thịt rút ra thì có cảm giác hơi mất mát và ngưa ngứa nhưng khi đâm vào thì một cảm giác ma sát tuyệt với truyền từ cây côn thịt vào người của hắn.

“Ư, ư, a…”

Cảm giác tê dại đau đớn cùng sung sướng cùng truyền vào não bộ của thiếu nữ làm cho thân mình nàng run lên. Hai mắt mê ly ướt át đầy tình ý. Hai má ửng hồng câu dẫn người phạm tội. Bàn tay của nàng trực tiếp bá lên cổ của hắn mặc cho hắn trên người nàng mà liên tục tiến hành giao hoan nguyên thủy nhất giữa nam và nữ.

Hai cánh hóa bị mở rộng rồi lại khép lại, mở rộng rồi lại khép lại… sau mỗi lần cây côn thịt đút vào rồi rút ra. Từ chỗ dao hoan bắn ra một chút dịch lòng màu trắng hòa cùng với màu đỏ.

Cảm giác bóp nóng ran cùng với thịt chặt đồng thời trong hang động hắn càng ngày càng cảm giác được nó trở nên ướt át hơn. Bây giờ hoàn toàn ướt nhẹp và trơn bòng. Ban đầu côn thịt của hắn rút ra đâm vào có vài phần khó khăn nhưng bây giờ dễ dàng hơn nhiều. Hắn đi được khoảng hơn năm phút thì không nhịn được thân mình run lên. Hắn đem cây côn thịt đâm ngập cán, đầu cây côn thịt chạm vào thành sâu nhất trong huyệt động của thiếu nữ từ cây côn thịt bắn ra một dung dịch trắng đục và nóng hổi vào sâu trong bụng của nàng.

Thiếu nữ hoàn toàn lâm vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê nhưng nàng cảm giác được có thứ dung dịch nóng bỏng phun vào phía bên trong bụng của nàng. Khi dịch lọng phun vào bên trong thì nàng cảm giác được cái cảm giác sướng khoái từ đó truyền thẳng lên não. Đôi môi đỏ hồng để lộ ra hàm răng trắng bóng thằng tắp, một hương thơm mê người từ miệng nàng truyền ra: “A…”

Mặc dù mới phun ra một lần cây côn thịt của Văn Sơn có mềm đi một chút nhưng chỉ một lát sau đó nó lại cương cứng lên. Văn Sơn lại tiếp tục chuyển động thân thể của mình. Chỉ một lúc sau khi hắn đâm vào rút ra với tốc độ cực nhanh. Hai thành thịt của thiếu nữ hoàn toàn đỏ hồng, cả người nàng run lên bần bật. Miệng của nàng phát ra một tiếng cao vút: “Aaa…”

Văn Sơn chỉ thấy được huyệt động ra không biết được bao nhiêu nước. Hắn chỉ thấy được huyệt động của nàng điên cuồng co bóp. Văn Sơn giật mình khí thấy được một dòng nước nóng bỏng bao phủ cả cây côn thịt của mình. Hắn có chút giật mình nghĩ đến chẳng lẽ nàng tiểu trong lúc tiến hành giao hoan. Tuy nhiên hắn vẫn tận lực rút ra rồi đâm vào của nàng. Thiếu nữ chỉ có ngoan ngoãn bá lấy cổ của hắn mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.

“Ư, a, a…” Đôi mắt của thiếu nữ có chút mê ly nhìn thấy được thanh niên đang giao hoan với nàng. Bàn tay của nàng đưa lên muốn đẩy hắn ra ngoài nhưng rõ ràng thanh niên này không chịu. Hai tay ôm chặt lấy nàng không cho nàng ly khai. Hắn vẫn tiến hành hoạt động nguyên thủy nhất. Thiếu nữ chỉ chống cự một chút sau đó buông bỏ cho số phận rồi để mặc cho hắn tiếp tục cùng với mình giao hoan.

Trong lúc này cả người người đã tràn đầy mồ hôi. Cả người của hai bị ướt đẫm mồ hôi. Không biết hai người giao hoan trong bao lâu là hai giờ còn là ba giờ đồng hồ. Văn Sơn chỉ nhớ được khiến cho hạ thể của thiếu nữ sưng húp. Hắn bắn đến mười ba lần vào trong bụng của thiếu nữ thì cây côn thịt mới mềm xuống. Đó là lúc mà thuốc hết tác dụng.

Đôi chân có chút run rẩy, Văn Sơn thở ra hổn hển, cây côn thịt cũng liên tục co giật bắt đầu mềm đi. Hắn từ từ rút ra hạ thể đang sưng húp của thiếu nữ. Cây côn thịt được bao bọc trong lớp dịch nhớp trắng trong suốt. Cây côn thịt của hắn lúc này đã hoàn toàn biến thành đỏ bừng có thể nhìn thấy được các mạch máu đang chạy ở trên đó.

Khi hắn rút cây côn thịt ra thì hai cánh hoa của thiếu nữ khẽ mở ra một dòng chất lòng trắng trong hơi đục kèm theo màu đỏ dần dần chảy ra bên ngoài.

Miệng Văn Sơn thở ra hồng hộc. Hắn nhìn thấy được đôi mắt tràn ngập nước mắt của thiếu nữ thì thở dài ra một hơi. Hiện giờ hắn quả thực được nếm cái vị cưỡng bức hiếp dâm con gái nhà lành. Hắn không hiểu được tại sao mình lại không khống chế được bản thân. Chẳng lẽ tại nàng quá xinh đẹp sao?

Đôi mắt thiếu nữ chàn đầy nước mắt nhìn về phía hắn. Sau đó nàng mới lên tiếng nói: “Ngươi làm xong rồi có phải hay không sẽ giết ta diệt khẩu?”

Dường như trong lời nói của thiếu nữ trước mặt này thì hắn là loại dâm tặc cưỡng hiếp xong thì giết chết, chính là loại tiền dâm hậu sát. Khuôn mặt Văn Sơn méo lại, cái khuôn mặt hắn tuấn lãng đến yêu dị như thế mà giống mấy tên dâm tặc đi tiền dâm hậu sát à? Tiêu Sơn cười khổ đem quần áo mặc vào sau đó nhìn về phía thiếu nữ thở dài ra một hơi rồi hỏi: “Hà… nàng… nàng tên gì?”

Đầu của thiếu nữ cúi xuống sau đó nói: “Tên, tên của ta là… Mặc Linh!”

Cái tên Mặc Linh truyền vào tai của Văn Sơn, hắn đối với thiếu nữ này không phải yêu mà là trách nhiệm. Thực sự trong đầu của hắn đã có hình bóng của một thiếu nữ khác. Một thiếu nữ có khuôn mặt ẩn hiện qua lớp vải mỏng màu trắng, nàng mặc một thân quần áo cao quý màu trắng. Tuy nhiên hắn biết thân phận của mình và nàng mãi mãi chẳng thề nào đến với nhau.

Văn Sơn ngồi xuống đất nhìn về phía nàng sau đó lên tiếng nói: “Vậy bây giờ nàng có ý định gì hay không?”

Khuôn mặt của thiếu nữ trầm xuống, nàng lắc lắc đầu sau đó nhìn về phía Văn Sơn với khuôn mặt cực kỳ tò mò hỏi: “Ngươi, ngươi chẳng lẽ không giết ta sao?”

“Ách” Văn Sơn nghe thấy vậy thì cười khổ dùng ngón chỏ gãi gãi sống mũi của mình tò mò nhìn về phía thiếu nữ hỏi: “Ta không phải loại người đại gian đại ác được chứ? Nàng có ý định gì? Nàng tại sao bị người bắt cóc? Còn nữa tại sao giờ này nàng lại ở nơi này?”

Khuôn mặt của thiếu nữ trở nên ảm đạm nói: “Ta vốn là một nữ nô lệ tại đại đấu giá trường trốn ra bên ngoài. Sau đó không hiểu ta ngửi thấy trong không khí có một mùi hương thơm nhẹ rồi cả người mình ngất đi. Sau đó, sau đó thì…” Nói đến đầy thì thiếu nữ đỏ bừng mặt, hai bàn tay nàng vân vê vạt áo nhìn về phía Văn Sơn.

Văn Sơn cười khổ một tiếng. Tại một số thôn làng của các nước láng giềng thường sẽ có xung đột ngoài ra có giặc cướp hoàng hành. Tại sao các tên cướp này không có tham lam đem nàng phá thân đây. Có lẽ họ muốn đem nàng bán với giá cao trong đại hội đấu giá. Mấy loại xử nữ thế này khi đem bán thường có giá cả cực cao. Nếu các nàng bị hư thân thì giá cả giảm xuống rất nhiều thế nên mấy tên cướp mới nhịn được đem nàng không có tiến hành xâm phạm. Một thiếu nữ xinh đẹp như vậy thì có lẽ sẽ có rất nhiều người bỏ giá cao ra mua nàng. Số lượng thiếu nữ như vậy cũng không ít. Đặc biệt một số dị tộc chủng loại như nữ miêu, nữ thỏ lang v.v… Các chủng tộc này đều thuộc loại quý hiếm được bắt đem ra chợ buôn người bán. Các nàng có giá cực cao.

Khóe miệng Văn Sơn xuất hiện một nụ cười khổ. Hắn lên tiếng nói: “Vậy ngươi có tính toán gì hay không?”

Đầu thiếu nữ cúi xuống nàng khe khẽ lẩm bẩm nói: “Ta… ta… không biết!”

Thấy trên người của nàng tràn ngập vết thương, Văn Sơn không đành lòng. Nếu như nàng bị đám người kia bắt lại thì có lẽ nhất định sẽ bị đánh một trận. Ngoài ra khi nàng không còn trong trắng thì kết quả còn thảm hơn gấp trăm lần. Đôi mắt Văn Sơn cau lại hắn lên tiếng hỏi: “Nhà ngươi ở đâu? Còn người thân hay không?”

Khuôn mặt thiếu nữ trở nên ảm đạm, nàng lắc lắc đầu nói: “Nhà của ta ở biên giới nước Hoàng Sa. Cả gia đình của ta từ lớn đến bá bốn mạng người toàn bộ bị họ giết sạch duy chỉ có ta còn sống. Chúng nhìn thấy sắc đẹp của ta nên muốn đem ta bán cho các thương hội buôn người đem ra bán đấu giá!”

Nghe được thân thế của nàng thì Văn Sơn có cảm giác có chút thương cảm và đồng tình với thân thế của nàng. Văn Sơn dùng ngón chỏ gãi gãi sống mũi của mình hắn hít một hơi sau đó thở dài nói: “Được rồi! Ngươi theo ta trở về đi thôi! Có lẽ ta sẽ không để ngươi chịu khuất nhục cùng với đói!”

“A” Thiếu nữ kinh ngạc hô lên nhỏ một tiếng. Sau đó ánh mắt cực kỳ mê mang nhìn về phía Văn Sơn. Thiếu nữ mặc lên bộ y phục của nàng. Trên bộ y phục đều đã bị rách nát do Văn Sơn gây ra trong lúc muốn tiến hành giao hoan. Khi thấy được Văn Sơn muốn xoay người rời đi thì nàng muốn đứng dậy vội vã chạy theo phía sau. Khi nàng đứng dậy thì từ hạ thể truyền ra cảm giác đau nhói, nàng hét lên một tiếng: “A…” Sau đó thân mình của nàng lảo đảo.

Thấy được thân mình của nàng đi lảo đảo như vậy thì Văn Sơn cảm giác được có chút hổ thẹn. Hắn vội vã cởi bỏ áo ngoài ra đem khoác lên mình của thiếu nữ. Thiếu nữ ngơ ngác nhìn về phía hắn. Theo lý bình thường thì nữ nhân nên tức giận và khóc lóc sau khi nàng bị cưỡng hiếp nhưng có vẻ cô gái này quật cường hơn Văn Sơn nghĩ. Ngoài ra hiện giờ nàng cũng không thể làm gì được hơn ngoài việc đi theo Văn Sơn. Bởi vì trong khi chạy trốn nàng không có bất cứ thứ gì! Thức ăn không, tiền không, thuộc đường không… Xem ra nàng chỉ có một cách duy nhất đó chính là đi theo Văn Sơn và phó mặc cho số phận.

Vừa đi Văn Sơn thấy được bộ dạng của nàng đành phải dùng một tay dắt lấy tay của nàng. Thiếu nữ có chút rụt rè nhưng ngay lập tức bị hắn nắm chặt lấy mặc cho nàng phản kháng hắn cũng không nhả. Văn Sơn lại nhớ được truyện của hắn sao giống như tác phẩm “Vợ Nhặt” thế nhỉ. Ra ngoài đường thì nhặt được một lão bà xinh đẹp đem về nhà hơn nữa còn là hàng chưa bóc tem. Văn Sơn cảm thán cuộc đời xuyên việt của hắn đúng là nhiều thứ ngoài dự đoán.

Đôi mắt thiếu nữ tở ra giật mình kinh ngạc khi nhìn thấy được Văn Sơn đang tiến về phía một cánh cửa khá lớn. Thấy được hai tên lính đang ở đó canh cửa. Họ thấy được Văn Sơn trở về thì giống như không có gì. Văn Sơn cau mày lại, hai tên hộ vệ này quả thực quá coi thường hắn. Dù gì đi nữa thì hắn cũng là đại thiếu gia của Văn gia được chứ?

Thấy thiếu nữ ngơ ngác thì Văn Sơn ngay lập tức kéo lấy tay của nàng nói: “Được rồi! Ngươi đi vào với ta!”

Ánh mắt hai vị hộ vệ quét nhìn về phía thiếu nữ sau đó kinh ngạc vì vẻ đẹp của thiếu nữ này. Tuy nhiên hai vị hộ vệ vội vàng đưa tay ra ngăn cản. Một người mở miệng nói: “Đại thiếu gia, ngài không thể tự tiện dẫn người lạ tiến vào Tiêu gia chúng ta.”

“Cút!” Âm thanh lạnh lùng từ miệng của thanh niên truyền ra khiến cho hai hộ vệ giật mình.

Mặc dù rất tức giận trước hành động của Văn Sơn nhưng hai tên hộ vệ vẫn nhịn xuống. Một người khe khẽ cắn răng chắp hai tay nói: “Đại thiếu gia, đây là quy định của gia tộc. Chúng ta không thể làm trái tự ý cho đại thiếu gia dẫn người lạ tiến vào bên trong. Nếu không có lời của tộc trưởng chúng ta không thể để ngài dẫn người tiến vào nội viện Văn gia!”

Khóe miệng Văn Sơn liên tục giật giật, hắn cười lạnh nói: “Đừng nói ta mấy quy củ đó. Thế nào tại sao mấy người khác dẫn người lạ vào thì được chỉ có mình ta là không được. Đừng nói cho ta biết cái gì là tộc quy. Ta có thể kể tên một số người không thuộc đoàn trưởng lão vẫn tự ý dẫn người lạ tiến vào có cần ta kể tên ra hay không?”

“Việc này…” Hai tên hộ vệ không biết sao cho phải.

Bất chợt Văn Sơn lại tiếp tục lên tiếng nói: “Không muốn nháo với ta. Mặc dù ta là phế vật không thể nào tu luyện! Điều này không sai a! Tuy nhiên hai người các ngươi tin hay chỉ một tiếng của ta nói với phụ thân khiến cho hai người mất công việc ở đây, Các ngươi có tin không?”

Nói xong Văn Sơn hừ lanh kéo tay của thiếu nữ tiến vào bên trong để hai tên hộ vệ ngơ ngác đứng ở cửa. Một tên hộ vệ trong đó nhếch miệng sau đó nhỏ toẹt ra một bãi nước miềng. Nước miếng của hắn tung tóe rơi trên mặt đất. Bàn tay của hắn lau khóe miệng của mình, miệng hắn nhếch lên khinh bỉ nói: “C.mẹ nó, hung cái gì mà hung! Hắn tưởng mình là đại thiếu gia thật chắc! Chỉ là một tên phế vật không có võ hồn mà thôi! Nếu như không phải phụ thân của hắn là tộ trưởng Văn gia hôm nay lão tử không nện cho hắn một trận mới là lạ!”

Người hộ vệ kia gật đầu đồng ý. Sau một lúc thì cười nói: “Chỉ khi đến mười tám tuổi mà hắn còn không có mở ra võ hồn vậy thì chính là phế vật. Đến lúc đó hắn sẽ bị điều ra ngoài lo lắng sự vụ. Lúc đó chúng ta nhất định phải đến xem bộ dạng của hắn lúc đó!”

Người hộ vệ kia gật đầu đống ý.

Trên một bóng cây khá lớn, một người mặc áo bào đen che kín toàn thân nhìn về phía đôi thiếu nữ. Sau khi thấy được đôi thiếu nữ tiến vào bên trong thì bóng đen trực tiếp biến mất tại chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.