Do lúc nãy không ngừng thiêu đốt tinh huyết cùng linh hồn chi lực, cộng thêm trọng thương chảy hết sạch máu tươi, khiến cho sinh mệnh lực của Vương Bá Ngưu điên cuồng xói mòn, từ khuôn mặt trẻ trung phong độ dần dần lão hóa, chỉ trong chớp mắt Vương Bá Ngưu biến thành ông lão tóc bạc già nua sắp chết.
“”Ngươi là đối thủ rất mạnh mẽ, ngươi có di ngôn gì thì nói ra đi, ta tôn trọng ngươi!”” Tiêu Viêm ánh mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo, cười gằn hỏi.
“”Ngươi biết ma đầu vai ác là gì không?”” Vương Bá Ngưu hai mắt lóe lên quang mang kỳ dị, hư nhược mở miệng hỏi.
Tiêu Ninh thình lình mở miệng hỏi làm Tiêm Viêm sửng sốt, sắp chết đến nơi còn hỏi vấn đề khhông liên quan đến vậy, hơn nữa di ngôn của Tiêu Ninh mười phần kỳ quái.
“Mau giết hắn!”
Tiêu Chiến nguyên bản đang đứng ngoài quan sát đột nhiên bất an truyền âm cho Tiêu Viêm, không hiểu sao thân là Đại Đấu Sư võ giả nhưng Tiêu Chiến giờ khắc này lại sợ hãi thiếu niên biến thành ông lão đang nằm hấp hối trên lôi đài kia.
Không cần Tiêu Chiến nhắc nhở thì Tiêu Viêm cũng biết giờ khắc này bản thân nên làm cái gì, hắn vận dụng Cốt linh Phần Thiên Viêm năng lượng vào bàn tay, sau đó hướng về đầu Tiêu Ninh tàn nhẫn đập xuống.
“Phụt” một tiếng, nắm đấm của Tiêu Viêm đập xuyên qua xương não của Tiêu Ninh, tuy nhiên nắm đấm chỉ dừng lại ở đó, không thể tiến thêm một bước đấm xuyên não bộ.
Khi thấy Tiêu Viêm hạ sát thủ với mình, Vương Bá Ngưu nờ nụ cười, trong nháy mắt thân thể vốn già nua bắt đầu từng bước phân giải ra, ngay cả tóc vốn đã bạc màu cũng bắt đầu rơi rụng.
Ngay sau đó, thời gian phản phất ngừng trôi, ngay cả mái tóc bạc màu của Tiêu Ninh bay lên không trung cũng kỳ dị lơ lửng trên không trung, đập vào mắt Tiêu Viêm.
Lúc này đây Tiêu Viêm chỉ có thể cảm nhận được một bàn tay gầy gò hư nhược đã xuyên qua trán hắn, chìm hẳn trong Cốt Linh Lãnh Hỏa chi thể của hắn.
Sau đó Tiêu Viêm nghe được một tiếng bi ai thở dài, cùng mấy câu trong miệng Vương Bá Ngưu hư nhược nói ra:
“”Chinh cổ huyên huyên sắc
Hoàng hôn nhật dĩ tà
Hoàng Tuyền vô khách điếm
Kim dạ túc thùy gia.””
(Tạm dịch: Tiếng chiêng trống đã gióng lên huyên náo
Trong ánh hoàng hôn ngày sắp tàn rồi
Dưới âm phủ không có quán trọ
Không biết đêm nay ta sẽ nghỉ chân ở đâu.)
Sau khi ngâm ca bài thơ mà kiếp trước lúc dưới âm phủ đã từng nghe một vị bằng hữu thời cổ thi ngâm và Vương Bá Ngưu cũng rất tâm đắc bài thơ này, Vương Bá Ngưu thê lương cười, nói:
“Bởi vì ta thân là ma đầu, thân là số mệnh vai ác, cho nên sinh mệnh của ta không đáng giá tiền a, bởi vì dưới Thiên Đạo số mệnh cùng Khí Vận hộ thân, vai ác dù có cố gắng cỡ nào dù có cường hoành cỡ nào cũng chú định sẽ bị vai chính đạp dưới chân làm đá kê chân, vì giết được vai chính, vai ác cho dù hi sinh tất cả đều có thể, cho dù là bản thân hắn, dưới sự liều mạng của vai ác mới có thể bức bách vai chính nhanh chóng trưởng thành, trở thành số mệnh con trai, gánh chịu thiên mệnh, cho nên vì để vai chính có thể trưởng thành thì thiên đạo hi sinh tính mệnh của vai ác là đáng giá!””
“Ta Tiêu Ninh nguyên bản số mệnh chú định phải chết dưới tay ngươi, trở thành trò cười lưu danh thiên cổ, cho nên ngay từ khi bắt đầu, mệnh của ta đã không đáng giá tiền! Cho nên ta hiến tế tất cả những gì ta có để cho cái tên Tiêu Ninh này có một giây huy hoàng, ít nhất cũng phải là người đầu tiên đánh bại người mà thiên đạo lựa chọn trở thành số mệnh con trai, thậm chí....giết chết số mệnh con trai!””
“Tiêu Ninh, đến giờ phút này ngươi còn không chịu cùng ta liều mạng hay sao?”” Vương Bá Ngưu tâm thần mặc niệm hỏi.
“”Được!”” Tiêu Ninh linh hồn hơi trầm mặc một chút, cũng hào hùng đồng ý, đồng thời buông lỏng phòng vệ của bản thân, bắt đầu cùng linh hồn Vương Bá Ngưu chân chính dung hợp.
Có được linh hồn Tiêu Ninh ủng hộ, Vương Bá Ngưu mới có đủ lực lượng thi triển chung cực lực lượng.
“”Thần Long Chiến Hồn quyết đệ thất trọng-Long Vong Hồn Tẫn!””
Trong nháy mắt Cửu Trảo Kim Long được ngưng tụ từ xương cốt da thịt và linh hồn của Vương Bá Ngưu hiện hình chui vào trong cơ thể Tiêu Viêm, sau đó cuốn lấy linh hồn Tiêu Viêm, Tiêu Viêm linh hồn cảm giác không thể thoát khỏi cái chết, ánh mắt lóe lên vẻ bạo ngược cùng liều mạng, Tiêu Viêm biết mình nếu không ra tay liền sẽ thua và chết, nhưng cho dù chết hắn cũng không muốn thua Tiêu Ninh, tôn nghiêm cùng sự thù hận đối với Tiêu Ninh không cho phép Tiêu Viêm làm thế, cho nên Tiêu Viêm cũng ra lệnh cho Lãnh Cốt Phần Thiên Viêm tiến hành tự bạo, cùng với Tiêu Ninh linh hồn Long Thần cùng nhau nổ tung.
Mà ý đồ của Tiêu Viêm lại cùng với Vương Bá Ngưu không hẹn mà hợp, thay vì yên lặng nằm chết bị Tiêu Viêm giết chết sau đó bị hệ thống mạt sát phần linh hồn này, Vương Bá Ngưu thà rằng hiến tế hết thảy những gì hắn có, từ sinh mệnh đến linh hồn trong nháy mắt để cùng Tiêu Viêm đồng quy vu tận, hắn Vương Bá Ngưu thà oanh oanh liệt liệt chết chứ không phải nằm ngồi chờ đợi cái chết hàng lâm, nhất là phải chết dưới tay số mệnh con trai, khí vận chi tử!
Trong giây lát linh hồn sắp tiêu tán, Vương Bá Ngưu hồi tưởng lại khoảng thời gian ngắn ngủi sống trong đấu khí đại lục, có thể nói vì để đánh bại số mệnh chi tử Tiêu Viêm, có thể nói Vương Bá Ngưu đã rất thận trọng từng bước, mỗi một bước đi đều trải qua suy tính kỹ càng, thậm chí hắn đã tính tới Dược Lão thiêu đốt linh hồn tạm thời có Đại Đấu Sư, thậm chí Đấu Linh chiến lực, nếu hệ thống vô địch hình thức còn không thể đánh bại Tiêu Viêm thì Thần Long Chiến Hồn Quyết đệ thất trọng-Long Vong Hồn Tẫn chính là át chủ bài cuối cùng của hắn, cho dù tự bạo cũng phải giết được Tiêu Viêm.
Đối mặt với Dược Lão, kỳ thật ngay từ thời điểm ban đầu Vương Bá Ngưu không nghĩ tới bản thân có thể toàn thân trở ra, bởi vì tính cách của Tiêu Viêm rất cực đoan, thà rằng chết thà rằng hi sinh tất cả cũng không muốn thua, một thiên mệnh chi tử cộng với bàn tay vàng lão gia gia đã quyết liều mạng thì Vương Bá Ngưu cũng không còn khả năng sống sót, cho dù hắn có hệ thống, bởi vì hắn trọng sinh thời gian quá ngắn, dù biết trước cốt truyện cũng không thể làm gì Tiêu Viêm, bởi vì lúc hắn trọng sinh thì Tiêu Viêm đã thức tỉnh Dược Lão.
Tiêu Ninh thân là tiểu vai ác giai đoạn đầu cuộc đời chú định sẽ là bị Tiêu Viêm đạp dưới chân, nhưng từ khi Vương Bá Ngưu xuyên qua hấp thu linh hồn Tiêu Ninh thì Tiêu Ninh đã không còn tồn tại trên cõi đời này nữa, thậm chí có thể nói hắn chính là Tiêu Ninh, và cuộc đời Tiêu Ninh oanh oanh liệt liệt chết đi hay hèn mọn sống sót dưới dâm uy của Tiêu Viêm, trở nên phai mờ dưới lịch sử Đấu Khí Đại Lục thì đều là do Vương Bá Ngưu quyết định.
Cái chết có người coi nhẹ tựa lông hồng có người lại coi nặng như Thái Sơn, Tiêu Ninh số mệnh chính là vai ác giai đoạn đầu, mà Vương Bá Ngưu lại chính là đại ma đầu hệ thống chủ nhân, coi như Tiêu Ninh với Vương Bá Ngưu đều là người chung một đường, một khi đã như vậy thì Tiêu Ninh cuộc đời có thể giống như pháo hoa trong nháy mắt tỏa sáng rồi tắt đi có lẽ tốt hơn so với con kiến sống tạm bợ trăm năm đi?
Lúc mới xuyên qua Đấu Khí Đại Lúc đoạt xá thân thể Tiêu Ninh, Vương Bá Ngưu tuy cắn nuốt thôn phệ Tiêu Ninh linh hồn nhưng cho dù có hệ thống tương trợ cũng vô pháp hoàn toàn dung hợp với Tiêu Ninh linh hồn, cho nên lúc nãy khi chiến đấu với Tiêu Viêm, Vương Bá Ngưu cũng có trò chuyện với Tiêu Ninh một lúc trước khi lần cuối cùng hắn đồng ý cùng Vương Bá Ngưu hoàn toàn dung hợp linh hồn, để Vương Bá Ngưu thi triển ra chung cực lực lượng đồng quy vu tận.
“Tiêu Ninh, cuộc đời của ngươi chính là thế, nếu không phải ta, có lẽ căn bản là không có người nhớ rõ tên của ngươi.”
“Đây chính là vai ác số mệnh, cho dù ngươi không cam lòng số mệnh ràng buộc, nhưng ta Vương Bá Ngưu vẫn sẽ khiến ngươi oanh oanh liệt liệt mà chết đi!””
“”Không có ta, thì ngươi Tiêu Ninh có thể giống như cốt truyện, sau ba năm sống vui vẻ hiếp đáp Tiêu Viêm thì sẽ bị Tiêu Viêm một quyền đánh bại ở lễ thành niên chi chiến, trở thành đá kê chân chú định khiến Tiêu Viêm lấy lại Thiên tài xưng hào, chính thức mở ra con đường vô địch đại lộ của Tiêu Viêm.
Đây là tiểu nhân vật vai ác vận mệnh, hoặc là có thể nói ngay lúc Vương Bá Ngưu đoạt lấy thân thể Tiêu Ninh thì Tiêu Ninh đã không có lựa chọn nào khác, một là oanh oanh liệt liệt chết đi hay vẫn là không có tiếng tăm gì sống tạm bợ một đời, Tiêu Ninh giờ phút cuối cùng không có chút do dự liền chọn cái sau.
Đây có lẽ là tiểu nhân vật vai ác tôn nghiêm cuối cùng đi?
Trở lại tình hình cuộc chiến, hai cỗ cuồng bạo lực lượng bắt đầu cùng nhau nổ tung, sinh ra phản ứng hạt nhân điên cuồng thổi quét hết thảy, nguồn năng lượng này khiến cả Ô Thản Thành trong nháy mắt xóa sạch bị hủy thành bình địa, xóa sạch hết thảy vết tích sinh mệnh.
Trận chiến này không ai biết được nguyên do, các thành trì khác đều cho rằng Ô Thản Thành bị cường giả Võ Tông hủy diệt, cuối cùng việc Ô Thản Thành biến thành bình địa trở thành bí ẩn của Cổ La Vương Triều.
Không, vẫn còn duy nhất hai người chứng kiến, làm nhân chứng cho thiên mệnh chi tử Tiêu Viêm cùng tiểu nhân vật vai ác Tiêu Ninh, đó chính là Tiêu Huân Nhi cùng Tiêu Lão.
Tuy năng lượng của Cốt Linh Phần Thiên Viêm cùng Thần Long Chiến Hồn Quyết của Tiêu Ninh khi cả hài đồng thời tự bạo quá mạnh mẽ, cho dù Đấu Vương xuất hiện cũng phải nuốt hận, nhưng Tiêu Lão thân là Đấu Hoàng cường giả, trả giá thân thể trọng thương cũng cứu được Tiêu Huân Nhi sống sót.
“”Tiêu Viêm ca ca!”” Tiêu Huân Nhi chảy ra hai hàng huyết lệ quỳ xuống mặt đất, nàng ngơ ngác nhìn khắp ô thản thành giờ hóa thành vết tích, trong lòng bộc phát bi thương cùng đau đớn vô cùng.
P/S: Đấu Phá map đã kết thúc, có lẽ những người là fan Tiêu Viêm có lẽ thất vọng đi:v nhưng đừng lo, map đấu phá chẳng qua chỉ là một trong vô vàng tiểu vị diện mà Vương Bá Ngưu phải xuyên qua thôi.