Mà Lôi chi Thần tộc có Thiên Phú nữa chính là Thần Lôi Nhãn, vừa có tác dụng công kích linh hồn, phòng thủ công kích linh hồn của kẻ địch, vừa có thể khám phá một người hư thật.
Nếu Thần Lôi nhãn kích phát tận cùng, có thể từ hư hóa thật, phóng ra Lôi Điện mạnh mẽ.
Thân thể Lôi Chi Thần Tộc tuy chưa tới bất tử chi thân, nhưng cũng gần như thế, dù chịu bất kỳ tổn thương nặng hay nhẹ, chỉ cần Lôi trì vẫn còn Lôi nguyên tố, Lôi chi thần tộc bất diệt.
Lôi trì chính là nằm trong cơ thể Lôi chi Thần Tộc, nó có sức chứa vô hạn, Lôi chi Thần Tộc sẽ hấp thụ Lôi nguyên tố hay Lôi Đạo vết tích tăng cường Lôi trì.
Lôi trì chính là năng lượng dự trữ của Lôi chi Thần Tộc, tác dụng của nó rất rất nhiều, nhưng bảo mệnh chính là tác dụng lớn nhất.
Và lần lột xác này khiến khuôn mặt của hắn càng trở nên Anh Tuấn, da dẻ trắng hồng như em bé sơ sinh, nhìn sơ qua quả là một thiếu niên xinh đẹp hại nước hại dân.
Tại trong phòng hoạt động thân thể đơn giản một chút, hắn thu hồi hai cánh cùng móng vuốt, tùy tiện đi tắm rửa sạch sẽ, sau khi tắm xong, đột nhiên ngoài phòng truyền đến già nua thanh âm: “” Băng Thiếu gia, tộc trưởng gọi ngươi đến đại sảnh!”
“Ừ!” Thuận miệng đáp, Diệp Minh đi ra khỏi phòng, đối với ngoài phòng một cái thanh sam lão giả mỉm cười nói: “Đi thôi, Cửu Thúc.”
Nhìn thiếu niên khuôn mặt cương nghị, thanh sam lão giả hỏa thân thiện gật đầu, hắn chính là Đại quản gia, tên Cửu, trong lúc lão xoay người trong nháy mắt xẹt qua một cỗ cảm giác tiếc hận.
“”Aizz, nếu không phải Phu Nhân bị kẻ xấu tập kích, bằng vào thiên phú của phu nhân cùng lão gia, Băng Thiếu gia chỉ sợ cũng kế thừa thiên phú trở thành thiên tài xuất sắc, đáng tiếc…””
Diệp Minh đi theo lão quản gia ra khỏi hậu viện, tại nghênh khách đại sảnh ngừng lại, cung kính gõ cửa sau đó mới nhẹ nhàng đẩy cửa vào
Đại sảnh rất lớn, người ngồi bên trong cũng không ít, vài người ngồi cao nhất là Phụ thân hắn, Thương Mang Kiếm Tôn Hàn Lập, ngồi kế bên là mẫu thân hắn, Vương Khinh Tuyết, con gái Đại La Tiên Tông tông chủ, là đỉnh cấp tông môn, ngồi kế bên là năm vị sắc mặt đạm mạc lão giả, bọn họ là trưởng lão trong Hàn tộc, quyền lợi chỉ thua mỗi tộc trưởng nhất mạch.
Tại bên trái ngũ đại trưởng lão chính là vài vị chấp sự trưởng lão có thực lực không kém trong gia tộc, ở bên cạnh họ cũng có một số thiếu niên thiếu nữ thiên phú xuất chúng trong Hàn tộc cũng tập tõm tham gia nghị sự của gia tộc, nhằm từng chút biểu hiện mình.
Một bên khác ở ghế khách nhân ngồi ba người lạ lẫm, nói như vậy bọn họ là khách quý đến Hàn gia.
Diệp Minh Có chút nghi hoặc ánh mắt đảo qua tại ba người xa lạ, bên trong ba người, có một vị mặc bạch y lão giả. Lão giả sắc mặt đạm mạc, thần thái sáng láng, ánh mắt đục ngầu nhưng tràn ngập cảm giác sắc bén.
Diệp Minh thân có Thần Lôi Nhãn, nháy mắt linh hồn hắn có cảm giác nguy cơ, cảm giác nguy cơ này mạnh hơn khá nhiều so với Phụ thân hắn.
“”Phụ thân thân là Cái Thế Kiếm Tôn, lão giả này mạnh hơn phụ thân ta, hẳn là Đại La Thiên Tôn cảnh giới hoặc Thần Tôn chi cảnh?””
Đến Võ Tôn cảnh đã sơ bộ chấp chưởng Quy Tắc Thiên Địa, Võ Tôn cảnh phân làm Võ Tôn, Cái Thế Võ Tôn, Đại La Thiên Tôn, Thần Tôn, Đế Tôn!
Người có thể trở thành Thần Tôn chi cảnh, ít nhất cũng là danh chấn một phương cường giả, thực lực như vậy thường là đứng đầu trong nhất Lưu thế lực, tuy Hàn Gia có vài vị thái thượng trưởng lão tu vi Thần Tôn, Đế Tôn, tuy nhiên đều là lão cổ đổng, Hàn gia không có sinh tử nguy cơ thì sẽ không ra ngoài, vậy mà bỗng nhiên lại gặp một vị cường giả có cấp bậc như vậy đi đến trong gia tộc mình, cũng khó trách Diệp Minh sẽ cảm thấy kinh ngạc.
Bên cạnh lão giả, ngồi một đôi tuổi trẻ nam nữ, thiếu niên mặc một bộ quần áo màu đen, tuổi khoảng chừng mười sáu, tướng mạo tuấn lãng, phối hợp vóc người cao lớn, rất có nam nhân mị lực, trọng yếu nhất là Diệp Minh phát hiện hắn tu vi khoảng chừng Võ Quân chi cảnh!
Mười sáu tuổi võ Quân chi cảnh, hẳn là Tuyệt thế thiên tài, dù trong Ma Vũ Đại lục thiên tài nhiều như cá diếc sang sông thì thiếu niên này cũng xếp hàng đầu, ngay cả Vương Bá Ngưu nếu không có Thôn Phệ Đế Cấp Võ Hồn thì chắc hẳn không bằng thiếu niên này, bởi hắn mười sáu mới Đại Võ Tông chi cảnh, nếu không có hệ thống thì hắn không thể đột phá Võ Quân chi cảnh nhanh như vậy.
Anh tuấn tướng mạo, hơn nữa thực lực, thiên phú khá cao, vị thiếu niên này không chỉ đem các thiếu nữ trong gia tộc chú ý, ngay cả Hàn Linh Như đệ muội của hắn thân là thiếu nữ thiên tài trong Hàn gia, ánh mắt nàng nhìn vị thiếu niên này cũng có chút hứng thú.
Hàn Linh Như thầm đưa mắt đẹp khẽ liếc nhìn thiếu niên, bất quá dung mạo của nàng đối với thiếu niên này không có một chút lực hấp dẫn. Lúc này, vị thiếu niên ánh mắt si tình nhìn thiếu nữ dung mạo như Thiên Tiên bên cạnh.
Thiếu nữ tuổi tác nhìn khoảng chứng thiếu niên này cũng ngang với hắn, làm Diệp Minh ngoài ý muốn chính là dung mạo của nàng, tuy thiếu nữ mang khăn choàng che mặt, nhưng lộ ra đôi mắt xinh đẹp đến tột cùng, cộng thêm khí chất của nàng so với Hàn Linh như đệ muội còn đẹp hơn vài phần, tại bên những người con gái mà hắn từng nhìn thấy, chỉ có Ninh Điệp Điệp mới có thể so sánh, khó trách thiếu niên này khinh thường liếc mắt nhìn Hàn Linh Như cùng các thiếu nữ trong gia tộc.
Thiếu nữ ánh mắt xinh đẹp lại ẩn dấu vô tận lạnh lùng, vẻ lạnh lùng khiến nàng như Cửu Thiên Thần Nữ giáng trần, khí chất nàng băng giá như cự tuyệt người ngàn dặm, khiến người khác không thể khinh nhờn.
“” Cô bé này, tu vi cũng tương đương với thiếu niên, Võ Quân chi cảnh, cũng là một cái tuyệt thế thiên tài!” Trong lòng hắn nhẹ nhàng khẽ đánh giá.
Ánh mắt Diệp Minh tại trên mặt thiếu nữ dừng lại một chút rồi nhẹ nhàng rời đi, nói thế nào đi nữa nữ nhân của hắn dung mạo không thua kém gì thiếu nữ này, mà hắn cũng là thiếu niên bước vào Tình đời rồi, không còn trinh trắng, nên tuy thiếu nữ rất đẹp, bất quá hắn cũng không lộ ra vẻ mặt heo nhà động đực thèm chảy nước miếng như các thiếu niên sơ ca trong tộc.
Hành động của Diệp Minh khiến thiếu nữ cảm thấy kinh ngạc, tuy nhiên nàng cũng không phải loại người nghĩ các vì sao đều vây quanh mình, bất quá khí chất và mỹ mạo của mình, nàng rất hiểu rõ, cho nên Diệp Minh tùy ý động tác thực sự làm nàng có chút ngoài ý muốn, đương nhiên, cũng chỉ như vậy mà thôi!
“Phụ thân, các vị trưởng lão! tiểu tử vấn an!” Bước nhanh về phía trước, Diệp Minh cung kính khẽ cong lưng, vấn an.
“ Băng nhi, đến rồi a, mau ngồi xuống đi.” Thấy Diệp Minh đã đến, Hàn Lập dừng lại đàm tiếu cùng lão nhân, hướng về phía hắn gật gật đầu, phất tay nói.
“”Tiểu tử, thần thái không tệ.”” Ngũ vị trưởng lão hòa ái nhìn hắn gật đầu.
Dù cho Diệp minh là phế vật, tuy nhiên phụ thân hắn là cường giả kiếm tu mạnh mẽ, mà nhà mẹ đẻ lại cường đại hết sức, là một trong Ngũ đại Đỉnh Cấp tông môn cho nên từ nhỏ đến lớn không ai tỏ ra khinh thường hay trào phúng hắn. Cho dù các tộc khác cũng không,chỉ có Hỏa tộc thân cũng có chỗ dựa cứng không thua kém Mẫu thân Diệp Minh cho nên Hỏa Thiên mới có thể tùy ý bắt nạt hắn.
“”Con trai bảo bối, lại đây ngồi với mẫu thân!”” Vương Khinh Tuyết ôn nhu đi đến bên cạnh hắn, kéo tay hắn đi về phía chỗ của mình, ánh mắt sủng nịnh vuốt ve mái tóc của hắn.
“”Mẫu thân..”” Diệp Minh mỉm cười ấm áp, tùy ý để cho mẫu thân vuốt ve mái tóc hắn.
“”Bọn họ là....”” Diệp Minh nghi ngờ hỏi.
“”Là đến thảo luận hôn sự của ngươi với Bắc Gia Bắc Thanh Hàn.”” Vương Khinh Tuyết cười khẽ, đáp.
“”Ủa, ta có hôn sự hồi nào sao ta không biết?”” Diệp Minh nhíu nhíu mày, hỏi.
“”Là hôn sự chính trị...Bắc gia thân là nhị lưu tông môn, nương nhờ vào gia tộc của chúng ta, tộc trưởng Bắc Gia hứa đem con gái của hắn ra gả cho ngươi nếu ta sinh con trai, mối hôn ước này là từ khi các ngươi còn chưa sinh ra.”” Vương Khinh Tuyết nhẹ nhàng đáp.
“”Nàng thân dung mạo tuyệt sắc như vậy, so với Điệp Điệp nha đầu lại không kém, thiên phú cũng khá, ngươi cũng không thiệt thòi gì.”” Vương Khinh Tuyết cưng chiều nhéo nhéo hai má hắn, đáp.
“”Ồ!”” Diệp Minh không quan trọng gật đầu, với hắn thì nữ nhân xinh đẹp tự động đến cạnh, không thu không phải là nam nhân, cộng thêm Thần tộc chi huyết cải tạo khiến cho sinh lý hắn trở nên mạnh mẽ, tâm của hắn cũng trở nên khá háo sắc, rất khó cưỡng nữ nhân xinh đẹp.
.................
P/S: sáo lộ này các đạo hữu thấy quen thuộc không:)))