Đại Ma Đầu Hệ Thống

Chương 88: Chương 88: Phạm Tuấn trở về!




“”Hệ thống còn đỗi mới gì nữa không?”” Vương Bá Ngưu ẩn ẩn cảm giác hệ thống lần này đỗi mới không đơn giản chỉ là thay đỗi phương thức tu luyện của ký chủ như vậy.

“”Hệ Thống cửa hàng cũng nâng cấp lên khiến ký chủ có thể hối đoái những thứ từ hệ thống đưa cho thuộc hạ hay ngươi thân thuộc của ký chủ, chỉ cần ký chủ muốn, dù là heo lợn hệ thống cũng giúp nó tu thành cường giả, giống như cảm ngộ đồ vật, như Kiếm Đạo cảm ngộ, Đao đạo, Ma Đạo, Vĩnh Sinh Đạo..vv...chỉ cần ký chủ đủ Cừu Hận, Sát Lục, Thanh danh điểm đều có thể hối đoái ra phần cuối cùng cảm ngộ một bước tu luyện thẳng tới Chí Tôn cường giả cũng không có vấn đề gì, ký chủ muốn toàn năng tu luyện các loại đại đạo cũng không vấn đề.””

“”Hệ Thống cũng cập nhật thêm Vô Địch Hình Thức, chỉ cần ký chủ đủ Cừu Hận, Sát Lục, Thanh Danh điểm, hối đoái ra Vô Địch hình thức thân cản sát thần, ma cản đồ ma, bát hoang lục hợp trên trời dưới đất duy ngã độc tôn, tuy nhiên mỗi một giây vô địch cần 50tỷ điểm.”” Lão Quản Gia rành mạch đáp.

“”Nhưng nếu ta chỉ cần tăng lên cảnh giới thấp hơn vô địch thì thế nào?”” Vương Bá Ngưu nghi hoặc hỏi, nếu cử mỗi lần dùng đều phải bỏ 50 tỷ điểm thì hắn phải giết chóc đến khi nào, tinh cầu ít nhất đều có hai tỷ sinh linh, nếu hắn muốn có 50 tỷ điểm thì phải hủy diệt năm sáu cái tinh cầu a.

“”Vô Địch Hình Thức có thể tùy ý cảnh giới của ký chủ, chỉ cần ký chủ muốn tăng lên đến cảnh giới cỡ nào, túc chủ chỉ cần động ý niệm là xong, đến lúc đó hệ thống sẽ căn cứ cảnh giới mà túc chủ muốn mà tính toán ra Điểm cần thiết để tiêu hao.””

“”Hệ thống thật thần kỳ.”” Vương Bá Ngưu cảm thán.

“”Mở hệ thống nhân vật.”” Vương Bá Ngưu ra lệnh.

Túc Chủ:Vương Bá Ngưu

tuổi: mười chín

Thiên phú: Đế Cấp võ hồn Thôn Phệ.

Huyết mạch: Hoàng Giả Nhân Tộc.

Chủng tộc: nhân loại

căn cốt: Bất Hủ Thần Cốt.

tu vi:cấp 46(cái thế võ Hoàng)

Linh Hồn tu vi: Địa hồn đỉnh phong

Công pháp: Thánh ma Chí Tôn đại pháp, Huyết Luyện Đại Pháp...

Bí Pháp: Đại Cướp Đoạt Thuật, Đại Không Gian Thuật, Đại Phong Ấn Thuật, Đại Gíam Định Thuật,....

Chiến thú: không

Đạo lữ: không

Ma Đầu đẳng cấp: 5

Cừu Hận Điểm:3000.

Thanh Danh Điểm:0

Sát Lục Điểm:25tỷ.

“”Cấp 53?”” Vương Bá Ngưu nhíu mày.

“”Cấp 1-9 là phàm nhân, cấp 11-19 là Võ Quân, cấp 20-29 là Võ Vương, Cấp 30-39 là cái thế võ vương, cấp 40-49 là Võ Hoàng, cấp 50-59 là Cái Thế Võ Hoàng...cứ vậy suy ra..ký chủ cấp 53 nghĩa là mới vào Cái Thế Võ Hoàng chi cảnh Hạ phẩm.”” Lão Quản Gia nhanh chóng giải thích.

“”Ta hiểu rồi.”” Vương Bá Ngưu gật đầu.

-------

Giờ khắc này ở Huyền Huyễn Đại Lục, Thiên Kiếm Tông bên ngoài tông môn.

Phạm Tuấn dáng vẻ phong trần mệt mỏi đi về tông môn, hắn ra ngoài điều tra vụ đám đạo phỉ lập mưu đồ sát các đệ tử của hắn, tuy nhiên vẫn không có kết quả gì rõ rệt, chỉ biết rằng đằng sau mơ hồ có bóng dáng của Diệp Gia, một trong ngũ đại thế lực.

Hắn tâm tình trầm trọng, bởi vì Diệp Gia nếu đứng sau vụ này, thì có lẽ đây là sự tình rất lớn, bởi đứng sau Diệp gia chính là Diệp Gia tông tộc Thuơng Mang chi thành.

Hắn phải đi về gấp bẩm báo hai vị thái thượng trưởng lão việc này, để bọn họ liên lạc với Thần Kiếm Tông chủ tông chuẩn bị.

Cho nên hắn không kinh động ai trong tông môn, một đường đi tới phòng riêng của mình.

Nhưng khi đến gần tới phòng riêng, trong nháy mắt, hắn như gặp phải sét đánh, thân thể cứng ở cửa.

“Anh..... Ân..... À..... A a.....đau..”

Bên trong căn phòng riêng của hắn truyền đến tiếng rên kỳ quái.

“” Sư nương không cần quá căng thẳng, ta tạm thời vẫn chưa tiến vào.” Một giọng nam non nớt từ trong căn phòng của hắn lên tiếng, đây không phải thân ái đệ tử của hắn sao?!!!!

Một giọng nói mang vẻ xấu hổ cất lên, khỏi cần nghe rõ hắn cũng nhận ra đây chính là giọng nương tử hắn.

“”Ta dù sao cũng là lần đầu tiên... Khó tránh khỏi có chút căng thẳng...””

“”Sư nương, ngươi đau không?” Giọng nam có vẻ thương tiếc cất giọng lên, hỏi.

- Có một chút... Rất chật, rất nóng... ta... Rất thích..to hơn trượng phu của ta nhiều...” Nương tử hắn ti tiện rên rĩ, nói.

“”Ta cũng thích, nơi đó của sư nương rất mềm, bao chặt lấy của ta, rất thoải mái, hơn hẳn cái đó của Linh nhi, sao? ta làm ngươi thoải mái hơn sư phụ chứ?””

“”Ngươi xấu..””

“”Hắc hắc...””

.....

Lúc này đây trên trán Phạm Tuấn nỗi đầy gân xanh, hắn cảm giác trên đầu mình mọc đầy sừng, hắn vạn vạn không ngờ tới, thân yêu nương tử cùng thân ái đệ đệ gian dâm với nhau, lại so sánh cái đó của hắn với đồ đệ.

“”Tiện nhân, ta giết các ngươi!”” Phạm Tuấn đập nát cửa, sát ý đại thịnh, hùng hùng hổ hổ xông vào.

Đập vào mắt hắn chính là đồ đệ Diệp Minh đang hung hăng cưỡi trên người nương tử hắn giao hợp.

“”Sư phụ, ngươi mới đến a..!”” Diệp Minh quay đầu lại chào hỏi, cũng không để ý khuôn mặt phẫn nộ của Phạm Tuấn, hung hăng tét mông Ngạo Tuyết.

“”Trượng phu, ngươi về rồi, ân..a...hư...hự...sao..ngươi...hự hự...về sớm vậy..”” Giọng nói Ngạo Tuyết đứt quãng, dâm đãng rên rĩ, dường như bỏ qua sự tồn tại của Phạm Tuấn, liên tục uốn éo cái mông, một bộ đãng phụ.

“”Sư phụ, sư nương thật đẹp, ngươi thật có phúc a..lại đây, thầy trò chúng ta three some a..ta đằng sau ngươi đằng trước.”” Diệp Minh hung hăng phát tiết, một bên nói.

“”Các ngươi...dám làm chuyện loạn luân như thế này...thật không biết xấu hổ.”” Ngón tay Phạm Tuấn rung rẩy chỉ chỉ vào Diệp Minh hai người, sắc mặt lúc trắng lúc vàng, hắn tưởng hai con tiện nhân thấy hắn sẽ sợ hãi, hắn vạn vạn không ngờ tới hai con hàng này vẫn bình chân như vại, dường như coi khinh hắn, còn không biết xấu hổ rủ rê hắn vào cuộc.

“”Tìm chết!” Phạm Tuấn phẫn nộ đánh ra một chưởng, ý đồ giết chết hai cái đồ đê tiện này.

Nhưng đột nhiên có ai đó đằng sau đánh vào huyệt ngủ của hắn, Phạm Tuấn kinh hãi quay đầu lại đánh ra một chưởng như vô hiệu, hai mắt hắn tối sầm, mất tri giác ngã xuống.

“”Tốt, các ngươi ra ngoài cảnh giới, ta phát tiết một hồi rồi chúng ta làm chính sự.”” Diệp Minh không quay đầu lại, cười nói.

“”Vâng thiếu chủ.”” Hai vị Võ Hoàng ẩn mình trong hư không biến mất.

“”Thành công rồi.”” Ngạo Tuyết dâm đãng mỉm cười.

“”kẻ hèn Võ Hoàng mà thôi, không đủ thành đạo, hảo sư nương, chúng ta đỗi kiểu khác đi, ta mỏi.”” Diệp minh tiện tiện cười, nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.